古诗词

四月十三日偕同年华子才,内翰、章叔安明经、吴品英茂才,朱立卿家定生,游琴东三峰兴福两寺

张洵佳

胜游遥接永和春,况有名山作主人。shèng yóu yáo jiē yǒng hé chūn,kuàng yǒu míng shān zuò zhǔ rén。
路入青苍云四绕,寺经兵燹佛重新。lù rù qīng cāng yún sì rào,sì jīng bīng xiǎn fú zhòng xīn。
蒲团习静输行脚,香火留缘证后身。pú tuán xí jìng shū xíng jiǎo,xiāng huǒ liú yuán zhèng hòu shēn。
尘海茫茫才近岸,回头终仗法王仁。chén hǎi máng máng cái jìn àn,huí tóu zhōng zhàng fǎ wáng rén。
猜您喜欢

代题忠荩公墓二首

张洵佳

天留忠碣万人看,箭镞销沈骨未寒。tiān liú zhōng jié wàn rén kàn,jiàn zú xiāo shěn gǔ wèi hán。
赢得扬州兵火后,梅花岭下葬衣冠。yíng dé yáng zhōu bīng huǒ hòu,méi huā lǐng xià zàng yī guān。

答缪文荪太守见示韵三首

张洵佳

少年自悔误题桥,卅载曾经混俗嚣。shǎo nián zì huǐ wù tí qiáo,sà zài céng jīng hùn sú xiāo。
今日别寻高格调,冰弦着手为君调。jīn rì bié xún gāo gé diào,bīng xián zhe shǒu wèi jūn diào。

答缪文荪太守见示韵三首

张洵佳

楼头私语听模糊,太守风流似旧无。lóu tóu sī yǔ tīng mó hú,tài shǒu fēng liú shì jiù wú。
怅我扬州归去早,不偕杜牧浪江湖。chàng wǒ yáng zhōu guī qù zǎo,bù xié dù mù làng jiāng hú。

答缪文荪太守见示韵三首

张洵佳

空山岑寂守孤村,回首春明渺梦痕。kōng shān cén jì shǒu gū cūn,huí shǒu chūn míng miǎo mèng hén。
惟有思君颜色在,屋梁明月照黄昏。wéi yǒu sī jūn yán sè zài,wū liáng míng yuè zhào huáng hūn。

乙巳八月既望偕子随同年如舫亭玩月联句

张洵佳

携酒联吟对月明,凭栏四望水盈盈。xié jiǔ lián yín duì yuè míng,píng lán sì wàng shuǐ yíng yíng。
蟾蜍穿柳争先漏,蘋藻搴荷自在行。chán chú chuān liǔ zhēng xiān lòu,píng zǎo qiān hé zì zài xíng。
夹岸桥低花露覆,沿堤人静桂香生。jiā àn qiáo dī huā lù fù,yán dī rén jìng guì xiāng shēng。
鱼游泼刺惊幽梦,蛩语凄清动客情。yú yóu pō cì jīng yōu mèng,qióng yǔ qī qīng dòng kè qíng。
云卷天空心亦旷,秋高气爽斗初横。yún juǎn tiān kōng xīn yì kuàng,qiū gāo qì shuǎng dòu chū héng。
林栖小鸟眠才稳,风闪流萤影忽倾。lín qī xiǎo niǎo mián cái wěn,fēng shǎn liú yíng yǐng hū qīng。
不夜园亭凭烛灭,已凉时节怯罗轻。bù yè yuán tíng píng zhú miè,yǐ liáng shí jié qiè luó qīng。
知音本少怜垂老,佳会难逢况畅晴。zhī yīn běn shǎo lián chuí lǎo,jiā huì nán féng kuàng chàng qíng。
往事追思劳互诉,新诗分韵又催成。wǎng shì zhuī sī láo hù sù,xīn shī fēn yùn yòu cuī chéng。
今宵欢会君须记,预订来年续旧盟。jīn xiāo huān huì jūn xū jì,yù dìng lái nián xù jiù méng。

题谢孝子

张洵佳

霜天晓角寒灯擎,鸡栖腷膊声将鸣。shuāng tiān xiǎo jiǎo hán dēng qíng,jī qī bì bó shēng jiāng míng。
孝子侍疾忘旦暮,遽然梦醒神魂惊。xiào zi shì jí wàng dàn mù,jù rán mèng xǐng shén hún jīng。
茶铛药灶床前列,珍馐供奉馨且洁。chá dāng yào zào chuáng qián liè,zhēn xiū gōng fèng xīn qiě jié。
当作亲闱健在身,承欢舞彩相怡悦。dāng zuò qīn wéi jiàn zài shēn,chéng huān wǔ cǎi xiāng yí yuè。
寒往暑来岁屡迁,沈疴难疗苦绵延。hán wǎng shǔ lái suì lǚ qiān,shěn kē nán liáo kǔ mián yán。
全凭一点精诚意,挽住颓阳十八年。quán píng yī diǎn jīng chéng yì,wǎn zhù tuí yáng shí bā nián。
迄今事久沧桑变,里闾孝行犹争羡。qì jīn shì jiǔ cāng sāng biàn,lǐ lǘ xiào xíng yóu zhēng xiàn。
难得荆关好画工,传神特与开生面。nán dé jīng guān hǎo huà gōng,chuán shén tè yǔ kāi shēng miàn。
潘岳家风著述详,吉人有后善收藏。pān yuè jiā fēng zhù shù xiáng,jí rén yǒu hòu shàn shōu cáng。
江流不改图长在,通德门庭世泽长。jiāng liú bù gǎi tú zhǎng zài,tōng dé mén tíng shì zé zhǎng。

春风词

张洵佳

东风吹我到天涯,子规劝我早还家。dōng fēng chuī wǒ dào tiān yá,zi guī quàn wǒ zǎo hái jiā。
天涯何处无芳草,子规声声啼不了。tiān yá hé chù wú fāng cǎo,zi guī shēng shēng tí bù le。
去岁良辰二月八,海上花红月色白。qù suì liáng chén èr yuè bā,hǎi shàng huā hóng yuè sè bái。
惜花香史好寻花,万紫千红到眼赊。xī huā xiāng shǐ hǎo xún huā,wàn zǐ qiān hóng dào yǎn shē。
春来春去花无主,花亦有情泪如雨。chūn lái chūn qù huā wú zhǔ,huā yì yǒu qíng lèi rú yǔ。
此时谁识惜花心,多谢青鸾递好音。cǐ shí shuí shí xī huā xīn,duō xiè qīng luán dì hǎo yīn。
西窗携手谈衷曲,银漏沈沈烬红烛。xī chuāng xié shǒu tán zhōng qū,yín lòu shěn shěn jìn hóng zhú。
碧水春生连理枝,彩毫题就定情词。bì shuǐ chūn shēng lián lǐ zhī,cǎi háo tí jiù dìng qíng cí。
抽刀断丝丝不断,早把红丝系一半。chōu dāo duàn sī sī bù duàn,zǎo bǎ hóng sī xì yī bàn。
销魂最是别离天,迢递京华路万千。xiāo hún zuì shì bié lí tiān,tiáo dì jīng huá lù wàn qiān。
匆匆令节过端午,无人知道相思苦。cōng cōng lìng jié guò duān wǔ,wú rén zhī dào xiāng sī kǔ。
楼头昨夜灯花开,一笑刘郎今又来。lóu tóu zuó yè dēng huā kāi,yī xiào liú láng jīn yòu lái。
绿波双桨载之去,枝上黄莺唤不住。lǜ bō shuāng jiǎng zài zhī qù,zhī shàng huáng yīng huàn bù zhù。
从此新人是故人,团圆三五证良因。cóng cǐ xīn rén shì gù rén,tuán yuán sān wǔ zhèng liáng yīn。
日高锦帐翻身懒,此际深情深似海。rì gāo jǐn zhàng fān shēn lǎn,cǐ jì shēn qíng shēn shì hǎi。
谁知良会有穷期,又唱阳关怨别离。shuí zhī liáng huì yǒu qióng qī,yòu chàng yáng guān yuàn bié lí。
长亭短陌人何处,斜阳望断归时路。zhǎng tíng duǎn mò rén hé chù,xié yáng wàng duàn guī shí lù。
今日依然二月辰,劳劳车马悔风尘。jīn rì yī rán èr yuè chén,láo láo chē mǎ huǐ fēng chén。
渡头杨柳青如许,可怜少妇闺中处。dù tóu yáng liǔ qīng rú xǔ,kě lián shǎo fù guī zhōng chù。
行人路上祝平安,盼到鱼书细细看。xíng rén lù shàng zhù píng ān,pàn dào yú shū xì xì kàn。
今宵闲月青缸影,醒著不眠眠著醒。jīn xiāo xián yuè qīng gāng yǐng,xǐng zhù bù mián mián zhù xǐng。
洛阳城里又秋风,电闪时光一霎中。luò yáng chéng lǐ yòu qiū fēng,diàn shǎn shí guāng yī shà zhōng。
桃叶桃叶心无苦,渡江我自来迎汝。táo yè táo yè xīn wú kǔ,dù jiāng wǒ zì lái yíng rǔ。

过函谷关口号

张洵佳

两次破秦师,奇勋冠六国。liǎng cì pò qín shī,qí xūn guān liù guó。
长有信陵君,六国并不得。zhǎng yǒu xìn líng jūn,liù guó bìng bù dé。

行路难

张洵佳

黑风怒挟飞沙吼,村墟黯惨黄昏后。hēi fēng nù xié fēi shā hǒu,cūn xū àn cǎn huáng hūn hòu。
炊烟断绝鸟无声,道旁死人忽张口。chuī yān duàn jué niǎo wú shēng,dào páng sǐ rén hū zhāng kǒu。
跛驴枵腹倒地僵,五丁鞭之亦不走。bǒ lǘ xiāo fù dào dì jiāng,wǔ dīng biān zhī yì bù zǒu。
主仆相顾各吞声,阴森如入阎罗城。zhǔ pū xiāng gù gè tūn shēng,yīn sēn rú rù yán luó chéng。
栖我无床居无屋,饮我无浆食无粟。qī wǒ wú chuáng jū wú wū,yǐn wǒ wú jiāng shí wú sù。
强梁昏夜来攫人,仆夫相戒不敢哭。qiáng liáng hūn yè lái jué rén,pū fū xiāng jiè bù gǎn kū。
行行重行行,破屋一灯明。xíng xíng zhòng xíng xíng,pò wū yī dēng míng。
入门穷窘求投宿,炙乾马矢森如镞。rù mén qióng jiǒng qiú tóu sù,zhì qián mǎ shǐ sēn rú zú。
穹庐郁勃走龙蛇,茅檐罅漏攒蝙蝠。qióng lú yù bó zǒu lóng shé,máo yán xià lòu zǎn biān fú。
泥浆糠秕供具陈,未吞先吐肠辘辘。ní jiāng kāng bǐ gōng jù chén,wèi tūn xiān tǔ cháng lù lù。
局蹐中宵泪未干,明朝又复跨征鞍。jú jí zhōng xiāo lèi wèi gàn,míng cháo yòu fù kuà zhēng ān。
吁嗟乎,行路难。xū jiē hū,xíng lù nán。

过虎牢关

张洵佳

黄土夹青天,杀马可填道。huáng tǔ jiā qīng tiān,shā mǎ kě tián dào。
楚汉争雄处,常闻古鬼啸。chǔ hàn zhēng xióng chù,cháng wén gǔ guǐ xiào。

过张子房墓

张洵佳

力士一击击不中,百二十斤椎何用。lì shì yī jī jī bù zhōng,bǎi èr shí jīn chuí hé yòng。
不为大勇为小勇,此时子房真梦梦。bù wèi dà yǒng wèi xiǎo yǒng,cǐ shí zi fáng zhēn mèng mèng。
曲曲清漪下邳桥,夕阳古渡影迢迢。qū qū qīng yī xià pī qiáo,xī yáng gǔ dù yǐng tiáo tiáo。
突遇老人冠不整,呼履履我默警醒。tū yù lǎo rén guān bù zhěng,hū lǚ lǚ wǒ mò jǐng xǐng。
出书一编曰可读,用此足槛秦人鹿。chū shū yī biān yuē kě dú,yòng cǐ zú kǎn qín rén lù。
奚取荆卿匕首渐离筑。xī qǔ jīng qīng bǐ shǒu jiàn lí zhù。
君不见萧何下狱韩彭死,仙乎仙乎早知此。jūn bù jiàn xiāo hé xià yù hán péng sǐ,xiān hū xiān hū zǎo zhī cǐ。
此去随我访赤松,孺子乃以功名终。cǐ qù suí wǒ fǎng chì sōng,rú zi nǎi yǐ gōng míng zhōng。
迄今墓木依然在,行人来往经千载。qì jīn mù mù yī rán zài,xíng rén lái wǎng jīng qiān zài。
河山郁郁气葱葱,此中倘有黄石公。hé shān yù yù qì cōng cōng,cǐ zhōng tǎng yǒu huáng shí gōng。

望首阳山

张洵佳

首阳之山不甚高,并无悬崖峭壁干云霄。shǒu yáng zhī shān bù shén gāo,bìng wú xuán yá qiào bì gàn yún xiāo。
首阳之山不甚奇,亦无灵芝仙桂纷葳蕤。shǒu yáng zhī shān bù shén qí,yì wú líng zhī xiān guì fēn wēi ruí。
古来仁人志士矢节捐躯时,或有龙泉饮鸩酒。gǔ lái rén rén zhì shì shǐ jié juān qū shí,huò yǒu lóng quán yǐn zhèn jiǔ。
否则万仞之渊竟投身,否则三尺之组竟缳首。fǒu zé wàn rèn zhī yuān jìng tóu shēn,fǒu zé sān chǐ zhī zǔ jìng huán shǒu。
而乃伯夷叔齐特创一奇局,不入周廷裹其足。ér nǎi bó yí shū qí tè chuàng yī qí jú,bù rù zhōu tíng guǒ qí zú。
不食周粟枵其腹,采薇采薇歌一曲。bù shí zhōu sù xiāo qí fù,cǎi wēi cǎi wēi gē yī qū。
颓然饿倒荒山麓,遂令首阳一山尊之埒嵩岳。tuí rán è dào huāng shān lù,suì lìng shǒu yáng yī shān zūn zhī liè sōng yuè。
乃知仁人志士所恃惟一死,死无一定惟其是。nǎi zhī rén rén zhì shì suǒ shì wéi yī sǐ,sǐ wú yī dìng wéi qí shì。
君臣之义无可逃,父母之身不可毁。jūn chén zhī yì wú kě táo,fù mǔ zhī shēn bù kě huǐ。
空山槁饿两无伤,全受全归仍孝子。kōng shān gǎo è liǎng wú shāng,quán shòu quán guī réng xiào zi。
不然叩马谏东征,胡不即死左右兵,而使西山片石千古垂芳名。bù rán kòu mǎ jiàn dōng zhēng,hú bù jí sǐ zuǒ yòu bīng,ér shǐ xī shān piàn shí qiān gǔ chuí fāng míng。

题诸衡伯湘中纪行稿

张洵佳

人生生落古人后,往往死出古人先。rén shēng shēng luò gǔ rén hòu,wǎng wǎng sǐ chū gǔ rén xiān。
惟有郁勃恢奇之著作,乃与星斗日月相盘旋。wéi yǒu yù bó huī qí zhī zhù zuò,nǎi yǔ xīng dòu rì yuè xiāng pán xuán。
卓哉弇州有诗伯,精诣直造青莲仙。zhuó zāi yǎn zhōu yǒu shī bó,jīng yì zhí zào qīng lián xiān。
吮笔哦诗数十载,忽然飞去苍梧之野九嶷巅。shǔn bǐ ó shī shù shí zài,hū rán fēi qù cāng wú zhī yě jiǔ yí diān。
划然长啸秋空碧,仙心诗意同翩翩。huà rán zhǎng xiào qiū kōng bì,xiān xīn shī yì tóng piān piān。
有时淋漓酣醉写,胸臆浩然之气淩空直泻如奔泉。yǒu shí lín lí hān zuì xiě,xiōng yì hào rán zhī qì líng kōng zhí xiè rú bēn quán。
有时离别道悲愤,又如湘灵鼓瑟弦柱声呜咽。yǒu shí lí bié dào bēi fèn,yòu rú xiāng líng gǔ sè xián zhù shēng wū yàn。
左携浮邱袖,右拍洪崖肩。zuǒ xié fú qiū xiù,yòu pāi hóng yá jiān。
不交今人交死友,独为老髯生日开琼筵。bù jiāo jīn rén jiāo sǐ yǒu,dú wèi lǎo rán shēng rì kāi qióng yán。
遍游衡岳来梁苑,示我一卷琳琅编。biàn yóu héng yuè lái liáng yuàn,shì wǒ yī juǎn lín láng biān。
三湘七泽供吞吐,咀而味之令我流馋涎。sān xiāng qī zé gōng tūn tǔ,jǔ ér wèi zhī lìng wǒ liú chán xián。
信于此道肱三折,格调应在唐人前。xìn yú cǐ dào gōng sān zhé,gé diào yīng zài táng rén qián。
愿书万本诵万遍,附君之诗寿世一千年。yuàn shū wàn běn sòng wàn biàn,fù jūn zhī shī shòu shì yī qiān nián。

过伯夷叔齐墓

张洵佳

死不食周家粟,生不履周家土。sǐ bù shí zhōu jiā sù,shēng bù lǚ zhōu jiā tǔ。
卓哉孤竹两弟兄,崭然一饿高千古。zhuó zāi gū zhú liǎng dì xiōng,zhǎn rán yī è gāo qiān gǔ。
为忠臣,为孝子。wèi zhōng chén,wèi xiào zi。
为仁人,为义士。wèi rén rén,wèi yì shì。
可惜齐景公,千驷无人齿。kě xī qí jǐng gōng,qiān sì wú rén chǐ。
牛山陨涕乐生悲,身死心死名亦死。niú shān yǔn tì lè shēng bēi,shēn sǐ xīn sǐ míng yì sǐ。

马嵬坡

张洵佳

马嵬坡外鬼燐红,零落杨花怨晚风。mǎ wéi pō wài guǐ lín hóng,líng luò yáng huā yuàn wǎn fēng。
早识三郎终薄幸,何如常住寿王宫。zǎo shí sān láng zhōng báo xìng,hé rú cháng zhù shòu wáng gōng。
三十六年恃宠长,若论颜色亦秋娘。sān shí liù nián shì chǒng zhǎng,ruò lùn yán sè yì qiū niáng。
美人别有承恩法,一剪青丝便断肠。měi rén bié yǒu chéng ēn fǎ,yī jiǎn qīng sī biàn duàn cháng。
宫闱忌讳竟全忘,明把唐皇作汉皇。gōng wéi jì huì jìng quán wàng,míng bǎ táng huáng zuò hàn huáng。
添得香山好诗料,一篇乐府冠三唐。tiān dé xiāng shān hǎo shī liào,yī piān lè fǔ guān sān táng。