古诗词

纪江阴虚报冒功事

张洵佳

庚申我江城,城陷四月节。gēng shēn wǒ jiāng chéng,chéng xiàn sì yuè jié。
贼踞五六日,空城徙巢穴。zéi jù wǔ liù rì,kōng chéng xǐ cháo xué。
五月贼又至,八月贼又去。wǔ yuè zéi yòu zhì,bā yuè zéi yòu qù。
自去还自来,来去无人预。zì qù hái zì lái,lái qù wú rén yù。
谁知当道者,克复报两次。shuí zhī dāng dào zhě,kè fù bào liǎng cì。
统兵实其人,渡江实其事。tǒng bīng shí qí rén,dù jiāng shí qí shì。
或挥鲁阳戈,或拔赵军帜。huò huī lǔ yáng gē,huò bá zhào jūn zhì。
一拥而进城,杀贼尸横地。yī yōng ér jìn chéng,shā zéi shī héng dì。
海市与蜃楼,妆点无不备。hǎi shì yǔ shèn lóu,zhuāng diǎn wú bù bèi。
其意在邀功,其实皆儿戏。qí yì zài yāo gōng,qí shí jiē ér xì。
捷报达甘泉,史臣载笔记。jié bào dá gān quán,shǐ chén zài bǐ jì。
后来修史官,谁复参疑义。hòu lái xiū shǐ guān,shuí fù cān yí yì。
吾读东华录,慨然发长嚱。wú dú dōng huá lù,kǎi rán fā zhǎng xì。
猜您喜欢

感事

张洵佳

掀天巨浪震漓江,衅起招降复杀降。xiān tiān jù làng zhèn lí jiāng,xìn qǐ zhāo jiàng fù shā jiàng。
可惜兵粮资寇盗,忍令烽燧接家邦。kě xī bīng liáng zī kòu dào,rěn lìng fēng suì jiē jiā bāng。
师兴枉历三年久,鼎重还凭众力扛。shī xīng wǎng lì sān nián jiǔ,dǐng zhòng hái píng zhòng lì káng。
外患未平兼内变,杜陵忧国泪成双。wài huàn wèi píng jiān nèi biàn,dù líng yōu guó lèi chéng shuāng。

感事

张洵佳

忆从庚子肇兵端,膏血民间吸已完。yì cóng gēng zi zhào bīng duān,gāo xuè mín jiān xī yǐ wán。
白刃盟坛要约易,黄金土块铸成难。bái rèn méng tán yào yuē yì,huáng jīn tǔ kuài zhù chéng nán。
欲惩贪墨提中饱,先责清廉到上官。yù chéng tān mò tí zhōng bǎo,xiān zé qīng lián dào shàng guān。
我本局中今局外,公鸡无膳一心安。wǒ běn jú zhōng jīn jú wài,gōng jī wú shàn yī xīn ān。

祠中种荷两盆,六月不花七夕始茁一箭。花开似雪,叶密如裹,细数之得一百三十瓣。尖现绿色或黄色,诚异种也,喜志二律

张洵佳

淩波仙子隔银河,环佩迟来莫怨佗。líng bō xiān zi gé yín hé,huán pèi chí lái mò yuàn tuó。
为俟良辰开粉面,果然如意发心窝。wèi qí liáng chén kāi fěn miàn,guǒ rán rú yì fā xīn wō。
凝妆不屑张红伞,点额还疑蘸碧螺。níng zhuāng bù xiè zhāng hóng sǎn,diǎn é hái yí zhàn bì luó。
赢得莲溪开口笑,翻新本色费描摩。yíng dé lián xī kāi kǒu xiào,fān xīn běn sè fèi miáo mó。

祠中种荷两盆,六月不花七夕始茁一箭。花开似雪,叶密如裹,细数之得一百三十瓣。尖现绿色或黄色,诚异种也,喜志二律

张洵佳

一池风月送新凉,才见新株茁水央。yī chí fēng yuè sòng xīn liáng,cái jiàn xīn zhū zhuó shuǐ yāng。
秋士生涯归冷淡,美人迟暮发容光。qiū shì shēng yá guī lěng dàn,měi rén chí mù fā róng guāng。
星期天上通芳讯,花事人间重晚香。xīng qī tiān shàng tōng fāng xùn,huā shì rén jiān zhòng wǎn xiāng。
不肯趋灾媚红旭,留将清荫满池塘。bù kěn qū zāi mèi hóng xù,liú jiāng qīng yīn mǎn chí táng。

再寄缪太守二首

张洵佳

天津桥畔讯音尘,倾盖逢君结识真。tiān jīn qiáo pàn xùn yīn chén,qīng gài féng jūn jié shí zhēn。
卅载浮沉馀傲骨,一门风雅尽诗人。sà zài fú chén yú ào gǔ,yī mén fēng yǎ jǐn shī rén。
乡亲语熟逢苏小,兄弟才高识颖滨。xiāng qīn yǔ shú féng sū xiǎo,xiōng dì cái gāo shí yǐng bīn。
多谢东君递消息,陇头寄与一枝春。duō xiè dōng jūn dì xiāo xī,lǒng tóu jì yǔ yī zhī chūn。

再寄缪太守二首

张洵佳

长安重到不胜情,世事茫茫感慨并。zhǎng ān zhòng dào bù shèng qíng,shì shì máng máng gǎn kǎi bìng。
白首郎官犹执戟,黑头卿相遽归耕。bái shǒu láng guān yóu zhí jǐ,hēi tóu qīng xiāng jù guī gēng。
京华冠盖同棋局,月殿霓裳变徵声。jīng huá guān gài tóng qí jú,yuè diàn ní shang biàn zhēng shēng。
青眼高歌望吾子,福星一路活苍生。qīng yǎn gāo gē wàng wú zi,fú xīng yī lù huó cāng shēng。

题赵焕文茂才

张洵佳

衰季难将节义论,伊谁誓死戒儿孙。shuāi jì nán jiāng jié yì lùn,yī shuí shì sǐ jiè ér sūn。
一衿冷落沧江畔,也有心肝奉至尊。yī jīn lěng luò cāng jiāng pàn,yě yǒu xīn gān fèng zhì zūn。

题赵焕文茂才

张洵佳

想到中天禅让时,皋夔依旧列丹墀。xiǎng dào zhōng tiān chán ràng shí,gāo kuí yī jiù liè dān chí。
末流忽变唐虞世,可惜先生未及知。mò liú hū biàn táng yú shì,kě xī xiān shēng wèi jí zhī。

历劫吟

张洵佳

风狂雨暴雪霜联,人事难知欲问天。fēng kuáng yǔ bào xuě shuāng lián,rén shì nán zhī yù wèn tiān。
百难尽经惟欠死,不堪回首溯从前。bǎi nán jǐn jīng wéi qiàn sǐ,bù kān huí shǒu sù cóng qián。

历劫吟

张洵佳

甲子纪元度岁朝,椿年未老望春凋。jiǎ zi jì yuán dù suì cháo,chūn nián wèi lǎo wàng chūn diāo。
五更惨向床前诀,遥指青天气寂寥。wǔ gèng cǎn xiàng chuáng qián jué,yáo zhǐ qīng tiān qì jì liáo。

历劫吟

张洵佳

青阳惨澹不成春,慈竹旋枯二月辰。qīng yáng cǎn dàn bù chéng chūn,cí zhú xuán kū èr yuè chén。
陟岵遥瞻方陨涕,那堪陟屺又伤神。zhì hù yáo zhān fāng yǔn tì,nà kān zhì qǐ yòu shāng shén。

历劫吟

张洵佳

四壁萧条絮缕空,附棺无具附身同。sì bì xiāo tiáo xù lǚ kōng,fù guān wú jù fù shēn tóng。
邻家借得黄棉袄,泣伴单衾殉殡宫。lín jiā jiè dé huáng mián ǎo,qì bàn dān qīn xùn bìn gōng。

历劫吟

张洵佳

昆池卷起劫灰烟,顷刻漫空不见天。kūn chí juǎn qǐ jié huī yān,qǐng kè màn kōng bù jiàn tiān。
从此公私涂炭尽,死亡患难一身全。cóng cǐ gōng sī tú tàn jǐn,sǐ wáng huàn nán yī shēn quán。

历劫吟

张洵佳

头蓬足跣泪滂沱,虮虱攒身疾病多。tóu péng zú xiǎn lèi pāng tuó,jǐ shī zǎn shēn jí bìng duō。
似此红羊罹浩劫,九原父母痛如何。shì cǐ hóng yáng lí hào jié,jiǔ yuán fù mǔ tòng rú hé。

历劫吟

张洵佳

杏花开过又桃花,愁里光阴一月赊。xìng huā kāi guò yòu táo huā,chóu lǐ guāng yīn yī yuè shē。
闻道故乡烽火熄,病魂先已闯回家。wén dào gù xiāng fēng huǒ xī,bìng hún xiān yǐ chuǎng huí jiā。