古诗词

以渔洋精华录寄琥唐山春榆侍郎有诗见述率赋奉答

严复

九陌风鸣尘堀堁,南郭隐几今丧我。jiǔ mò fēng míng chén kū kè,nán guō yǐn jǐ jīn sàng wǒ。
长安作梦垂十年,梦想阳崎山一逻。zhǎng ān zuò mèng chuí shí nián,mèng xiǎng yáng qí shān yī luó。
文书引睡睡复醒,万事不理任懒惰。wén shū yǐn shuì shuì fù xǐng,wàn shì bù lǐ rèn lǎn duò。
河阳宗伯今词宗,赠我新诗堪已瘅。hé yáng zōng bó jīn cí zōng,zèng wǒ xīn shī kān yǐ dān。
为言昭代录诗人,疑让新城居上座。wèi yán zhāo dài lù shī rén,yí ràng xīn chéng jū shàng zuò。
士林沾丐三百年,蒋袁杭厉皆细琐。shì lín zhān gài sān bǎi nián,jiǎng yuán háng lì jiē xì suǒ。
平生结习觑文字,扬榷新诗吾亦颇。píng shēng jié xí qù wén zì,yáng què xīn shī wú yì pǒ。
文章派别几人存,大抵修辞禁淫诐。wén zhāng pài bié jǐ rén cún,dà dǐ xiū cí jìn yín bì。
李杜光芒万丈长,坡谷九天纷咳唾。lǐ dù guāng máng wàn zhàng zhǎng,pō gǔ jiǔ tiān fēn ké tuò。
如星五纬流四渎,议论欲到吾知叵。rú xīng wǔ wěi liú sì dú,yì lùn yù dào wú zhī pǒ。
请言在昔明中叶,群公模拟或太过。qǐng yán zài xī míng zhōng yè,qún gōng mó nǐ huò tài guò。
虽然法上几得中,要于风雅未为左。suī rán fǎ shàng jǐ dé zhōng,yào yú fēng yǎ wèi wèi zuǒ。
何来东涧恣抨击,一钱不值同骂座。hé lái dōng jiàn zì pēng jī,yī qián bù zhí tóng mà zuò。
渔洋崛起应新运,如麟独角推一个。yú yáng jué qǐ yīng xīn yùn,rú lín dú jiǎo tuī yī gè。
譬彼射者得正鹄,稍嫌力薄愁官笴。pì bǐ shè zhě dé zhèng gǔ,shāo xián lì báo chóu guān gǎn。
文人相轻自古然,又被赵纪加切磋。wén rén xiāng qīng zì gǔ rán,yòu bèi zhào jì jiā qiè cuō。
降兹谈艺遍湖海,若个解衣旁薄赢。jiàng zī tán yì biàn hú hǎi,ruò gè jiě yī páng báo yíng。
西昆靡靡江西粗,公安竟陵更幺麽。xī kūn mí mí jiāng xī cū,gōng ān jìng líng gèng yāo mó。
小子何莫学夫诗,敢问师资谁则可。xiǎo zi hé mò xué fū shī,gǎn wèn shī zī shuí zé kě。
吾云要在士卓识,一任纷挐众口哆。wú yún yào zài shì zhuó shí,yī rèn fēn ná zhòng kǒu duō。
斯文如女有正色,岂事涂泽徒为大。sī wén rú nǚ yǒu zhèng sè,qǐ shì tú zé tú wèi dà。
横空盘硬亦非难,欲为排奡在贴妥。héng kōng pán yìng yì fēi nán,yù wèi pái ào zài tiē tuǒ。
取径爱好似未害,他日湘帆随转柁。qǔ jìng ài hǎo shì wèi hài,tā rì xiāng fān suí zhuǎn duò。
清新俊逸殆天授,着眼沈郁兼顿挫。qīng xīn jùn yì dài tiān shòu,zhe yǎn shěn yù jiān dùn cuò。
双丸头上忽忽过,风轮谁挽蚁旋磨。shuāng wán tóu shàng hū hū guò,fēng lún shuí wǎn yǐ xuán mó。
勿云衰叔少和声,《三百篇》皆发愤作。wù yún shuāi shū shǎo hé shēng,sān bǎi piān jiē fā fèn zuò。
能收一物寄孤赏,横流亦足娱寒饿。néng shōu yī wù jì gū shǎng,héng liú yì zú yú hán è。
高歌青眼望后生,比似螟蛉祝果蠃。gāo gē qīng yǎn wàng hòu shēng,bǐ shì míng líng zhù guǒ luǒ。
忽蒙佳什誉过庭,语重情深谁敢荷。hū méng jiā shén yù guò tíng,yǔ zhòng qíng shēn shuí gǎn hé。
君家自有谢超宗,池上凤毛众所贺。jūn jiā zì yǒu xiè chāo zōng,chí shàng fèng máo zhòng suǒ hè。

严复

严复,初名宗光,字又陵,一字几道,侯官人。文科进士,历官海军一等参谋官。有《瘉野堂诗集》。 严复的作品>>

猜您喜欢

题侯疑始印存五绝句

严复

金粟前身顾阿瑛,未央宫瓦刻朱盛。jīn sù qián shēn gù ā yīng,wèi yāng gōng wǎ kè zhū shèng。
摩挲印刓怀真乐,有癖谁如吾子行。mó sā yìn wán huái zhēn lè,yǒu pǐ shuí rú wú zi xíng。

题侯疑始印存五绝句

严复

汉印阴文感废兴,艺林规矩见斯冰。hàn yìn yīn wén gǎn fèi xīng,yì lín guī jǔ jiàn sī bīng。
说文古籀勤搜补,未绝风流太仆能。shuō wén gǔ zhòu qín sōu bǔ,wèi jué fēng liú tài pū néng。

题侯疑始印存五绝句

严复

朴茂纤徐各有真,不分用志乃凝神。pǔ mào xiān xú gè yǒu zhēn,bù fēn yòng zhì nǎi níng shén。
雕镌谁似侯疑始,刀笔中无一点尘。diāo juān shuí shì hóu yí shǐ,dāo bǐ zhōng wú yī diǎn chén。

题孙师郑感逝诗卷

严复

臣甫夔江赋八哀,苍茫长啸感高才。chén fǔ kuí jiāng fù bā āi,cāng máng zhǎng xiào gǎn gāo cái。
伤时盗贼怀王李,未辩低徊金粟堆。shāng shí dào zéi huái wáng lǐ,wèi biàn dī huái jīn sù duī。

题孙师郑感逝诗卷

严复

老子胸中负甲兵,兴哀何必地无情。lǎo zi xiōng zhōng fù jiǎ bīng,xīng āi hé bì dì wú qíng。
君看铜雀台倾后,犹有平原陆士衡。jūn kàn tóng què tái qīng hòu,yóu yǒu píng yuán lù shì héng。

题孙师郑感逝诗卷

严复

寥亮山阳笛一枝,子期新赋极凄其。liáo liàng shān yáng dí yī zhī,zi qī xīn fù jí qī qí。
感音不独悲嵇吕,亦为当涂湣黍离。gǎn yīn bù dú bēi jī lǚ,yì wèi dāng tú mǐn shǔ lí。

题孙师郑感逝诗卷

严复

贞元朝士已无多,梦得闻歌意若何。zhēn yuán cháo shì yǐ wú duō,mèng dé wén gē yì ruò hé。
凭仗痴顽供度世,看人笑面渐如靴。píng zhàng chī wán gōng dù shì,kàn rén xiào miàn jiàn rú xuē。

题孙师郑感逝诗卷

严复

大错惊心铸六州,土崩何曰奠金瓯。dà cuò jīng xīn zhù liù zhōu,tǔ bēng hé yuē diàn jīn ōu。
祗馀野史亭中语,落日青山一片愁。zhī yú yě shǐ tíng zhōng yǔ,luò rì qīng shān yī piàn chóu。

题冲冠怒传奇残稿

严复

临榆阅外草长青,卖国新猷见哭庭。lín yú yuè wài cǎo zhǎng qīng,mài guó xīn yóu jiàn kū tíng。
还恨人心不如古,更无一怒为娉婷。hái hèn rén xīn bù rú gǔ,gèng wú yī nù wèi pīng tíng。

题冲冠怒传奇残稿

严复

博得藩封向夜郎,忽传缟素为先皇。bó dé fān fēng xiàng yè láng,hū chuán gǎo sù wèi xiān huáng。
西南名义由来重,又听铃声替戾冈。xī nán míng yì yóu lái zhòng,yòu tīng líng shēng tì lì gāng。

题冲冠怒传奇残稿

严复

谱成一本琵琶记,听唱当年蔡伯喈。pǔ chéng yī běn pí pá jì,tīng chàng dāng nián cài bó jiē。
说与闭门天子道,新词不是写风怀。shuō yǔ bì mén tiān zi dào,xīn cí bù shì xiě fēng huái。

题冲冠怒传奇残稿

严复

临春结绮迹皆陈,从古君荒是祸因。lín chūn jié qǐ jì jiē chén,cóng gǔ jūn huāng shì huò yīn。
此后铜驼卧荆棘,可能还望属车尘。cǐ hòu tóng tuó wò jīng jí,kě néng hái wàng shǔ chē chén。

题八大山人画本昼作危石,一猫踞其土,瞑目

严复

世间群鼠正纵横,不道狸奴闭眼睛。shì jiān qún shǔ zhèng zòng héng,bù dào lí nú bì yǎn jīng。
独踞高高更何说,羡君安稳啜残羹。dú jù gāo gāo gèng hé shuō,xiàn jūn ān wěn chuài cán gēng。

于书夹中得两绝句,不记何时所作并寄何人矣

严复

江城西畔月轮孤,知汝凄凉正忆吾。jiāng chéng xī pàn yuè lún gū,zhī rǔ qī liáng zhèng yì wú。
人世岂能无聚散,但将书札问潜夫。rén shì qǐ néng wú jù sàn,dàn jiāng shū zhá wèn qián fū。

于书夹中得两绝句,不记何时所作并寄何人矣

严复

白发侵寻老更催,漫将诗句遣衰颓。bái fā qīn xún lǎo gèng cuī,màn jiāng shī jù qiǎn shuāi tuí。
园林昨夜西风紧,自向寒炉拨死灰。yuán lín zuó yè xī fēng jǐn,zì xiàng hán lú bō sǐ huī。
118«2345678