古诗词

甲辰出都呈同里诸公

严复

中国山川分两戒,南岭奔腾趋左海。zhōng guó shān chuān fēn liǎng jiè,nán lǐng bēn téng qū zuǒ hǎi。
东行欲尽未尽时,盘薄嶙峋作奇怪。dōng xíng yù jǐn wèi jǐn shí,pán báo lín xún zuò qí guài。
慢亭拔地九千尺,一朵芙蓉倚天碧。màn tíng bá dì jiǔ qiān chǐ,yī duǒ fú róng yǐ tiān bì。
建溪流域播七府,未向邻封分一滴。jiàn xī liú yù bō qī fǔ,wèi xiàng lín fēng fēn yī dī。
江山如此人亦然,学步羞称时世贤。jiāng shān rú cǐ rén yì rán,xué bù xiū chēng shí shì xián。
旧学沈沈抱根底,新知往往穷人天。jiù xué shěn shěn bào gēn dǐ,xīn zhī wǎng wǎng qióng rén tiān。
共道文章世所惊,谁信闽人耻为名。gòng dào wén zhāng shì suǒ jīng,shuí xìn mǐn rén chǐ wèi míng。
入门见嫉古来有,黄钟瓦釜皆雷鸣。rù mén jiàn jí gǔ lái yǒu,huáng zhōng wǎ fǔ jiē léi míng。
忆昔戊巳游京师,朝班邑子牛尾稀。yì xī wù sì yóu jīng shī,cháo bān yì zi niú wěi xī。
即今多难需才杰,郭张陈沈皆奋飞。jí jīn duō nán xū cái jié,guō zhāng chén shěn jiē fèn fēi。
孤山处士音琅琅,皂袍演说常登堂。gū shān chù shì yīn láng láng,zào páo yǎn shuō cháng dēng táng。
可怜一卷茶花女,断尽支那荡子肠!kě lián yī juǎn chá huā nǚ,duàn jǐn zhī nà dàng zi cháng!
诸君且尽乘时乐,酒盏诗钟恣欢谑。zhū jūn qiě jǐn chéng shí lè,jiǔ zhǎn shī zhōng zì huān xuè。
君知国有鹤乘轩,何必神惊燕巢幕!jūn zhī guó yǒu hè chéng xuān,hé bì shén jīng yàn cháo mù!
乾坤整顿会有时,报国孤忠天鉴之。qián kūn zhěng dùn huì yǒu shí,bào guó gū zhōng tiān jiàn zhī。
但恐河清不相待,法轮欲转嗟吾衰。dàn kǒng hé qīng bù xiāng dài,fǎ lún yù zhuǎn jiē wú shuāi。
自惭厚糈豢非才,手版抽将归去来。zì cán hòu xǔ huàn fēi cái,shǒu bǎn chōu jiāng guī qù lái。
颇似庐岑结精舍,倘容桐濑登钓台。pǒ shì lú cén jié jīng shě,tǎng róng tóng lài dēng diào tái。
长向江湖狎鸥鸟,梦魂夜夜觚棱绕。zhǎng xiàng jiāng hú xiá ōu niǎo,mèng hún yè yè gū léng rào。
岂独登临忆侍郎,还应见月思京兆。qǐ dú dēng lín yì shì láng,hái yīng jiàn yuè sī jīng zhào。

严复

严复,初名宗光,字又陵,一字几道,侯官人。文科进士,历官海军一等参谋官。有《瘉野堂诗集》。 严复的作品>>

猜您喜欢

民国初建政府未立严子乃为此诗

严复

镫影回疏棂,风声过檐隙。dèng yǐng huí shū líng,fēng shēng guò yán xì。
美人期不来,乌啼蜃窗白。měi rén qī bù lái,wū tí shèn chuāng bái。

万生园

严复

西苑门空闭,燕郊柳正繁。xī yuàn mén kōng bì,yàn jiāo liǔ zhèng fán。
那堪春尽后,重向万生园。nà kān chūn jǐn hòu,zhòng xiàng wàn shēng yuán。

题黄石斋先生临难自书诗卷

严复

读史数行泪,看天万古心。dú shǐ shù xíng lèi,kàn tiān wàn gǔ xīn。
从来殉国者,不必受恩深。cóng lái xùn guó zhě,bù bì shòu ēn shēn。

题黄石斋先生临难自书诗卷

严复

为有君臣义,人间无所逃。wèi yǒu jūn chén yì,rén jiān wú suǒ táo。
婺源一蹶后,含笑看欧刀。wù yuán yī jué hòu,hán xiào kàn ōu dāo。

人才

严复

人才鹦鹉能言日,世事蝤蛑换壳时。rén cái yīng wǔ néng yán rì,shì shì qiú móu huàn ké shí。
如此风潮行未得,老夫掩泪看残棋。rú cǐ fēng cháo xíng wèi dé,lǎo fū yǎn lèi kàn cán qí。

三月自吴淞复旦学堂还寓因忆昌黎食虾蟆诸诗不觉大笑戏成三绝句

严复

桃李端须着意栽,饱闻强国视人才。táo lǐ duān xū zhe yì zāi,bǎo wén qiáng guó shì rén cái。
而今学校多蛙蛤,凭仗何人与洒灰。ér jīn xué xiào duō wā há,píng zhàng hé rén yǔ sǎ huī。

三月自吴淞复旦学堂还寓因忆昌黎食虾蟆诸诗不觉大笑戏成三绝句

严复

瓶水才添起小澜,爬沙手脚恣盘桓。píng shuǐ cái tiān qǐ xiǎo lán,pá shā shǒu jiǎo zì pán huán。
通宵呜唤知何意,且说盆池不属官。tōng xiāo wū huàn zhī hé yì,qiě shuō pén chí bù shǔ guān。

三月自吴淞复旦学堂还寓因忆昌黎食虾蟆诸诗不觉大笑戏成三绝句

严复

龙雀东南白虎西,从渠吞月罪应齐。lóng què dōng nán bái hǔ xī,cóng qú tūn yuè zuì yīng qí。
吴烹卤馔吾何择,不更攒眉吃水鸡。wú pēng lǔ zhuàn wú hé zé,bù gèng zǎn méi chī shuǐ jī。

上海刘氏园见白莲孤开归而成咏

严复

三伏炎蒸昼转雷,群伦炊甑向尘埃。sān fú yán zhēng zhòu zhuǎn léi,qún lún chuī zèng xiàng chén āi。
一茎娟洁标高格,此是灵山会里来。yī jīng juān jié biāo gāo gé,cǐ shì líng shān huì lǐ lái。

上海刘氏园见白莲孤开归而成咏

严复

脱得污泥气益振,肌肤敢道许相亲。tuō dé wū ní qì yì zhèn,jī fū gǎn dào xǔ xiāng qīn。
情知水佩风裳者,不是云腮雾閤身。qíng zhī shuǐ pèi fēng shang zhě,bù shì yún sāi wù gé shēn。

上海刘氏园见白莲孤开归而成咏

严复

露筋祠外月初上,仙掌峰前风正清。lù jīn cí wài yuè chū shàng,xiān zhǎng fēng qián fēng zhèng qīng。
欲采盈盈太孤绝,胸中长此玉峥嵘。yù cǎi yíng yíng tài gū jué,xiōng zhōng zhǎng cǐ yù zhēng róng。

上海刘氏园见白莲孤开归而成咏

严复

藐姑原祇住瑶池,一见须教物不疵。miǎo gū yuán qí zhù yáo chí,yī jiàn xū jiào wù bù cī。
惟有风流王介甫,超然将尔当西施。wéi yǒu fēng liú wáng jiè fǔ,chāo rán jiāng ěr dāng xī shī。

上海刘氏园见白莲孤开归而成咏

严复

南薰无地嫁娉婷,小筑盆池养夕馨。nán xūn wú dì jià pīng tíng,xiǎo zhù pén chí yǎng xī xīn。
身怯九禾风露冷,楼台倒影浸秋星。shēn qiè jiǔ hé fēng lù lěng,lóu tái dào yǐng jìn qiū xīng。

和荆公适意

严复

灯火年年作近邻,韦编汗简苦陈陈。dēng huǒ nián nián zuò jìn lín,wéi biān hàn jiǎn kǔ chén chén。
不知适意缘何事,只信捐书一语真。bù zhī shì yì yuán hé shì,zhǐ xìn juān shū yī yǔ zhēn。

和荆公咏月

严复

寒光清影蟾随兔,此语吾知喻得君。hán guāng qīng yǐng chán suí tù,cǐ yǔ wú zhī yù dé jūn。
不道玉川悲月蚀,虾蟆以外更无云。bù dào yù chuān bēi yuè shí,xiā má yǐ wài gèng wú yún。
1181234567»