古诗词

陶社成立,闻邑人有非之者,赋此解嘲。即用成立词韵

祝廷华

羲皇以后几岁月,史书纪载皆陈迹。xī huáng yǐ hòu jǐ suì yuè,shǐ shū jì zài jiē chén jì。
读书尚友多古人,胡为独取陶彭泽。dú shū shàng yǒu duō gǔ rén,hú wèi dú qǔ táo péng zé。
况无武陵桃花源,又无五柳先生宅。kuàng wú wǔ líng táo huā yuán,yòu wú wǔ liǔ xiān shēng zhái。
人物都无晋代风,题名何用陶为额。rén wù dōu wú jìn dài fēng,tí míng hé yòng táo wèi é。
我闻此语悠然思,遥遥千载尊诗伯。wǒ wén cǐ yǔ yōu rán sī,yáo yáo qiān zài zūn shī bó。
古今异世乐趣同,难分是非论黑白。gǔ jīn yì shì lè qù tóng,nán fēn shì fēi lùn hēi bái。
谓予唐突古名贤,骇闻令我孱颜赤。wèi yǔ táng tū gǔ míng xián,hài wén lìng wǒ càn yán chì。
鸟倦飞时始入林,宁能复展乘风翮。niǎo juàn fēi shí shǐ rù lín,níng néng fù zhǎn chéng fēng hé。
家有杜康酒无算,地与刘伶分一席。jiā yǒu dù kāng jiǔ wú suàn,dì yǔ liú líng fēn yī xí。
维持风雅在吾侪,尚存一息须为力。wéi chí fēng yǎ zài wú chái,shàng cún yī xī xū wèi lì。
此事非求身后名,知人论世毋过刻。cǐ shì fēi qiú shēn hòu míng,zhī rén lùn shì wú guò kè。
吾侪不少素心人,荣誉不争争品格。wú chái bù shǎo sù xīn rén,róng yù bù zhēng zhēng pǐn gé。
不才伏处城南隅,衰病逡巡鲜所获。bù cái fú chù chéng nán yú,shuāi bìng qūn xún xiān suǒ huò。
独往独来年复年,窃叹光阴如过客。dú wǎng dú lái nián fù nián,qiè tàn guāng yīn rú guò kè。
平生爱读靖节诗,读罢时还顶礼百。píng shēng ài dú jìng jié shī,dú bà shí hái dǐng lǐ bǎi。
愿刊万本施万人,尽知廉让忧方释。yuàn kān wàn běn shī wàn rén,jǐn zhī lián ràng yōu fāng shì。
此时发轫赖扶持,诸贤讨论无虚夕。cǐ shí fā rèn lài fú chí,zhū xián tǎo lùn wú xū xī。
说理须范朱丝绳,量材须执玉界尺。shuō lǐ xū fàn zhū sī shéng,liàng cái xū zhí yù jiè chǐ。
希踪栗里不敢期,栽培松菊吾侪责。xī zōng lì lǐ bù gǎn qī,zāi péi sōng jú wú chái zé。
西畴南亩日操劳,繄维君子甘于役。xī chóu nán mǔ rì cāo láo,yī wéi jūn zi gān yú yì。
猜您喜欢

挽章君巩瓯四首

祝廷华

三字当年狱铸成,不堪回首祗吞声。sān zì dāng nián yù zhù chéng,bù kān huí shǒu zhī tūn shēng。
散沙莫合难申辩,孤掌徒擎憾未鸣。sàn shā mò hé nán shēn biàn,gū zhǎng tú qíng hàn wèi míng。
碧海沈冤抱长恨,白头赍志了馀生。bì hǎi shěn yuān bào zhǎng hèn,bái tóu jī zhì le yú shēng。
桑榆迟暮精神惫,况复羁愁两地萦。sāng yú chí mù jīng shén bèi,kuàng fù jī chóu liǎng dì yíng。

挽章君巩瓯四首

祝廷华

仓皇祸作走苏台,太息罗浮梦不回。cāng huáng huò zuò zǒu sū tái,tài xī luó fú mèng bù huí。
邓尉寻芳亲故少,吴门啼血子规哀。dèng wèi xún fāng qīn gù shǎo,wú mén tí xuè zi guī āi。
故园秋冷谁相慰,逆旅魂归自去来。gù yuán qiū lěng shuí xiāng wèi,nì lǚ hún guī zì qù lái。
离索频年尘事幻,一经追忆一心摧。lí suǒ pín nián chén shì huàn,yī jīng zhuī yì yī xīn cuī。

次赏菊韵藜青四首

祝廷华

画梅无数不知年,此老胸中锦绣填。huà méi wú shù bù zhī nián,cǐ lǎo xiōng zhōng jǐn xiù tián。
笔底霏英散香雪,毫端垂露化云烟。bǐ dǐ fēi yīng sàn xiāng xuě,háo duān chuí lù huà yún yān。
湖山寄傲今何逊,民物忘情古葛天。hú shān jì ào jīn hé xùn,mín wù wàng qíng gǔ gé tiān。
窃喜琼瑶持赠我,一肩风月昨言旋。qiè xǐ qióng yáo chí zèng wǒ,yī jiān fēng yuè zuó yán xuán。

次赏菊韵藜青四首

祝廷华

我亦江干一幸民,春耕秋穫老吾身。wǒ yì jiāng gàn yī xìng mín,chūn gēng qiū huò lǎo wú shēn。
园分曹玑多馀地,墓认刘伶作比邻。yuán fēn cáo jī duō yú dì,mù rèn liú líng zuò bǐ lín。
种树十年才得果,归田卅载岂无因。zhǒng shù shí nián cái dé guǒ,guī tián sà zài qǐ wú yīn。
柴桑风尚知难似,也算羲皇以上人。chái sāng fēng shàng zhī nán shì,yě suàn xī huáng yǐ shàng rén。

次赏菊韵藜青四首

祝廷华

者番时值小阳春,社有耆英儗渭滨。zhě fān shí zhí xiǎo yáng chūn,shè yǒu qí yīng nǐ wèi bīn。
百卉骈罗尊寿客,一堂跄济聚诗人。bǎi huì pián luó zūn shòu kè,yī táng qiāng jì jù shī rén。
吟秋兴好皆知己,漉酒风高正及辰。yín qiū xīng hǎo jiē zhī jǐ,lù jiǔ fēng gāo zhèng jí chén。
世界仙源何处是,且谈风月不谈秦。shì jiè xiān yuán hé chù shì,qiě tán fēng yuè bù tán qín。

次赏菊韵藜青四首

祝廷华

异地秋风动远思,故人归里倍钦迟。yì dì qiū fēng dòng yuǎn sī,gù rén guī lǐ bèi qīn chí。
坐多姹紫嫣红色,花挺凌霜傲雪枝。zuò duō chà zǐ yān hóng sè,huā tǐng líng shuāng ào xuě zhī。
未醉东篱陶令酒,且赓北苑董翁诗。wèi zuì dōng lí táo lìng jiǔ,qiě gēng běi yuàn dǒng wēng shī。
偶撄微疾知无恙,如许寒英盍再窥。ǒu yīng wēi jí zhī wú yàng,rú xǔ hán yīng hé zài kuī。

次韵和庄君翔声近作四首

祝廷华

捧读华笺感慨多,惜阴犹自悔蹉跎。pěng dú huá jiān gǎn kǎi duō,xī yīn yóu zì huǐ cuō tuó。
经年厄运随缘度,何日荒斋载酒过。jīng nián è yùn suí yuán dù,hé rì huāng zhāi zài jiǔ guò。
劫后青毡仍恋旧,兴来白雪自成歌。jié hòu qīng zhān réng liàn jiù,xīng lái bái xuě zì chéng gē。
如君才调堪惊世,何取衰朝甲乙科。rú jūn cái diào kān jīng shì,hé qǔ shuāi cháo jiǎ yǐ kē。

次韵和庄君翔声近作四首

祝廷华

能澈菩提物外情,不须遗世学逃名。néng chè pú tí wù wài qíng,bù xū yí shì xué táo míng。
乐天自有无穷趣,当代谁怜太瘦生。lè tiān zì yǒu wú qióng qù,dāng dài shuí lián tài shòu shēng。
眼看大千真苦恼,心通半偈即矜平。yǎn kàn dà qiān zhēn kǔ nǎo,xīn tōng bàn jì jí jīn píng。
此身未受贪嗔误,糊口何妨藉笔耕。cǐ shēn wèi shòu tān chēn wù,hú kǒu hé fáng jí bǐ gēng。

次韵和庄君翔声近作四首

祝廷华

旅行莫愠路无粮,到处为家不用忙。lǚ xíng mò yùn lù wú liáng,dào chù wèi jiā bù yòng máng。
拾得有缘终证果,维摩却病岂无方。shí dé yǒu yuán zhōng zhèng guǒ,wéi mó què bìng qǐ wú fāng。
蕨薇适口始泉石,松菊同心傲雪霜。jué wēi shì kǒu shǐ quán shí,sōng jú tóng xīn ào xuě shuāng。
笑我不如君远甚,无才只自课农桑。xiào wǒ bù rú jūn yuǎn shén,wú cái zhǐ zì kè nóng sāng。

次韵和庄君翔声近作四首

祝廷华

匡时谁是栋梁材,济变乘机策救灾。kuāng shí shuí shì dòng liáng cái,jì biàn chéng jī cè jiù zāi。
率土惊心屯戍卒,何人赤手治污莱。lǜ tǔ jīng xīn tún shù zú,hé rén chì shǒu zhì wū lái。
不堪万骨枯烽火,最苦群生祗妇孩。bù kān wàn gǔ kū fēng huǒ,zuì kǔ qún shēng zhī fù hái。
旧地重游君痛否,诗成憾未把书裁。jiù dì zhòng yóu jūn tòng fǒu,shī chéng hàn wèi bǎ shū cái。

和曹颖甫同年春草四首用王渔洋秋柳韵四首

祝廷华

才将香雪沁诗魂,又看蘼芜绿到门。cái jiāng xiāng xuě qìn shī hún,yòu kàn mí wú lǜ dào mén。
苒苒乍匀新黛色,离离全没旧烧痕。rǎn rǎn zhà yún xīn dài sè,lí lí quán méi jiù shāo hén。
杏花着雨黏芳径,杨柳笼烟罩别村。xìng huā zhe yǔ nián fāng jìng,yáng liǔ lóng yān zhào bié cūn。
独有咸阳原上客,满怀幽怨未堪论。dú yǒu xián yáng yuán shàng kè,mǎn huái yōu yuàn wèi kān lùn。

和曹颖甫同年春草四首用王渔洋秋柳韵四首

祝廷华

寒消九九已无霜,春色迷离遍野塘。hán xiāo jiǔ jiǔ yǐ wú shuāng,chūn sè mí lí biàn yě táng。
陌上空青衬裙屐,窗前浓绿映巾箱。mò shàng kōng qīng chèn qún jī,chuāng qián nóng lǜ yìng jīn xiāng。
行吟草泽悲三楚,游目兰亭畅二王。xíng yín cǎo zé bēi sān chǔ,yóu mù lán tíng chàng èr wáng。
犹记马蹄声得得,不堪回首左春坊。yóu jì mǎ tí shēng dé dé,bù kān huí shǒu zuǒ chūn fāng。

和曹颖甫同年春草四首用王渔洋秋柳韵四首

祝廷华

落红满地糁苔衣,色乱青袍是也非。luò hóng mǎn dì sǎn tái yī,sè luàn qīng páo shì yě fēi。
故国尘昏春寂寞,王孙归滞梦依稀。gù guó chén hūn chūn jì mò,wáng sūn guī zhì mèng yī xī。
醉眠骚客马犹恋,轻碾香车蝶乱飞。zuì mián sāo kè mǎ yóu liàn,qīng niǎn xiāng chē dié luàn fēi。
愿约使君寒食后,竹林重与叙睽违。yuàn yuē shǐ jūn hán shí hòu,zhú lín zhòng yǔ xù kuí wéi。

和曹颖甫同年春草四首用王渔洋秋柳韵四首

祝廷华

断肠题句有谁怜,杜宇声声和晓烟。duàn cháng tí jù yǒu shuí lián,dù yǔ shēng shēng hé xiǎo yān。
血染柔茵云漠漠,骨枯平陆恨绵绵。xuè rǎn róu yīn yún mò mò,gǔ kū píng lù hèn mián mián。
难干陌洒铜驼泪,又到郊驰铁骑年。nán gàn mò sǎ tóng tuó lèi,yòu dào jiāo chí tiě qí nián。
一样萋萋供幽赏,澄江差胜沪江边。yī yàng qī qī gōng yōu shǎng,chéng jiāng chà shèng hù jiāng biān。

百花生日次房得孙赋此志喜二首

祝廷华

日暖风和二月春,添丁巧值百花辰。rì nuǎn fēng hé èr yuè chūn,tiān dīng qiǎo zhí bǎi huā chén。
养萱堂北老逾茂,种竹斋南新有筠。yǎng xuān táng běi lǎo yú mào,zhǒng zhú zhāi nán xīn yǒu yún。
果应兰徵占得子,敢夸岳降说生申。guǒ yīng lán zhēng zhàn dé zi,gǎn kuā yuè jiàng shuō shēng shēn。
十年未协熊罴梦,藉此呱呱慰老人。shí nián wèi xié xióng pí mèng,jí cǐ gū gū wèi lǎo rén。