古诗词

黄华老人画松歌

黎兆勋

黄华老人腕是铁,画出松枝劲无敌。huáng huá lǎo rén wàn shì tiě,huà chū sōng zhī jìn wú dí。
一株横卧一株立,枝枝皆带风云色。yī zhū héng wò yī zhū lì,zhī zhī jiē dài fēng yún sè。
云南万岭松成林,高岩下壑苍龙吟。yún nán wàn lǐng sōng chéng lín,gāo yán xià hè cāng lóng yín。
西山数株更奇绝,蛟龙窟宅阴沈沈。xī shān shù zhū gèng qí jué,jiāo lóng kū zhái yīn shěn shěn。
此图仿佛得其真,毋乃画师摄魂来寒岑。cǐ tú fǎng fú dé qí zhēn,wú nǎi huà shī shè hún lái hán cén。
昔人画松石作土,松气成龙石作虎。xī rén huà sōng shí zuò tǔ,sōng qì chéng lóng shí zuò hǔ。
此松写干石即根,飒飒寒枝战风雨。cǐ sōng xiě gàn shí jí gēn,sà sà hán zhī zhàn fēng yǔ。
滇人画松我未见,仰订往往留长绢。diān rén huà sōng wǒ wèi jiàn,yǎng dìng wǎng wǎng liú zhǎng juàn。
人言瘦硬已通神,我觉离奇无直干。rén yán shòu yìng yǐ tōng shén,wǒ jué lí qí wú zhí gàn。
李侯笔法翁能变。lǐ hóu bǐ fǎ wēng néng biàn。

黎兆勋

黎兆勋,字伯庸,号檬村,遵义人。诸生,官隋州州判。有《侍雪堂诗》。 黎兆勋的作品>>

猜您喜欢

送子尹署古州训导

黎兆勋

少壮寡朋友,席砚一子尹。shǎo zhuàng guǎ péng yǒu,xí yàn yī zi yǐn。
文字劣追攀,学问见绳准。wén zì liè zhuī pān,xué wèn jiàn shéng zhǔn。
丛山气惨郁,足茧知步窘。cóng shān qì cǎn yù,zú jiǎn zhī bù jiǒng。
纡回待旁通,峭崿谢推引。yū huí dài páng tōng,qiào è xiè tuī yǐn。
我师古人意,百困效一忍。wǒ shī gǔ rén yì,bǎi kùn xiào yī rěn。
断彼径寸带,续此三绝纼。duàn bǐ jìng cùn dài,xù cǐ sān jué zhèn。
兢兢三十年,微尚孰能泯。jīng jīng sān shí nián,wēi shàng shú néng mǐn。
萧条共迟暮,相贶以无尽。xiāo tiáo gòng chí mù,xiāng kuàng yǐ wú jǐn。

自沪州东归

黎兆勋

岷山远夹双江流,奇秀直到江阳收。mín shān yuǎn jiā shuāng jiāng liú,qí xiù zhí dào jiāng yáng shōu。
岂无扁舟溯江上,凌云载酒思一游。qǐ wú biǎn zhōu sù jiāng shàng,líng yún zài jiǔ sī yī yóu。
治平寺中塔铃语,风雨夜合南山头。zhì píng sì zhōng tǎ líng yǔ,fēng yǔ yè hé nán shān tóu。
闭门一月病难出,更有人事催归舟。bì mén yī yuè bìng nán chū,gèng yǒu rén shì cuī guī zhōu。
思奇好异要有数,天不假汝空强求。sī qí hǎo yì yào yǒu shù,tiān bù jiǎ rǔ kōng qiáng qiú。
吾生去留缘作主,不必水有蛟龙山有虎。wú shēng qù liú yuán zuò zhǔ,bù bì shuǐ yǒu jiāo lóng shān yǒu hǔ。
故园得归姑早归,莫恋寒镫卧秋雨。gù yuán dé guī gū zǎo guī,mò liàn hán dèng wò qiū yǔ。
舟人鸣钲呼晓发,汉嘉西望重云结。zhōu rén míng zhēng hū xiǎo fā,hàn jiā xī wàng zhòng yún jié。
空江蒙蒙鸡一鸣,好在峨眉半轮月。kōng jiāng méng méng jī yī míng,hǎo zài é méi bàn lún yuè。

送从弟莼斋从军

黎兆勋

山川何处息戎马,儒冠不必谈风雅。shān chuān hé chù xī róng mǎ,rú guān bù bì tán fēng yǎ。
驼天台下表难成,念我头颅非壮者。tuó tiān tái xià biǎo nán chéng,niàn wǒ tóu lú fēi zhuàng zhě。
天末劳人怜汝才,慷慨挺出风尘下。tiān mò láo rén lián rǔ cái,kāng kǎi tǐng chū fēng chén xià。
十年浪走我真痴,季也能贤心自写。shí nián làng zǒu wǒ zhēn chī,jì yě néng xián xīn zì xiě。
皖公山色清黄埃,李侯莫叟当世才。wǎn gōng shān sè qīng huáng āi,lǐ hóu mò sǒu dāng shì cái。
与我交游招不去,片帆看汝西南来。yǔ wǒ jiāo yóu zhāo bù qù,piàn fān kàn rǔ xī nán lái。
吾弟行踪不寂寞,我且为之歌徘徊。wú dì xíng zōng bù jì mò,wǒ qiě wèi zhī gē pái huái。
不见云中两鸣雁,分飞千里流音哀。bù jiàn yún zhōng liǎng míng yàn,fēn fēi qiān lǐ liú yīn āi。
男儿当为济世用,胆气不雄何异众。nán ér dāng wèi jì shì yòng,dǎn qì bù xióng hé yì zhòng。
中兴诸将岂从容,所嗟悲愤缠云梦。zhōng xīng zhū jiāng qǐ cóng róng,suǒ jiē bēi fèn chán yún mèng。
相公襟抱真王佐,不日秣陵贼当破。xiāng gōng jīn bào zhēn wáng zuǒ,bù rì mò líng zéi dāng pò。
汝今名隶相公军,举酒堪为行子贺。rǔ jīn míng lì xiāng gōng jūn,jǔ jiǔ kān wèi xíng zi hè。
拨乱扶危须古豪,况今言路收刍荛。bō luàn fú wēi xū gǔ háo,kuàng jīn yán lù shōu chú ráo。
孔璋行矣莫自失,爱吾剑气凌斗杓。kǒng zhāng xíng yǐ mò zì shī,ài wú jiàn qì líng dòu biāo。
行逢故人问吟客,为道堪赋《平蛮谣》。xíng féng gù rén wèn yín kè,wèi dào kān fù píng mán yáo。

赠中杂感

黎兆勋

丛山虎豹走斑斑,石砦柴门昼亦关。cóng shān hǔ bào zǒu bān bān,shí zhài chái mén zhòu yì guān。
旧俗敲残铜铸鼓,南风吹瘦月成环。jiù sú qiāo cán tóng zhù gǔ,nán fēng chuī shòu yuè chéng huán。
诗情渐冗能为崇,海色无多莫洗颜。shī qíng jiàn rǒng néng wèi chóng,hǎi sè wú duō mò xǐ yán。
紫蝎金蚕愁蛊毒,故乡惟冀得生还。zǐ xiē jīn cán chóu gǔ dú,gù xiāng wéi jì dé shēng hái。
1912