古诗词

山斋秋夜四首

宋湘

树雨残留滴,林风远递生。shù yǔ cán liú dī,lín fēng yuǎn dì shēng。
无霜灯壁冷,有字草虫清。wú shuāng dēng bì lěng,yǒu zì cǎo chóng qīng。
顿挫名心死,峥嵘病骨鸣。dùn cuò míng xīn sǐ,zhēng róng bìng gǔ míng。
难孤山外月,蹩躠绕阶行。nán gū shān wài yuè,bié sǎ rào jiē xíng。
宋湘

宋湘

宋湘(1757~1826)字焕襄,号芷湾,广东嘉应州(今广东梅州市梅县区)人。清代中叶著名的诗人、书法家、教育家,政声廉明的清官。他出身贫寒,受家庭影响勤奋读书,年轻时便在诗及楹联创作中展露头角,被称为“岭南第一才子”。《清史稿· 列传》中称“粤诗惟湘为巨”。 宋湘的作品>>

猜您喜欢

八月十五日得四川官军扫荡安乐坪贼匪捷报二首

宋湘

上皇万寿圣皇朝,一片红旗到九霄。shàng huáng wàn shòu shèng huáng cháo,yī piàn hóng qí dào jiǔ xiāo。
自是天庥应如响,谁逃国法妄兴妖。zì shì tiān xiū yīng rú xiǎng,shuí táo guó fǎ wàng xīng yāo。
势成破竹师无敌,幕有巢乌将勿骄。shì chéng pò zhú shī wú dí,mù yǒu cháo wū jiāng wù jiāo。
即待春农归洗甲,便趋春殿共闻韶。jí dài chūn nóng guī xǐ jiǎ,biàn qū chūn diàn gòng wén sháo。

题画美人睡起三首

宋湘

看看一意慵,宵中疑被酒。kàn kàn yī yì yōng,xiāo zhōng yí bèi jiǔ。
下床不唤人,钗子枕前后。xià chuáng bù huàn rén,chāi zi zhěn qián hòu。

题画美人睡起三首

宋湘

帘钩簌簌鸣,衣带纤纤弄。lián gōu sù sù míng,yī dài xiān xiān nòng。
想是寻不来,分明有残梦。xiǎng shì xún bù lái,fēn míng yǒu cán mèng。

题画美人睡起三首

宋湘

开落瓶上花,消息炉中火。kāi luò píng shàng huā,xiāo xī lú zhōng huǒ。
犹怜初睡时,添香理花朵。yóu lián chū shuì shí,tiān xiāng lǐ huā duǒ。

说诗

宋湘

池塘春草妙难寻,泥落空梁苦用心。chí táng chūn cǎo miào nán xún,ní luò kōng liáng kǔ yòng xīn。
若比大江流日夜,哀丝豪竹在知音。ruò bǐ dà jiāng liú rì yè,āi sī háo zhú zài zhī yīn。

说诗

宋湘

涂脂傅粉画长眉,按拍循腔疾复迟。tú zhī fù fěn huà zhǎng méi,àn pāi xún qiāng jí fù chí。
学过邯郸多少步,可怜挨户卖歌儿。xué guò hán dān duō shǎo bù,kě lián āi hù mài gē ér。

说诗

宋湘

读书万卷真须破,念佛千声好是空。dú shū wàn juǎn zhēn xū pò,niàn fú qiān shēng hǎo shì kōng。
多少英雄齐下泪,一生缠死笔头中。duō shǎo yīng xióng qí xià lèi,yī shēng chán sǐ bǐ tóu zhōng。

说诗

宋湘

心源探到古人初,征实翻空总自如。xīn yuán tàn dào gǔ rén chū,zhēng shí fān kōng zǒng zì rú。
好把臭皮囊洗净,神仙楼阁在高虚。hǎo bǎ chòu pí náng xǐ jìng,shén xiān lóu gé zài gāo xū。

说诗

宋湘

文章妙绝有邱迟,一纸书中百首诗。wén zhāng miào jué yǒu qiū chí,yī zhǐ shū zhōng bǎi shǒu shī。
正在将军旗鼓处,忽然花杂草长时。zhèng zài jiāng jūn qí gǔ chù,hū rán huā zá cǎo zhǎng shí。

说诗

宋湘

三百诗人岂有诗,都成绝唱沁心脾。sān bǎi shī rén qǐ yǒu shī,dōu chéng jué chàng qìn xīn pí。
今人不讲源头水,只问支流派是谁。jīn rén bù jiǎng yuán tóu shuǐ,zhǐ wèn zhī liú pài shì shuí。

说诗

宋湘

学韩学杜学髯苏,自是排场与众殊。xué hán xué dù xué rán sū,zì shì pái chǎng yǔ zhòng shū。
若使自家无曲子,等闲铙鼓与笙竽。ruò shǐ zì jiā wú qū zi,děng xián náo gǔ yǔ shēng yú。

说诗

宋湘

豫章出地势轮囷,细草孤花亦可人。yù zhāng chū dì shì lún qūn,xì cǎo gū huā yì kě rén。
独有五通仙杜老,各还命脉各精神。dú yǒu wǔ tōng xiān dù lǎo,gè hái mìng mài gè jīng shén。

小圃四绝句

宋湘

槐树两年无此荣,抽枝接叶花细生。huái shù liǎng nián wú cǐ róng,chōu zhī jiē yè huā xì shēng。
落英才扫又满地,围屋山蜂争晓晴。luò yīng cái sǎo yòu mǎn dì,wéi wū shān fēng zhēng xiǎo qíng。

小圃四绝句

宋湘

客中寸土不易得,屋角墙根皆莳花。kè zhōng cùn tǔ bù yì dé,wū jiǎo qiáng gēn jiē shí huā。
连日雨多藤蔓死,篱头再补及秋瓜。lián rì yǔ duō téng màn sǐ,lí tóu zài bǔ jí qiū guā。

小圃四绝句

宋湘

名花天下口如一,草花一处一名殊。míng huā tiān xià kǒu rú yī,cǎo huā yī chù yī míng shū。
爱汝颜色得妍好,南人也学北人呼。ài rǔ yán sè dé yán hǎo,nán rén yě xué běi rén hū。
82123456