古诗词

春尽舟中

李兆洛

春好何当去,江流底事忙。chūn hǎo hé dāng qù,jiāng liú dǐ shì máng。
莺花非少日,云水正他乡。yīng huā fēi shǎo rì,yún shuǐ zhèng tā xiāng。
宦拙归无计,途长息未遑。huàn zhuō guī wú jì,tú zhǎng xī wèi huáng。
忘机羡鸥鸟,沙上立苍茫。wàng jī xiàn ōu niǎo,shā shàng lì cāng máng。
李兆洛

李兆洛

清江苏阳湖人,字申耆。嘉庆十年进士。任安徽凤台知县七年。主讲江阴暨阳书院二十年。专精史学,尤嗜舆地。有《养一斋集》、《历代地理志韵编今释》、《历代地理沿革图》等。 李兆洛的作品>>

猜您喜欢

偶作

李兆洛

神者生于无,以气相撑支。shén zhě shēng yú wú,yǐ qì xiāng chēng zhī。
当其互回薄,至声发空虚。dāng qí hù huí báo,zhì shēng fā kōng xū。
风出土囊口,披林入嵚?。fēng chū tǔ náng kǒu,pī lín rù qīn。
喁于递响答,高下相参差。yóng yú dì xiǎng dá,gāo xià xiāng cān chà。
悠然自鸣戛,亦复不自知。yōu rán zì míng jiá,yì fù bù zì zhī。
委已适所值,无为问妍媸。wěi yǐ shì suǒ zhí,wú wèi wèn yán chī。
绘响效厥情,因神而存之。huì xiǎng xiào jué qíng,yīn shén ér cún zhī。
断竹均以窍,斫木縆以丝。duàn zhú jūn yǐ qiào,zhuó mù gēng yǐ sī。
长短刻分杪,清浊研渑淄。zhǎng duǎn kè fēn miǎo,qīng zhuó yán miǎn zī。
揉弄日渐熟,造作日益滋。róu nòng rì jiàn shú,zào zuò rì yì zī。
情性有远近,僧爱随纷歧。qíng xìng yǒu yuǎn jìn,sēng ài suí fēn qí。
借气喉吭间,寻声神已非。jiè qì hóu kēng jiān,xún shēng shén yǐ fēi。
筝琵杂前陈,自谓古所无。zhēng pí zá qián chén,zì wèi gǔ suǒ wú。
岂知爰居鸟,颇乏钟鼓思。qǐ zhī yuán jū niǎo,pǒ fá zhōng gǔ sī。
壶公一瓠中,日月与世殊。hú gōng yī hù zhōng,rì yuè yǔ shì shū。
时时出游戏,每令见者嗤。shí shí chū yóu xì,měi lìng jiàn zhě chī。

家心陔疲于津梁国

李兆洛

天涯渺难即,吾意其蹉跎。tiān yá miǎo nán jí,wú yì qí cuō tuó。
江上无芙蓉,搴裳意云何。jiāng shàng wú fú róng,qiān shang yì yún hé。
吾子好筋骨,卅载历坎坷。wú zi hǎo jīn gǔ,sà zài lì kǎn kě。
陆岂无虎狼,水岂无蛟鼍。lù qǐ wú hǔ láng,shuǐ qǐ wú jiāo tuó。
行行为谁驱,万里俯仰过。xíng xíng wèi shuí qū,wàn lǐ fǔ yǎng guò。
讵云恃忠信,遂可轻风波。jù yún shì zhōng xìn,suì kě qīng fēng bō。
放杖得小休,隐然契天和。fàng zhàng dé xiǎo xiū,yǐn rán qì tiān hé。
托宿在何许,前途尚陂陀。tuō sù zài hé xǔ,qián tú shàng bēi tuó。
造物劳以生,未死敢有他。zào wù láo yǐ shēng,wèi sǐ gǎn yǒu tā。
息阴谅非远,逝者亦已多。xī yīn liàng fēi yuǎn,shì zhě yì yǐ duō。
仰视沧浪天,效彼劳者歌。yǎng shì cāng làng tiān,xiào bǐ láo zhě gē。
努力为我起,斯路幸不讹。nǔ lì wèi wǒ qǐ,sī lù xìng bù é。
甘爱田父笑,毋为仆夫呵。gān ài tián fù xiào,wú wèi pū fū hē。
请借双行縢,以为安乐窝。qǐng jiè shuāng xíng téng,yǐ wèi ān lè wō。

梅关

李兆洛

戢山争凑,盘盘路几回。jí shān zhēng còu,pán pán lù jǐ huí。
百寻双堑立,一罅五丁开。bǎi xún shuāng qiàn lì,yī xià wǔ dīng kāi。
树拔鲸牙出,人争蚁孔来。shù bá jīng yá chū,rén zhēng yǐ kǒng lái。
路旁余断碣,夫暇剔莓苔。lù páng yú duàn jié,fū xiá tī méi tái。

端午偕补金小岩半樗山子光云守之观竞渡遂至海幢寺还过洋商肆楼登海珠寺炮台其三

李兆洛

别开邸第馆诸夷,一十三家各斗靡。bié kāi dǐ dì guǎn zhū yí,yī shí sān jiā gè dòu mí。
窗槛玲珑巢翡翠,轩屏眩转吠琉璃。chuāng kǎn líng lóng cháo fěi cuì,xuān píng xuàn zhuǎn fèi liú lí。
铺排景物观殊壮,变易华风事岂宜。pù pái jǐng wù guān shū zhuàng,biàn yì huá fēng shì qǐ yí。
好语吾民守耕凿,只今圣主贱珍奇。hǎo yǔ wú mín shǒu gēng záo,zhǐ jīn shèng zhǔ jiàn zhēn qí。

夏循陔广文玻璃泉洗砚图

李兆洛

足此一勺水,聊疗季女饥。zú cǐ yī sháo shuǐ,liáo liáo jì nǚ jī。
怀中紫玉段,持照青玻璃。huái zhōng zǐ yù duàn,chí zhào qīng bō lí。
仰瞰积铁壁,俯荫离披枝。yǎng kàn jī tiě bì,fǔ yīn lí pī zhī。
勿放墨龙出,惊起巫支祈。wù fàng mò lóng chū,jīng qǐ wū zhī qí。
2012