古诗词

重登君山偶成四律以博同游诸子一粲

缪葆忠

青衫落拓几人知,又向山神寄所思。qīng shān luò tuò jǐ rén zhī,yòu xiàng shān shén jì suǒ sī。
鸦点萧疏衔夕照,雁行飘泊各天涯。yā diǎn xiāo shū xián xī zhào,yàn xíng piāo pō gè tiān yá。
泉鸣深涧桓伊逐,风卷灵旗柳设祠。quán míng shēn jiàn huán yī zhú,fēng juǎn líng qí liǔ shè cí。
独镇洞庭八百里,千秋砥柱障清时。dú zhèn dòng tíng bā bǎi lǐ,qiān qiū dǐ zhù zhàng qīng shí。

缪葆忠

字秋坪,邑庠生。道光二十九年生,光绪十九年卒。 缪葆忠的作品>>

猜您喜欢

投金濑

缪葆忠

明镜照妾影,濑水照妾心。míng jìng zhào qiè yǐng,lài shuǐ zhào qiè xīn。
妾心与濑水,皎洁安可侵。qiè xīn yǔ lài shuǐ,jiǎo jié ān kě qīn。
阅世有漂母,乃受楚王金。yuè shì yǒu piāo mǔ,nǎi shòu chǔ wáng jīn。
妾心独分明,安肯托苔岑。qiè xīn dú fēn míng,ān kěn tuō tái cén。
同此进一饭,今昔殊知音。tóng cǐ jìn yī fàn,jīn xī shū zhī yīn。
千金结祠宇,何如濑水深。qiān jīn jié cí yǔ,hé rú lài shuǐ shēn。

夜泊

缪葆忠

今夜月明人静,昨宵风急潮来。jīn yè yuè míng rén jìng,zuó xiāo fēng jí cháo lái。
惟恐霜枫飘尽,又将诗思吹开。wéi kǒng shuāng fēng piāo jǐn,yòu jiāng shī sī chuī kāi。

舟中即景和紫珊作

缪葆忠

树树秋含画意,家家门掩斜阳。shù shù qiū hán huà yì,jiā jiā mén yǎn xié yáng。
沣水清于湘水,他乡何似故乡。fēng shuǐ qīng yú xiāng shuǐ,tā xiāng hé shì gù xiāng。
1812