古诗词

续诗品·藏拙

袁枚

书赢宵缩,天不两隆。shū yíng xiāo suō,tiān bù liǎng lóng。
如何弱手,好弯强弓。rú hé ruò shǒu,hǎo wān qiáng gōng。
因謇徐言,因跛缓步。yīn jiǎn xú yán,yīn bǒ huǎn bù。
善藏其拙,巧乃益露。shàn cáng qí zhuō,qiǎo nǎi yì lù。
右师取败,敌必当王。yòu shī qǔ bài,dí bì dāng wáng。
霍王无短,是以无长。huò wáng wú duǎn,shì yǐ wú zhǎng。
袁枚

袁枚

袁枚(1716-1797)清代诗人、散文家。字子才,号简斋,晚年自号仓山居士、随园主人、随园老人。汉族,钱塘(今浙江杭州)人。乾隆四年进士,历任溧水、江宁等县知县,有政绩,四十岁即告归。在江宁小仓山下筑筑随园,吟咏其中。广收诗弟子,女弟子尤众。袁枚是乾嘉时期代表诗人之一,与赵翼、蒋士铨合称“乾隆三大家”。 袁枚的作品>>

猜您喜欢

临安怀古

袁枚

曾把江湖当敌攻,三千强弩水声中。céng bǎ jiāng hú dāng dí gōng,sān qiān qiáng nǔ shuǐ shēng zhōng。
霸才越国追句践,家法河西仿窦融。bà cái yuè guó zhuī jù jiàn,jiā fǎ hé xī fǎng dòu róng。
宰树重重封锦绣,宫花缓缓送春风。zǎi shù zhòng zhòng fēng jǐn xiù,gōng huā huǎn huǎn sòng chūn fēng。
谁知苦创东周局,留与平王避犬戎。shuí zhī kǔ chuàng dōng zhōu jú,liú yǔ píng wáng bì quǎn róng。

出山词

袁枚

天涯有客赋长征,身要从容马不停。tiān yá yǒu kè fù zhǎng zhēng,shēn yào cóng róng mǎ bù tíng。
故节又从江左认,《移文》应向北山听。gù jié yòu cóng jiāng zuǒ rèn,yí wén yīng xiàng běi shān tīng。
梅花送我开如雪,春草留人绿满庭。méi huā sòng wǒ kāi rú xuě,chūn cǎo liú rén lǜ mǎn tíng。
揽辔挥毫缘底事,几行僮约付园丁。lǎn pèi huī háo yuán dǐ shì,jǐ xíng tóng yuē fù yuán dīng。

出山词

袁枚

出门身在百花前,难免花枝笑独眠。chū mén shēn zài bǎi huā qián,nán miǎn huā zhī xiào dú mián。
南陌马冲红杏雨,竹楼书锁绿杨烟。nán mò mǎ chōng hóng xìng yǔ,zhú lóu shū suǒ lǜ yáng yān。
长抛春色偏正月,小住名山合四年。zhǎng pāo chūn sè piān zhèng yuè,xiǎo zhù míng shān hé sì nián。
薄宦心情江上水,好风吹处便开船。báo huàn xīn qíng jiāng shàng shuǐ,hǎo fēng chuī chù biàn kāi chuán。

岘山

袁枚

浮生几载青山酒,名士常为万古愁。fú shēng jǐ zài qīng shān jiǔ,míng shì cháng wèi wàn gǔ chóu。
双泪偶挥羊太傅,一碑如补晋春秋。shuāng lèi ǒu huī yáng tài fù,yī bēi rú bǔ jìn chūn qiū。
楼传黄鹤仙何在,佩解明珠水自流。lóu chuán huáng hè xiān hé zài,pèi jiě míng zhū shuǐ zì liú。
今日敬儿天下满,襄阳片石若为留。jīn rì jìng ér tiān xià mǎn,xiāng yáng piàn shí ruò wèi liú。

赴官秦中

袁枚

六朝云物旧淹留,更向咸阳作壮游。liù cháo yún wù jiù yān liú,gèng xiàng xián yáng zuò zhuàng yóu。
万首诗编秦楚地,半生官领帝王州。wàn shǒu shī biān qín chǔ dì,bàn shēng guān lǐng dì wáng zhōu。
未知两陕谁吾土,孤负三吴说故侯。wèi zhī liǎng shǎn shuí wú tǔ,gū fù sān wú shuō gù hóu。
到得函关应四月,行人争耐一春愁。dào dé hán guān yīng sì yuè,xíng rén zhēng nài yī chūn chóu。

过邺下吊高神武

袁枚

唱罢阴山《敕勒歌》,英雄涕泪老来多。chàng bà yīn shān chì lēi gē,yīng xióng tì lèi lǎo lái duō。
生持魏武朝天笏,死授条侯杀贼戈。shēng chí wèi wǔ cháo tiān hù,sǐ shòu tiáo hóu shā zéi gē。
六镇华夷传露布,九龙风雨聚漳河。liù zhèn huá yí chuán lù bù,jiǔ lóng fēng yǔ jù zhāng hé。
只今尚有清流月,曾照高王万马过。zhǐ jīn shàng yǒu qīng liú yuè,céng zhào gāo wáng wàn mǎ guò。

杜牧墓

袁枚

萧郎白马远从军,落日樊川吊紫云。xiāo láng bái mǎ yuǎn cóng jūn,luò rì fán chuān diào zǐ yún。
客里莺花逢杜曲,唐朝春恨属司勋。kè lǐ yīng huā féng dù qū,táng cháo chūn hèn shǔ sī xūn。
高谈泽潞兵三万,论定扬州月二分。gāo tán zé lù bīng sān wàn,lùn dìng yáng zhōu yuè èr fēn。
手折夫容来酹酒,有人风骨类夫君。shǒu zhé fū róng lái lèi jiǔ,yǒu rén fēng gǔ lèi fū jūn。

哭襄勤伯鄂公

袁枚

听筑长围几万重,将军匹马独临戎。tīng zhù zhǎng wéi jǐ wàn zhòng,jiāng jūn pǐ mǎ dú lín róng。
天山扫雪兵犹战,青海啼乌帐已空。tiān shān sǎo xuě bīng yóu zhàn,qīng hǎi tí wū zhàng yǐ kōng。
拜表泪流秋草上,弯弓弦断夕阳中。bài biǎo lèi liú qiū cǎo shàng,wān gōng xián duàn xī yáng zhōng。
男儿欲报君恩重,死到沙场是善终。nán ér yù bào jūn ēn zhòng,sǐ dào shā chǎng shì shàn zhōng。

谒史文靖公墓

袁枚

手供蘋蘩当束脩,先登华屋后山丘。shǒu gōng píng fán dāng shù xiū,xiān dēng huá wū hòu shān qiū。
九原尚想师随会,一疏曾经识马周。jiǔ yuán shàng xiǎng shī suí huì,yī shū céng jīng shí mǎ zhōu。
盖代勋华云影在,满堂丝竹水声愁。gài dài xūn huá yún yǐng zài,mǎn táng sī zhú shuǐ shēng chóu。
知公泉下应怜我,如此英年也白头。zhī gōng quán xià yīng lián wǒ,rú cǐ yīng nián yě bái tóu。

古意

袁枚

妾自梦香闺,忘郎在远道。qiè zì mèng xiāng guī,wàng láng zài yuǎn dào。
不惯别离情,回身向空抱。bù guàn bié lí qíng,huí shēn xiàng kōng bào。

袁枚

【其一】
白日不到处,青春恰自来。bái rì bù dào chù,qīng chūn qià zì lái。
苔花如米小,也学牡丹开。tái huā rú mǐ xiǎo,yě xué mǔ dān kāi。
【其二】
各有心情在,随渠爱暖凉。gè yǒu xīn qíng zài,suí qú ài nuǎn liáng。
青苔问红叶,何物是斜阳。qīng tái wèn hóng yè,hé wù shì xié yáng。

品画

袁枚

品画先神韵,论诗重性情。pǐn huà xiān shén yùn,lùn shī zhòng xìng qíng。
蛟龙生气尽,不若鼠横行。jiāo lóng shēng qì jǐn,bù ruò shǔ héng xíng。

偶作五绝句

袁枚

偶寻半开梅,闲倚一竿竹。ǒu xún bàn kāi méi,xián yǐ yī gān zhú。
儿童不知春,问草何故绿。ér tóng bù zhī chūn,wèn cǎo hé gù lǜ。

山中绝句

袁枚

镇日山腰斸白云,载量烟草活纷纷。zhèn rì shān yāo zhǔ bái yún,zài liàng yān cǎo huó fēn fēn。
春衫不用金炉热,自向百花香里熏。chūn shān bù yòng jīn lú rè,zì xiàng bǎi huā xiāng lǐ xūn。

马嵬

袁枚

莫唱当年长恨歌,人间亦自有银河。mò chàng dāng nián zhǎng hèn gē,rén jiān yì zì yǒu yín hé。
石壕村里夫妻别,泪比长生殿上多!shí háo cūn lǐ fū qī bié,lèi bǐ zhǎng shēng diàn shàng duō!
1051234567