古诗词

续诗品·灭迹

袁枚

织锦有迹,岂曰惠娘?zhī jǐn yǒu jì,qǐ yuē huì niáng?
修月无痕,乃号吴刚。xiū yuè wú hén,nǎi hào wú gāng。
白傅改诗,不留一字。bái fù gǎi shī,bù liú yī zì。
今读其诗,平平无异。jīn dú qí shī,píng píng wú yì。
意深词浅,思苦言甘。yì shēn cí qiǎn,sī kǔ yán gān。
寥寥千年,此妙谁探?liáo liáo qiān nián,cǐ miào shuí tàn?
袁枚

袁枚

袁枚(1716-1797)清代诗人、散文家。字子才,号简斋,晚年自号仓山居士、随园主人、随园老人。汉族,钱塘(今浙江杭州)人。乾隆四年进士,历任溧水、江宁等县知县,有政绩,四十岁即告归。在江宁小仓山下筑筑随园,吟咏其中。广收诗弟子,女弟子尤众。袁枚是乾嘉时期代表诗人之一,与赵翼、蒋士铨合称“乾隆三大家”。 袁枚的作品>>

猜您喜欢

大树

袁枚

繁枝高拂九霄霜,荫屋常生夏日凉。fán zhī gāo fú jiǔ xiāo shuāng,yīn wū cháng shēng xià rì liáng。
叶落每横千亩田,花开曾作六朝香。yè luò měi héng qiān mǔ tián,huā kāi céng zuò liù cháo xiāng。
不逢大匠材难用,肯住深山寿更长。bù féng dà jiàng cái nán yòng,kěn zhù shēn shān shòu gèng zhǎng。
奇树有人问名字,为言南国老甘棠。qí shù yǒu rén wèn míng zì,wèi yán nán guó lǎo gān táng。

大龙湫之瀑

袁枚

龙湫之势高绝天,一线瀑走兜罗绵。lóng jiǎo zhī shì gāo jué tiān,yī xiàn pù zǒu dōu luó mián。
五丈收上尚是水,十丈以下全以烟。wǔ zhàng shōu shàng shàng shì shuǐ,shí zhàng yǐ xià quán yǐ yān。
况复百丈至千丈,水云烟雾难分焉。kuàng fù bǎi zhàng zhì qiān zhàng,shuǐ yún yān wù nán fēn yān。

过柴桑乱峰中,蹑梯而上观陶公醉石

袁枚

先生容易醉,偶尔石上眠。xiān shēng róng yì zuì,ǒu ěr shí shàng mián。
谁知一拳石,艳传千百年。shuí zhī yī quán shí,yàn chuán qiān bǎi nián。
金床玉几世恒有,眠者一过人知否?不如此石占桑,胜立穹碑万丈长。jīn chuáng yù jǐ shì héng yǒu,mián zhě yī guò rén zhī fǒu?bù rú cǐ shí zhàn sāng,shèng lì qióng bēi wàn zhàng zhǎng。

到石梁观瀑布

袁枚

天风肃肃衣裳飘,人声渐小滩声骄。tiān fēng sù sù yī shang piāo,rén shēng jiàn xiǎo tān shēng jiāo。
知是天台古石桥。zhī shì tiān tái gǔ shí qiáo。
一龙独跨山之凹,高耸脊背横伸腰,其下嵌空走怒涛。yī lóng dú kuà shān zhī āo,gāo sǒng jí bèi héng shēn yāo,qí xià qiàn kōng zǒu nù tāo。
涛水来从华顶遥,分为左右瀑两条,到此收束群流交。tāo shuǐ lái cóng huá dǐng yáo,fēn wèi zuǒ yòu pù liǎng tiáo,dào cǐ shōu shù qún liú jiāo。
五叠六叠势益高,一落千丈声怒号。wǔ dié liù dié shì yì gāo,yī luò qiān zhàng shēng nù hào。
如旗如布如狂蛟,非雷非电非笙匏。rú qí rú bù rú kuáng jiāo,fēi léi fēi diàn fēi shēng páo。
银河飞落青松梢,素车白马云中跑。yín hé fēi luò qīng sōng shāo,sù chē bái mǎ yún zhōng pǎo。
势急欲下石阻挠,回澜怒立猛欲跳。shì jí yù xià shí zǔ náo,huí lán nù lì měng yù tiào。
逢逢布鼓雷门敲,水犀军向皋兰鏖。féng féng bù gǔ léi mén qiāo,shuǐ xī jūn xiàng gāo lán áo。
三千组练挥银刀,四川崖壁齐动摇。sān qiān zǔ liàn huī yín dāo,sì chuān yá bì qí dòng yáo。
伟哉铜殿造前朝,五百罗汉如相招。wěi zāi tóng diàn zào qián cháo,wǔ bǎi luó hàn rú xiāng zhāo。
我本钱塘儿弄潮,到此使人意也消,心花怒开神理超。wǒ běn qián táng ér nòng cháo,dào cǐ shǐ rén yì yě xiāo,xīn huā nù kāi shén lǐ chāo。
高枕龙背持其尻,上视下视行周遭;其奈冷泠雨溅袍,天风吹人立不牢。gāo zhěn lóng bèi chí qí kāo,shàng shì xià shì xíng zhōu zāo;qí nài lěng líng yǔ jiàn páo,tiān fēng chuī rén lì bù láo。
北宫虽勇目已逃,恍如子在齐闻韶。běi gōng suī yǒng mù yǐ táo,huǎng rú zi zài qí wén sháo。
不图为乐如斯妙,得坐一刻胜千朝。bù tú wèi lè rú sī miào,dé zuò yī kè shèng qiān cháo。
安得将身化巨鳌,看他万古长滔滔!ān dé jiāng shēn huà jù áo,kàn tā wàn gǔ zhǎng tāo tāo!

咏史

袁枚

东汉耻机权,君子多硁硁。dōng hàn chǐ jī quán,jūn zi duō kēng kēng。
悲哉陈与窦,谋疏功不成。bēi zāi chén yǔ dòu,móu shū gōng bù chéng。
其时凉州反,有人颁孝经;qí shí liáng zhōu fǎn,yǒu rén bān xiào jīng;
意欲口打贼,贼闻笑不胜。yì yù kǒu dǎ zéi,zéi wén xiào bù shèng。
虽无补国家,尚未远人情。suī wú bǔ guó jiā,shàng wèi yuǎn rén qíng。
一变至南宋,佛行而儒名。yī biàn zhì nán sòng,fú xíng ér rú míng。
希哲学主静,人死不闻声。xī zhé xué zhǔ jìng,rén sǐ bù wén shēng。
魏公败符离,自夸心学精。wèi gōng bài fú lí,zì kuā xīn xué jīng。
杀人三十万,于心不曾惊。shā rén sān shí wàn,yú xīn bù céng jīng。
似此称理学,何处托生灵。shì cǐ chēng lǐ xué,hé chù tuō shēng líng。
呜呼孔与孟,九泉涕沾缨。wū hū kǒng yǔ mèng,jiǔ quán tì zhān yīng。

独秀峰

袁枚

来龙去脉绝无有,突然一峰插南斗。lái lóng qù mài jué wú yǒu,tū rán yī fēng chā nán dòu。
桂林山水奇八九,独秀峰尤冠其首。guì lín shān shuǐ qí bā jiǔ,dú xiù fēng yóu guān qí shǒu。
三百六级登其巅,一城烟水来眼前。sān bǎi liù jí dēng qí diān,yī chéng yān shuǐ lái yǎn qián。
青山尚且直如弦,人生孤立何伤焉?qīng shān shàng qiě zhí rú xián,rén shēng gū lì hé shāng yān?

登华山

袁枚

太华峙西方,倚天如插刀。tài huá zhì xī fāng,yǐ tiān rú chā dāo。
闪烁铁花冷,惨淡阴风号。shǎn shuò tiě huā lěng,cǎn dàn yīn fēng hào。
云雷莽回护,仙掌时动摇。yún léi mǎng huí hù,xiān zhǎng shí dòng yáo。
流泉鸣青天,乱走三千条。liú quán míng qīng tiān,luàn zǒu sān qiān tiáo。
我来蹑芒蹻,逸气不敢骄。wǒ lái niè máng juē,yì qì bù gǎn jiāo。
绝壁纳双踵,白云埋半腰。jué bì nà shuāng zhǒng,bái yún mái bàn yāo。
忽然身入井,忽然影坠巢。hū rán shēn rù jǐng,hū rán yǐng zhuì cháo。
天路望已绝,云栈断复交。tiān lù wàng yǐ jué,yún zhàn duàn fù jiāo。
惊魂飘落叶,定志委铁镣。jīng hún piāo luò yè,dìng zhì wěi tiě liào。
闭目谢人世,伸手探斗杓。bì mù xiè rén shì,shēn shǒu tàn dòu biāo。
屡见前峰俯,愈知后历高。lǚ jiàn qián fēng fǔ,yù zhī hòu lì gāo。
白日死厓上,黄河生树梢。bái rì sǐ yá shàng,huáng hé shēng shù shāo。
自笑亡命贼,不如升木猱。zì xiào wáng mìng zéi,bù rú shēng mù náo。
仍复自崖返,不敢向顶招。réng fù zì yá fǎn,bù gǎn xiàng dǐng zhāo。
归来如再生,两眼青寥寥。guī lái rú zài shēng,liǎng yǎn qīng liáo liáo。

晚宿净名寺步铁障城认一线天

袁枚

游山惜寸阴,得暇即寻讨。yóu shān xī cùn yīn,dé xiá jí xún tǎo。
步入铁障城,城高天渐小。bù rù tiě zhàng chéng,chéng gāo tiān jiàn xiǎo。
打头洒珠玑,湿我缣单衣。dǎ tóu sǎ zhū jī,shī wǒ jiān dān yī。
似雨恰非雨,蒙蒙山溜飞。shì yǔ qià fēi yǔ,méng méng shān liū fēi。
诸洞空中悬,道是猿猴宅。zhū dòng kōng zhōng xuán,dào shì yuán hóu zhái。
颇有高人风,呼之不肯出。pǒ yǒu gāo rén fēng,hū zhī bù kěn chū。
踏湿两芒鞋,流连那肯回。tà shī liǎng máng xié,liú lián nà kěn huí。
一线天未过,一线月又来。yī xiàn tiān wèi guò,yī xiàn yuè yòu lái。

行役杂咏

袁枚

男儿年二十,渐衰珠玉颜。nán ér nián èr shí,jiàn shuāi zhū yù yán。
况乃远行役,风霜悴其间。kuàng nǎi yuǎn xíng yì,fēng shuāng cuì qí jiān。
饮酒未及醉,坐看白石还。yǐn jiǔ wèi jí zuì,zuò kàn bái shí hái。
所著一尺高,不供史家删。suǒ zhù yī chǐ gāo,bù gōng shǐ jiā shān。
勉旃崇节业,银管长斑斑。miǎn zhān chóng jié yè,yín guǎn zhǎng bān bān。
否亦鍊玉液,金骨列仙寰。fǒu yì liàn yù yè,jīn gǔ liè xiān huán。
生人皆山水,且共耐清闲。shēng rén jiē shān shuǐ,qiě gòng nài qīng xián。

行役杂咏

袁枚

看山有所得,日暮聊为文。kàn shān yǒu suǒ dé,rì mù liáo wèi wén。
厌听舟人子,村语徒纷纷。yàn tīng zhōu rén zi,cūn yǔ tú fēn fēn。
酝酿非素乐,典坟愤所忻。yùn niàng fēi sù lè,diǎn fén fèn suǒ xīn。
万谋窘一字,迫如临三军。wàn móu jiǒng yī zì,pò rú lín sān jūn。

行役杂咏

袁枚

无心推篷看,不意与月近。wú xīn tuī péng kàn,bù yì yǔ yuè jìn。
欣然卧以观,星尽惟斗柄。xīn rán wò yǐ guān,xīng jǐn wéi dòu bǐng。
始之肌肤寒,久乃心肝映。shǐ zhī jī fū hán,jiǔ nǎi xīn gān yìng。
白云如覆被,人面渐贴镜。bái yún rú fù bèi,rén miàn jiàn tiē jìng。
万里湛清华,九天涵绿净。wàn lǐ zhàn qīng huá,jiǔ tiān hán lǜ jìng。
狂痴不能还,吾亦见吾性。kuáng chī bù néng hái,wú yì jiàn wú xìng。

行役杂咏

袁枚

南游过楚江,西征临越甸。nán yóu guò chǔ jiāng,xī zhēng lín yuè diān。
当涂想分割,龙津忆征战。dāng tú xiǎng fēn gē,lóng jīn yì zhēng zhàn。
或营酸枣台,或起明光殿。huò yíng suān zǎo tái,huò qǐ míng guāng diàn。
平畛开歌舞,危巘收组练。píng zhěn kāi gē wǔ,wēi yǎn shōu zǔ liàn。
亡何岁似流,悲哉日似电。wáng hé suì shì liú,bēi zāi rì shì diàn。
白骨埋中原,朱扃罢华宴。bái gǔ mái zhōng yuán,zhū jiōng bà huá yàn。
史册尚流播,山川灭闻见。shǐ cè shàng liú bō,shān chuān miè wén jiàn。
秦宫无遗瓦,汉苑少残箭。qín gōng wú yí wǎ,hàn yuàn shǎo cán jiàn。
荒烟废冢倾,衰草流萤遍。huāng yān fèi zhǒng qīng,shuāi cǎo liú yíng biàn。
黄云自南飞,白日但西暝。huáng yún zì nán fēi,bái rì dàn xī míng。
闲寂窘游志,衰飒穷遐眷。xián jì jiǒng yóu zhì,shuāi sà qióng xiá juàn。
慨然至于今,叹者凡几遍。kǎi rán zhì yú jīn,tàn zhě fán jǐ biàn。
平生豪横心,虽悟不得遣。píng shēng háo héng xīn,suī wù bù dé qiǎn。

至黄厓再登文殊塔观瀑

袁枚

黄厓天上生,对面作浪起。huáng yá tiān shàng shēng,duì miàn zuò làng qǐ。
我头不敢仰,诚恐浪压己。wǒ tóu bù gǎn yǎng,chéng kǒng làng yā jǐ。
岂知下望深,青天反作底。qǐ zhī xià wàng shēn,qīng tiān fǎn zuò dǐ。
山外有山立,山内有山倚。shān wài yǒu shān lì,shān nèi yǒu shān yǐ。
颇类人衣裳,幅幅有表里。pǒ lèi rén yī shang,fú fú yǒu biǎo lǐ。
忽然暴雨来,人天一齐洗。hū rán bào yǔ lái,rén tiān yī qí xǐ。
避登千寻塔,正对一条水。bì dēng qiān xún tǎ,zhèng duì yī tiáo shuǐ。
瀑布从高看,匹练更长矣。pù bù cóng gāo kàn,pǐ liàn gèng zhǎng yǐ。
始知开先寺,相离咫尺耳。shǐ zhī kāi xiān sì,xiāng lí zhǐ chǐ ěr。
只为绝巘遮,纡行十余里。zhǐ wèi jué yǎn zhē,yū xíng shí yú lǐ。

游风洞登高望仙鹤明月诸峰

袁枚

泱泱天大风,谁知生此洞。yāng yāng tiān dà fēng,shuí zhī shēng cǐ dòng。
古剑劈山开,千年不合缝。gǔ jiàn pī shān kāi,qiān nián bù hé fèng。
我身伛偻入,风迎更风送。wǒ shēn yǔ lóu rù,fēng yíng gèng fēng sòng。
折腰非为米,缩脰岂畏冻。zhé yāo fēi wèi mǐ,suō dòu qǐ wèi dòng。
偶作謦欬声,一时答者众。ǒu zuò qǐng kài shēng,yī shí dá zhě zhòng。
䃂散非扣钟,弇郁类裂瓮。gǔn sàn fēi kòu zhōng,yǎn yù lèi liè wèng。
奥草挂绵络,阴冰凝螮蝀。ào cǎo guà mián luò,yīn bīng níng dì dōng。
游毕再登高,出洞如出梦。yóu bì zài dēng gāo,chū dòng rú chū mèng。
一筇偃又竖,两目阑复纵。yī qióng yǎn yòu shù,liǎng mù lán fù zòng。
远山亦献媚,横陈怪石供。yuǎn shān yì xiàn mèi,héng chén guài shí gōng。
仙鹤不可招,明月犹堪弄。xiān hè bù kě zhāo,míng yuè yóu kān nòng。
底事急归来,云湿衣裳重。dǐ shì jí guī lái,yún shī yī shang zhòng。

水西亭夜坐

袁枚

明月爱流水,一轮池上明。míng yuè ài liú shuǐ,yī lún chí shàng míng。
水亦爱明月,金波彻底清。shuǐ yì ài míng yuè,jīn bō chè dǐ qīng。
爱水兼爱月,有客登西亭。ài shuǐ jiān ài yuè,yǒu kè dēng xī tíng。
其时万籁寂,秋花呈微馨。qí shí wàn lài jì,qiū huā chéng wēi xīn。
荷珠不甚惜,风来一齐倾,露零萤火湿,屟响蛩语停。hé zhū bù shén xī,fēng lái yī qí qīng,lù líng yíng huǒ shī,xiè xiǎng qióng yǔ tíng。
感此玄化理,形骸付空冥。gǎn cǐ xuán huà lǐ,xíng hái fù kōng míng。
坐久并忘我,何处尘虑撄。zuò jiǔ bìng wàng wǒ,hé chù chén lǜ yīng。
钟声偶然来,起念知三更。zhōng shēng ǒu rán lái,qǐ niàn zhī sān gèng。
当我起念时,天亦微云生。dāng wǒ qǐ niàn shí,tiān yì wēi yún shēng。
1051234567