古诗词

神释

郑孝胥

万化有消长,而非减与增。wàn huà yǒu xiāo zhǎng,ér fēi jiǎn yǔ zēng。
短长初止此,得失亦何曾。duǎn zhǎng chū zhǐ cǐ,dé shī yì hé céng。
知退宁渠黠,好谋讵尔能。zhī tuì níng qú xiá,hǎo móu jù ěr néng。
唯当量心力,兴到径须乘。wéi dāng liàng xīn lì,xīng dào jìng xū chéng。
猜您喜欢

偕石遗登黄鹄矶怀白楼

郑孝胥

城根水落转峥嵘,暂借茶寮避市声。chéng gēn shuǐ luò zhuǎn zhēng róng,zàn jiè chá liáo bì shì shēng。
两郡楚山临岸起,一江初日抱楼生。liǎng jùn chǔ shān lín àn qǐ,yī jiāng chū rì bào lóu shēng。
自披风帽贪凭眺,旋辍蓝舆试散行。zì pī fēng mào tān píng tiào,xuán chuò lán yú shì sàn xíng。
此去馀年几相见,好收悽叹付微酲。cǐ qù yú nián jǐ xiāng jiàn,hǎo shōu qī tàn fù wēi chéng。

金山

郑孝胥

山藏古寺望如城,江去平芜略可耕。shān cáng gǔ sì wàng rú chéng,jiāng qù píng wú lüè kě gēng。
败意俗僧过俗子,举头诗境失诗情。bài yì sú sēng guò sú zi,jǔ tóu shī jìng shī shī qíng。
欲除佛宇千重障,独取吴天一段清。yù chú fú yǔ qiān zhòng zhàng,dú qǔ wú tiān yī duàn qīng。
太息无人知此意,何年真看小峥嵘。tài xī wú rén zhī cǐ yì,hé nián zhēn kàn xiǎo zhēng róng。

送春

郑孝胥

检点平生空自奇,渐成灰烬欲何施。jiǎn diǎn píng shēng kōng zì qí,jiàn chéng huī jìn yù hé shī。
送春可得回三舍,积恨应须塞两仪。sòng chūn kě dé huí sān shě,jī hèn yīng xū sāi liǎng yí。
来日尘劳殊未息,馀年心病总难医。lái rì chén láo shū wèi xī,yú nián xīn bìng zǒng nán yī。
江南是我销魂地,忍泪看天到几时?jiāng nán shì wǒ xiāo hún dì,rěn lèi kàn tiān dào jǐ shí?

廉惠卿招宴小万柳堂

郑孝胥

见说诗人气属秋,秋来宜住水边楼。jiàn shuō shī rén qì shǔ qiū,qiū lái yí zhù shuǐ biān lóu。
千丝柳影深遮岸,一曲淞波稳系舟。qiān sī liǔ yǐng shēn zhē àn,yī qū sōng bō wěn xì zhōu。
诗酒朝官能小隐,江湖雅集自清流。shī jiǔ cháo guān néng xiǎo yǐn,jiāng hú yǎ jí zì qīng liú。
吴兴画卷应犹在,莫惜千金取次收。wú xīng huà juǎn yīng yóu zài,mò xī qiān jīn qǔ cì shōu。

杨子勤松窗辑书图

郑孝胥

雅颂赐名嘉庆年,《八旗诗集》已流传。yǎ sòng cì míng jiā qìng nián,bā qí shī jí yǐ liú chuán。
更看文苑搜奇作,始信经香配昔贤。gèng kàn wén yuàn sōu qí zuò,shǐ xìn jīng xiāng pèi xī xián。
祭酒伤心古怀抱,使君慧业旧姻缘。jì jiǔ shāng xīn gǔ huái bào,shǐ jūn huì yè jiù yīn yuán。
松声窗下添悲壮,想见初成作者篇。sōng shēng chuāng xià tiān bēi zhuàng,xiǎng jiàn chū chéng zuò zhě piān。

残岁

郑孝胥

残岁每添怀抱恶,北风弄雪晚冥冥。cán suì měi tiān huái bào è,běi fēng nòng xuě wǎn míng míng。
捐书未必遂闻道,厌世何为空养形。juān shū wèi bì suì wén dào,yàn shì hé wèi kōng yǎng xíng。
歌哭圣狂喧海市,酣嬉醉梦秘云屏。gē kū shèng kuáng xuān hǎi shì,hān xī zuì mèng mì yún píng。
人间正有沉迷药,莫信灵均说独醒。rén jiān zhèng yǒu chén mí yào,mò xìn líng jūn shuō dú xǐng。

二月二十一日又至南京

郑孝胥

拊膺一叹上江船,风味依稀似去年。fǔ yīng yī tàn shàng jiāng chuán,fēng wèi yī xī shì qù nián。
已等彭殇休感事,渐成迟暮更违天。yǐ děng péng shāng xiū gǎn shì,jiàn chéng chí mù gèng wéi tiān。
野梅褪白纷纷雪,官柳吹黄处处烟。yě méi tuì bái fēn fēn xuě,guān liǔ chuī huáng chù chù yān。
断送情怀谁会得,只将怅惘替留连。duàn sòng qíng huái shuí huì dé,zhǐ jiāng chàng wǎng tì liú lián。

高楼侨居歇浦戊申小春适鼎胡耗至海上讹言腾沸出门怅惘中信步至张园夕阳黯淡风叶翻飞车马亦已阑珊逡巡间于尘辙中拾得残纸书啼血三首字迹敧斜语义诡痛盖攀髯堕弓小臣之辞也

郑孝胥

啼血虚传杜宇魂,宁闻帝子更沉冤。tí xuè xū chuán dù yǔ hún,níng wén dì zi gèng chén yuān。
天荒乍破身终殉,日丧云亡道自存。tiān huāng zhà pò shēn zhōng xùn,rì sàng yún wáng dào zì cún。
一夕风雷迷大麓,十年虎豹厄丹阍。yī xī fēng léi mí dà lù,shí nián hǔ bào è dān hūn。
几时修得金轮史,才信无终是至言。jǐ shí xiū dé jīn lún shǐ,cái xìn wú zhōng shì zhì yán。

高楼侨居歇浦戊申小春适鼎胡耗至海上讹言腾沸出门怅惘中信步至张园夕阳黯淡风叶翻飞车马亦已阑珊逡巡间于尘辙中拾得残纸书啼血三首字迹敧斜语义诡痛盖攀髯堕弓小臣之辞也

郑孝胥

戊戌销沉庚子来,种因得果更谁哀。wù xū xiāo chén gēng zi lái,zhǒng yīn dé guǒ gèng shuí āi。
忍教宗社成孤注,可乃君王是党魁。rěn jiào zōng shè chéng gū zhù,kě nǎi jūn wáng shì dǎng kuí。
妄意挥戈能退日,伤心失箸托闻雷。wàng yì huī gē néng tuì rì,shāng xīn shī zhù tuō wén léi。
咎繇听直须天上,好劝长星酒一杯。jiù yáo tīng zhí xū tiān shàng,hǎo quàn zhǎng xīng jiǔ yī bēi。

高楼侨居歇浦戊申小春适鼎胡耗至海上讹言腾沸出门怅惘中信步至张园夕阳黯淡风叶翻飞车马亦已阑珊逡巡间于尘辙中拾得残纸书啼血三首字迹敧斜语义诡痛盖攀髯堕弓小臣之辞也

郑孝胥

龙飞三十四年春,识主何曾见一臣。lóng fēi sān shí sì nián chūn,shí zhǔ hé céng jiàn yī chén。
持论遂令人掩耳,弃官谁信我忘身。chí lùn suì lìng rén yǎn ěr,qì guān shuí xìn wǒ wàng shēn。
蟆肠坐愤妖吞月,鹑首空愁醉赐秦。má cháng zuò fèn yāo tūn yuè,chún shǒu kōng chóu zuì cì qín。
试问和熹旧朝士,不欺先帝定何人?shì wèn hé xī jiù cháo shì,bù qī xiān dì dìng hé rén?

挽高啸桐

郑孝胥

闻君愤慨伤时语,病骨全销气未销。wén jūn fèn kǎi shāng shí yǔ,bìng gǔ quán xiāo qì wèi xiāo。
热血一腔无地洒,英魂九死待谁招?rè xuè yī qiāng wú dì sǎ,yīng hún jiǔ sǐ dài shuí zhāo?
平生孝友非新学,举世炎凉自后凋。píng shēng xiào yǒu fēi xīn xué,jǔ shì yán liáng zì hòu diāo。
宣统纪元虽及见,欲将小传属先朝。xuān tǒng jì yuán suī jí jiàn,yù jiāng xiǎo chuán shǔ xiān cháo。

闰二月十七日独游龙华

郑孝胥

春云欲吐晓霞明,酝酿红潮醉未成。chūn yún yù tǔ xiǎo xiá míng,yùn niàng hóng cháo zuì wèi chéng。
人影渐遮风渐暖,江波初涨雨初晴。rén yǐng jiàn zhē fēng jiàn nuǎn,jiāng bō chū zhǎng yǔ chū qíng。
试编游骑归花史,便割吴天作锦城。shì biān yóu qí guī huā shǐ,biàn gē wú tiān zuò jǐn chéng。
可怪路旁沉吟者,色尘梦恨尚纵横。kě guài lù páng chén yín zhě,sè chén mèng hèn shàng zòng héng。

戏赠王又点

郑孝胥

手散千金才不尽,老来风月最关身。shǒu sàn qiān jīn cái bù jǐn,lǎo lái fēng yuè zuì guān shēn。
浮名何似生前酒,豪气还寻客裹春。fú míng hé shì shēng qián jiǔ,háo qì hái xún kè guǒ chūn。
差喜先生能作达,剧怜吴女亦工颦。chà xǐ xiān shēng néng zuò dá,jù lián wú nǚ yì gōng pín。
词流谁擅言情者,遮莫花翁是异人。cí liú shuí shàn yán qíng zhě,zhē mò huā wēng shì yì rén。

题朝鲜金泽荣东航本末

郑孝胥

破碎山河剩断魂,脱身犹得客中原。pò suì shān hé shèng duàn hún,tuō shēn yóu dé kè zhōng yuán。
朱家郭解子可托,棼冒勃苏谁与援?zhū jiā guō jiě zi kě tuō,fén mào bó sū shuí yǔ yuán?
残史难成虚抱籍,遗民已孑更衔冤。cán shǐ nán chéng xū bào jí,yí mín yǐ jié gèng xián yuān。
如闻博浪椎能中,奋笔何辞溅血痕。rú wén bó làng chuí néng zhōng,fèn bǐ hé cí jiàn xuè hén。

题沈子培六十僧服小影并寄季直

郑孝胥

身晚情孤话旧难,只将心事付蒲团。shēn wǎn qíng gū huà jiù nán,zhǐ jiāng xīn shì fù pú tuán。
独居便合称闻道,厌世何曾待去官。dú jū biàn hé chēng wén dào,yàn shì hé céng dài qù guān。
零落生存虽未尽,浮沉离合总无端。líng luò shēng cún suī wèi jǐn,fú chén lí hé zǒng wú duān。
江头海澨堪相望,剩遣闲愁入岁寒。jiāng tóu hǎi shì kān xiāng wàng,shèng qiǎn xián chóu rù suì hán。