古诗词

八月初十夜即事

郑孝胥

雨过云逾霁,夜凉云自流。yǔ guò yún yú jì,yè liáng yún zì liú。
明明一天月,飒飒四山秋。míng míng yī tiān yuè,sà sà sì shān qiū。
林影纷当户,滩声静入楼。lín yǐng fēn dāng hù,tān shēng jìng rù lóu。
曲廊聊坐地,莫说是龙州。qū láng liáo zuò dì,mò shuō shì lóng zhōu。
猜您喜欢

杂诗

郑孝胥

恕斋名藉甚,一败遂涂地。shù zhāi míng jí shén,yī bài suì tú dì。
苟活才弥年,甘死殊不易。gǒu huó cái mí nián,gān sǐ shū bù yì。
武昌知必乱,养痈固宜溃。wǔ chāng zhī bì luàn,yǎng yōng gù yí kuì。
不戢而自焚,弄兵实众稚。bù jí ér zì fén,nòng bīng shí zhòng zhì。
咎公在操切,姑息岂得计。jiù gōng zài cāo qiè,gū xī qǐ dé jì。
奄奄殁牖下,易主真隔世。yǎn yǎn mò yǒu xià,yì zhǔ zhēn gé shì。
平生诸宗元,过门空雪涕。píng shēng zhū zōng yuán,guò mén kōng xuě tì。

杂诗

郑孝胥

匋斋性素懦,临难乃不屈。táo zhāi xìng sù nuò,lín nán nǎi bù qū。
其弟能同死,节义两无匹。qí dì néng tóng sǐ,jié yì liǎng wú pǐ。
入川不能止,别酒成永诀。rù chuān bù néng zhǐ,bié jiǔ chéng yǒng jué。
使吾在军中,乱事或可遏。shǐ wú zài jūn zhōng,luàn shì huò kě è。
前师赴成都,重庆止勿发。qián shī fù chéng dōu,zhòng qìng zhǐ wù fā。
徐收秦黔兵,叛者良易灭。xú shōu qín qián bīng,pàn zhě liáng yì miè。
求助辞甚哀,拊膺独呜咽。qiú zhù cí shén āi,fǔ yīng dú wū yàn。

汤蛰仙求作明遗老朱舜水诗

郑孝胥

后乐园中好树石,海波吞天滞魂魄。hòu lè yuán zhōng hǎo shù shí,hǎi bō tūn tiān zhì hún pò。
九原想与夷齐游,徙倚祠门长太息。jiǔ yuán xiǎng yǔ yí qí yóu,xǐ yǐ cí mén zhǎng tài xī。
当年东邻重忠义,潘侯倒屣迎宾客。dāng nián dōng lín zhòng zhōng yì,pān hóu dào xǐ yíng bīn kè。
驹笼私第址堪寻,龙麓高坟碑未泐。jū lóng sī dì zhǐ kān xún,lóng lù gāo fén bēi wèi lè。
我游江户尝凭吊,窃敬此翁世莫识。wǒ yóu jiāng hù cháng píng diào,qiè jìng cǐ wēng shì mò shí。
忽闻学社噪杭州,归骨建祠争甚力。hū wén xué shè zào háng zhōu,guī gǔ jiàn cí zhēng shén lì。
斯人辟世虽不返,故国旧君心匪易。sī rén pì shì suī bù fǎn,gù guó jiù jūn xīn fěi yì。
纷纷正欲废大伦,谬托同心定何益。fēn fēn zhèng yù fèi dà lún,miù tuō tóng xīn dìng hé yì。
策名委质义难背,自许英灵照肝膈。cè míng wěi zhì yì nán bèi,zì xǔ yīng líng zhào gān gé。
善学柳下有不可,妄附紫阳渠所斥。shàn xué liǔ xià yǒu bù kě,wàng fù zǐ yáng qú suǒ chì。

姚赋秋六十生日

郑孝胥

六十忽已及,初见如目前。liù shí hū yǐ jí,chū jiàn rú mù qián。
回头顾诸郎,略如君少年。huí tóu gù zhū láng,lüè rú jūn shǎo nián。
当时不畏险,妙手矜飞仙。dāng shí bù wèi xiǎn,miào shǒu jīn fēi xiān。
豺狼与蛇蝎,狎玩长周旋。chái láng yǔ shé xiē,xiá wán zhǎng zhōu xuán。
毒物不能害,脱命诚有天。dú wù bù néng hài,tuō mìng chéng yǒu tiān。
世人空吐舌,至今知子贤。shì rén kōng tǔ shé,zhì jīn zhī zi xián。
譬彼善游者,深入万重渊。pì bǐ shàn yóu zhě,shēn rù wàn zhòng yuān。
婴鳞探其珠,不惊骊龙眠。yīng lín tàn qí zhū,bù jīng lí lóng mián。
君今已老成,狡狯宁犹然。jūn jīn yǐ lǎo chéng,jiǎo kuài níng yóu rán。
往事偶一谈,颇堪娱酒边。wǎng shì ǒu yī tán,pǒ kān yú jiǔ biān。
举杯为子寿,相期绝世缘。jǔ bēi wèi zi shòu,xiāng qī jué shì yuán。

刘聚卿属题枕雷图

郑孝胥

忽雷流传千馀年,大小二器归此阁。hū léi liú chuán qiān yú nián,dà xiǎo èr qì guī cǐ gé。
楚园好事继燕庭,铁崖东塘不寂寞。chǔ yuán hǎo shì jì yàn tíng,tiě yá dōng táng bù jì mò。
前有花坡后瑞山,解操唐音听者愕。qián yǒu huā pō hòu ruì shān,jiě cāo táng yīn tīng zhě è。
畏庐复为写此卷,殷勤不惮再三作。wèi lú fù wèi xiě cǐ juǎn,yīn qín bù dàn zài sān zuò。
宜春堂中劝我酒,宣统三年事如昨。yí chūn táng zhōng quàn wǒ jiǔ,xuān tǒng sān nián shì rú zuó。
忽然梦觉今何世,遗老江湖各零落。hū rán mèng jué jīn hé shì,yí lǎo jiāng hú gè líng luò。
怪君风流殊不减,犹能出国责前诺。guài jūn fēng liú shū bù jiǎn,yóu néng chū guó zé qián nuò。
当时已有万种哀,欲写辄成数日恶。dāng shí yǐ yǒu wàn zhǒng āi,yù xiě zhé chéng shù rì è。
兴亡过眼更何如,忍倩琵琶转弦索。xīng wáng guò yǎn gèng hé rú,rěn qiàn pí pá zhuǎn xián suǒ。
名流纷纷竞绮语,谁倚新声续梦鹤。míng liú fēn fēn jìng qǐ yǔ,shuí yǐ xīn shēng xù mèng hè。
莫夸尤物留佳话,且伴残年专一壑。mò kuā yóu wù liú jiā huà,qiě bàn cán nián zhuān yī hè。
猛看题字绝惊嗟,震耳波涛啸蛟鳄。měng kàn tí zì jué jīng jiē,zhèn ěr bō tāo xiào jiāo è。

味雪轩图

郑孝胥

辨味必以口,未可与言味。biàn wèi bì yǐ kǒu,wèi kě yǔ yán wèi。
雪味味尤玄,孰解推其意?xuě wèi wèi yóu xuán,shú jiě tuī qí yì?
味雪味在茶,舌本得深致。wèi xuě wèi zài chá,shé běn dé shēn zhì。
非甘亦非淡,仙境吸沆瀣。fēi gān yì fēi dàn,xiān jìng xī hàng xiè。
或疑味在梅,疏枝耿窗外。huò yí wèi zài méi,shū zhī gěng chuāng wài。
天花正交舞,幽香忽微至。tiān huā zhèng jiāo wǔ,yōu xiāng hū wēi zhì。
又疑味在酒,却寒宜薄醉。yòu yí wèi zài jiǔ,què hán yí báo zuì。
冲然适其适,醇旨若可会。chōng rán shì qí shì,chún zhǐ ruò kě huì。
不然味在诗,思发觉有异。bù rán wèi zài shī,sī fā jué yǒu yì。
雪中获神助,逸语夐出世。xuě zhōng huò shén zhù,yì yǔ xiòng chū shì。
寻味入非非,得味自天际。xún wèi rù fēi fēi,dé wèi zì tiān jì。
试约轩中人,冲寒共驴背。shì yuē xuān zhōng rén,chōng hán gòng lǘ bèi。

江庐奴

郑孝胥

王恭辟长史,江敱素所惮。wáng gōng pì zhǎng shǐ,jiāng ái sù suǒ dàn。
凌晨往自言,嗫嚅辞甚巽。líng chén wǎng zì yán,niè rú cí shén xùn。
庐奴出帐中,对客罢漱盥。lú nú chū zhàng zhōng,duì kè bà shù guàn。
闻之若未闻,默尔意傲岸。wén zhī ruò wèi wén,mò ěr yì ào àn。
独酌不及宾,臧获待再唤。dú zhuó bù jí bīn,zāng huò dài zài huàn。
颇怪卿亦须,杯中物宁羡。pǒ guài qīng yì xū,bēi zhōng wù níng xiàn。
解惭恣一吸,未醉赪在面。jiě cán zì yī xī,wèi zuì chēng zài miàn。
逡巡幸脱去,伺隙诚可窜。qūn xún xìng tuō qù,cì xì chéng kě cuàn。
自量固为难,出户震微叹。zì liàng gù wèi nán,chū hù zhèn wēi tàn。

朱游

郑孝胥

田野幸亡事,东阁且小留。tián yě xìng wáng shì,dōng gé qiě xiǎo liú。
四方多奇士,来者良可收。sì fāng duō qí shì,lái zhě liáng kě shōu。
丞相备宾主,于礼盖至优。chéng xiāng bèi bīn zhǔ,yú lǐ gài zhì yōu。
请君为郭隗,趋风或尔俦。qǐng jūn wèi guō kuí,qū fēng huò ěr chóu。
薛宣语从容,用意殊未周。xuē xuān yǔ cóng róng,yòng yì shū wèi zhōu。
远不如承嘉,一言惊庸流。yuǎn bù rú chéng jiā,yī yán jīng yōng liú。
小生乃相吏,狂直真朱游。xiǎo shēng nǎi xiāng lì,kuáng zhí zhēn zhū yóu。

杨和甫集二李篆谱书后

郑孝胥

斯冰去人远,遗迹搜鳞凤。sī bīng qù rén yuǎn,yí jì sōu lín fèng。
炎炎六百言,《尔雅》辞可诵。yán yán liù bǎi yán,ěr yǎ cí kě sòng。
千文集逸少,传习世已众。qiān wén jí yì shǎo,chuán xí shì yǐ zhòng。
孰与持兹编,考古极有用。shú yǔ chí zī biān,kǎo gǔ jí yǒu yòng。
岂徒窥篆法,小学系尤重。qǐ tú kuī zhuàn fǎ,xiǎo xué xì yóu zhòng。
先生厉名节,死义事绝痛。xiān shēng lì míng jié,sǐ yì shì jué tòng。
何时手自书,整暇兼飞动。hé shí shǒu zì shū,zhěng xiá jiān fēi dòng。
避俗意殊奇,合污宁足讽。bì sú yì shū qí,hé wū níng zú fěng。

答樊云门踏月之作

郑孝胥

酒罢各引去,初月犹在西。jiǔ bà gè yǐn qù,chū yuè yóu zài xī。
且谈且徐步,馀兴如忘归。qiě tán qiě xú bù,yú xīng rú wàng guī。
楼台隐星汉,林影纷路歧。lóu tái yǐn xīng hàn,lín yǐng fēn lù qí。
夜色使人幽,幸无车马驰。yè sè shǐ rén yōu,xìng wú chē mǎ chí。
谁知道旁客,寥寥皆孑遗。shuí zhī dào páng kè,liáo liáo jiē jié yí。
樊山素斗健,万户比千诗。fán shān sù dòu jiàn,wàn hù bǐ qiān shī。
左叟能作达,闻歌情稍移。zuǒ sǒu néng zuò dá,wén gē qíng shāo yí。
我亦耽行吟,意行从所之。wǒ yì dān xíng yín,yì xíng cóng suǒ zhī。
海滨聊可避,莫辨望与夷。hǎi bīn liáo kě bì,mò biàn wàng yǔ yí。
清景良易失,追摹记分携。qīng jǐng liáng yì shī,zhuī mó jì fēn xié。

樱花

郑孝胥

朝日满园春过半,绝艳为云云欲散。cháo rì mǎn yuán chūn guò bàn,jué yàn wèi yún yún yù sàn。
徘徊已倦更淹留,醉梦虽酣难把玩。pái huái yǐ juàn gèng yān liú,zuì mèng suī hān nán bǎ wán。
微红渐褪旋成晕,浅碧独倾尤有韵。wēi hóng jiàn tuì xuán chéng yūn,qiǎn bì dú qīng yóu yǒu yùn。
一年能得几日看,却对半开愁烂漫。yī nián néng dé jǐ rì kàn,què duì bàn kāi chóu làn màn。

送长尾雨山北游

郑孝胥

江户旧游非梦寐,眼前雨山尝同醉。jiāng hù jiù yóu fēi mèng mèi,yǎn qián yǔ shān cháng tóng zuì。
人间陵谷事堪惊,无恙吾侪默相对。rén jiān líng gǔ shì kān jīng,wú yàng wú chái mò xiāng duì。
此心历劫终不改,我与乾坤孰坚脆。cǐ xīn lì jié zhōng bù gǎi,wǒ yǔ qián kūn shú jiān cuì。
但持常理待无常,苍狗白衣从变态。dàn chí cháng lǐ dài wú cháng,cāng gǒu bái yī cóng biàn tài。
春申流寓忽数载,文字相娱加笃爱。chūn shēn liú yù hū shù zài,wén zì xiāng yú jiā dǔ ài。
君今北行何所览,阙里岱宗思一拜。jūn jīn běi xíng hé suǒ lǎn,quē lǐ dài zōng sī yī bài。
寻碑扪石或有得,吊古哀时必增慨。xún bēi mén shí huò yǒu dé,diào gǔ āi shí bì zēng kǎi。
知君平生重忠义,邪说安能容鼠辈。zhī jūn píng shēng zhòng zhōng yì,xié shuō ān néng róng shǔ bèi。
莫嗟孔氏久无徒,回首沧桑老夫在。mò jiē kǒng shì jiǔ wú tú,huí shǒu cāng sāng lǎo fū zài。

徐室女新华哀诗

郑孝胥

女子幼入学,稍长绝可喜。nǚ zi yòu rù xué,shāo zhǎng jué kě xǐ。
所患在务外,相率风斯靡。suǒ huàn zài wù wài,xiāng lǜ fēng sī mí。
沪滨盛学校,吾见亦众矣。hù bīn shèng xué xiào,wú jiàn yì zhòng yǐ。
家家掌中珠,化作蛇与虺。jiā jiā zhǎng zhōng zhū,huà zuò shé yǔ huī。
异哉徐室女,天性秉孝悌。yì zāi xú shì nǚ,tiān xìng bǐng xiào tì。
其兄远游学,阖室奉祖妣。qí xiōng yuǎn yóu xué,hé shì fèng zǔ bǐ。
能承大母欢,以女兼孙子。néng chéng dà mǔ huān,yǐ nǚ jiān sūn zi。
恋亲且好学,不嫁尝自矢。liàn qīn qiě hǎo xué,bù jià cháng zì shǐ。
文字渐有名,浩瀚若秋水。wén zì jiàn yǒu míng,hào hàn ruò qiū shuǐ。
徐君出示我,涕下不可止。xú jūn chū shì wǒ,tì xià bù kě zhǐ。
女亡二十一,短折定何理?nǚ wáng èr shí yī,duǎn zhé dìng hé lǐ?
盈盈玉雪枝,忽作尘土委。yíng yíng yù xuě zhī,hū zuò chén tǔ wěi。
人言才妨命,悔痛实无比。rén yán cái fáng mìng,huǐ tòng shí wú bǐ。
所馀仅翰墨,魂魄必依此。suǒ yú jǐn hàn mò,hún pò bì yī cǐ。
谁能哀以辞,吾女将不死。shuí néng āi yǐ cí,wú nǚ jiāng bù sǐ。
我闻心骨悲,弥明亦长已。wǒ wén xīn gǔ bēi,mí míng yì zhǎng yǐ。
彭殇那足较,飘忽同逝晷。péng shāng nà zú jiào,piāo hū tóng shì guǐ。
妄歆人间福,欲纂厌世史。wàng xīn rén jiān fú,yù zuǎn yàn shì shǐ。
此哀何时忘,泪面不必洗。cǐ āi hé shí wàng,lèi miàn bù bì xǐ。

题怀素自叙帖

郑孝胥

草书初学患不熟,久之稍熟患不生。cǎo shū chū xué huàn bù shú,jiǔ zhī shāo shú huàn bù shēng。
裁能成字已受缚,欲解此缚嗟谁能。cái néng chéng zì yǐ shòu fù,yù jiě cǐ fù jiē shuí néng。
獦獠解事趋平淡,笔下风雨常纵横。gé liáo jiě shì qū píng dàn,bǐ xià fēng yǔ cháng zòng héng。
观其能速不速处,蝉蜕一切如无情。guān qí néng sù bù sù chù,chán tuì yī qiè rú wú qíng。
没人操舟诚妙喻,举止自若完神明。méi rén cāo zhōu chéng miào yù,jǔ zhǐ zì ruò wán shén míng。
子瞻宁未见此贴,毋乃会意翻忘形。zi zhān níng wèi jiàn cǐ tiē,wú nǎi huì yì fān wàng xíng。

吴兴周庆云为其生母董夫人造塔于杭州西湖理安寺自书金刚经且乞丁女士恒绘图刻石列置塔壁

郑孝胥

逝波所卷倏万劫,成坏变化随诸缘。shì bō suǒ juǎn shū wàn jié,chéng huài biàn huà suí zhū yuán。
莹莹一念偶不灭,坐使金石为精坚。yíng yíng yī niàn ǒu bù miè,zuò shǐ jīn shí wèi jīng jiān。
有人心伤母鞠我,报以罔极穿重泉。yǒu rén xīn shāng mǔ jū wǒ,bào yǐ wǎng jí chuān zhòng quán。
瞿昙遗文劝出世,血泪化墨书盈篇。qú tán yí wén quàn chū shì,xuè lèi huà mò shū yíng piān。
绘图建塔俨弹指,神鬼冥助非人权。huì tú jiàn tǎ yǎn dàn zhǐ,shén guǐ míng zhù fēi rén quán。
湖山照耀佛守护,见者悲涕垂穷年。hú shān zhào yào fú shǒu hù,jiàn zhě bēi tì chuí qióng nián。
故知斯义了无坏,陵谷改尽谁能捐。gù zhī sī yì le wú huài,líng gǔ gǎi jǐn shuí néng juān。
世间莫非父母体,何苦造孽空滔天。shì jiān mò fēi fù mǔ tǐ,hé kǔ zào niè kōng tāo tiān。