古诗词

残春二首

郑孝胥

近水生惆怅,看天抱苦辛。jìn shuǐ shēng chóu chàng,kàn tiān bào kǔ xīn。
一闲成落魄,多恨失收身。yī xián chéng luò pò,duō hèn shī shōu shēn。
又做江南客,还逢白下春。yòu zuò jiāng nán kè,hái féng bái xià chūn。
春风太轻别,无地著愁人。chūn fēng tài qīng bié,wú dì zhù chóu rén。
猜您喜欢

吕秋樵遗墨

郑孝胥

方我壮年时,友朋数零落。fāng wǒ zhuàng nián shí,yǒu péng shù líng luò。
零落何太蚤,使我老寂寞。líng luò hé tài zǎo,shǐ wǒ lǎo jì mò。
精爽在我心,酣嬉故如昨。jīng shuǎng zài wǒ xīn,hān xī gù rú zuó。
我存彼岂亡,不翅九原作。wǒ cún bǐ qǐ wáng,bù chì jiǔ yuán zuò。
秋樵去我久,遗翰犹绰约。qiū qiáo qù wǒ jiǔ,yí hàn yóu chuò yuē。
季子真象贤,风骨见澹泊。jì zi zhēn xiàng xián,fēng gǔ jiàn dàn pō。
栖栖人间世,无地著哀乐。qī qī rén jiān shì,wú dì zhù āi lè。
过隙聊自豪,一洗怀抱恶。guò xì liáo zì háo,yī xǐ huái bào è。

蒋孟蘋乐庵写图书

郑孝胥

鹤山全集本百卷,十卷续入为新增。hè shān quán jí běn bǎi juǎn,shí juǎn xù rù wèi xīn zēng。
初闻景写虑难竟,二年遂毕诚可惊。chū wén jǐng xiě lǜ nán jìng,èr nián suì bì chéng kě jīng。
乐庵藏书非豪举,此举奇绝谁敢争?平生书法有唐格,亲为写官何精能。lè ān cáng shū fēi háo jǔ,cǐ jǔ qí jué shuí gǎn zhēng?píng shēng shū fǎ yǒu táng gé,qīn wèi xiě guān hé jīng néng。
宾王借钞《益公集》,持此较彼应齐名。bīn wáng jiè chāo yì gōng jí,chí cǐ jiào bǐ yīng qí míng。
寒士嗜书若性命,得之吾子尤堪称。hán shì shì shū ruò xìng mìng,dé zhī wú zi yóu kān chēng。
《九经要义》世晚见,《古今考》最深于经。jiǔ jīng yào yì shì wǎn jiàn,gǔ jīn kǎo zuì shēn yú jīng。
欣托犹传有《仪礼》,宜稼《毛诗》人所矜。xīn tuō yóu chuán yǒu yí lǐ,yí jià máo shī rén suǒ jīn。
何时宋椠落君手,一一手写留典型。hé shí sòng qiàn luò jūn shǒu,yī yī shǒu xiě liú diǎn xíng。
了翁有知必相子,使子精力贯遐龄。le wēng yǒu zhī bì xiāng zi,shǐ zi jīng lì guàn xiá líng。

翁绍文求题钱清留别图

郑孝胥

居官有遗爱,其人必贤者。jū guān yǒu yí ài,qí rén bì xián zhě。
所患不好名,此语非大雅。suǒ huàn bù hǎo míng,cǐ yǔ fēi dà yǎ。
翁侯遗此图,题者一何寡。wēng hóu yí cǐ tú,tí zhě yī hé guǎ。
初无标榜意,文字殆可舍。chū wú biāo bǎng yì,wén zì dài kě shě。
绍文承父志,仁政被乡社。shào wén chéng fù zhì,rén zhèng bèi xiāng shè。
弃官久避乱,行己不苟且。qì guān jiǔ bì luàn,xíng jǐ bù gǒu qiě。
谓余卅年旧,怀抱试倾泻。wèi yú sà nián jiù,huái bào shì qīng xiè。
语浅意自深,何用事陵跨。yǔ qiǎn yì zì shēn,hé yòng shì líng kuà。

钱冲甫求题冷斋勘书图

郑孝胥

警石先生三十七,不应乡试为校官。jǐng shí xiān shēng sān shí qī,bù yīng xiāng shì wèi xiào guān。
道光丙申绘图日,海昌训导已十年。dào guāng bǐng shēn huì tú rì,hǎi chāng xùn dǎo yǐ shí nián。
平生毫发无外慕,气盖一世如等闲。píng shēng háo fā wú wài mù,qì gài yī shì rú děng xián。
冷斋之冷却万热,更以万卷培其源。lěng zhāi zhī lěng què wàn rè,gèng yǐ wàn juǎn péi qí yuán。
中年自视藐千古,独辨真伪诚要言。zhōng nián zì shì miǎo qiān gǔ,dú biàn zhēn wěi chéng yào yán。
文章小技在充足,洮洮易尽何足论。wén zhāng xiǎo jì zài chōng zú,táo táo yì jǐn hé zú lùn。
曾侯自谓喜雄峻,徒长躁气非本根。céng hóu zì wèi xǐ xióng jùn,tú zhǎng zào qì fēi běn gēn。
披图至我识微意,嵚崎欲压仇山村。pī tú zhì wǒ shí wēi yì,qīn qí yù yā chóu shān cūn。

王聘三六十生日

郑孝胥

历劫真异人,脱身自忧患。lì jié zhēn yì rén,tuō shēn zì yōu huàn。
百年虽六十,意气未过半。bǎi nián suī liù shí,yì qì wèi guò bàn。
沪滨磨岁月,酷似弦上箭。hù bīn mó suì yuè,kù shì xián shàng jiàn。
栖栖九寒暑,桑海不容玩。qī qī jiǔ hán shǔ,sāng hǎi bù róng wán。
蹉跎十年间,一击失如愿。cuō tuó shí nián jiān,yī jī shī rú yuàn。
沈几暂敛手,东隅未足恨。shěn jǐ zàn liǎn shǒu,dōng yú wèi zú hèn。
遗民渐零落,天意留好汉。yí mín jiàn líng luò,tiān yì liú hǎo hàn。
须髯犹如神,佳耦得彼粲。xū rán yóu rú shén,jiā ǒu dé bǐ càn。
悬弧在今朝,天狼己侵旦。xuán hú zài jīn cháo,tiān láng jǐ qīn dàn。
酌酒为君尽,我歌君其乱。zhuó jiǔ wèi jūn jǐn,wǒ gē jūn qí luàn。

金溎生八十生日

郑孝胥

手写细书沈麟上,岁读五经徐野人。shǒu xiě xì shū shěn lín shàng,suì dú wǔ jīng xú yě rén。
年年见君不知老,但觉浩气成天真。nián nián jiàn jūn bù zhī lǎo,dàn jué hào qì chéng tiān zhēn。
与子言孝臣言忠,耄期著述犹等身。yǔ zi yán xiào chén yán zhōng,mào qī zhù shù yóu děng shēn。
放翁八十作家训,强项端堪付子孙。fàng wēng bā shí zuò jiā xùn,qiáng xiàng duān kān fù zi sūn。

题尊山谷室图卷

郑孝胥

吴郡张青父,昔得头陀赞。wú jùn zhāng qīng fù,xī dé tóu tuó zàn。
尊黄名其室,赋诗寄赏玩。zūn huáng míng qí shì,fù shī jì shǎng wán。
林君得志稿,宝爱此为冠。lín jūn dé zhì gǎo,bǎo ài cǐ wèi guān。
室名尊山谷,先后何辉映。shì míng zūn shān gǔ,xiān hòu hé huī yìng。
涪翁过妍媚,侧笔颇为患。fú wēng guò yán mèi,cè bǐ pǒ wèi huàn。
意态特嵚崎,于此见气岸。yì tài tè qīn qí,yú cǐ jiàn qì àn。
方我客匋斋,累月常在案。fāng wǒ kè táo zhāi,lèi yuè cháng zài àn。
人生重大节,馀事及词翰。rén shēng zhòng dà jié,yú shì jí cí hàn。
纷纷孰可语,凄怆空一叹。fēn fēn shú kě yǔ,qī chuàng kōng yī tàn。

为拔可题黄石斋与乔柘田手札

郑孝胥

忠端多名迹,可敬亦可爱。zhōng duān duō míng jì,kě jìng yì kě ài。
略观近入藏,此卷宜为最。lüè guān jìn rù cáng,cǐ juǎn yí wèi zuì。
东洲与石洲,两跋已云备。dōng zhōu yǔ shí zhōu,liǎng bá yǐ yún bèi。
乙盦为六诗,逸韵转奇肆。yǐ ān wèi liù shī,yì yùn zhuǎn qí sì。
我观书品论,迂谨有殊致。wǒ guān shū pǐn lùn,yū jǐn yǒu shū zhì。
茂弘安石间,逸少乃其次。mào hóng ān shí jiān,yì shǎo nǎi qí cì。
正坐书掩名,钓戈等能事。zhèng zuò shū yǎn míng,diào gē děng néng shì。
学中七八乘,作书特未艺。xué zhōng qī bā chéng,zuò shū tè wèi yì。
岂堪溷长者,曾不辨法意。qǐ kān hùn zhǎng zhě,céng bù biàn fǎ yì。
作书莫作草,怀素尤为厉。zuò shū mò zuò cǎo,huái sù yóu wèi lì。
君实与明道,不草究何碍。jūn shí yǔ míng dào,bù cǎo jiū hé ài。
时人解章草,黄谢若小异。shí rén jiě zhāng cǎo,huáng xiè ruò xiǎo yì。
云间周思兼,独往擅妙诣。yún jiān zhōu sī jiān,dú wǎng shàn miào yì。
行草推觉斯,未老锋犹锐。xíng cǎo tuī jué sī,wèi lǎo fēng yóu ruì。
未若倪鸿宝,掩苏当抹蔡。wèi ruò ní hóng bǎo,yǎn sū dāng mǒ cài。
缙绅惮小楷,率尔趁笔势。jìn shēn dàn xiǎo kǎi,lǜ ěr chèn bǐ shì。
一札才四行,大书那足贵。yī zhá cái sì xíng,dà shū nà zú guì。
又与鸿宝书,持论主遒媚。yòu yǔ hóng bǎo shū,chí lùn zhǔ qiú mèi。
以此考所见,言行实不背。yǐ cǐ kǎo suǒ jiàn,yán xíng shí bù bèi。
昔尝睹榕颂,隽拔有古味。xī cháng dǔ róng sòng,juàn bá yǒu gǔ wèi。
樟谳与千文,天壤或犹在。zhāng yàn yǔ qiān wén,tiān rǎng huò yóu zài。
善书轻其书,小技故可愧。shàn shū qīng qí shū,xiǎo jì gù kě kuì。
荆公赋颜碑,语意绝相类。jīng gōng fù yán bēi,yǔ yì jué xiāng lèi。
吾生无死所,偷活识前辈。wú shēng wú sǐ suǒ,tōu huó shí qián bèi。
犹期树名节,何用托文字。yóu qī shù míng jié,hé yòng tuō wén zì。

余尧衢章江送别

郑孝胥

孝亲久临朝,朝士习苟免。xiào qīn jiǔ lín cháo,cháo shì xí gǒu miǎn。
有国孰与守,乱作盖已晚。yǒu guó shú yǔ shǒu,luàn zuò gài yǐ wǎn。
余公官江右,民教狱未谳。yú gōng guān jiāng yòu,mín jiào yù wèi yàn。
残民以媚外,上下色无赧。cán mín yǐ mèi wài,shàng xià sè wú nǎn。
余公持不可,正论独侃侃。yú gōng chí bù kě,zhèng lùn dú kǎn kǎn。
弃官归养母,倾国徒一饯。qì guān guī yǎng mǔ,qīng guó tú yī jiàn。
当时光绪末,名节立已罕。dāng shí guāng xù mò,míng jié lì yǐ hǎn。
陵夷五六年,瓦解果不远。líng yí wǔ liù nián,wǎ jiě guǒ bù yuǎn。
海滨出此卷,追话犹愤懑。hǎi bīn chū cǐ juǎn,zhuī huà yóu fèn mèn。
成名事亦小,无补愧言遁。chéng míng shì yì xiǎo,wú bǔ kuì yán dùn。
中兴苟有望,旧习当尽刬。zhōng xīng gǒu yǒu wàng,jiù xí dāng jǐn chǎn。
守官可矜式,相对摩老眼。shǒu guān kě jīn shì,xiāng duì mó lǎo yǎn。

答周梅泉陈子言见赠问疾之作

郑孝胥

郁郁十寒暑,筋力殊未衰。yù yù shí hán shǔ,jīn lì shū wèi shuāi。
与时相消长,任天非盈亏。yǔ shí xiāng xiāo zhǎng,rèn tiān fēi yíng kuī。
欲闻治世术,隐然某在斯。yù wén zhì shì shù,yǐn rán mǒu zài sī。
群儿覆公餗,老夫宁尔欺。qún ér fù gōng sù,lǎo fū níng ěr qī。
初无速沽意,坐视世运移。chū wú sù gū yì,zuò shì shì yùn yí。
内热何自来,为疽蚀吾肌。nèi rè hé zì lái,wèi jū shí wú jī。
沈默方自愧,刀圭从竞施。shěn mò fāng zì kuì,dāo guī cóng jìng shī。
鼠肝与冲臂,亦听造物为。shǔ gān yǔ chōng bì,yì tīng zào wù wèi。
周陈胡爱我,解愠遗新诗。zhōu chén hú ài wǒ,jiě yùn yí xīn shī。
一欢忘所苦,春日来前墀。yī huān wàng suǒ kǔ,chūn rì lái qián chí。

再答梅泉问疾

郑孝胥

河东先生作《天说》,血气壅底为痈疡。hé dōng xiān shēng zuò tiān shuō,xuè qì yōng dǐ wèi yōng yáng。
天地元气亦类此,乌至得丧兼存亡。tiān dì yuán qì yì lèi cǐ,wū zhì dé sàng jiān cún wáng。
始知人身一天地,万物变灭如沧桑。shǐ zhī rén shēn yī tiān dì,wàn wù biàn miè rú cāng sāng。
虫生物坏极微渺,此功彼祸恒相当。chóng shēng wù huài jí wēi miǎo,cǐ gōng bǐ huò héng xiāng dāng。
聚则一物散万物,彼虫非幻吾非常。jù zé yī wù sàn wàn wù,bǐ chóng fēi huàn wú fēi cháng。
造化不测岂在远,只此七尺真昂藏。zào huà bù cè qǐ zài yuǎn,zhǐ cǐ qī chǐ zhēn áng cáng。
形骸理为神明用,久视却病宁无方。xíng hái lǐ wèi shén míng yòng,jiǔ shì què bìng níng wú fāng。
户枢流水有善喻,失摄致疾由疏防。hù shū liú shuǐ yǒu shàn yù,shī shè zhì jí yóu shū fáng。
君诗为我解内愧,理境奥博谁与详?入春奇暖顷又雪,草木虫豸嗟逢殃。jūn shī wèi wǒ jiě nèi kuì,lǐ jìng ào bó shuí yǔ xiáng?rù chūn qí nuǎn qǐng yòu xuě,cǎo mù chóng zhì jiē féng yāng。
亦如杀虫已吾患,自诡元气犹精强。yì rú shā chóng yǐ wú huàn,zì guǐ yuán qì yóu jīng qiáng。
欲广《天对》继子厚,未克作圣姑能狂。yù guǎng tiān duì jì zi hòu,wèi kè zuò shèng gū néng kuáng。

李建甫求题陈白阳石涛画册

郑孝胥

白阳意有馀,使笔若不足。bái yáng yì yǒu yú,shǐ bǐ ruò bù zú。
试寻简远处,于此见避俗。shì xún jiǎn yuǎn chù,yú cǐ jiàn bì sú。
写生贵写韵,失韵岂足录。xiě shēng guì xiě yùn,shī yùn qǐ zú lù。
石涛味独酣,泼墨成浓绿。shí tāo wèi dú hān,pō mò chéng nóng lǜ。
风气虽各殊,低首犹为续。fēng qì suī gè shū,dī shǒu yóu wèi xù。
可与知者道,高举凌鸿鹄。kě yǔ zhī zhě dào,gāo jǔ líng hóng gǔ。

何梅生寄荔支海舟遇风迟二日始至

郑孝胥

滔天挟惊飙,倾城减风采。tāo tiān xié jīng biāo,qīng chéng jiǎn fēng cǎi。
朱襦褪轻红,溅浪越沧海。zhū rú tuì qīng hóng,jiàn làng yuè cāng hǎi。
勃然闻异香,知子性不改。bó rán wén yì xiāng,zhī zi xìng bù gǎi。
相哀久摧郁,差喜平生在。xiāng āi jiǔ cuī yù,chà xǐ píng shēng zài。
何人识此味,肝胆付真宰。hé rén shí cǐ wèi,gān dǎn fù zhēn zǎi。
盛时虽已左,孤抱犹能待。shèng shí suī yǐ zuǒ,gū bào yóu néng dài。
老天方病暑,进食去若浼。lǎo tiān fāng bìng shǔ,jìn shí qù ruò měi。
岂辞为一尝,渴吻终无悔。qǐ cí wèi yī cháng,kě wěn zhōng wú huǐ。

刘聚卿属题文徵明石湖画卷卷中有张文襄乙未十月题诗翁文恭庚子四月和文衡山三诗

郑孝胥

乙未秋入都,常熟招一饭。yǐ wèi qiū rù dōu,cháng shú zhāo yī fàn。
坐间惟恒斋,从此不再见。zuò jiān wéi héng zhāi,cóng cǐ bù zài jiàn。
金陵谒南皮,拒客若有愠。jīn líng yè nán pí,jù kè ruò yǒu yùn。
武昌复持节,枢府颇受怨。wǔ chāng fù chí jié,shū fǔ pǒ shòu yuàn。
戊戌翁亦去,庚子成内乱。wù xū wēng yì qù,gēng zi chéng nèi luàn。
山中和三诗,自喜得闲散。shān zhōng hé sān shī,zì xǐ dé xián sàn。
国命难久延,大力负夜半。guó mìng nán jiǔ yán,dà lì fù yè bàn。
二三贵人者,愦愦孰可谏?èr sān guì rén zhě,kuì kuì shú kě jiàn?
此卷诚尤物,展览历忧患。cǐ juǎn chéng yóu wù,zhǎn lǎn lì yōu huàn。
胜情吾何有,话旧且自遣。shèng qíng wú hé yǒu,huà jiù qiě zì qiǎn。

题陈子言鹤柴诗稿

郑孝胥

子言呐于言,其诗殊不尔。zi yán nà yú yán,qí shī shū bù ěr。
吐属颇阻深,寻味足意理。tǔ shǔ pǒ zǔ shēn,xún wèi zú yì lǐ。
平生绝外慕,所得遂至此。píng shēng jué wài mù,suǒ dé suì zhì cǐ。
俗学诩随波,当之必披靡。sú xué xǔ suí bō,dāng zhī bì pī mí。