古诗词

张楚实求作石老人君子居诗

郑孝胥

辟世欲何往,飘然海上逃。pì shì yù hé wǎng,piāo rán hǎi shàng táo。
离群从鸟兽,孤啸答风涛。lí qún cóng niǎo shòu,gū xiào dá fēng tāo。
此叟堪师事,高踪谢尔曹。cǐ sǒu kān shī shì,gāo zōng xiè ěr cáo。
题名非石隐,试为问文豪。tí míng fēi shí yǐn,shì wèi wèn wén háo。
猜您喜欢

连城军中作

郑孝胥

舐糠遂及米,南势欲北扫。shì kāng suì jí mǐ,nán shì yù běi sǎo。
有忌或未能,老罴卧当道。yǒu jì huò wèi néng,lǎo pí wò dāng dào。

题新辟梅厅二窗

郑孝胥

平生纵眼殊有力,超海穿山随所击。píng shēng zòng yǎn shū yǒu lì,chāo hǎi chuān shān suí suǒ jī。
目光注射遂无坚,何物相遮笑墙壁。mù guāng zhù shè suì wú jiān,hé wù xiāng zhē xiào qiáng bì。
去年连城千万峰,溃围为我皆辟易。qù nián lián chéng qiān wàn fēng,kuì wéi wèi wǒ jiē pì yì。
龙州荡荡势稍平,倚遍危楼终不适。lóng zhōu dàng dàng shì shāo píng,yǐ biàn wēi lóu zhōng bù shì。
西厅双窗聊一放,百里云烟收咫尺。xī tīng shuāng chuāng liáo yī fàng,bǎi lǐ yún yān shōu zhǐ chǐ。
只今边帅用诗人,端遣书生来岸帻。zhǐ jīn biān shuài yòng shī rén,duān qiǎn shū shēng lái àn zé。
欲凭秀句洗瘴疠,复恃丰年抛剑戟。yù píng xiù jù xǐ zhàng lì,fù shì fēng nián pāo jiàn jǐ。
种梅幽事春后情,养鸭闲塘雨馀碧。zhǒng méi yōu shì chūn hòu qíng,yǎng yā xián táng yǔ yú bì。
沉吟远意当语谁,的的飞鸿黯将夕。chén yín yuǎn yì dāng yǔ shuí,de de fēi hóng àn jiāng xī。

柳州兵变

郑孝胥

左江无安流,柳庆久糜烂。zuǒ jiāng wú ān liú,liǔ qìng jiǔ mí làn。
匪梳兵如篦,用人实不善。fěi shū bīng rú bì,yòng rén shí bù shàn。
奏报多斩获,肃清谓已近。zòu bào duō zhǎn huò,sù qīng wèi yǐ jìn。
岂知祻未艾,复致柳州叛。qǐ zhī gù wèi ài,fù zhì liǔ zhōu pàn。
溃卒趋东泉,中渡首亦散。kuì zú qū dōng quán,zhōng dù shǒu yì sàn。
或云陷雒容,桂林殊可患。huò yún xiàn luò róng,guì lín shū kě huàn。
大臣顿失措,满局子俱乱。dà chén dùn shī cuò,mǎn jú zi jù luàn。
边军才五千,遂欲调其半。biān jūn cái wǔ qiān,suì yù diào qí bàn。
两月仅能达,宁足御奔窜。liǎng yuè jǐn néng dá,níng zú yù bēn cuàn。
藩篱羌自撤,何以弭外衅。fān lí qiāng zì chè,hé yǐ mǐ wài xìn。
非予执不可,隐忧谁的见?fēi yǔ zhí bù kě,yǐn yōu shuí de jiàn?
治丝而棼之,抵几为一叹。zhì sī ér fén zhī,dǐ jǐ wèi yī tàn。

余去年与人书有曰以诗人而为边帅俗子或疑边帅之贵余乃解之

郑孝胥

高楼先生耽苦吟,廿年来往江之浔。gāo lóu xiān shēng dān kǔ yín,niàn nián lái wǎng jiāng zhī xún。
何曾梦见烟瘴地,蛮荒一落颜为黔。hé céng mèng jiàn yān zhàng dì,mán huāng yī luò yán wèi qián。
连城三月脱鬼手,龙州还对山崎嵚。lián chéng sān yuè tuō guǐ shǒu,lóng zhōu hái duì shān qí qīn。
边关形如马振鬣,戍卒状似猿投林。biān guān xíng rú mǎ zhèn liè,shù zú zhuàng shì yuán tóu lín。
风情收拾付隔世,坐觉老大来相侵。fēng qíng shōu shí fù gé shì,zuò jué lǎo dà lái xiāng qīn。
岂无春花与秋月,路绝不到诗人心。qǐ wú chūn huā yǔ qiū yuè,lù jué bù dào shī rén xīn。
终年望饟数不至,欲和乞食谁知音?此人此地宁足爱,庙堂用意殊难寻。zhōng nián wàng xiǎng shù bù zhì,yù hé qǐ shí shuí zhī yīn?cǐ rén cǐ dì níng zú ài,miào táng yòng yì shū nán xún。
天高非高海非深,平生诗人岂不贵,何以卑我空伤今。tiān gāo fēi gāo hǎi fēi shēn,píng shēng shī rén qǐ bù guì,hé yǐ bēi wǒ kōng shāng jīn。

和陶乞食

郑孝胥

边锁付与谁?主人几忘之。biān suǒ fù yǔ shuí?zhǔ rén jǐ wàng zhī。
孤军带饥色,欲去不得辞。gū jūn dài jī sè,yù qù bù dé cí。
奉食逢黔敖,天幸闻嗟来。fèng shí féng qián áo,tiān xìng wén jiē lái。
车薪火已然,何从借一杯。chē xīn huǒ yǐ rán,hé cóng jiè yī bēi。
相视作隐语,无暇更敦诗。xiāng shì zuò yǐn yǔ,wú xiá gèng dūn shī。
政府诿疆吏,疆吏谢不才。zhèng fǔ wěi jiāng lì,jiāng lì xiè bù cái。
时事岂可为,伊戚胡自贻。shí shì qǐ kě wèi,yī qī hú zì yí。

循龙州城垣遂入同风书院访仙岩登可思亭九月十六日也

郑孝胥

筑城于今二十年,我来登之秋凛然。zhù chéng yú jīn èr shí nián,wǒ lái dēng zhī qiū lǐn rán。
山围溪抱藏万户,西南水声长潺湲。shān wéi xī bào cáng wàn hù,xī nán shuǐ shēng zhǎng chán yuán。
北郊荡荡为平原,稍广可容千骑盘。běi jiāo dàng dàng wèi píng yuán,shāo guǎng kě róng qiān qí pán。
东城里许得精舍,仙岩奇巧如倒悬。dōng chéng lǐ xǔ dé jīng shě,xiān yán qí qiǎo rú dào xuán。
摩崖题名纪万历,新亭秀耸嵌其巅。mó yá tí míng jì wàn lì,xīn tíng xiù sǒng qiàn qí diān。
亭名可思思底事,戎首海城留此言。tíng míng kě sī sī dǐ shì,róng shǒu hǎi chéng liú cǐ yán。
倚栏总目何所见,惟有飞鸟投穷边。yǐ lán zǒng mù hé suǒ jiàn,wéi yǒu fēi niǎo tóu qióng biān。

十月十七日奏辞督办边防

郑孝胥

我虽敦诗书,何尝习为将。wǒ suī dūn shī shū,hé cháng xí wèi jiāng。
事急适无人,马棰偶一杖。shì jí shì wú rén,mǎ chuí ǒu yī zhàng。
瓜时当受代,岂免怀怏怏。guā shí dāng shòu dài,qǐ miǎn huái yàng yàng。
登楼发长啸,遮眼憎叠嶂。dēng lóu fā zhǎng xiào,zhē yǎn zēng dié zhàng。
濠堂与鸥榭,恍惚梦欲忘。háo táng yǔ ōu xiè,huǎng hū mèng yù wàng。
上书亟自劾,不恤天下谤。shàng shū jí zì hé,bù xù tiān xià bàng。
方将投江湖,物外肆豪放。fāng jiāng tóu jiāng hú,wù wài sì háo fàng。
独来还独往,意气讵非壮。dú lái hái dú wǎng,yì qì jù fēi zhuàng。
寸心照人间,皎若月初上。cùn xīn zhào rén jiān,jiǎo ruò yuè chū shàng。
颓波既难挽,用舍贵有当。tuí bō jì nán wǎn,yòng shě guì yǒu dāng。
安能事纤儿,束缚作恒状。ān néng shì xiān ér,shù fù zuò héng zhuàng。

杂诗

郑孝胥

雄鸠自佻巧,了知非我曹。xióng jiū zì tiāo qiǎo,le zhī fēi wǒ cáo。
名缰利锁中,何从见人豪。míng jiāng lì suǒ zhōng,hé cóng jiàn rén háo。

杂诗

郑孝胥

槛熊有猛姿,嗟汝负其胆。kǎn xióng yǒu měng zī,jiē rǔ fù qí dǎn。
不如子母猿,相依殊可感。bù rú zi mǔ yuán,xiāng yī shū kě gǎn。

杂诗

郑孝胥

年光如逝水,流落付一叹。nián guāng rú shì shuǐ,liú luò fù yī tàn。
卷中有崔徽,缄封不能看。juǎn zhōng yǒu cuī huī,jiān fēng bù néng kàn。

杂诗

郑孝胥

哀吟更谁和,俯见孤影兀。āi yín gèng shuí hé,fǔ jiàn gū yǐng wù。
我已专溪山,从游惟片月。wǒ yǐ zhuān xī shān,cóng yóu wéi piàn yuè。

哀猿

郑孝胥

母猿中寒死,活汝苦无方。mǔ yuán zhōng hán sǐ,huó rǔ kǔ wú fāng。
其子抱母首,见之断人肠。qí zi bào mǔ shǒu,jiàn zhī duàn rén cháng。
世间有情物,忽然异存亡。shì jiān yǒu qíng wù,hū rán yì cún wáng。
生者何以生,视天空茫茫。shēng zhě hé yǐ shēng,shì tiān kōng máng máng。

戚元敬

郑孝胥

南塘守蓟门,上书论边事。nán táng shǒu jì mén,shàng shū lùn biān shì。
七害与六失,极之以四弊。qī hài yǔ liù shī,jí zhī yǐ sì bì。
所言诚晓畅,执政可其议。suǒ yán chéng xiǎo chàng,zhí zhèng kě qí yì。
筑台二千里,财用亦已费。zhù tái èr qiān lǐ,cái yòng yì yǐ fèi。
号令既严明,器械犹犀利。hào lìng jì yán míng,qì xiè yóu xī lì。
不恃彼不来,恃我实有备。bù shì bǐ bù lái,shì wǒ shí yǒu bèi。
在镇十六年,虏骑莫敢至。zài zhèn shí liù nián,lǔ qí mò gǎn zhì。
当时遣大臣,三岁一阅视。dāng shí qiǎn dà chén,sān suì yī yuè shì。
督抚不掣肘,诸将受节制。dū fǔ bù chè zhǒu,zhū jiāng shòu jié zhì。
乌虖谁之功,江陵方在位。wū hū shuí zhī gōng,jiāng líng fāng zài wèi。

再纪戚南塘语

郑孝胥

臣官为创设,诸将所不顾。chén guān wèi chuàng shè,zhū jiāng suǒ bù gù。
视之如缀疣,安从得展布。shì zhī rú zhuì yóu,ān cóng dé zhǎn bù。

排闷二首

郑孝胥

意起不能制,触目生烦冤。yì qǐ bù néng zhì,chù mù shēng fán yuān。
遇物皆可憎,心火方自焚。yù wù jiē kě zēng,xīn huǒ fāng zì fén。
军书虽旁午,战胜恃一勤。jūn shū suī páng wǔ,zhàn shèng shì yī qín。
负手恣行散,霜日东更暄。fù shǒu zì xíng sàn,shuāng rì dōng gèng xuān。
怅然对梅花,落此半亩园。chàng rán duì méi huā,luò cǐ bàn mǔ yuán。
邂逅缘不浅,来慰羁旅魂。xiè hòu yuán bù qiǎn,lái wèi jī lǚ hún。
妙香忽相袭,会心即微言。miào xiāng hū xiāng xí,huì xīn jí wēi yán。
与君交已久,寂寞幸见存。yǔ jūn jiāo yǐ jiǔ,jì mò xìng jiàn cún。
终当扫尘债,从子江上村。zhōng dāng sǎo chén zhài,cóng zi jiāng shàng cūn。