古诗词

和硕恭亲王福晋挽歌

郑孝胥

碧鲁承金册,天湟迓鹿车。bì lǔ chéng jīn cè,tiān huáng yà lù chē。
河间钦德助,鸿烈相成书。hé jiān qīn dé zhù,hóng liè xiāng chéng shū。
风驭随灵雨,神山出太虚。fēng yù suí líng yǔ,shén shān chū tài xū。
谁纾隆准恸,哀语散琼琚。shuí shū lóng zhǔn tòng,āi yǔ sàn qióng jū。
猜您喜欢

杂诗

郑孝胥

否极泰斯来,其机良可见。fǒu jí tài sī lái,qí jī liáng kě jiàn。
不幸言而中,识者颇惊叹。bù xìng yán ér zhōng,shí zhě pǒ jīng tàn。
中国非无人,随波为士患。zhōng guó fēi wú rén,suí bō wèi shì huàn。
柬之虽已老,犹得称好汉。jiǎn zhī suī yǐ lǎo,yóu dé chēng hǎo hàn。
玉人宁受教,舍汝难自贱。yù rén níng shòu jiào,shě rǔ nán zì jiàn。
袖间惟缩手,谁与拨世乱?xiù jiān wéi suō shǒu,shuí yǔ bō shì luàn?

杂诗

郑孝胥

坠月来枕上,哀我如枉顾。zhuì yuè lái zhěn shàng,āi wǒ rú wǎng gù。
我卧月明中,惊觉月将去。wǒ wò yuè míng zhōng,jīng jué yuè jiāng qù。
意举欲从之,安得插两羽。yì jǔ yù cóng zhī,ān dé chā liǎng yǔ。
山河不难越,妖乱可飞度。shān hé bù nán yuè,yāo luàn kě fēi dù。
岂如行空机,徒使生民怖。qǐ rú xíng kōng jī,tú shǐ shēng mín bù。
梦中未忘世,怅恨入迟暮。mèng zhōng wèi wàng shì,chàng hèn rù chí mù。

杂诗

郑孝胥

所求苟在我,求之固必得。suǒ qiú gǒu zài wǒ,qiú zhī gù bì dé。
使其不以道,虽求亦何益。shǐ qí bù yǐ dào,suī qiú yì hé yì。
禹稷曾何求,躬亲惟稼穑。yǔ jì céng hé qiú,gōng qīn wéi jià sè。
亿兆服其仁,万流归其德。yì zhào fú qí rén,wàn liú guī qí dé。
詹詹道未闳,天命讵易测。zhān zhān dào wèi hóng,tiān mìng jù yì cè。
知天若操券,众口殆可辟。zhī tiān ruò cāo quàn,zhòng kǒu dài kě pì。

黄黎雍千华觅句图

郑孝胥

诗人得名山,才气岂相让。shī rén dé míng shān,cái qì qǐ xiāng ràng。
名山得诗人,灵秀涌万状。míng shān dé shī rén,líng xiù yǒng wàn zhuàng。
有如郑道昭,驹谷长自放。yǒu rú zhèng dào zhāo,jū gǔ zhǎng zì fàng。
至今云峰刻,翠墨森遗唱。zhì jīn yún fēng kè,cuì mò sēn yí chàng。
又如王介甫,钟阜久跌宕。yòu rú wáng jiè fǔ,zhōng fù jiǔ diē dàng。
定林专一壑,终古想超旷。dìng lín zhuān yī hè,zhōng gǔ xiǎng chāo kuàng。
黄子家辽阳,千华閟叠嶂。huáng zi jiā liáo yáng,qiān huá bì dié zhàng。
此山正有待,人桀与相抗。cǐ shān zhèng yǒu dài,rén jié yǔ xiāng kàng。
愿君出奇句,少慰朋友望。yuàn jūn chū qí jù,shǎo wèi péng yǒu wàng。

曹纕衡四十生日

郑孝胥

少年诗才气难敌,年少渐去才渐厄。shǎo nián shī cái qì nán dí,nián shǎo jiàn qù cái jiàn è。
四十稍稍厌浮语,我信曹子能不惑。sì shí shāo shāo yàn fú yǔ,wǒ xìn cáo zi néng bù huò。
子诗俊逸多可喜,贪多爱好吾所惜。zi shī jùn yì duō kě xǐ,tān duō ài hǎo wú suǒ xī。
劝君返朴弃声律,敢谓老马途犹识。quàn jūn fǎn pǔ qì shēng lǜ,gǎn wèi lǎo mǎ tú yóu shí。
蹉跎乱世孰有就,恃此不朽当自力。cuō tuó luàn shì shú yǒu jiù,shì cǐ bù xiǔ dāng zì lì。
安身立命入中年,何物堪娱祇心得。ān shēn lì mìng rù zhōng nián,hé wù kān yú qí xīn dé。

空房

郑孝胥

空房一何惨,我意无奈何。kōng fáng yī hé cǎn,wǒ yì wú nài hé。
去日既已久,安望重来过。qù rì jì yǐ jiǔ,ān wàng zhòng lái guò。
遗容空注目,毕世惊蹉跎。yí róng kōng zhù mù,bì shì jīng cuō tuó。
熟寐不欲觉,转憎人事多。shú mèi bù yù jué,zhuǎn zēng rén shì duō。

卓君庸用笔九法

郑孝胥

离娄公论明且巧,亦恃规矩成方圆。lí lóu gōng lùn míng qiě qiǎo,yì shì guī jǔ chéng fāng yuán。
世间神妙不胜用,造车合辙真知言。shì jiān shén miào bù shèng yòng,zào chē hé zhé zhēn zhī yán。
旧传八法增为九,疑子偶得如有天。jiù chuán bā fǎ zēng wèi jiǔ,yí zi ǒu dé rú yǒu tiān。
乃知秘錀本至浅,日行不觉谁使然。nǎi zhī mì lún běn zhì qiǎn,rì xíng bù jué shuí shǐ rán。
童蒙得之生羽翼,飞行绝迹追胎仙。tóng méng dé zhī shēng yǔ yì,fēi xíng jué jì zhuī tāi xiān。
此犹金丹换俗骨,草真篆隶从所便。cǐ yóu jīn dān huàn sú gǔ,cǎo zhēn zhuàn lì cóng suǒ biàn。
太平至仁寄文字,将统万类归同伦。tài píng zhì rén jì wén zì,jiāng tǒng wàn lèi guī tóng lún。
老夫敛衽心诚悦,莫腾讪笑嗟群贤。lǎo fū liǎn rèn xīn chéng yuè,mò téng shàn xiào jiē qún xián。

宝瑞臣属题旸台探杏图

郑孝胥

秀峰杏林不自保,年年作花饷诸老。xiù fēng xìng lín bù zì bǎo,nián nián zuò huā xiǎng zhū lǎo。
过眼承平非我春,只恐诗情被花恼。guò yǎn chéng píng fēi wǒ chūn,zhǐ kǒng shī qíng bèi huā nǎo。
写取风光几度吟,寻花莫惜入山深。xiě qǔ fēng guāng jǐ dù yín,xún huā mò xī rù shān shēn。
游踪岁月须勤记,聊慰空山槁饿心。yóu zōng suì yuè xū qín jì,liáo wèi kōng shān gǎo è xīn。

二月廿四日归海藏楼花已半残

郑孝胥

残花能待我,于意良甚厚。cán huā néng dài wǒ,yú yì liáng shén hòu。
吾犹及此花,于义或无负。wú yóu jí cǐ huā,yú yì huò wú fù。
人生不相及,馀恨常八九。rén shēng bù xiāng jí,yú hèn cháng bā jiǔ。
至哀来无端,颠倒终何有。zhì āi lái wú duān,diān dào zhōng hé yǒu。
年年人渐亡,自顾亦已叟。nián nián rén jiàn wáng,zì gù yì yǐ sǒu。
惟当屏文字,纵论且举酒。wéi dāng píng wén zì,zòng lùn qiě jǔ jiǔ。

二月廿四日归海藏楼花已半残

郑孝胥

梅泉诚善颂,惜此盖世翁。méi quán chéng shàn sòng,xī cǐ gài shì wēng。
惜乎天不与,非穷亦非通。xī hū tiān bù yǔ,fēi qióng yì fēi tōng。
举世如鸿毛,泰山在此穷。jǔ shì rú hóng máo,tài shān zài cǐ qióng。
七十何所求,哀歌气填胸。qī shí hé suǒ qiú,āi gē qì tián xiōng。
友朋稍见知,来往成奇踪。yǒu péng shāo jiàn zhī,lái wǎng chéng qí zōng。
春秋归斯楼,八年更雨风。chūn qiū guī sī lóu,bā nián gèng yǔ fēng。
置子鲁阳戈,行看日再中。zhì zi lǔ yáng gē,xíng kàn rì zài zhōng。

马仲莹属题晏元献遗集

郑孝胥

中园赋与五云记,元献遗文足传矣。zhōng yuán fù yǔ wǔ yún jì,yuán xiàn yí wén zú chuán yǐ。
千载惟称《珠玉词》,二晏相辉真父子。qiān zài wéi chēng zhū yù cí,èr yàn xiāng huī zhēn fù zi。
慈溪仁和发幽光,安次晚出加张皇。cí xī rén hé fā yōu guāng,ān cì wǎn chū jiā zhāng huáng。
人生遭遇如同叔,何用辞章较短长。rén shēng zāo yù rú tóng shū,hé yòng cí zhāng jiào duǎn zhǎng。

旅顺海岸

郑孝胥

奔涛数百步,势欲卷人去。bēn tāo shù bǎi bù,shì yù juǎn rén qù。
山恶天无情,茫茫向何处?shān è tiān wú qíng,máng máng xiàng hé chù?
海滨此君臣,颠沛亦奚惧。hǎi bīn cǐ jūn chén,diān pèi yì xī jù。
朔风莫怒号,饥溺吾所虑。shuò fēng mò nù hào,jī nì wú suǒ lǜ。

龙王堂水源地

郑孝胥

澄流千馀顷,可饮百万人。chéng liú qiān yú qǐng,kě yǐn bǎi wàn rén。
长桥若横带,清媚绝点尘。zhǎng qiáo ruò héng dài,qīng mèi jué diǎn chén。
四山静相围,种松成层茵。sì shān jìng xiāng wéi,zhǒng sōng chéng céng yīn。
岂知万花谷,踏遍峰峦春。qǐ zhī wàn huā gǔ,tà biàn fēng luán chūn。
去海不数里,咸波杳无垠。qù hǎi bù shù lǐ,xián bō yǎo wú yín。
智者能行水,嗟尔凿井民。zhì zhě néng xíng shuǐ,jiē ěr záo jǐng mín。

赠宪有之

郑孝胥

忠贤久赍志,哲肆各超特。zhōng xián jiǔ jī zhì,zhé sì gè chāo tè。
吁嗟此何时,为国当尽力。xū jiē cǐ hé shí,wèi guó dāng jǐn lì。
少康初在虞,羽山犹未殛。shǎo kāng chū zài yú,yǔ shān yóu wèi jí。
见君窃叹异,风骨果遗直。jiàn jūn qiè tàn yì,fēng gǔ guǒ yí zhí。
老夫颇相士,深浅稍能测。lǎo fū pǒ xiāng shì,shēn qiǎn shāo néng cè。
热中必怼上,室怒市于色。rè zhōng bì duì shàng,shì nù shì yú sè。
一笑契吾言,士固先器识。yī xiào qì wú yán,shì gù xiān qì shí。

江知源连山村诗

郑孝胥

廿年隐海滨,读《易》忘其老。niàn nián yǐn hǎi bīn,dú yì wàng qí lǎo。
避乱复居辽,植果守荒岛。bì luàn fù jū liáo,zhí guǒ shǒu huāng dǎo。
诸孙各勤学,玉立尽国宝。zhū sūn gè qín xué,yù lì jǐn guó bǎo。
知子非忘世,作计不草草。zhī zi fēi wàng shì,zuò jì bù cǎo cǎo。
狂夫来一饭,放眼穷苍昊。kuáng fū lái yī fàn,fàng yǎn qióng cāng hào。
出门勿相笑,动静或同道。chū mén wù xiāng xiào,dòng jìng huò tóng dào。