古诗词

二月初五日内务府夜直

郑孝胥

初月犹依魄,虚衙欲敛阴。chū yuè yóu yī pò,xū yá yù liǎn yīn。
星河天脉脉,宫禁夜沈沈。xīng hé tiān mài mài,gōng jìn yè shěn shěn。
曙意鸦先觉,忧端蝶独寻。shǔ yì yā xiān jué,yōu duān dié dú xún。
宁知将压喻,未尽杞人心。níng zhī jiāng yā yù,wèi jǐn qǐ rén xīn。
猜您喜欢

哀小乙

郑孝胥

病革忧交攻,惶瞀苦无计。bìng gé yōu jiāo gōng,huáng mào kǔ wú jì。
一朝气遂绝,心知即长寐。yī cháo qì suì jué,xīn zhī jí zhǎng mèi。
眼看尸入棺,骨肉从此弃。yǎn kàn shī rù guān,gǔ ròu cóng cǐ qì。
见棺不见人,哀怨将何冀。jiàn guān bù jiàn rén,āi yuàn jiāng hé jì。
如何棺又去,遗像空相视。rú hé guān yòu qù,yí xiàng kōng xiāng shì。
人尸与棺像,变化一至四。rén shī yǔ guān xiàng,biàn huà yī zhì sì。
他年当为坟,百岁同入地。tā nián dāng wèi fén,bǎi suì tóng rù dì。
亲爱未尽亡,死别饶馀味。qīn ài wèi jǐn wáng,sǐ bié ráo yú wèi。
留名称不朽,万古付涕泪。liú míng chēng bù xiǔ,wàn gǔ fù tì lèi。

哀小乙

郑孝胥

天地独不变,未足释我疑。tiān dì dú bù biàn,wèi zú shì wǒ yí。
所疑天与地,生死亦潜移。suǒ yí tiān yǔ dì,shēng sǐ yì qián yí。
人生时苦短,古今渺无涯。rén shēng shí kǔ duǎn,gǔ jīn miǎo wú yá。
昧哉漆园叟,无生尔何知。mèi zāi qī yuán sǒu,wú shēng ěr hé zhī。
旁观似甚明,自逝夫谁欺?páng guān shì shén míng,zì shì fū shuí qī?
日月为我魂,山川为我尸。rì yuè wèi wǒ hún,shān chuān wèi wǒ shī。
中有吊古者,悲歌复在斯。zhōng yǒu diào gǔ zhě,bēi gē fù zài sī。
造物无所爱,万形纷奔驰。zào wù wú suǒ ài,wàn xíng fēn bēn chí。
死状竟何如,试为吾言之。sǐ zhuàng jìng hé rú,shì wèi wú yán zhī。

哀小乙

郑孝胥

文字久不磨,形骸倏已改。wén zì jiǔ bù mó,xíng hái shū yǐ gǎi。
何为恋人间,一瞬即千载。hé wèi liàn rén jiān,yī shùn jí qiān zài。
强令短者长,短长究安在?qiáng lìng duǎn zhě zhǎng,duǎn zhǎng jiū ān zài?
我今恨渠短,自谓犹有待。wǒ jīn hèn qú duǎn,zì wèi yóu yǒu dài。
朝来昨既失,夕至昼奚逮。cháo lái zuó jì shī,xī zhì zhòu xī dǎi。
始知逝川叹,圣者难自解。shǐ zhī shì chuān tàn,shèng zhě nán zì jiě。
长逝等无归,岂必归为鬼。zhǎng shì děng wú guī,qǐ bì guī wèi guǐ。
形声术可留,神识还真宰。xíng shēng shù kě liú,shén shí hái zhēn zǎi。
文字固非道,聊复托生死。wén zì gù fēi dào,liáo fù tuō shēng sǐ。

吕霁川赴水救侄诗

郑孝胥

仁者不违仁,造次与颠沛。rén zhě bù wéi rén,zào cì yǔ diān pèi。
斯时念未起,犯险曾不悔。sī shí niàn wèi qǐ,fàn xiǎn céng bù huǐ。
吕公有族侄,游反夜方晦。lǚ gōng yǒu zú zhí,yóu fǎn yè fāng huì。
严寒忽失足,水深不可厉。yán hán hū shī zú,shuǐ shēn bù kě lì。
同行空惊叫,相顾莫为计。tóng xíng kōng jīng jiào,xiāng gù mò wèi jì。
吕公径赴水,挽侄履平地。lǚ gōng jìng fù shuǐ,wǎn zhí lǚ píng dì。
重裘虽尽湿,勇气真盖世。zhòng qiú suī jǐn shī,yǒng qì zhēn gài shì。
定知有神助,欢喜失狼狈。dìng zhī yǒu shén zhù,huān xǐ shī láng bèi。
坐言与起行,抚己每多愧。zuò yán yǔ qǐ xíng,fǔ jǐ měi duō kuì。
瞑目试思之,勿遽矜我辈。míng mù shì sī zhī,wù jù jīn wǒ bèi。

杂诗

郑孝胥

前身为老卒,夜夜登戍楼。qián shēn wèi lǎo zú,yè yè dēng shù lóu。
一生看太白,不知春与秋。yī shēng kàn tài bái,bù zhī chūn yǔ qiū。
今我复何为,山川非夕游。jīn wǒ fù hé wèi,shān chuān fēi xī yóu。
杜门独长啸,兵戈送白头。dù mén dú zhǎng xiào,bīng gē sòng bái tóu。
夙根殊未忘,闻鸡如有求。sù gēn shū wèi wàng,wén jī rú yǒu qiú。
终年起残夜,哀思变明幽。zhōng nián qǐ cán yè,āi sī biàn míng yōu。
世乱须至人,安知非楚囚?shì luàn xū zhì rén,ān zhī fēi chǔ qiú?
及我老未衰,为君著兜鍪。jí wǒ lǎo wèi shuāi,wèi jūn zhù dōu móu。

题刘公鲁所藏明宣宗画犬

郑孝胥

世传宫猫图,士奇为之赞。shì chuán gōng māo tú,shì qí wèi zhī zàn。
此卷作双猧,驯丽绝可玩。cǐ juǎn zuò shuāng wō,xùn lì jué kě wán。
宣德四年春,静慈位初逊。xuān dé sì nián chūn,jìng cí wèi chū xùn。
悔称少年事,女宠诚难豢。huǐ chēng shǎo nián shì,nǚ chǒng chéng nán huàn。

梁星海六十生日

郑孝胥

危言且危行,初不求自全。wēi yán qiě wēi xíng,chū bù qiú zì quán。
今年君六十,得全岂非天。jīn nián jūn liù shí,dé quán qǐ fēi tiān。
世乱安所归,麻鞋直经筵。shì luàn ān suǒ guī,má xié zhí jīng yán。
君臣幸相保,忧患犹无边。jūn chén xìng xiāng bǎo,yōu huàn yóu wú biān。
老来益强固,劲烈逾壮年。lǎo lái yì qiáng gù,jìn liè yú zhuàng nián。
中兴可立待,会使国命延。zhōng xīng kě lì dài,huì shǐ guó mìng yán。
寿考兼令名,青史已足传。shòu kǎo jiān lìng míng,qīng shǐ yǐ zú chuán。
苟生彼何取,期颐嗟褚渊。gǒu shēng bǐ hé qǔ,qī yí jiē chǔ yuān。

江宁叶伯庚求题述异图卷

郑孝胥

叶君访我携巨卷,自记所语出瞑眩。yè jūn fǎng wǒ xié jù juǎn,zì jì suǒ yǔ chū míng xuàn。
南行入闽证所见,信有冤报闵彼粲。nán xíng rù mǐn zhèng suǒ jiàn,xìn yǒu yuān bào mǐn bǐ càn。
野葬狼腹骨无榇,庙貌鸾骖若仙眷。yě zàng láng fù gǔ wú chèn,miào mào luán cān ruò xiān juàn。
去周归叶定谁恋,颠倒离奇只馀恨。qù zhōu guī yè dìng shuí liàn,diān dào lí qí zhǐ yú hèn。
人生春蚕丝难断,幸勿作茧缚恩怨。rén shēng chūn cán sī nán duàn,xìng wù zuò jiǎn fù ēn yuàn。
题者纷纷意徒乱,顾五醉墨为一叹。tí zhě fēn fēn yì tú luàn,gù wǔ zuì mò wèi yī tàn。

答余尧衢

郑孝胥

我去长沙月馀日,武昌乱作如儿嬉。wǒ qù zhǎng shā yuè yú rì,wǔ chāng luàn zuò rú ér xī。
使我率师下金口,举手扑灭何能为。shǐ wǒ lǜ shī xià jīn kǒu,jǔ shǒu pū miè hé néng wèi。
与君分袂初不料,陵迁谷变天一涯。yǔ jūn fēn mèi chū bù liào,líng qiān gǔ biàn tiān yī yá。
出奔歇浦实异国,七年相见嗟孑遗。chū bēn xiē pǔ shí yì guó,qī nián xiāng jiàn jiē jié yí。
偷生日久空自恨,春秋不作宜无诗。tōu shēng rì jiǔ kōng zì hèn,chūn qiū bù zuò yí wú shī。
同年屈指六七子,吉甫壮烈尤可哀。tóng nián qū zhǐ liù qī zi,jí fǔ zhuàng liè yóu kě āi。
辱君见称我滋愧,共厉晚节毋诡随。rǔ jūn jiàn chēng wǒ zī kuì,gòng lì wǎn jié wú guǐ suí。

挽俞恪士

郑孝胥

结茅山水窟,哀此荷锸志。jié máo shān shuǐ kū,āi cǐ hé chā zhì。
瓣香为简斋,自忏一生意。bàn xiāng wèi jiǎn zhāi,zì chàn yī shēng yì。
贞疾恒不死,冀子当久视。zhēn jí héng bù sǐ,jì zi dāng jiǔ shì。
遗形呼吸间,得尔亦岂易。yí xíng hū xī jiān,dé ěr yì qǐ yì。
如闻人琴恸,不减徽之挚。rú wén rén qín tòng,bù jiǎn huī zhī zhì。
平生盛自许,诗卷肯相质。píng shēng shèng zì xǔ,shī juǎn kěn xiāng zhì。
奈何海藏图,负我靳一字。nài hé hǎi cáng tú,fù wǒ jìn yī zì。
行藏各有素,抱憾遂入地。xíng cáng gè yǒu sù,bào hàn suì rù dì。
湖庄波渺然,满眼故交泪。hú zhuāng bō miǎo rán,mǎn yǎn gù jiāo lèi。

六十感愤诗

郑孝胥

生我定何为,于世无寸效。shēng wǒ dìng hé wèi,yú shì wú cùn xiào。
不辰空怨天,所耻伍群盗。bù chén kōng yuàn tiān,suǒ chǐ wǔ qún dào。
胸中差了了,将智且未耄。xiōng zhōng chà le le,jiāng zhì qiě wèi mào。
八年坐面壁,一静却众躁。bā nián zuò miàn bì,yī jìng què zhòng zào。
种松待听涛,日夜某之祷。zhǒng sōng dài tīng tāo,rì yè mǒu zhī dǎo。
微闻世人讥,舍灶反媚奥。wēi wén shì rén jī,shě zào fǎn mèi ào。
亲交颇相闵,欲谏奈自暴。qīn jiāo pǒ xiāng mǐn,yù jiàn nài zì bào。
苍苍岂无意,留此时未到。cāng cāng qǐ wú yì,liú cǐ shí wèi dào。
廉颇得卒赵,妖孽犹可扫。lián pǒ dé zú zhào,yāo niè yóu kě sǎo。

呈李星野夫子

郑孝胥

粉坊直宣南,树色映爽馆。fěn fāng zhí xuān nán,shù sè yìng shuǎng guǎn。
弟鲁兄且愚,师严徒犹懒。dì lǔ xiōng qiě yú,shī yán tú yóu lǎn。
隐桓忆口授,执卷老每泫。yǐn huán yì kǒu shòu,zhí juǎn lǎo měi xuàn。
功名负所望,气节空自赧。gōng míng fù suǒ wàng,qì jié kōng zì nǎn。

题林文忠手书日记

郑孝胥

缜密精勤见意理,平平无奇乃如此。zhěn mì jīng qín jiàn yì lǐ,píng píng wú qí nǎi rú cǐ。
必有神明逝不传,但觉寻常犹人耳。bì yǒu shén míng shì bù chuán,dàn jué xún cháng yóu rén ěr。
君臣相知古难言,荷戈一去真主恩。jūn chén xiāng zhī gǔ nán yán,hé gē yī qù zhēn zhǔ ēn。
名高取忌谁能保,忠顺勤劳是本根。míng gāo qǔ jì shuí néng bǎo,zhōng shùn qín láo shì běn gēn。

张钧衡为母造长生砖塔且摹刘诚悬所书金刚经于石求为赋诗

郑孝胥

张君奉母母奉佛,为母造塔摹金经。zhāng jūn fèng mǔ mǔ fèng fú,wèi mǔ zào tǎ mó jīn jīng。
敦煌唐拓诚悬笔,笔势与塔双峥嵘。dūn huáng táng tuò chéng xuán bǐ,bǐ shì yǔ tǎ shuāng zhēng róng。
此经传世寿无量,有若母寿资长生。cǐ jīng chuán shì shòu wú liàng,yǒu ruò mǔ shòu zī zhǎng shēng。
我闻世间人子意,奚翅佛力无不能。wǒ wén shì jiān rén zi yì,xī chì fú lì wú bù néng。
试观彼佛亦人子,何待功德侔丘陵。shì guān bǐ fú yì rén zi,hé dài gōng dé móu qiū líng。
适园胜迹谁来访,柳经郑记应齐名。shì yuán shèng jì shuí lái fǎng,liǔ jīng zhèng jì yīng qí míng。

题周子洁募葬徐俟斋启卷子

郑孝胥

昭法死空山,其志诚皎洁。zhāo fǎ sǐ kōng shān,qí zhì chéng jiǎo jié。
毕生绝交游,仅得全名节。bì shēng jué jiāo yóu,jǐn dé quán míng jié。
世士不能穷,无论蓄内热。shì shì bù néng qióng,wú lùn xù nèi rè。
小人偶作缘,宛转缁已涅。xiǎo rén ǒu zuò yuán,wǎn zhuǎn zī yǐ niè。
置身清浊间,时名那可窃。zhì shēn qīng zhuó jiān,shí míng nà kě qiè。
吾党二三子,内讼庶不屑。wú dǎng èr sān zi,nèi sòng shù bù xiè。