古诗词

李星冶师挽诗

郑孝胥

门人虽亦老,迷恋授经时。mén rén suī yì lǎo,mí liàn shòu jīng shí。
巽语儿尝说,温颜弟共窥。xùn yǔ ér cháng shuō,wēn yán dì gòng kuī。
何曾见衰惫,私意望期颐。hé céng jiàn shuāi bèi,sī yì wàng qī yí。
称寿文无隐,凭谁论事师?chēng shòu wén wú yǐn,píng shuí lùn shì shī?
猜您喜欢

题邵位西手书与戴醇士曾涤生梅伯言三诗卷子

郑孝胥

书生自言痴,抑之愈郁勃。shū shēng zì yán chī,yì zhī yù yù bó。
视贼如虫鼠,安能为少屈?shì zéi rú chóng shǔ,ān néng wèi shǎo qū?
半岩在京师,戆直善面折。bàn yán zài jīng shī,gàng zhí shàn miàn zhé。
曾梅各敬惮,琦赛被攻讦。céng méi gè jìng dàn,qí sài bèi gōng jié。
世乱归抱书,抵死终不辍。shì luàn guī bào shū,dǐ sǐ zhōng bù chuò。
三诗好风味,行楷尤可悦。sān shī hǎo fēng wèi,xíng kǎi yóu kě yuè。
展卷暗伤嗟,古道恐遂灭。zhǎn juǎn àn shāng jiē,gǔ dào kǒng suì miè。

曾士元求题其母节孝刘太夫人柏石画册

郑孝胥

处世有百艰,胜天惟一德。chù shì yǒu bǎi jiān,shèng tiān wéi yī dé。
移冬以作春,视此石上柏。yí dōng yǐ zuò chūn,shì cǐ shí shàng bǎi。
节母行至高,健顺实殊特。jié mǔ xíng zhì gāo,jiàn shùn shí shū tè。
孤嫠振门户,贻训资简策。gū lí zhèn mén hù,yí xùn zī jiǎn cè。
诸孤得其孝,母气禀自昔。zhū gū dé qí xiào,mǔ qì bǐng zì xī。
交游尽英彦,声誉竞推激。jiāo yóu jǐn yīng yàn,shēng yù jìng tuī jī。
韩苏赋此画,取义各有适。hán sū fù cǐ huà,qǔ yì gè yǒu shì。
子瞻称天命,终始介如石。zi zhān chēng tiān mìng,zhōng shǐ jiè rú shí。
退之羡平地,枝干遂万尺。tuì zhī xiàn píng dì,zhī gàn suì wàn chǐ。
坚贞母以之,苏论诚不易。jiān zhēn mǔ yǐ zhī,sū lùn chéng bù yì。
吾当诵韩诗,馀庆真所积。wú dāng sòng hán shī,yú qìng zhēn suǒ jī。

续海藏楼杂诗

郑孝胥

党人倡仇满,屠戮及妇孺。dǎng rén chàng chóu mǎn,tú lù jí fù rú。
享国诚有毒,无辜彼何与。xiǎng guó chéng yǒu dú,wú gū bǐ hé yǔ。
淩弱而暴寡,不义我所恶。líng ruò ér bào guǎ,bù yì wǒ suǒ è。
独怪亿万心,亦有亿兆诅。dú guài yì wàn xīn,yì yǒu yì zhào zǔ。
蒸民丧懿德,孰可以理喻?zhēng mín sàng yì dé,shú kě yǐ lǐ yù?
夷齐独叩马,忤世良弗顾。yí qí dú kòu mǎ,wǔ shì liáng fú gù。

续海藏楼杂诗

郑孝胥

天下奇男子,惟有王保保。tiān xià qí nán zi,wéi yǒu wáng bǎo bǎo。
平生惜此人,豪杰尽推倒。píng shēng xī cǐ rén,háo jié jǐn tuī dào。
谁能厉忠义,抗节誓不挠。shuí néng lì zhōng yì,kàng jié shì bù náo。
万人苟一心,群孽岂难扫。wàn rén gǒu yī xīn,qún niè qǐ nán sǎo。
丈夫纵失败,善死固有道。zhàng fū zòng shī bài,shàn sǐ gù yǒu dào。
首鼠深可憎,窟兔讵为狡?shǒu shǔ shēn kě zēng,kū tù jù wèi jiǎo?

续海藏楼杂诗

郑孝胥

君子尚不屈,尺蠖时求伸。jūn zi shàng bù qū,chǐ huò shí qiú shēn。
欲伸而暂屈,此义难喻人。yù shēn ér zàn qū,cǐ yì nán yù rén。
箕比行不同,所同在其仁。jī bǐ xíng bù tóng,suǒ tóng zài qí rén。
不仁辞必屈,安能掩其真?bù rén cí bì qū,ān néng yǎn qí zhēn?
士穷见节义,颠倒非所闻。shì qióng jiàn jié yì,diān dào fēi suǒ wén。
向来谬扬抑,嚼舌吾何云。xiàng lái miù yáng yì,jué shé wú hé yún。

续海藏楼杂诗

郑孝胥

官身有束缚,偾事非吾谋。guān shēn yǒu shù fù,fèn shì fēi wú móu。
长沙获先去,一士天所留。zhǎng shā huò xiān qù,yī shì tiān suǒ liú。
东华再阅月,兵气横穷秋。dōng huá zài yuè yuè,bīng qì héng qióng qiū。
悲风舍饭寺,独啸哀南州。bēi fēng shě fàn sì,dú xiào āi nán zhōu。
事急嗟无人,堪为朝廷羞。shì jí jiē wú rén,kān wèi cháo tíng xiū。
泽生可共死,惜我非其俦。zé shēng kě gòng sǐ,xī wǒ fēi qí chóu。
举世轻忠义,苟全为高流。jǔ shì qīng zhōng yì,gǒu quán wèi gāo liú。
谁能从重华,甘与鹿豕游。shuí néng cóng zhòng huá,gān yǔ lù shǐ yóu。

续海藏楼杂诗

郑孝胥

全家陷兵间,自意必离散。quán jiā xiàn bīng jiān,zì yì bì lí sàn。
登高望洞庭,方寸亦已乱。dēng gāo wàng dòng tíng,fāng cùn yì yǐ luàn。
大江接烽火,卷土纷惊窜。dà jiāng jiē fēng huǒ,juǎn tǔ fēn jīng cuàn。
儿垂得吾勇,挺身赴危难。ér chuí dé wú yǒng,tǐng shēn fù wēi nán。
飘魂不成梦,噩耗丛万箭。piāo hún bù chéng mèng,è hào cóng wàn jiàn。
丁宁若死别,去去复何恋。dīng níng ruò sǐ bié,qù qù fù hé liàn。
谁知能自拔,相见犹疑幻。shuí zhī néng zì bá,xiāng jiàn yóu yí huàn。
冥冥或使之,痛定从所愿。míng míng huò shǐ zhī,tòng dìng cóng suǒ yuàn。

续海藏楼杂诗

郑孝胥

楼前菊始花,楼上月又满。lóu qián jú shǐ huā,lóu shàng yuè yòu mǎn。
填胸无底哀,花月空挂眼。tián xiōng wú dǐ āi,huā yuè kōng guà yǎn。
时事遽至斯,终身意未展。shí shì jù zhì sī,zhōng shēn yì wèi zhǎn。
奔车与覆舟,丘夷殆虚产。bēn chē yǔ fù zhōu,qiū yí dài xū chǎn。
行吟但袖手,生世苦已晚。xíng yín dàn xiù shǒu,shēng shì kǔ yǐ wǎn。
殊无阮籍狂,差似嵇康懒。shū wú ruǎn jí kuáng,chà shì jī kāng lǎn。

续海藏楼杂诗

郑孝胥

吾心有是非,诗书为之主。wú xīn yǒu shì fēi,shī shū wèi zhī zhǔ。
中含古性情,乖戾了无取。zhōng hán gǔ xìng qíng,guāi lì le wú qǔ。
世风忽扬尘,吹我堕何所?shì fēng hū yáng chén,chuī wǒ duò hé suǒ?
举头失日月,震耳剧雷雨。jǔ tóu shī rì yuè,zhèn ěr jù léi yǔ。
营营魂不昧,耿耿意自许。yíng yíng hún bù mèi,gěng gěng yì zì xǔ。
欲呼平生亲,顾笑反予侮。yù hū píng shēng qīn,gù xiào fǎn yǔ wǔ。
高楼外无地,掩卷成独语。gāo lóu wài wú dì,yǎn juǎn chéng dú yǔ。
云垂鬼神黑,知己幸有汝。yún chuí guǐ shén hēi,zhī jǐ xìng yǒu rǔ。

续海藏楼杂诗

郑孝胥

之官而北上,留京而南归。zhī guān ér běi shàng,liú jīng ér nán guī。
屈曲使投闲,天欤非人为。qū qū shǐ tóu xián,tiān yú fēi rén wèi。
功名与节义,时论方背驰。gōng míng yǔ jié yì,shí lùn fāng bèi chí。
名教已扫地,何人能维持?míng jiào yǐ sǎo dì,hé rén néng wéi chí?
指心许苍天,一老乃慭遗。zhǐ xīn xǔ cāng tiān,yī lǎo nǎi yìn yí。
徐行万马中,舍我噫其谁?xú xíng wàn mǎ zhōng,shě wǒ yī qí shuí?

十二月二十五日鉴泉示生日诗

郑孝胥

避兵真偷生,亡国方忍死。bì bīng zhēn tōu shēng,wáng guó fāng rěn sǐ。
非徒无死所,留眼将有视。fēi tú wú sǐ suǒ,liú yǎn jiāng yǒu shì。
君王何所慕,弃国如敝屣。jūn wáng hé suǒ mù,qì guó rú bì xǐ。
天倾地维绝,举世悖人理。tiān qīng dì wéi jué,jǔ shì bèi rén lǐ。
老夫今焉归,投彼虎与兕。lǎo fū jīn yān guī,tóu bǐ hǔ yǔ sì。
磨牙复吮血,大乱从此始。mó yá fù shǔn xuè,dà luàn cóng cǐ shǐ。
嗟君抱忠义,阿世深所耻。jiē jūn bào zhōng yì,ā shì shēn suǒ chǐ。
伤心生日诗,不啻以自诔。shāng xīn shēng rì shī,bù chì yǐ zì lěi。
歌哭老更哀,意气付逝水。gē kū lǎo gèng āi,yì qì fù shì shuǐ。
惟应奋史笔,文献徵宋杞。wéi yīng fèn shǐ bǐ,wén xiàn zhēng sòng qǐ。
恶名彼何成,千秋诛竖子。è míng bǐ hé chéng,qiān qiū zhū shù zi。

续杂诗

郑孝胥

天意有所革,欲治必先乱。tiān yì yǒu suǒ gé,yù zhì bì xiān luàn。
黔首冥无知,驱之遂为幻。qián shǒu míng wú zhī,qū zhī suì wèi huàn。
贤达独违天,坚贞终不畔。xián dá dú wéi tiān,jiān zhēn zhōng bù pàn。
譬诸风雨晦,鸡鸣宁失旦。pì zhū fēng yǔ huì,jī míng níng shī dàn。
狂愚方得时,明哲当自窜。kuáng yú fāng dé shí,míng zhé dāng zì cuàn。
深居味此理,长歌白石烂。shēn jū wèi cǐ lǐ,zhǎng gē bái shí làn。

续杂诗

郑孝胥

避世不见人,长望天与日。bì shì bù jiàn rén,zhǎng wàng tiān yǔ rì。
天日彼何知,我意若有失。tiān rì bǐ hé zhī,wǒ yì ruò yǒu shī。
人生似朝露,用意徒郁勃。rén shēng shì cháo lù,yòng yì tú yù bó。
万形来入眼,闭目已自灭。wàn xíng lái rù yǎn,bì mù yǐ zì miè。
忌形未忘意,耿耿成内热。jì xíng wèi wàng yì,gěng gěng chéng nèi rè。

五十三岁生日放言

郑孝胥

斯人非吾徒,闭户聊示绝。sī rén fēi wú tú,bì hù liáo shì jué。
纷纷稚且狂,为祸乃尔烈。fēn fēn zhì qiě kuáng,wèi huò nǎi ěr liè。
宗周何赫赫,竟为褒姒灭。zōng zhōu hé hè hè,jìng wèi bāo sì miè。
鹯獭实驱之,鱼雀彼何别。zhān tǎ shí qū zhī,yú què bǐ hé bié。
老夫生不辰,坐视国被窃。lǎo fū shēng bù chén,zuò shì guó bèi qiè。
愿为伍胥眼,更向城门抉。yuàn wèi wǔ xū yǎn,gèng xiàng chéng mén jué。
苟生诚可吊,囊底智未竭。gǒu shēng chéng kě diào,náng dǐ zhì wèi jié。
万一落吾手,犹得日月揭。wàn yī luò wú shǒu,yóu dé rì yuè jiē。
惟道援天下,就之有不屑。wéi dào yuán tiān xià,jiù zhī yǒu bù xiè。
放言自倾听,又用自怡悦。fàng yán zì qīng tīng,yòu yòng zì yí yuè。

张让三闻余不出枉视相唁且求作诗

郑孝胥

宴居何所念,一坐厉千劫。yàn jū hé suǒ niàn,yī zuò lì qiān jié。
半年不出户,世变方岌岌。bàn nián bù chū hù,shì biàn fāng jí jí。
初不知有汉,魏晋亡愈急。chū bù zhī yǒu hàn,wèi jìn wáng yù jí。
小园花事过,迸笋又戢戢。xiǎo yuán huā shì guò,bèng sǔn yòu jí jí。
绿深春已晚,惆怅风雨集。lǜ shēn chūn yǐ wǎn,chóu chàng fēng yǔ jí。
客来或见唁,不语久于邑。kè lái huò jiàn yàn,bù yǔ jiǔ yú yì。
张君素相重,文字积慧叶。zhāng jūn sù xiāng zhòng,wén zì jī huì yè。
染须事后生,愠色在眉睫。rǎn xū shì hòu shēng,yùn sè zài méi jié。
彦回故名士,垂老乃被胁。yàn huí gù míng shì,chuí lǎo nǎi bèi xié。
我曹宜深戒,晚节且孤立。wǒ cáo yí shēn jiè,wǎn jié qiě gū lì。