古诗词

旁观一首

郑孝胥

当局固无觉,旁观亦自疑。dāng jú gù wú jué,páng guān yì zì yí。
难言天下变,未信老夫知。nán yán tiān xià biàn,wèi xìn lǎo fū zhī。
囊底智何在,周馀民偶遗。náng dǐ zhì hé zài,zhōu yú mín ǒu yí。
后清三百载,聊与彼苍期。hòu qīng sān bǎi zài,liáo yǔ bǐ cāng qī。
猜您喜欢

题沈友卿太史湖山介寿图

郑孝胥

人生惟事亲,乱世足自免。rén shēng wéi shì qīn,luàn shì zú zì miǎn。
生我复庇我,始识爱日暖。shēng wǒ fù bì wǒ,shǐ shí ài rì nuǎn。
世人初弗慕,籍口扬与显。shì rén chū fú mù,jí kǒu yáng yǔ xiǎn。
宦游孰念归,虽在不愁远。huàn yóu shú niàn guī,suī zài bù chóu yuǎn。
匪孝欲何移,作忠说尤诞。fěi xiào yù hé yí,zuò zhōng shuō yóu dàn。
浇风既如此,贤者乃愈罕。jiāo fēng jì rú cǐ,xián zhě nǎi yù hǎn。
我读友卿诗,恻恻颂圣善。wǒ dú yǒu qīng shī,cè cè sòng shèng shàn。
又观介寿记,至乐殆忘返。yòu guān jiè shòu jì,zhì lè dài wàng fǎn。
湖光助承欢,山色来慰眼。hú guāng zhù chéng huān,shān sè lái wèi yǎn。
谁家母与子,济胜自成伴。shuí jiā mǔ yǔ zi,jì shèng zì chéng bàn。
旁人为感动,羡极当屡泫。páng rén wèi gǎn dòng,xiàn jí dāng lǚ xuàn。
我生抱终天,愧恨视此卷。wǒ shēng bào zhōng tiān,kuì hèn shì cǐ juǎn。
犹馀性中语,愿子亲益健。yóu yú xìng zhōng yǔ,yuàn zi qīn yì jiàn。

陈仁先南湖寿母图

郑孝胥

幽居得胜情,性中有真乐。yōu jū dé shèng qíng,xìng zhōng yǒu zhēn lè。
南湖奉母地,羡子专一壑。nán hú fèng mǔ dì,xiàn zi zhuān yī hè。
吾观子养志,所贵在天爵。wú guān zi yǎng zhì,suǒ guì zài tiān jué。
娱亲惟节义,菽水岂为薄。yú qīn wéi jié yì,shū shuǐ qǐ wèi báo。
彼苍焉置子,山水聊可著。bǐ cāng yān zhì zi,shān shuǐ liáo kě zhù。
岩翠晓窥窗,波光晚摇阁。yán cuì xiǎo kuī chuāng,bō guāng wǎn yáo gé。
氤氲助舞彩,酣适等飞酌。yīn yūn zhù wǔ cǎi,hān shì děng fēi zhuó。
诗心穷灵奇,觅句如采药。shī xīn qióng líng qí,mì jù rú cǎi yào。
长生乃固有,仙骨自矍铄。zhǎng shēng nǎi gù yǒu,xiān gǔ zì jué shuò。
摛辞散原叟,奥旨匪轻作。chī cí sàn yuán sǒu,ào zhǐ fěi qīng zuò。
挥毫玉梅庵,妙手试般礴。huī háo yù méi ān,miào shǒu shì bān bó。
杭州咫尺耳,辟地苦自缚。háng zhōu zhǐ chǐ ěr,pì dì kǔ zì fù。
披图恍登堂,咏叹破寂寞。pī tú huǎng dēng táng,yǒng tàn pò jì mò。

三月十七日丁衡甫于晦若余寿平许鲁山同游天平山范文正祠

郑孝胥

五年在梦中,未得山入眼。wǔ nián zài mèng zhōng,wèi dé shān rù yǎn。
今朝忽惊觉,对此高?嵼。jīn cháo hū jīng jué,duì cǐ gāo jiǎn chǎn。
数峰石戴土,翠色耀近远。shù fēng shí dài tǔ,cuì sè yào jìn yuǎn。
长松约万株,重叠倚云阪。zhǎng sōng yuē wàn zhū,zhòng dié yǐ yún bǎn。
希文留祠宇,门外春水满。xī wén liú cí yǔ,mén wài chūn shuǐ mǎn。
石桥缘曲折,小阁昔止辇。shí qiáo yuán qū zhé,xiǎo gé xī zhǐ niǎn。
老树俨侍臣,离立根抱藓。lǎo shù yǎn shì chén,lí lì gēn bào xiǎn。
盂泉声掩抑,踟蹰红将陨。yú quán shēng yǎn yì,chí chú hóng jiāng yǔn。
徘徊各无语,望古空一泫。pái huái gè wú yǔ,wàng gǔ kōng yī xuàn。
九原谁与归,高义仰天篆。jiǔ yuán shuí yǔ guī,gāo yì yǎng tiān zhuàn。

清道人五十生日藏园写山为寿使余题之

郑孝胥

往吊祝宗祈,一瞑即为福。wǎng diào zhù zōng qí,yī míng jí wèi fú。
今乃愿无死,留看然脐酷。jīn nǎi yuàn wú sǐ,liú kàn rán qí kù。
道人才五十,日抚便便腹。dào rén cái wǔ shí,rì fǔ biàn biàn fù。
恐非住山人,未可遽断肉。kǒng fēi zhù shān rén,wèi kě jù duàn ròu。
藏园作密林,自喜绝尘躅。cáng yuán zuò mì lín,zì xǐ jué chén zhú。
持此为君寿,殊胜不义粟。chí cǐ wèi jūn shòu,shū shèng bù yì sù。

陈仁先侍御属题钱南园画瘦马

郑孝胥

南园可敬尤可爱,独喜画马穷殊态。nán yuán kě jìng yóu kě ài,dú xǐ huà mǎ qióng shū tài。
一瘦至此有馀慨,尻肋崚嶒尔何惫。yī shòu zhì cǐ yǒu yú kǎi,kāo lē léng céng ěr hé bèi。
草枯林秃想长饥,原头踟蹰将安归?cǎo kū lín tū xiǎng zhǎng jī,yuán tóu chí chú jiāng ān guī?
他年骏骨千金日,莫遣人间伯乐知。tā nián jùn gǔ qiān jīn rì,mò qiǎn rén jiān bó lè zhī。

杂诗

郑孝胥

学书欲何为,坐使百事废。xué shū yù hé wèi,zuò shǐ bǎi shì fèi。
规规摹古人,久之意不快。guī guī mó gǔ rén,jiǔ zhī yì bù kuài。
冥追愈向上,聊以避前辈。míng zhuī yù xiàng shàng,liáo yǐ bì qián bèi。
人云似某某,窃用引为愧。rén yún shì mǒu mǒu,qiè yòng yǐn wèi kuì。
虽古亦犹人,面目那可对。suī gǔ yì yóu rén,miàn mù nà kě duì。
作真不如草,稍悟竟奚异。zuò zhēn bù rú cǎo,shāo wù jìng xī yì。
谁能起自运,写此盖世气。shuí néng qǐ zì yùn,xiě cǐ gài shì qì。
每奇王介甫,下笔风雨至。měi qí wáng jiè fǔ,xià bǐ fēng yǔ zhì。
聊为宋仲温,千纸勿惜费。liáo wèi sòng zhòng wēn,qiān zhǐ wù xī fèi。

杂诗

郑孝胥

能书由天资,成就在学力。néng shū yóu tiān zī,chéng jiù zài xué lì。
遍搜古人奇,一悟或有得。biàn sōu gǔ rén qí,yī wù huò yǒu dé。
篆分绝矜严,取势常以逆。zhuàn fēn jué jīn yán,qǔ shì cháng yǐ nì。
草真趋隽永,神味务自适。cǎo zhēn qū juàn yǒng,shén wèi wù zì shì。
庸庸宋益弛,晋魏诚造极。yōng yōng sòng yì chí,jìn wèi chéng zào jí。
扫去殊未能,岂免为人役。sǎo qù shū wèi néng,qǐ miǎn wèi rén yì。
幼年慕从祖,淳古仍宕激。yòu nián mù cóng zǔ,chún gǔ réng dàng jī。
中年观忠端,独往深莫测。zhōng nián guān zhōng duān,dú wǎng shēn mò cè。
米颠恨其手,坐受谈口厄。mǐ diān hèn qí shǒu,zuò shòu tán kǒu è。
纵手且勿谈,破柱来霹雳。zòng shǒu qiě wù tán,pò zhù lái pī lì。

丁衡甫中丞属题傅青主书卷

郑孝胥

几动应知事将至,世乱何人能负气。jǐ dòng yīng zhī shì jiāng zhì,shì luàn hé rén néng fù qì。
霜红遗集忽重刊,相感无端岂天意。shuāng hóng yí jí hū zhòng kān,xiāng gǎn wú duān qǐ tiān yì。
太原节署三年序,学术人心郁深慨。tài yuán jié shǔ sān nián xù,xué shù rén xīn yù shēn kǎi。
空将节义比斯人,竟作遗民有馀愧。kōng jiāng jié yì bǐ sī rén,jìng zuò yí mín yǒu yú kuì。
傅山垂老见太平,天下汹汹顷谁赖?fù shān chuí lǎo jiàn tài píng,tiān xià xiōng xiōng qǐng shuí lài?
所忧邪说势未止,岁月蹉跎不堪待。suǒ yōu xié shuō shì wèi zhǐ,suì yuè cuō tuó bù kān dài。
安知冥冥留公等,仅博狂歌资一快。ān zhī míng míng liú gōng děng,jǐn bó kuáng gē zī yī kuài。
清谈如坐不夜庵,短卷摩挲黯相对。qīng tán rú zuò bù yè ān,duǎn juǎn mó sā àn xiāng duì。

题劳玉初劳山归去来图

郑孝胥

入山迹易穷,意不若入海。rù shān jì yì qióng,yì bù ruò rù hǎi。
连峰上触天,此去通真宰。lián fēng shàng chù tiān,cǐ qù tōng zhēn zǎi。
我过劳山湾,惊浪没其趾。wǒ guò láo shān wān,jīng làng méi qí zhǐ。
朝霞弄黛色,万变作奇采。cháo xiá nòng dài sè,wàn biàn zuò qí cǎi。
刺船久在望,竟莫窥首尾。cì chuán jiǔ zài wàng,jìng mò kuī shǒu wěi。
来游欠登顶,惘惘如有待。lái yóu qiàn dēng dǐng,wǎng wǎng rú yǒu dài。
山灵刘公孙,危行俗所骇。shān líng liú gōng sūn,wēi xíng sú suǒ hài。
曰归真殉道,异国友善士。yuē guī zhēn xùn dào,yì guó yǒu shàn shì。
依山更讲学,欲使众知礼。yī shān gèng jiǎng xué,yù shǐ zhòng zhī lǐ。
相逢讶焉往,图卷表微旨。xiāng féng yà yān wǎng,tú juǎn biǎo wēi zhǐ。
大义犹未明,世难何时已。dà yì yóu wèi míng,shì nán hé shí yǐ。
愿从劳劳山,蹈海觅不死。yuàn cóng láo láo shān,dǎo hǎi mì bù sǐ。

唐元素同年属题湖山招阴图卷

郑孝胥

涉江真畸人,山水兴不浅。shè jiāng zhēn jī rén,shān shuǐ xīng bù qiǎn。
筑庵傍林舍,宿愿久未践。zhù ān bàng lín shě,sù yuàn jiǔ wèi jiàn。
偶然获此卷,失笑颇自遣。ǒu rán huò cǐ juǎn,shī xiào pǒ zì qiǎn。
居然洞庭西,缥缈窥叠巘。jū rán dòng tíng xī,piāo miǎo kuī dié yǎn。
乱作今五年,歇浦等潜遁。luàn zuò jīn wǔ nián,xiē pǔ děng qián dùn。
湖山嗟被污,欲往空馀愤。hú shān jiē bèi wū,yù wǎng kōng yú fèn。
卷中干净土,寄意固已远。juǎn zhōng gàn jìng tǔ,jì yì gù yǐ yuǎn。
画人辛至乙,巧合事犹罕。huà rén xīn zhì yǐ,qiǎo hé shì yóu hǎn。
我生实胥门,羁吴亦忘返。wǒ shēng shí xū mén,jī wú yì wàng fǎn。
何时结夫子,聊作寻梅伴。hé shí jié fū zi,liáo zuò xún méi bàn。
所忧名为累,姓字端可变。suǒ yōu míng wèi lèi,xìng zì duān kě biàn。
身阴焉用文,相视应一泫。shēn yīn yān yòng wén,xiāng shì yīng yī xuàn。

陈叔通求题袁爽秋许竹筼遗札

郑孝胥

节义岂无人,戊庚略可数。jié yì qǐ wú rén,wù gēng lüè kě shù。
摧残及辛亥,士气久已沮。cuī cán jí xīn hài,shì qì jiǔ yǐ jǔ。
毒后憎诸贤,要领膏锧斧。dú hòu zēng zhū xián,yào lǐng gāo zhì fǔ。
女戎真自灭,烈士首袁许。nǚ róng zhēn zì miè,liè shì shǒu yuán xǔ。
何怪亡国时,相率作首鼠。hé guài wáng guó shí,xiāng lǜ zuò shǒu shǔ。
衣冠遂扫地,窃弄启狂竖。yī guān suì sǎo dì,qiè nòng qǐ kuáng shù。
重黎极厚我,默契有深语。zhòng lí jí hòu wǒ,mò qì yǒu shēn yǔ。
隔窗颔而行,回思乃中古。gé chuāng hàn ér xíng,huí sī nǎi zhōng gǔ。

祷天代夫图

郑孝胥

修短理难明,安得私所爱。xiū duǎn lǐ nán míng,ān dé sī suǒ ài。
谁欤有大力,能令死相代。shuí yú yǒu dà lì,néng lìng sǐ xiāng dài。
祷天天为泣,诚极志竟遂。dǎo tiān tiān wèi qì,chéng jí zhì jìng suì。
救夫乃舍子,事与恒情悖。jiù fū nǎi shě zi,shì yǔ héng qíng bèi。
守鳏誓不偶,生死见双义。shǒu guān shì bù ǒu,shēng sǐ jiàn shuāng yì。
惟馀孝子痛,却恨天公隘。wéi yú xiào zi tòng,què hèn tiān gōng ài。
冥冥果有宰,任怨尤可畏。míng míng guǒ yǒu zǎi,rèn yuàn yóu kě wèi。

园花盛开

郑孝胥

海棠凝脂已绝伦,樱桃薄醉如离魂。hǎi táng níng zhī yǐ jué lún,yīng táo báo zuì rú lí hún。
粉光玉色难逼视,露华乍敛胜春云。fěn guāng yù sè nán bī shì,lù huá zhà liǎn shèng chūn yún。
数株出檐满空雪,日光穿林雪中月。shù zhū chū yán mǎn kōng xuě,rì guāng chuān lín xuě zhōng yuè。
近竹高枝见碧花,便觉茶香黯蠲渴。jìn zhú gāo zhī jiàn bì huā,biàn jué chá xiāng àn juān kě。
去年恶风伤吾花,今年花事休相夸。qù nián è fēng shāng wú huā,jīn nián huā shì xiū xiāng kuā。
朝朝召客立花下,空揽鬓丝对落霞。cháo cháo zhào kè lì huā xià,kōng lǎn bìn sī duì luò xiá。

十七日又作

郑孝胥

昨日沉酣光射眼,中酒朝来韵微损。zuó rì chén hān guāng shè yǎn,zhōng jiǔ cháo lái yùn wēi sǔn。
却顾秾华在别枝,苦恋夜寒厌暄暖。què gù nóng huá zài bié zhī,kǔ liàn yè hán yàn xuān nuǎn。
绝代风神才一瞥,回首盛时已难返。jué dài fēng shén cái yī piē,huí shǒu shèng shí yǐ nán fǎn。
从衰得白可奈何,怅恨攀条春又晚。cóng shuāi dé bái kě nài hé,chàng hèn pān tiáo chūn yòu wǎn。

朱象甫求题海天梦月图

郑孝胥

飘渺仙山波不测,环佩魂归更无迹。piāo miǎo xiān shān bō bù cè,huán pèi hún guī gèng wú jì。
海月茫茫到屋梁,才是梦中见颜色。hǎi yuè máng máng dào wū liáng,cái shì mèng zhōng jiàn yán sè。
月影含愁影共沉,泪珠入海海增深。yuè yǐng hán chóu yǐng gòng chén,lèi zhū rù hǎi hǎi zēng shēn。
空馀魂梦迷离处,天上人间底处寻?kōng yú hún mèng mí lí chù,tiān shàng rén jiān dǐ chù xún?