古诗词

旁观一首

郑孝胥

当局固无觉,旁观亦自疑。dāng jú gù wú jué,páng guān yì zì yí。
难言天下变,未信老夫知。nán yán tiān xià biàn,wèi xìn lǎo fū zhī。
囊底智何在,周馀民偶遗。náng dǐ zhì hé zài,zhōu yú mín ǒu yí。
后清三百载,聊与彼苍期。hòu qīng sān bǎi zài,liáo yǔ bǐ cāng qī。
猜您喜欢

张一桐邀饮分韵得生字

郑孝胥

我昔尝为文襄客,文达遗风想颜色。wǒ xī cháng wèi wén xiāng kè,wén dá yí fēng xiǎng yán sè。
公孙好事更瑰奇,不觉名门森画戟。gōng sūn hǎo shì gèng guī qí,bù jué míng mén sēn huà jǐ。
门第谁能保令名,当时人桀嗟无灵。mén dì shuí néng bǎo lìng míng,dāng shí rén jié jiē wú líng。
累世相韩子房少,期君事业在苍生。lèi shì xiāng hán zi fáng shǎo,qī jūn shì yè zài cāng shēng。

人日遗章行严

郑孝胥

昔与几道论物理,初若不合终有取。xī yǔ jǐ dào lùn wù lǐ,chū ruò bù hé zhōng yǒu qǔ。
行严理不减几道,文辞益达真其偶。xíng yán lǐ bù jiǎn jǐ dào,wén cí yì dá zhēn qí ǒu。
滔天新说荡忘返,徒使学者失所守。tāo tiān xīn shuō dàng wàng fǎn,tú shǐ xué zhě shī suǒ shǒu。
山移海覆俄自败,始信吾道可长久。shān yí hǎi fù é zì bài,shǐ xìn wú dào kě zhǎng jiǔ。
子于学术诚善变,非但心悟实身受。zi yú xué shù chéng shàn biàn,fēi dàn xīn wù shí shēn shòu。
速宜著书道甘苦,后生循循得切诱。sù yí zhù shū dào gān kǔ,hòu shēng xún xún dé qiè yòu。
世人欲杀定何意,正坐名高博众诟。shì rén yù shā dìng hé yì,zhèng zuò míng gāo bó zhòng gòu。
冲寒过我示新作,抑郁穷愁聊一呕。chōng hán guò wǒ shì xīn zuò,yì yù qióng chóu liáo yī ǒu。
不妨独以文为诗,莫与时贤较升斗。bù fáng dú yǐ wén wèi shī,mò yǔ shí xián jiào shēng dòu。

题林山腴霜柑阁人日燕集图

郑孝胥

世移人散乃至此,人日相思阻万里。shì yí rén sàn nǎi zhì cǐ,rén rì xiāng sī zǔ wàn lǐ。
宣南朝士犹未尽,举酒看天杂悲喜。xuān nán cháo shì yóu wèi jǐn,jǔ jiǔ kàn tiān zá bēi xǐ。
霜柑小阁著诗翁,书尾殷勤置印红。shuāng gān xiǎo gé zhù shī wēng,shū wěi yīn qín zhì yìn hóng。
回首平生销磨了,借君画卷吐残虹。huí shǒu píng shēng xiāo mó le,jiè jūn huà juǎn tǔ cán hóng。

答刘子贞

郑孝胥

东游故友已将尽,羁旅逢君尤健饭。dōng yóu gù yǒu yǐ jiāng jǐn,jī lǚ féng jūn yóu jiàn fàn。
平生志业无可言,苦节戋戋贯衰晚。píng shēng zhì yè wú kě yán,kǔ jié jiān jiān guàn shuāi wǎn。
君能忿世且疾邪,下视世士如泥沙。jūn néng fèn shì qiě jí xié,xià shì shì shì rú ní shā。
馀年事佛真长策,定力应看转法华。yú nián shì fú zhēn zhǎng cè,dìng lì yīng kàn zhuǎn fǎ huá。

答张岱杉

郑孝胥

清明在躬真养气,寡欲可使清且明。qīng míng zài gōng zhēn yǎng qì,guǎ yù kě shǐ qīng qiě míng。
气为之本形为末,馀事犹足持吾形。qì wèi zhī běn xíng wèi mò,yú shì yóu zú chí wú xíng。
超观超超必了此,力行实难无异理。chāo guān chāo chāo bì le cǐ,lì xíng shí nán wú yì lǐ。
若非仗义行人间,漫浪长生不如己。ruò fēi zhàng yì xíng rén jiān,màn làng zhǎng shēng bù rú jǐ。

黄溯初求题敬乡楼图

郑孝胥

世风恶伦纪,何有于敬乡。shì fēng è lún jì,hé yǒu yú jìng xiāng。
黄君岂弟人,作楼抱缣缃。huáng jūn qǐ dì rén,zuò lóu bào jiān xiāng。
丛刊继《玉海》,力能发幽光。cóng kān jì yù hǎi,lì néng fā yōu guāng。
愿君昌永嘉,莫但雄收藏。yuàn jūn chāng yǒng jiā,mò dàn xióng shōu cáng。

陆文烈公钟琦文子遗墨卷书后

郑孝胥

事败成忠孝,而亦能感人。shì bài chéng zhōng xiào,ér yì néng gǎn rén。
感人诚有效,死难终怀冤。gǎn rén chéng yǒu xiào,sǐ nán zhōng huái yuān。
或未尽其用,势去不可援。huò wèi jǐn qí yòng,shì qù bù kě yuán。
迂谬自取祻,功罪犹难言。yū miù zì qǔ gù,gōng zuì yóu nán yán。
愿与知者谋,临事期万全。yuàn yǔ zhī zhě móu,lín shì qī wàn quán。
苟其复君父,名节安足论。gǒu qí fù jūn fù,míng jié ān zú lùn。

程白葭求题周璕画龙

郑孝胥

退之龙移信奇语,巢居插天厌平土。tuì zhī lóng yí xìn qí yǔ,cháo jū chā tiān yàn píng tǔ。
永叔盆池意更豪,百里中分千丈举。yǒng shū pén chí yì gèng háo,bǎi lǐ zhōng fēn qiān zhàng jǔ。
程子真龙幸一见,误信神奇同朽腐。chéng zi zhēn lóng xìng yī jiàn,wù xìn shén qí tóng xiǔ fǔ。
豪釐脱命偶获赦,几逐虾鱼卷飞雨。háo lí tuō mìng ǒu huò shè,jǐ zhú xiā yú juǎn fēi yǔ。
好龙徒得画龙本,冥想灵踪定何许。hǎo lóng tú dé huà lóng běn,míng xiǎng líng zōng dìng hé xǔ。
董源能作拔山势,蝘蜓寻常宁可侮。dǒng yuán néng zuò bá shān shì,yǎn tíng xún cháng níng kě wǔ。
尸居如我不足论,龙变云云聊戏汝。shī jū rú wǒ bù zú lùn,lóng biàn yún yún liáo xì rǔ。

答张君玉裁

郑孝胥

石遗最知诗,未免阿所好。shí yí zuì zhī shī,wèi miǎn ā suǒ hǎo。
学诗吾亦老,浅陋岂足道。xué shī wú yì lǎo,qiǎn lòu qǐ zú dào。
平生梦韦柳,一字不能到。píng shēng mèng wéi liǔ,yī zì bù néng dào。
次之为韩欧,搁笔难其奥。cì zhī wèi hán ōu,gē bǐ nán qí ào。
随人作近体,何异蜂蝶闹。suí rén zuò jìn tǐ,hé yì fēng dié nào。
从今欲不作,蓄志待衰耄。cóng jīn yù bù zuò,xù zhì dài shuāi mào。
近得虞君诗,于杜果深造。jìn dé yú jūn shī,yú dù guǒ shēn zào。
沈雄出意表,纤巧端可扫。shěn xióng chū yì biǎo,xiān qiǎo duān kě sǎo。
张君师石遗,吐属颇兀傲。zhāng jūn shī shí yí,tǔ shǔ pǒ wù ào。
为君道所历,弩末愁鲁缟。wèi jūn dào suǒ lì,nǔ mò chóu lǔ gǎo。

严几道手书题后

郑孝胥

几道与秋樵,清谈极神契。jǐ dào yǔ qiū qiáo,qīng tán jí shén qì。
手书可相乱,倜傥真一致。shǒu shū kě xiāng luàn,tì tǎng zhēn yī zhì。
学之皆甚勤,垂老姿益媚。xué zhī jiē shén qín,chuí lǎo zī yì mèi。
书生抱结习,自诩意有寄。shū shēng bào jié xí,zì xǔ yì yǒu jì。
当时未深许,身后始叹异。dāng shí wèi shēn xǔ,shēn hòu shǐ tàn yì。
平生欢不再,感怆难自制。píng shēng huān bù zài,gǎn chuàng nán zì zhì。

王病山七十生日

郑孝胥

昊天未厌乱,烈士老可惜。hào tiān wèi yàn luàn,liè shì lǎo kě xī。
不知何所待,岁月等轻掷。bù zhī hé suǒ dài,suì yuè děng qīng zhì。
病翁亦七十,须髯犹如戟。bìng wēng yì qī shí,xū rán yóu rú jǐ。
众中闻微语,震駴皆辟易。zhòng zhōng wén wēi yǔ,zhèn hài jiē pì yì。
所居才容膝,抱膝视四壁。suǒ jū cái róng xī,bào xī shì sì bì。
瓶花换春秋,娇女课朝夕。píng huā huàn chūn qiū,jiāo nǚ kè cháo xī。
怅然观世变,但觉梦痕积。chàng rán guān shì biàn,dàn jué mèng hén jī。
劲气久郁蟠,毫不减往昔。jìn qì jiǔ yù pán,háo bù jiǎn wǎng xī。
年年虽相见,把玩惟过隙。nián nián suī xiāng jiàn,bǎ wán wéi guò xì。
残秋当叩门,餐饭加努力。cán qiū dāng kòu mén,cān fàn jiā nǔ lì。

闰六月廿四夜望月

郑孝胥

半玦入我怀,碧彩在天际。bàn jué rù wǒ huái,bì cǎi zài tiān jì。
窗间独徘徊,夜起真吾世。chuāng jiān dú pái huái,yè qǐ zhēn wú shì。
无涯终不舍,圣者亦感逝。wú yá zhōng bù shě,shèng zhě yì gǎn shì。
区区较行藏,何异深则厉。qū qū jiào xíng cáng,hé yì shēn zé lì。
平生事已毕,待尽即长计。píng shēng shì yǐ bì,dài jǐn jí zhǎng jì。
望舒尔知我,默对若有契。wàng shū ěr zhī wǒ,mò duì ruò yǒu qì。

闰六月廿四夜望月

郑孝胥

时日胡不丧,予及汝偕亡。shí rì hú bù sàng,yǔ jí rǔ xié wáng。
哀哉不聊生,举世徒慨慷。āi zāi bù liáo shēng,jǔ shì tú kǎi kāng。
斯民未悔祸,负汝肝与肠。sī mín wèi huǐ huò,fù rǔ gān yǔ cháng。
昊天岂能救,两败谁降祥。hào tiān qǐ néng jiù,liǎng bài shuí jiàng xiáng。
卢鹊在其前,螳蝉在其旁。lú què zài qí qián,táng chán zài qí páng。
杀机一时发,膏血污穹苍。shā jī yī shí fā,gāo xuè wū qióng cāng。

刘石宜寒灯课读图

郑孝胥

冬夜正长灯影寒,儿书未熟母不欢。dōng yè zhèng zhǎng dēng yǐng hán,ér shū wèi shú mǔ bù huān。
母怜儿倦母亦倦,窗风入隙声悽酸。mǔ lián ér juàn mǔ yì juàn,chuāng fēng rù xì shēng qī suān。
儿存母亡图长在,图中情事今难再。ér cún mǔ wáng tú zhǎng zài,tú zhōng qíng shì jīn nán zài。
举图还君更何言,惟有孤儿黯相对。jǔ tú hái jūn gèng hé yán,wéi yǒu gū ér àn xiāng duì。

杂诗

郑孝胥

出门何所诣,谁可聊与语。chū mén hé suǒ yì,shuí kě liáo yǔ yǔ。
鸢飞鱼则潜,惜子非吾侣。yuān fēi yú zé qián,xī zi fēi wú lǚ。
而我斯人徒,兀兀岂高举。ér wǒ sī rén tú,wù wù qǐ gāo jǔ。
一言苟有合,嗟叹能无取。yī yán gǒu yǒu hé,jiē tàn néng wú qǔ。
辟言且辟色,稍狎或予侮。pì yán qiě pì sè,shāo xiá huò yǔ wǔ。
人间犹可恋,不必心相许。rén jiān yóu kě liàn,bù bì xīn xiāng xǔ。