古诗词

冯园看牡丹

郑孝胥

出郭车声不厌迟,寻春聊赴好花期。chū guō chē shēng bù yàn chí,xún chūn liáo fù hǎo huā qī。
园林客里重游地,风日樽前绝艳思。yuán lín kè lǐ zhòng yóu dì,fēng rì zūn qián jué yàn sī。
孤宦正堪栖物外,壮年转易触儿时。gū huàn zhèng kān qī wù wài,zhuàng nián zhuǎn yì chù ér shí。
阿翁轶事谁能说,感激初闻访友诗。ā wēng yì shì shuí néng shuō,gǎn jī chū wén fǎng yǒu shī。
猜您喜欢

诸贞壮吴仓硕见访不遇

郑孝胥

闭门只有竹千竿,题凤人过晚日寒。bì mén zhǐ yǒu zhú qiān gān,tí fèng rén guò wǎn rì hán。
正恐时艰妨寂寞,欲论旧学苦衰残。zhèng kǒng shí jiān fáng jì mò,yù lùn jiù xué kǔ shuāi cán。
缶庐书翰推三绝,贞壮诗篇感百端。fǒu lú shū hàn tuī sān jué,zhēn zhuàng shī piān gǎn bǎi duān。
他日高楼须画本,二君合作试求看。tā rì gāo lóu xū huà běn,èr jūn hé zuò shì qiú kàn。

十二月二十八日自大连湾至奉天观日俄战处

郑孝胥

三日扣舷歌小海,登车始觉入辽东。sān rì kòu xián gē xiǎo hǎi,dēng chē shǐ jué rù liáo dōng。
汉廷谁解施中策,广武空嗟斗两雄。hàn tíng shuí jiě shī zhōng cè,guǎng wǔ kōng jiē dòu liǎng xióng。
斜日高原犹血色,层冰断岸自悲风。xié rì gāo yuán yóu xuè sè,céng bīng duàn àn zì bēi fēng。
幼安踪迹殊难测,见尾神龙论未工。yòu ān zōng jì shū nán cè,jiàn wěi shén lóng lùn wèi gōng。

读江侍御春霖弹章书后

郑孝胥

尔辈纷纷负景皇,从今四海见封章。ěr bèi fēn fēn fù jǐng huáng,cóng jīn sì hǎi jiàn fēng zhāng。
谏官如此宁非瑞,名教复名殊有光。jiàn guān rú cǐ níng fēi ruì,míng jiào fù míng shū yǒu guāng。
狐鼠成群人可去,蓬蒿作柱事堪伤。hú shǔ chéng qún rén kě qù,péng hāo zuò zhù shì kān shāng。
台中阅道应无恙,独立雷霆待汝当。tái zhōng yuè dào yīng wú yàng,dú lì léi tíng dài rǔ dāng。

留题颜园

郑孝胥

飞尘不到暂盘桓,借得高斋独倚栏。fēi chén bù dào zàn pán huán,jiè dé gāo zhāi dú yǐ lán。
竹影绕廊宜晓日,花香依榻爱春寒。zhú yǐng rào láng yí xiǎo rì,huā xiāng yī tà ài chūn hán。
来游我亦厉樊榭,好客君应辛幼安。lái yóu wǒ yì lì fán xiè,hǎo kè jūn yīng xīn yòu ān。
须与名园成故事,留题随处待闲看。xū yǔ míng yuán chéng gù shì,liú tí suí chù dài xián kàn。

赠呼伦道宋小濂

郑孝胥

闻道声名出苦辛,不须识面已相亲。wén dào shēng míng chū kǔ xīn,bù xū shí miàn yǐ xiāng qīn。
熟知边事真无敌,偶喜词章又绝伦。shú zhī biān shì zhēn wú dí,ǒu xǐ cí zhāng yòu jué lún。
五十风光吾亦过,等闲豪杰世谁珍?wǔ shí fēng guāng wú yì guò,děng xián háo jié shì shuí zhēn?
满洲若有图存策,要及中年用此人。mǎn zhōu ruò yǒu tú cún cè,yào jí zhōng nián yòng cǐ rén。

七月二十三日入都居贤良寺

郑孝胥

前朝梦断十三秋,阙下车声在枕头。qián cháo mèng duàn shí sān qiū,quē xià chē shēng zài zhěn tóu。
胡骑黄巾归稗史,刘郎道士各山邱。hú qí huáng jīn guī bài shǐ,liú láng dào shì gè shān qiū。
自残母子恩同尽,永诀君臣恨未休。zì cán mǔ zi ēn tóng jǐn,yǒng jué jūn chén hèn wèi xiū。
身似铜仙携盘去,回看铅水泪难收。shēn shì tóng xiān xié pán qù,huí kàn qiān shuǐ lèi nán shōu。

答诸贞壮

郑孝胥

如许元规尘污人,能来暂对共悲辛。rú xǔ yuán guī chén wū rén,néng lái zàn duì gòng bēi xīn。
奔车未必无尼父,中坐何曾见伯仁。bēn chē wèi bì wú ní fù,zhōng zuò hé céng jiàn bó rén。
隐几市声消晚日,穿廊禅客动比邻。yǐn jǐ shì shēng xiāo wǎn rì,chuān láng chán kè dòng bǐ lín。
看君玉貌平原客,心胆轮囷岂帝秦。kàn jūn yù mào píng yuán kè,xīn dǎn lún qūn qǐ dì qín。

十一月十八日出山海关

郑孝胥

今年辽沈频来往,每出榆关一抚膺。jīn nián liáo shěn pín lái wǎng,měi chū yú guān yī fǔ yīng。
海近天垂含浩渺,地平山纵竞骁腾。hǎi jìn tiān chuí hán hào miǎo,dì píng shān zòng jìng xiāo téng。
危邦空叹吾为虏,浩劫终愁谷作陵。wēi bāng kōng tàn wú wèi lǔ,hào jié zhōng chóu gǔ zuò líng。
尽有边才谁用得,翻飞遥想郅都鹰。jǐn yǒu biān cái shuí yòng dé,fān fēi yáo xiǎng zhì dōu yīng。

罗掞东招集花之寺

郑孝胥

花寺同来寺未花,却疑题榜近浮夸。huā sì tóng lái sì wèi huā,què yí tí bǎng jìn fú kuā。
京曹尽带儒酸味,诗社休参国论哗。jīng cáo jǐn dài rú suān wèi,shī shè xiū cān guó lùn huā。
二月春深偏雨雪,南城冰解屡回车。èr yuè chūn shēn piān yǔ xuě,nán chéng bīng jiě lǚ huí chē。
举杯只合催人别,自觉忧时意已奢。jǔ bēi zhǐ hé cuī rén bié,zì jué yōu shí yì yǐ shē。

四月二十四日渡海

郑孝胥

泱泱勃澥意如何,腾碧翻金眼底过。yāng yāng bó xiè yì rú hé,téng bì fān jīn yǎn dǐ guò。
出世只应亲日月,浮生从此藐山河。chū shì zhǐ yīng qīn rì yuè,fú shēng cóng cǐ miǎo shān hé。
南归不用怀吾土,东去谁能挽逝波?nán guī bù yòng huái wú tǔ,dōng qù shuí néng wǎn shì bō?
爱煞滔天露孤岛,弃船聊欲上嵯峨。ài shā tāo tiān lù gū dǎo,qì chuán liáo yù shàng cuó é。

七月二十九日诣白庙胡同宝斋寿伯茀夫人出见

郑孝胥

竹坡菊客惨相随,谁信诸孙骨亦灰。zhú pō jú kè cǎn xiāng suí,shuí xìn zhū sūn gǔ yì huī。
登榻招魂如见款,入门掩涕更增哀。dēng tà zhāo hún rú jiàn kuǎn,rù mén yǎn tì gèng zēng āi。
不祥名节嗟为祟,一往清狂渺此才。bù xiáng míng jié jiē wèi suì,yī wǎng qīng kuáng miǎo cǐ cái。
还向髽孀想遗直,可堪凭吊到狐鲐。hái xiàng zhuā shuāng xiǎng yí zhí,kě kān píng diào dào hú tái。

哀长沙县知县沈瀛

郑孝胥

吴儿轻靡尽随风,九鼎吾终重此公。wú ér qīng mí jǐn suí fēng,jiǔ dǐng wú zhōng zhòng cǐ gōng。
势不两存能自决,人皆一死未为穷。shì bù liǎng cún néng zì jué,rén jiē yī sǐ wèi wèi qióng。
交期太浅真相失,节义何常或可同。jiāo qī tài qiǎn zhēn xiāng shī,jié yì hé cháng huò kě tóng。
他日私成黄沈传,还从鬼录想双雄。tā rì sī chéng huáng shěn chuán,hái cóng guǐ lù xiǎng shuāng xióng。

危楼

郑孝胥

落木危楼对陨霜,北风吹雁自成行。luò mù wēi lóu duì yǔn shuāng,běi fēng chuī yàn zì chéng xíng。
云含海雨千重暗,秋尽篱花十日黄。yún hán hǎi yǔ qiān zhòng àn,qiū jǐn lí huā shí rì huáng。
已坐虚名人欲杀,真成遗老世应忘。yǐ zuò xū míng rén yù shā,zhēn chéng yí lǎo shì yīng wàng。
烧城赤舌从相逼,未信河东解祟方。shāo chéng chì shé cóng xiāng bī,wèi xìn hé dōng jiě suì fāng。

十月二十八日夜起

郑孝胥

楼前夜色暗屯兵,雨猛风饕正四更。lóu qián yè sè àn tún bīng,yǔ měng fēng tāo zhèng sì gèng。
呵壁问天终不测,枕戈待旦独难平。hē bì wèn tiān zhōng bù cè,zhěn gē dài dàn dú nán píng。
寇雠土芥成酬报,猿鹤虫沙孰重轻?kòu chóu tǔ jiè chéng chóu bào,yuán hè chóng shā shú zhòng qīng?
剩约毗陵子陆子,佯狂被发送馀生。shèng yuē pí líng zi lù zi,yáng kuáng bèi fā sòng yú shēng。

答陈伯严同登海藏楼之作

郑孝胥

恐是人间干净土,偶留二老对斜阳。kǒng shì rén jiān gàn jìng tǔ,ǒu liú èr lǎo duì xié yáng。
违天苌叔天将厌,弃世君平世亦忘。wéi tiān cháng shū tiān jiāng yàn,qì shì jūn píng shì yì wàng。
自信宿心难变易,少卑高论莫张皇。zì xìn sù xīn nán biàn yì,shǎo bēi gāo lùn mò zhāng huáng。
危楼轻命能同倚,北望相看便断肠。wēi lóu qīng mìng néng tóng yǐ,běi wàng xiāng kàn biàn duàn cháng。