古诗词

江之岛夜宿岩本楼

郑孝胥

潮头未没一痕沙,来处回看隔浪花。cháo tóu wèi méi yī hén shā,lái chù huí kàn gé làng huā。
气暖洞天巢蝙蝠,山贫夷户卖龙虾。qì nuǎn dòng tiān cháo biān fú,shān pín yí hù mài lóng xiā。
灯前归梦愁难熟,浦口遥峰认欲差。dēng qián guī mèng chóu nán shú,pǔ kǒu yáo fēng rèn yù chà。
却笑含情吕居士,偏将情感证无邪。què xiào hán qíng lǚ jū shì,piān jiāng qíng gǎn zhèng wú xié。
猜您喜欢

寄韬庵

郑孝胥

韬庵八十七,天意使久留。tāo ān bā shí qī,tiān yì shǐ jiǔ liú。
自有高世名,群雄资怀柔。zì yǒu gāo shì míng,qún xióng zī huái róu。
群雄各垂老,民劳可小休。qún xióng gè chuí lǎo,mín láo kě xiǎo xiū。
苟为功名计,纷争欲何求。gǒu wèi gōng míng jì,fēn zhēng yù hé qiú。
何时一杯酒,解兵泯恩雠。hé shí yī bēi jiǔ,jiě bīng mǐn ēn chóu。
同心扶日月,王道兴神州。tóng xīn fú rì yuè,wáng dào xīng shén zhōu。
老夫必退让,放之出一头。lǎo fū bì tuì ràng,fàng zhī chū yī tóu。
以齐犹反手,诸贤有意不?yǐ qí yóu fǎn shǒu,zhū xián yǒu yì bù?
顺逆与难易,借箸聊前筹。shùn nì yǔ nán yì,jiè zhù liáo qián chóu。

陈文忠公挽诗

郑孝胥

韬庵功名士,文字兴不浅。tāo ān gōng míng shì,wén zì xīng bù qiǎn。
少年负盛望,腾跃至贵显。shǎo nián fù shèng wàng,téng yuè zhì guì xiǎn。
中间忽垂翼,在野久偃蹇。zhōng jiān hū chuí yì,zài yě jiǔ yǎn jiǎn。
六十方还朝,乃复丁国变。liù shí fāng hái cháo,nǎi fù dīng guó biàn。
仓皇作遗老,耄及志未展。cāng huáng zuò yí lǎo,mào jí zhì wèi zhǎn。
一生若三世,老眼差自遣。yī shēng ruò sān shì,lǎo yǎn chà zì qiǎn。
石交惟黄斋,极意为论辩。shí jiāo wéi huáng zhāi,jí yì wèi lùn biàn。
何至抑忍堪,相轻似微褊。hé zhì yì rěn kān,xiāng qīng shì wēi biǎn。
其诗必可传,五言晚尤善。qí shī bì kě chuán,wǔ yán wǎn yóu shàn。
和章兼细楷,重叠盈箧衍。hé zhāng jiān xì kǎi,zhòng dié yíng qiè yǎn。
衔悲检残墨,驹隙馀一泫。xián bēi jiǎn cán mò,jū xì yú yī xuàn。

新邑

郑孝胥

党人騃很绝无顾,意轻死灰不复然。dǎng rén ái hěn jué wú gù,yì qīng sǐ huī bù fù rán。
老夫佣书居沪渎,岁易钜万年复年。lǎo fū yōng shū jū hù dú,suì yì jù wàn nián fù nián。
忽闻奉帝奔日馆,坐得国宝俱垂涎。hū wén fèng dì bēn rì guǎn,zuò dé guó bǎo jù chuí xián。
穿窬窃宠各自喜,流毒南北成滔天。chuān yú qiè chǒng gè zì xǐ,liú dú nán běi chéng tāo tiān。
天回地转有新邑,爇天吐燄辉山川。tiān huí dì zhuǎn yǒu xīn yì,ruò tiān tǔ yàn huī shān chuān。
举世惊疑空拭目,自怪熟视无泰山。jǔ shì jīng yí kōng shì mù,zì guài shú shì wú tài shān。
东来二帝更携手,此辈眩伏将何言。dōng lái èr dì gèng xié shǒu,cǐ bèi xuàn fú jiāng hé yán。
津沽蜷局有群竖,留取微命思旧恩。jīn gū quán jú yǒu qún shù,liú qǔ wēi mìng sī jiù ēn。

吴菊农七十寿诗

郑孝胥

戊戌正如乘轩鹤,武汉栖迟怀甚恶。wù xū zhèng rú chéng xuān hè,wǔ hàn qī chí huái shén è。
垂帘朝局耻弹冠,一语文襄为惊愕。chuí lián cháo jú chǐ dàn guān,yī yǔ wén xiāng wèi jīng è。
仲韬长逝不可招,菊翁晚见我入辽。zhòng tāo zhǎng shì bù kě zhāo,jú wēng wǎn jiàn wǒ rù liáo。
故都遗老天留在,人寿河清属后凋。gù dōu yí lǎo tiān liú zài,rén shòu hé qīng shǔ hòu diāo。

买宅

郑孝胥

三年况瘁人,得此一区宅。sān nián kuàng cuì rén,dé cǐ yī qū zhái。
何如舍桑下,三宿情难释。hé rú shě sāng xià,sān sù qíng nán shì。
自比柳下惠,援止非有择。zì bǐ liǔ xià huì,yuán zhǐ fēi yǒu zé。
北窗容膝地,敷坐亲书册。běi chuāng róng xī dì,fū zuò qīn shū cè。
休日须作字,支板劣五尺。xiū rì xū zuò zì,zhī bǎn liè wǔ chǐ。
意中苦未展,纸素亦颇积。yì zhōng kǔ wèi zhǎn,zhǐ sù yì pǒ jī。
稍欣廊下步,群鸽久就食。shāo xīn láng xià bù,qún gē jiǔ jiù shí。
无机自无怖,飞集绕我侧。wú jī zì wú bù,fēi jí rào wǒ cè。
初夏柳始芽,默计好将息。chū xià liǔ shǐ yá,mò jì hǎo jiāng xī。
婆娑廿株树,暂辍磨人墨。pó suō niàn zhū shù,zàn chuò mó rén mò。
旧京数寄书,花事如过客。jiù jīng shù jì shū,huā shì rú guò kè。
南归兴不浅,来日谁能测?nán guī xīng bù qiǎn,lái rì shuí néng cè?

四月十九日辞国务总理得允

郑孝胥

行年七十六,自诩好身手。xíng nián qī shí liù,zì xǔ hǎo shēn shǒu。
虽曰非健儿,亦未齿羸叟。suī yuē fēi jiàn ér,yì wèi chǐ léi sǒu。
今朝得解官,快若碎玉斗。jīn cháo dé jiě guān,kuài ruò suì yù dòu。
屈伸数张臂,嘘啸频撮口。qū shēn shù zhāng bì,xū xiào pín cuō kǒu。
千秋酸寒徒,岂易觅吾耦。qiān qiū suān hán tú,qǐ yì mì wú ǒu。
营营鼠窟中,莫复论谁某。yíng yíng shǔ kū zhōng,mò fù lùn shuí mǒu。
造物定何意,留此老不朽。zào wù dìng hé yì,liú cǐ lǎo bù xiǔ。
知我者天乎,问讯堂下柳。zhī wǒ zhě tiān hū,wèn xùn táng xià liǔ。

老去

郑孝胥

平生无他长,不受世束缚。píng shēng wú tā zhǎng,bù shòu shì shù fù。
贫贱与富贵,殊未改其乐。pín jiàn yǔ fù guì,shū wèi gǎi qí lè。
造物欲穷之,相戏亦颇虐。zào wù yù qióng zhī,xiāng xì yì pǒ nüè。
守边向南荒,建国就朔漠。shǒu biān xiàng nán huāng,jiàn guó jiù shuò mò。
三年气难挫,一举若孤鹤。sān nián qì nán cuò,yī jǔ ruò gū hè。
蚁封水曲间,驰骋等寥廓。yǐ fēng shuǐ qū jiān,chí chěng děng liáo kuò。
何曾顾鸿鹄,况乃语燕雀。hé céng gù hóng gǔ,kuàng nǎi yǔ yàn què。
惟老不可避,俯首羁朽索。wéi lǎo bù kě bì,fǔ shǒu jī xiǔ suǒ。
老去终未甘,无使怀抱恶。lǎo qù zhōng wèi gān,wú shǐ huái bào è。

杜门

郑孝胥

杜门既无营,魂梦殊安贴。dù mén jì wú yíng,hún mèng shū ān tiē。
此身真我有,不复念事业。cǐ shēn zhēn wǒ yǒu,bù fù niàn shì yè。
平生南方强,暴虎何所慑。píng shēng nán fāng qiáng,bào hǔ hé suǒ shè。
脱韝忽扬去,袖手聊自惬。tuō gōu hū yáng qù,xiù shǒu liáo zì qiè。
或疑老犹龙,意乃周之蝶。huò yí lǎo yóu lóng,yì nǎi zhōu zhī dié。
闲廊长几许,徐步阅尘劫。xián láng zhǎng jǐ xǔ,xú bù yuè chén jié。
惟馀还京兴,观阙映眉睫。wéi yú hái jīng xīng,guān quē yìng méi jié。

治水

郑孝胥

七六得乞休,平生事已毕。qī liù dé qǐ xiū,píng shēng shì yǐ bì。
人间犹可乐,付与闲岁月。rén jiān yóu kě lè,fù yǔ xián suì yuè。
辽沈万馀里,国势颇郁勃。liáo shěn wàn yú lǐ,guó shì pǒ yù bó。
功成何必我,长策宜早决。gōng chéng hé bì wǒ,zhǎng cè yí zǎo jué。
预期二十年,治水未可忽。yù qī èr shí nián,zhì shuǐ wèi kě hū。
北境湖波平,南疆河流达。běi jìng hú bō píng,nán jiāng hé liú dá。
次之比湘赣,上之比苏浙。cì zhī bǐ xiāng gàn,shàng zhī bǐ sū zhè。
他时水乡人,乐土好生活。tā shí shuǐ xiāng rén,lè tǔ hǎo shēng huó。
岂知今朔漠,一变为于越。qǐ zhī jīn shuò mò,yī biàn wèi yú yuè。
所嗟悠悠者,或作而或辍。suǒ jiē yōu yōu zhě,huò zuò ér huò chuò。
肉食不足谋,继起孰人杰?ròu shí bù zú móu,jì qǐ shú rén jié?
自馀小得失,姑置勿强聒。zì yú xiǎo dé shī,gū zhì wù qiáng guā。
天心果助我,吾志行当彻。tiān xīn guǒ zhù wǒ,wú zhì xíng dāng chè。

乘化

郑孝胥

神完自无营,不复计修短。shén wán zì wú yíng,bù fù jì xiū duǎn。
可行亦可止,乘化遂忘反。kě xíng yì kě zhǐ,chéng huà suì wàng fǎn。
形骸犹足用,乐此缘未满。xíng hái yóu zú yòng,lè cǐ yuán wèi mǎn。
人间事万千,渐倦欲闭眼。rén jiān shì wàn qiān,jiàn juàn yù bì yǎn。
存亡意难遣,情感谁能断?cún wáng yì nán qiǎn,qíng gǎn shuí néng duàn?

一闲

郑孝胥

坐闻车马喧,始觉身已退。zuò wén chē mǎ xuān,shǐ jué shēn yǐ tuì。
免为世人役,未改少年态。miǎn wèi shì rén yì,wèi gǎi shǎo nián tài。
一闲气自充,渺尔千百辈。yī xián qì zì chōng,miǎo ěr qiān bǎi bèi。
无求信至乐,造化犹我载。wú qiú xìn zhì lè,zào huà yóu wǒ zài。
庭除日洒扫,甚洁颇可爱。tíng chú rì sǎ sǎo,shén jié pǒ kě ài。
意中有高楼,何日果相对。yì zhōng yǒu gāo lóu,hé rì guǒ xiāng duì。
及时先树木,逸兴谁能败?jí shí xiān shù mù,yì xīng shuí néng bài?
我怀柳下惠,不易三公介。wǒ huái liǔ xià huì,bù yì sān gōng jiè。

神往

郑孝胥

闲闲一老人,衣食不须纪。xián xián yī lǎo rén,yī shí bù xū jì。
平生了万事,抱膝忽在此。píng shēng le wàn shì,bào xī hū zài cǐ。
耳聪目亦明,无病聊自喜。ěr cōng mù yì míng,wú bìng liáo zì xǐ。
已忘胸中书,并扫文字轨。yǐ wàng xiōng zhōng shū,bìng sǎo wén zì guǐ。
逍遥辄终日,诸念绝不起。xiāo yáo zhé zhōng rì,zhū niàn jué bù qǐ。
梦中惟旧京,神往即我里。mèng zhōng wéi jiù jīng,shén wǎng jí wǒ lǐ。
城西得荒园,种树今稍美。chéng xī dé huāng yuán,zhǒng shù jīn shāo měi。
渊明归去来,足以娱暮齿。yuān míng guī qù lái,zú yǐ yú mù chǐ。

萱妹痛兄而殒作诀妹辞

郑孝胥

如欲有云,不知何言。rú yù yǒu yún,bù zhī hé yán。
中心冥顽,孰为心酸。zhōng xīn míng wán,shú wèi xīn suān。
我有女弟,曰嫔于陈。wǒ yǒu nǚ dì,yuē pín yú chén。
孝恭无间,族姻归仁。xiào gōng wú jiān,zú yīn guī rén。
天祻吾门,两兄继捐。tiān gù wú mén,liǎng xiōng jì juān。
子不胜丧,从之九泉。zi bù shèng sàng,cóng zhī jiǔ quán。
嗟我与子,名为弟昆。jiē wǒ yǔ zi,míng wèi dì kūn。
少小相依,长而遂分。shǎo xiǎo xiāng yī,zhǎng ér suì fēn。
此分非他,子亡我存。cǐ fēn fēi tā,zi wáng wǒ cún。
各有恨泪,流为黄泉。gè yǒu hèn lèi,liú wèi huáng quán。
往者万古,来者亿年。wǎng zhě wàn gǔ,lái zhě yì nián。
尔我甚殊,倏忽其间。ěr wǒ shén shū,shū hū qí jiān。
手足奚亲?shǒu zú xī qīn?
萍梗奚缘?píng gěng xī yuán?
我寻子形,柷若梦残。wǒ xún zi xíng,chù ruò mèng cán。
兀然惊疑,匪醉而颠。wù rán jīng yí,fěi zuì ér diān。
嗟我与子,名为弟昆。jiē wǒ yǔ zi,míng wèi dì kūn。
曾谓弟昆,不如路人。céng wèi dì kūn,bù rú lù rén。
子为枯骸,我为游魂。zi wèi kū hái,wǒ wèi yóu hún。
从此长绝,理无复全。cóng cǐ zhǎng jué,lǐ wú fù quán。

六月十八日未明望海

郑孝胥

天荒荒而非云,月团团而无色。tiān huāng huāng ér fēi yún,yuè tuán tuán ér wú sè。
海兀兀而不波,楼迢迢而将白。hǎi wù wù ér bù bō,lóu tiáo tiáo ér jiāng bái。
1334«83848586878889