古诗词

二月廿七日集沈祠文肃公生日

郑孝胥

潭上祠堂拜此辰,傍祠潭水碧鳞鳞。tán shàng cí táng bài cǐ chén,bàng cí tán shuǐ bì lín lín。
石城作里崇遗爱,嘉树成阴表好春。shí chéng zuò lǐ chóng yí ài,jiā shù chéng yīn biǎo hǎo chūn。
寂寞庙廊虚一老,轮囷肝胆向何人?jì mò miào láng xū yī lǎo,lún qūn gān dǎn xiàng hé rén?
赵州浇酒平生感,斜日沉吟忽满身。zhào zhōu jiāo jiǔ píng shēng gǎn,xié rì chén yín hū mǎn shēn。
猜您喜欢

对梅作

郑孝胥

手种梅花伴曲廊,蛮风瘴雨损年芳。shǒu zhǒng méi huā bàn qū láng,mán fēng zhàng yǔ sǔn nián fāng。
乍看蕊大含春思,渐觉枝繁带晓霜。zhà kàn ruǐ dà hán chūn sī,jiàn jué zhī fán dài xiǎo shuāng。
蓦地闻香魂欲返,惘然自醉意犹狂。mò dì wén xiāng hún yù fǎn,wǎng rán zì zuì yì yóu kuáng。
闲愁闲想浑抛却,一段凄清亦断肠。xián chóu xián xiǎng hún pāo què,yī duàn qī qīng yì duàn cháng。

龙州岁暮

郑孝胥

宿业堆山落极边,风怀逝水送中年。sù yè duī shān luò jí biān,fēng huái shì shuǐ sòng zhōng nián。
登楼怅望忽至此,击柱悲歌休问天。dēng lóu chàng wàng hū zhì cǐ,jī zhù bēi gē xiū wèn tiān。
世短意多谁会者,昨非今是自超然。shì duǎn yì duō shuí huì zhě,zuó fēi jīn shì zì chāo rán。
如何一片功名兴,不及江湖在眼前。rú hé yī piàn gōng míng xīng,bù jí jiāng hú zài yǎn qián。

世已乱身将老长歌当哭莫知我哀

郑孝胥

驻颜却老竟无方,被发缨冠亦太狂。zhù yán què lǎo jìng wú fāng,bèi fā yīng guān yì tài kuáng。
归死未甘同泯泯,言愁始欲对茫茫。guī sǐ wèi gān tóng mǐn mǐn,yán chóu shǐ yù duì máng máng。
孤云万族身安托,落日扁舟世可忘。gū yún wàn zú shēn ān tuō,luò rì biǎn zhōu shì kě wàng。
从此湖山换兵柄,肯教部曲识蕲王。cóng cǐ hú shān huàn bīng bǐng,kěn jiào bù qū shí qí wáng。

颠斋海棠

郑孝胥

才因老尽更谁知,只借花枝寄所思。cái yīn lǎo jǐn gèng shuí zhī,zhǐ jiè huā zhī jì suǒ sī。
好梦梦回馀倩影,春愁愁绝减丰肌。hǎo mèng mèng huí yú qiàn yǐng,chūn chóu chóu jué jiǎn fēng jī。
冬郎昨夜关心雨,子美平生欠汝诗。dōng láng zuó yè guān xīn yǔ,zi měi píng shēng qiàn rǔ shī。
却向龙州载几树,他年题字待元之。què xiàng lóng zhōu zài jǐ shù,tā nián tí zì dài yuán zhī。

家人行后偶作破闷

郑孝胥

高歌入户怅伶仃,儿女离情已贯经。gāo gē rù hù chàng líng dīng,ér nǚ lí qíng yǐ guàn jīng。
三载边愁元自老,一场春梦又须醒。sān zài biān chóu yuán zì lǎo,yī chǎng chūn mèng yòu xū xǐng。
闲听书帙仍堆几,小院花枝故绕棂。xián tīng shū zhì réng duī jǐ,xiǎo yuàn huā zhī gù rào líng。
军吏从容任关白,不教频掣阁前铃。jūn lì cóng róng rèn guān bái,bù jiào pín chè gé qián líng。

答孟莼孙见赠二诗

郑孝胥

希仪事在《广右录》,藤峡乱详《炎徼》篇。xī yí shì zài guǎng yòu lù,téng xiá luàn xiáng yán jiǎo piān。
今代毗陵有孟子,欲追田氏轶荆川。jīn dài pí líng yǒu mèng zi,yù zhuī tián shì yì jīng chuān。
能忘新旧学不俗,一泯穷通骨已仙。néng wàng xīn jiù xué bù sú,yī mǐn qióng tōng gǔ yǐ xiān。
老我无闻身可隐,看君《旁记》日流传。lǎo wǒ wú wén shēn kě yǐn,kàn jūn páng jì rì liú chuán。

追纪六月廿八夜灯戏

郑孝胥

军乐泱泱正激荡,众宾同醉万年觞。jūn lè yāng yāng zhèng jī dàng,zhòng bīn tóng zuì wàn nián shāng。
灯火尽作鱼龙气,角戏仍施虎豹装。dēng huǒ jǐn zuò yú lóng qì,jiǎo xì réng shī hǔ bào zhuāng。
䗖蝀横霄惊吐彩,欃枪拂地忽摧芒。dì dōng héng xiāo jīng tǔ cǎi,chán qiāng fú dì hū cuī máng。
主人亲挟胡姬出,试问何如云亸娘?zhǔ rén qīn xié hú jī chū,shì wèn hé rú yún duǒ niáng?

述意

郑孝胥

吊死扶伤二载馀,坚持不杀竟何如。diào sǐ fú shāng èr zài yú,jiān chí bù shā jìng hé rú。
悬知胡越同舟谊,远胜孙吴相斫书。xuán zhī hú yuè tóng zhōu yì,yuǎn shèng sūn wú xiāng zhuó shū。
长策犹须教耕战,穷边可使阙储胥。zhǎng cè yóu xū jiào gēng zhàn,qióng biān kě shǐ quē chǔ xū。
谁人错讶经营意,规复南交计尚疏。shuí rén cuò yà jīng yíng yì,guī fù nán jiāo jì shàng shū。

除夕

郑孝胥

楼中梅影横枝处,岁暮灯前缩手人。lóu zhōng méi yǐng héng zhī chù,suì mù dēng qián suō shǒu rén。
已办春寒风带雨,重温吴语梦成尘。yǐ bàn chūn hán fēng dài yǔ,zhòng wēn wú yǔ mèng chéng chén。
抛残心力犹堪惜,留取身名定孰亲。pāo cán xīn lì yóu kān xī,liú qǔ shēn míng dìng shú qīn。
回首三年旧风味,清狂减尽祇伤神。huí shǒu sān nián jiù fēng wèi,qīng kuáng jiǎn jǐn qí shāng shén。

十二月初一日梅厅展墓

郑孝胥

风凄日澹叩松扃,如背人间到杳冥。fēng qī rì dàn kòu sōng jiōng,rú bèi rén jiān dào yǎo míng。
疏雨过山应助泪,断魂依树欲忘形。shū yǔ guò shān yīng zhù lèi,duàn hún yī shù yù wàng xíng。
生儿何异原头土,入世还凭地下灵。shēng ér hé yì yuán tóu tǔ,rù shì hái píng dì xià líng。
徙倚沉吟终一去,乱峰旋为锁梅厅。xǐ yǐ chén yín zhōng yī qù,luàn fēng xuán wèi suǒ méi tīng。

十二月初一日梅厅展墓

郑孝胥

双坟才距一牛鸣,中道相捐痛两兄。shuāng fén cái jù yī niú míng,zhōng dào xiāng juān tòng liǎng xiōng。
归里何堪成独客,弃官已不待同生。guī lǐ hé kān chéng dú kè,qì guān yǐ bù dài tóng shēng。
依依山色供沾袂,惘惘湖光伴入城。yī yī shān sè gōng zhān mèi,wǎng wǎng hú guāng bàn rù chéng。
剩向酒杯寻断梦,梦痕和恨欠分明。shèng xiàng jiǔ bēi xún duàn mèng,mèng hén hé hèn qiàn fēn míng。

移情

郑孝胥

试探平生囊底智,却来沧海觅移情。shì tàn píng shēng náng dǐ zhì,què lái cāng hǎi mì yí qíng。
风涛世外才难尽,雪月樽前醉易成。fēng tāo shì wài cái nán jǐn,xuě yuè zūn qián zuì yì chéng。
乘兴岂知千里远,弃官才信一身轻。chéng xīng qǐ zhī qiān lǐ yuǎn,qì guān cái xìn yī shēn qīng。
芙蓉城是游仙地,作主何须让曼卿。fú róng chéng shì yóu xiān dì,zuò zhǔ hé xū ràng màn qīng。

哀熊季连

郑孝胥

亲见弥天戢一棺,为君夺气久汍澜。qīn jiàn mí tiān jí yī guān,wèi jūn duó qì jiǔ wán lán。
共推齿壮心犹壮,无奈春残病亦残。gòng tuī chǐ zhuàng xīn yóu zhuàng,wú nài chūn cán bìng yì cán。
抵死不甘瓜喷鼻,遗书真借纸刳肝。dǐ sǐ bù gān guā pēn bí,yí shū zhēn jiè zhǐ kū gān。
丰城尽有冲天气,再得斯人可是难。fēng chéng jǐn yǒu chōng tiān qì,zài dé sī rén kě shì nán。

隐几

郑孝胥

解甲归来倚市楼,腾腾人海独吟秋。jiě jiǎ guī lái yǐ shì lóu,téng téng rén hǎi dú yín qiū。
浮云北极天将变,落日中原事可忧。fú yún běi jí tiān jiāng biàn,luò rì zhōng yuán shì kě yōu。
不道窦陈虚众望,谁言王谢欠名流。bù dào dòu chén xū zhòng wàng,shuí yán wáng xiè qiàn míng liú。
龙钟尽著傍人笑,隐几今年倦展眸。lóng zhōng jǐn zhù bàng rén xiào,yǐn jǐ jīn nián juàn zhǎn móu。

赴鄂舟中

郑孝胥

万波弄日破霜寒,木落吴天意自宽。wàn bō nòng rì pò shuāng hán,mù luò wú tiān yì zì kuān。
少壮背人如去鸟,江山还我此凭栏。shǎo zhuàng bèi rén rú qù niǎo,jiāng shān hái wǒ cǐ píng lán。
警传萍醴围初合,灾被淮徐赈已难。jǐng chuán píng lǐ wéi chū hé,zāi bèi huái xú zhèn yǐ nán。
多垒奇荒仍满目,漫寻猿鹤共盘桓。duō lěi qí huāng réng mǎn mù,màn xún yuán hè gòng pán huán。