古诗词

二月廿七日集沈祠文肃公生日

郑孝胥

潭上祠堂拜此辰,傍祠潭水碧鳞鳞。tán shàng cí táng bài cǐ chén,bàng cí tán shuǐ bì lín lín。
石城作里崇遗爱,嘉树成阴表好春。shí chéng zuò lǐ chóng yí ài,jiā shù chéng yīn biǎo hǎo chūn。
寂寞庙廊虚一老,轮囷肝胆向何人?jì mò miào láng xū yī lǎo,lún qūn gān dǎn xiàng hé rén?
赵州浇酒平生感,斜日沉吟忽满身。zhào zhōu jiāo jiǔ píng shēng gǎn,xié rì chén yín hū mǎn shēn。
猜您喜欢

樱花

郑孝胥

云停烟活风日鲜,堆花满枝弄婵娟。yún tíng yān huó fēng rì xiān,duī huā mǎn zhī nòng chán juān。
施朱太赤粉太白,始信微醉由天然。shī zhū tài chì fěn tài bái,shǐ xìn wēi zuì yóu tiān rán。
花光如水水欲逝,开到四分方绝世。huā guāng rú shuǐ shuǐ yù shì,kāi dào sì fēn fāng jué shì。
近前细看更沉吟,休向花间问才思。jìn qián xì kàn gèng chén yín,xiū xiàng huā jiān wèn cái sī。

江陵张茝衡女士绝命书题后

郑孝胥

逝者难自救,岂愿爱者俱。shì zhě nán zì jiù,qǐ yuàn ài zhě jù。
生者甘自绝,告绝留此书。shēng zhě gān zì jué,gào jué liú cǐ shū。
此书谁能读?读之血模糊。cǐ shū shuí néng dú?dú zhī xuè mó hú。
那堪示兄姊,况彼无母雏。nà kān shì xiōng zǐ,kuàng bǐ wú mǔ chú。
自谓命穷薄,舍生宁从夫。zì wèi mìng qióng báo,shě shēng níng cóng fū。
未死忧见救,将死忧不殊。wèi sǐ yōu jiàn jiù,jiāng sǐ yōu bù shū。
引药更进食,力争在须臾。yǐn yào gèng jìn shí,lì zhēng zài xū yú。
毒鸩反为美,天亲反为疏。dú zhèn fǎn wèi měi,tiān qīn fǎn wèi shū。
处置何周密,多方出不虞。chù zhì hé zhōu mì,duō fāng chū bù yú。
一瞑幸已达,智计人谁如?yī míng xìng yǐ dá,zhì jì rén shuí rú?
嗟嗟彼女士,所守同腐儒。jiē jiē bǐ nǚ shì,suǒ shǒu tóng fǔ rú。
知尔方厌世,举世非吾徒。zhī ěr fāng yàn shì,jǔ shì fēi wú tú。
大义世所弃,至情世所迂。dà yì shì suǒ qì,zhì qíng shì suǒ yū。
尔云酷爱名,殉名安足娱。ěr yún kù ài míng,xùn míng ān zú yú。
尔兄善述哀,真实语不诬。ěr xiōng shàn shù āi,zhēn shí yǔ bù wū。
嗟尔手足情,悽悽一世无。jiē ěr shǒu zú qíng,qī qī yī shì wú。

徐积馀随庵勘书图

郑孝胥

北江论藏书,数等意甚备。běi jiāng lùn cáng shū,shù děng yì shén bèi。
推原正缺失,考订家为最。tuī yuán zhèng quē shī,kǎo dìng jiā wèi zuì。
何人可当此,惟数钱与戴。hé rén kě dāng cǐ,wéi shù qián yǔ dài。
其次辩板片,错认不少贷。qí cì biàn bǎn piàn,cuò rèn bù shǎo dài。
是谓校雠家,抱经覃溪类。shì wèi xiào chóu jiā,bào jīng tán xī lèi。
又次曰收藏,异本广收致。yòu cì yuē shōu cáng,yì běn guǎng shōu zhì。
下供博士览,上或补金匮。xià gōng bó shì lǎn,shàng huò bǔ jīn kuì。
天一阁嶙峋,瓶花斋珍袐。tiān yī gé lín xún,píng huā zhāi zhēn bì。
昆山传是楼,海内共惊视。kūn shān chuán shì lóu,hǎi nèi gòng jīng shì。
又如嗜宋刻,所获多精致。yòu rú shì sòng kè,suǒ huò duō jīng zhì。
旨意纵未窥,年日务省记。zhǐ yì zòng wèi kuī,nián rì wù shěng jì。
邬镇鲍处士,吴门黄主事。wū zhèn bào chù shì,wú mén huáng zhǔ shì。
斯为赏鉴家,可喜亦其次。sī wèi shǎng jiàn jiā,kě xǐ yì qí cì。
乃若钱景开,陶氏五柳辈。nǎi ruò qián jǐng kāi,táo shì wǔ liǔ bèi。
湖州施汉英,巧掠仍贩卖。hú zhōu shī hàn yīng,qiǎo lüè réng fàn mài。
旧家有中落,贱取计必遂。jiù jiā yǒu zhōng luò,jiàn qǔ jì bì suì。
富室苟好书,索价每十倍。fù shì gǒu hǎo shū,suǒ jià měi shí bèi。
其风斯下矣,掠贩诚逐利。qí fēng sī xià yǐ,lüè fàn chéng zhú lì。
徐侯刻丛书,艺林极宝贵。xú hóu kè cóng shū,yì lín jí bǎo guì。
庶几比荛翁,后贤恃《津逮》。shù jǐ bǐ ráo wēng,hòu xián shì jīn dǎi。
稚存语虽谑,颇亦饶风味。zhì cún yǔ suī xuè,pǒ yì ráo fēng wèi。
聊题《随庵图》,世变堪嗟慨。liáo tí suí ān tú,shì biàn kān jiē kǎi。

题刘聚卿汴学二体石经

郑孝胥

汴学经久亡,残石定有几。biàn xué jīng jiǔ wáng,cán shí dìng yǒu jǐ。
山夫记五碑,为数疑不止。shān fū jì wǔ bēi,wèi shù yí bù zhǐ。
汴中新出土,《中庸》亦可喜。biàn zhōng xīn chū tǔ,zhōng yōng yì kě xǐ。
薄家见四册,犹未及丁氏。báo jiā jiàn sì cè,yóu wèi jí dīng shì。
九经得其三,三百数十纸。jiǔ jīng dé qí sān,sān bǎi shù shí zhǐ。
竞为聚卿得,默相有神鬼。jìng wèi jù qīng dé,mò xiāng yǒu shén guǐ。
聚卿负侠气,好古力尤伟。jù qīng fù xiá qì,hǎo gǔ lì yóu wěi。
罗君劝摹刻,辄以翁孙比。luó jūn quàn mó kè,zhé yǐ wēng sūn bǐ。
此议诚大佳,我意欲稍俟。cǐ yì chéng dà jiā,wǒ yì yù shāo qí。
祥符陈留间,猿叟所亲履。xiáng fú chén liú jiān,yuán sǒu suǒ qīn lǚ。
已云多湮匿,顾朱语非是。yǐ yún duō yān nì,gù zhū yǔ fēi shì。
安知开封学,石板果尽毁。ān zhī kāi fēng xué,shí bǎn guǒ jǐn huǐ。
士夫常漏略,碑贾或可恃。shì fū cháng lòu lüè,bēi jiǎ huò kě shì。
及今力搜索,奇秘傥再启。jí jīn lì sōu suǒ,qí mì tǎng zài qǐ。
石斋断碑砚,珍重已如彼。shí zhāi duàn bēi yàn,zhēn zhòng yǐ rú bǐ。
得石加护持,摹刻安可拟?dé shí jiā hù chí,mó kè ān kě nǐ?
天惊石破事,亦在人为耳。tiān jīng shí pò shì,yì zài rén wèi ěr。
却嗟章杨辈,素号精篆体。què jiē zhāng yáng bèi,sù hào jīng zhuàn tǐ。
蜀经皆题名,此刻胡不尔?古人重经学,视书特小技。shǔ jīng jiē tí míng,cǐ kè hú bù ěr?gǔ rén zhòng jīng xué,shì shū tè xiǎo jì。
用意极尊严,谁欤会微旨?老夫丁世乱,睹此空掩涕。yòng yì jí zūn yán,shuí yú huì wēi zhǐ?lǎo fū dīng shì luàn,dǔ cǐ kōng yǎn tì。
儿时真隔生,背经泻瓶水。ér shí zhēn gé shēng,bèi jīng xiè píng shuǐ。

风蝉

郑孝胥

却暑惟默坐,蝉噪意转烦。què shǔ wéi mò zuò,chán zào yì zhuǎn fán。
风声得所助,倦耳生波澜。fēng shēng dé suǒ zhù,juàn ěr shēng bō lán。
抑扬益可喜,众籁不能喧。yì yáng yì kě xǐ,zhòng lài bù néng xuān。
五更谁来听,梦断初忘言。wǔ gèng shuí lái tīng,mèng duàn chū wàng yán。

雨鸠

郑孝胥

云阴作画凉,雨到鸠鸣外。yún yīn zuò huà liáng,yǔ dào jiū míng wài。
午倦唤欲觉,隐几尤梦呓。wǔ juàn huàn yù jué,yǐn jǐ yóu mèng yì。
忽然自惊起,谛听故未逝。hū rán zì jīng qǐ,dì tīng gù wèi shì。
窗前过疏点,竹树交深邃。chuāng qián guò shū diǎn,zhú shù jiāo shēn suì。

黄石斋莲叶戏蟹卷子

郑孝胥

秋荷张败帆,霜蟹携利刃。qiū hé zhāng bài fān,shuāng xiè xié lì rèn。
离披更出没,深浅皆可辨。lí pī gèng chū méi,shēn qiǎn jiē kě biàn。
道人不画水,水趣自弥漫。dào rén bù huà shuǐ,shuǐ qù zì mí màn。
尖团得八九,或泳或奔窜。jiān tuán dé bā jiǔ,huò yǒng huò bēn cuàn。
莲蓬老如石,黑皱堪摘玩。lián péng lǎo rú shí,hēi zhòu kān zhāi wán。
蒲荇气青冥,映波作重晕。pú xìng qì qīng míng,yìng bō zuò zhòng yūn。
荒凉各成就,凛凛意谁见?huāng liáng gè chéng jiù,lǐn lǐn yì shuí jiàn?
回思光绪中,忍盦藏此卷。huí sī guāng xù zhōng,rěn ān cáng cǐ juǎn。
西斋我下榻,累月常在案。xī zhāi wǒ xià tà,lèi yuè cháng zài àn。
重逢真腹痛,穷老入世乱。zhòng féng zhēn fù tòng,qióng lǎo rù shì luàn。
欲题自伤晚,何止存殁恨。yù tí zì shāng wǎn,hé zhǐ cún mò hèn。

题徐积馀重绘定林访碑图

郑孝胥

金陵承平多士夫,钟山若为人所归。jīn líng chéng píng duō shì fū,zhōng shān ruò wèi rén suǒ guī。
此山政是老名宿,荆公放翁尝追随。cǐ shān zhèng shì lǎo míng sù,jīng gōng fàng wēng cháng zhuī suí。
吾侪流寓亲山色,不啻老辈私相依。wú chái liú yù qīn shān sè,bù chì lǎo bèi sī xiāng yī。
摩挲题名辄继刻,一瞑岂异生同时。mó sā tí míng zhé jì kè,yī míng qǐ yì shēng tóng shí。
兴亡忽然来见逼,山灵脱命才几希。xīng wáng hū rán lái jiàn bī,shān líng tuō mìng cái jǐ xī。
名流狼狈鸟兽散,海上存者真孑遗。míng liú láng bèi niǎo shòu sàn,hǎi shàng cún zhě zhēn jié yí。
当时图咏谓可久,转眼灰烬空馀悲。dāng shí tú yǒng wèi kě jiǔ,zhuǎn yǎn huī jìn kōng yú bēi。
君今再图重收拾,卷中人物殊参差。jūn jīn zài tú zhòng shōu shí,juǎn zhōng rén wù shū cān chà。
后来观人益论世,未免变节留深讥。hòu lái guān rén yì lùn shì,wèi miǎn biàn jié liú shēn jī。
何年更往何事定,聊破寂寞镌岩隈。hé nián gèng wǎng hé shì dìng,liáo pò jì mò juān yán wēi。

答乙盦短歌三章

郑孝胥

仰见秋日光,秋气猛入肠。yǎng jiàn qiū rì guāng,qiū qì měng rù cháng。
相守虫啸夜,相哀叶摇黄。xiāng shǒu chóng xiào yè,xiāng āi yè yáo huáng。
枕书窗间人,二竖语膏肓。zhěn shū chuāng jiān rén,èr shù yǔ gāo huāng。
日车何时翻?一快偕汝亡。rì chē hé shí fān?yī kuài xié rǔ wáng。
寂寞非寂寞,煎愁成沸肠。jì mò fēi jì mò,jiān chóu chéng fèi cháng。
同居秋气中,一触如金创。tóng jū qiū qì zhōng,yī chù rú jīn chuàng。

答乙盦短歌三章

郑孝胥

人生类秋虫,正宜以秋死。rén shēng lèi qiū chóng,zhèng yí yǐ qiū sǐ。
虫魂复为秋,岂意人有鬼。chóng hún fù wèi qiū,qǐ yì rén yǒu guǐ。
盍作已死观,稍怜鬼趣美。hé zuò yǐ sǐ guān,shāo lián guǐ qù měi。
为鬼当为雄,守雌非鬼理。wèi guǐ dāng wèi xióng,shǒu cí fēi guǐ lǐ。
哀哉无国殇,谁可雪此耻?āi zāi wú guó shāng,shuí kě xuě cǐ chǐ?
纷纷厉不如,薄彼天下士。fēn fēn lì bù rú,báo bǐ tiān xià shì。

答乙盦短歌三章

郑孝胥

秋气虽宜诗,鬼语乃诗病。qiū qì suī yí shī,guǐ yǔ nǎi shī bìng。
君诗转西江,驾浪极奔劲。jūn shī zhuǎn xī jiāng,jià làng jí bēn jìn。
云何弄细碎,意属秋坟夐。yún hé nòng xì suì,yì shǔ qiū fén xiòng。
四灵若灵鬼,底足托高咏。sì líng ruò líng guǐ,dǐ zú tuō gāo yǒng。
人间匪佳味,孤唱泪暗迸。rén jiān fěi jiā wèi,gū chàng lèi àn bèng。
故交去堂堂,关张等无命。gù jiāo qù táng táng,guān zhāng děng wú mìng。
共君伴残岁,后死聊自圣。gòng jūn bàn cán suì,hòu sǐ liáo zì shèng。

爱菊二首简陈仁先

郑孝胥

爱菊爱其淡,菊类晚愈奇。ài jú ài qí dàn,jú lèi wǎn yù qí。
岂能遂不爱,臭味殊差池。qǐ néng suì bù ài,chòu wèi shū chà chí。
秋花复当令,佳种忍弃遗。qiū huā fù dāng lìng,jiā zhǒng rěn qì yí。
恨不起渊明,究穷花之姿。hèn bù qǐ yuān míng,jiū qióng huā zhī zī。
颇疑东篱意,匪逐世情移。pǒ yí dōng lí yì,fěi zhú shì qíng yí。
尚淡不尚奇,此理将语谁?shàng dàn bù shàng qí,cǐ lǐ jiāng yǔ shuí?

爱菊二首简陈仁先

郑孝胥

众芳竞媚世,菊乃傲者徒。zhòng fāng jìng mèi shì,jú nǎi ào zhě tú。
穷秋风雨中,闭门足自娱。qióng qiū fēng yǔ zhōng,bì mén zú zì yú。
诗人有寒骨,气类惟饿夫。shī rén yǒu hán gǔ,qì lèi wéi è fū。
周粟诚不义,餐英追三闾。zhōu sù chéng bù yì,cān yīng zhuī sān lǘ。
千秋屈与陶,知己良有馀。qiān qiū qū yǔ táo,zhī jǐ liáng yǒu yú。
对菊怀二子,悲吟意何如?duì jú huái èr zi,bēi yín yì hé rú?

题明登莱巡抚陶郎先遗集

郑孝胥

陶抚狱甚冤,《明史》失其传。táo fǔ yù shén yuān,míng shǐ shī qí chuán。
申耆与衎石,补作殊有见。shēn qí yǔ kàn shí,bǔ zuò shū yǒu jiàn。
同罪若襄悯,同类若忠宪。tóng zuì ruò xiāng mǐn,tóng lèi ruò zhōng xiàn。
师友皆大贤,才质尤相近。shī yǒu jiē dà xián,cái zhì yóu xiāng jìn。
东林党人碑,名字岂妄窜。dōng lín dǎng rén bēi,míng zì qǐ wàng cuàn。
党籍诚至荣,汗青何足恨。dǎng jí chéng zhì róng,hàn qīng hé zú hèn。

题慈乌村图

郑孝胥

金村幽人《隐居赋》,树老峰环资掌故。jīn cūn yōu rén yǐn jū fù,shù lǎo fēng huán zī zhǎng gù。
能文只用说田园,辟世谁知守丘墓?néng wén zhǐ yòng shuō tián yuán,pì shì shuí zhī shǒu qiū mù?
年年返哺还养雏,共爱君家屋上乌。nián nián fǎn bǔ hái yǎng chú,gòng ài jūn jiā wū shàng wū。
切莫离巢思远举,出村恐有黑云都。qiè mò lí cháo sī yuǎn jǔ,chū cūn kǒng yǒu hēi yún dōu。