古诗词

栗兄书言荔支老树枯矣因感念介节叔祖

郑孝胥

岁星人望鲁灵光,此树婆娑共可伤。suì xīng rén wàng lǔ líng guāng,cǐ shù pó suō gòng kě shāng。
不见赪虬虚老屋,载寻白发亦空堂。bù jiàn chēng qiú xū lǎo wū,zài xún bái fā yì kōng táng。
披书海国怀难遣,照影池波梦岂忘。pī shū hǎi guó huái nán qiǎn,zhào yǐng chí bō mèng qǐ wàng。
凭仗阿兄勤点缀,春寒更与种修篁。píng zhàng ā xiōng qín diǎn zhuì,chūn hán gèng yǔ zhǒng xiū huáng。
猜您喜欢

十一月二十二日出京道中杂诗

郑孝胥

苍生我何有,忧乐俱不闻。cāng shēng wǒ hé yǒu,yōu lè jù bù wén。
欺人谢安石,冷笑范希文。qī rén xiè ān shí,lěng xiào fàn xī wén。

十一月二十二日出京道中杂诗

郑孝胥

扬州在何许,帆影乱烟树。yáng zhōu zài hé xǔ,fān yǐng luàn yān shù。
南风且莫尽,我欲过江去。nán fēng qiě mò jǐn,wǒ yù guò jiāng qù。

从广雅尚书登石钟山昭忠祠

郑孝胥

江湖交流山压城,祠堂照影收江声。jiāng hú jiāo liú shān yā chéng,cí táng zhào yǐng shōu jiāng shēng。
千疮万痍痛徐定,惟见楼观栖峥嵘。qiān chuāng wàn yí tòng xú dìng,wéi jiàn lóu guān qī zhēng róng。
已乱终疑阙人力,三十馀年民尚瘠。yǐ luàn zhōng yí quē rén lì,sān shí yú nián mín shàng jí。
山县荒荒仅一祠,壁记含悲空入石。shān xiàn huāng huāng jǐn yī cí,bì jì hán bēi kōng rù shí。
劫后神州运渐开,救时须是异人来。jié hòu shén zhōu yùn jiàn kāi,jiù shí xū shì yì rén lái。
沉吟高阁天风晚,落尽江梅长绿苔。chén yín gāo gé tiān fēng wǎn,luò jǐn jiāng méi zhǎng lǜ tái。

复从游武昌西山九曲亭至陶桓公祠

郑孝胥

楚山入武昌,连峰到江尽。chǔ shān rù wǔ chāng,lián fēng dào jiāng jǐn。
危亭据九曲,江树遥可认。wēi tíng jù jiǔ qū,jiāng shù yáo kě rèn。
东坡千人耳,名与此山峻。dōng pō qiān rén ěr,míng yǔ cǐ shān jùn。
壁间颖滨记,微叹转清润。bì jiān yǐng bīn jì,wēi tàn zhuǎn qīng rùn。
长沙擅攻伐,当日比廉蔺。zhǎng shā shàn gōng fá,dāng rì bǐ lián lìn。
平生慕圣禹,事乃儒者近。píng shēng mù shèng yǔ,shì nǎi rú zhě jìn。
至今读书处,老桂散馀韵。zhì jīn dú shū chù,lǎo guì sàn yú yùn。
来游生苦晚,入世遘多衅。lái yóu shēng kǔ wǎn,rù shì gòu duō xìn。
谁言不逮古,差喜陪雄俊。shuí yán bù dǎi gǔ,chà xǐ péi xióng jùn。
尚书实挺生,忧国带霜鬓。shàng shū shí tǐng shēng,yōu guó dài shuāng bìn。
高宾有梁蒯,声实各隐磷。gāo bīn yǒu liáng kuǎi,shēng shí gè yǐn lín。
峰头立小语,万古入鸿阵。fēng tóu lì xiǎo yǔ,wàn gǔ rù hóng zhèn。
部民争拥看,诸岭为微震。bù mín zhēng yōng kàn,zhū lǐng wèi wēi zhèn。
贱儒世虽弃,济胜颇能奋。jiàn rú shì suī qì,jì shèng pǒ néng fèn。
登临摩倦眼,私淑窃自信。dēng lín mó juàn yǎn,sī shū qiè zì xìn。
被发行归山,振衣向千仞。bèi fā xíng guī shān,zhèn yī xiàng qiān rèn。

过侯府怀亡友陈幼莲

郑孝胥

东城巷陌年年异,双栝拿空最能记。dōng chéng xiàng mò nián nián yì,shuāng guā ná kōng zuì néng jì。
故人何往门庭是,门外悲风入吾袂。gù rén hé wǎng mén tíng shì,mén wài bēi fēng rù wú mèi。
当年无日不相见,昼语夜谈乐难比。dāng nián wú rì bù xiāng jiàn,zhòu yǔ yè tán lè nán bǐ。
忆尝酒半去不告,君自追我及水次。yì cháng jiǔ bàn qù bù gào,jūn zì zhuī wǒ jí shuǐ cì。
仰天执手长太息,过尔摧折非吾意。yǎng tiān zhí shǒu zhǎng tài xī,guò ěr cuī zhé fēi wú yì。
子宜为世善自爱,是时被酒已微醉。zi yí wèi shì shàn zì ài,shì shí bèi jiǔ yǐ wēi zuì。
我居才距一牛鸣,强遣肩舆为送致。wǒ jū cái jù yī niú míng,qiáng qiǎn jiān yú wèi sòng zhì。
一日塘边独徙倚,野鸭蔽天带霜气。yī rì táng biān dú xǐ yǐ,yě yā bì tiān dài shuāng qì。
北来下舆当我前,指看秋峦共称快。běi lái xià yú dāng wǒ qián,zhǐ kàn qiū luán gòng chēng kuài。
平生平生几知己,此情此情非梦寐。píng shēng píng shēng jǐ zhī jǐ,cǐ qíng cǐ qíng fēi mèng mèi。
钵山顾五号能诗,写我思君得深味。bō shān gù wǔ hào néng shī,xiě wǒ sī jūn dé shēn wèi。

题章价人太守铜官感旧图

郑孝胥

曾公靖港败,章侯救以免。céng gōng jìng gǎng bài,zhāng hóu jiù yǐ miǎn。
功名震一世,云泥隔岁晚。gōng míng zhèn yī shì,yún ní gé suì wǎn。
归舟近长沙,父老话兵燹。guī zhōu jìn zhǎng shā,fù lǎo huà bīng xiǎn。
山丘易零落,铜官长在眼。shān qiū yì líng luò,tóng guān zhǎng zài yǎn。
作图名感旧,自记极微婉。zuò tú míng gǎn jiù,zì jì jí wēi wǎn。
文襄耄年序,奋笔亦殊健。wén xiāng mào nián xù,fèn bǐ yì shū jiàn。
未如王翁歌,放浪情无隐。wèi rú wáng wēng gē,fàng làng qíng wú yǐn。
曾张今往矣,义气固同尽。céng zhāng jīn wǎng yǐ,yì qì gù tóng jǐn。
时髦论纷腾,何事挟馀愠。shí máo lùn fēn téng,hé shì xié yú yùn。
道高迹可卑,子贤身不泯。dào gāo jì kě bēi,zi xián shēn bù mǐn。
报恩贱者事,岂以律贵显。bào ēn jiàn zhě shì,qǐ yǐ lǜ guì xiǎn。
彼哉李子言,徒示丈夫浅。bǐ zāi lǐ zi yán,tú shì zhàng fū qiǎn。

示大七

郑孝胥

气刚在不欺,志远在寡欲。qì gāng zài bù qī,zhì yuǎn zài guǎ yù。
器闳在重己,量大在爱物。qì hóng zài zhòng jǐ,liàng dà zài ài wù。
求名在务实,益智在勤学。qiú míng zài wù shí,yì zhì zài qín xué。
随波而逐流,极贵亦为辱。suí bō ér zhú liú,jí guì yì wèi rǔ。

五月连雨答子朋

郑孝胥

雨晦风昏断来往,窗竹孤鸣映书幌。yǔ huì fēng hūn duàn lái wǎng,chuāng zhú gū míng yìng shū huǎng。
压瓦宵惊钟阜移,开门晓看河流广。yā wǎ xiāo jīng zhōng fù yí,kāi mén xiǎo kàn hé liú guǎng。
寂寂栾城话对床,平生听雨爱虚堂。jì jì luán chéng huà duì chuáng,píng shēng tīng yǔ ài xū táng。
年来顾五空相念,短发青衫滞建康。nián lái gù wǔ kōng xiāng niàn,duǎn fā qīng shān zhì jiàn kāng。

游定林观乾道题名

郑孝胥

定林亦何有,惟有石嶕峣。dìng lín yì hé yǒu,wéi yǒu shí jiāo yáo。
孤泉涩不驶,灌莽围岩腰。gū quán sè bù shǐ,guàn mǎng wéi yán yāo。
残寺久难兴,败墙土犹焦。cán sì jiǔ nán xīng,bài qiáng tǔ yóu jiāo。
俗僧赞佛力,诳语空哓哓。sú sēng zàn fú lì,kuáng yǔ kōng xiāo xiāo。
那知记名迹,盛述蛇与猫。nà zhī jì míng jì,shèng shù shé yǔ māo。
我怀临川翁,松岑寄寂寥。wǒ huái lín chuān wēng,sōng cén jì jì liáo。
穿云复涉水,独往不可招。chuān yún fù shè shuǐ,dú wǎng bù kě zhāo。
高躅纵莫寻,神理固非遥。gāo zhú zòng mò xún,shén lǐ gù fēi yáo。
清咏入山骨,历劫元未销。qīng yǒng rù shān gǔ,lì jié yuán wèi xiāo。
空山一怅望,悽怆心潜摇。kōng shān yī chàng wàng,qī chuàng xīn qián yáo。
猗嗟此何世,仰睇仍层霄。yī jiē cǐ hé shì,yǎng dì réng céng xiāo。
题名从剑南,终觉习气饶。tí míng cóng jiàn nán,zhōng jué xí qì ráo。
光绪视乾道,后来论宜昭。guāng xù shì qián dào,hòu lái lùn yí zhāo。
相牵返城郭,酷日愁山椒。xiāng qiān fǎn chéng guō,kù rì chóu shān jiāo。

杂诗

郑孝胥

秋风入庭户,豆实自离离。qiū fēng rù tíng hù,dòu shí zì lí lí。
寒来吾事就,霜露空尔为。hán lái wú shì jiù,shuāng lù kōng ěr wèi。

杂诗

郑孝胥

柳下与少连,尼山所不予。liǔ xià yǔ shǎo lián,ní shān suǒ bù yǔ。
谁堪於陵仲,溪刻久自处。shuí kān yú líng zhòng,xī kè jiǔ zì chù。

杂诗

郑孝胥

鸱夷诚可人,为瓶乃非智。chī yí chéng kě rén,wèi píng nǎi fēi zhì。
奈何磊落士,毕生事细碎。nài hé lěi luò shì,bì shēng shì xì suì。

杂诗

郑孝胥

旧邦闵姬汉,孰为挈才雄?jiù bāng mǐn jī hàn,shú wèi qiè cái xióng?
救僿丁文敝,端居独尚忠。jiù sài dīng wén bì,duān jū dú shàng zhōng。

杂诗

郑孝胥

竖子终何成,时哉无好手。shù zi zhōng hé chéng,shí zāi wú hǎo shǒu。
狂夫复登高,临江作重九。kuáng fū fù dēng gāo,lín jiāng zuò zhòng jiǔ。

濠堂落成

郑孝胥

惜哉此江山,与我俱不偶。xī zāi cǐ jiāng shān,yǔ wǒ jù bù ǒu。
廿年来去迹,知者有钟阜。niàn nián lái qù jì,zhī zhě yǒu zhōng fù。
作堂临濠上,终日对户牖。zuò táng lín háo shàng,zhōng rì duì hù yǒu。
泊然疑可老,岂屑问谁有。pō rán yí kě lǎo,qǐ xiè wèn shuí yǒu。
聊忘孤生哀,亦避世事丑。liáo wàng gū shēng āi,yì bì shì shì chǒu。
吾言宁欺天,有如堂下柳。wú yán níng qī tiān,yǒu rú táng xià liǔ。