古诗词

神户理事署楼中雨望

郑孝胥

危峰郁郁浪苍苍,对此茫茫我亦忘。wēi fēng yù yù làng cāng cāng,duì cǐ máng máng wǒ yì wàng。
时命看天终濩落,雨风注面暂清凉。shí mìng kàn tiān zhōng huò luò,yǔ fēng zhù miàn zàn qīng liáng。
华民力屈愁微业,岛市风移足老羌。huá mín lì qū chóu wēi yè,dǎo shì fēng yí zú lǎo qiāng。
海内故人应绝倒,便从穷发问行藏。hǎi nèi gù rén yīng jué dào,biàn cóng qióng fā wèn xíng cáng。
猜您喜欢

九日

郑孝胥

却病因之废酒杯,杜门谁复揽崔嵬。què bìng yīn zhī fèi jiǔ bēi,dù mén shuí fù lǎn cuī wéi。
一庭秋气人先觉,累日霜风菊又开。yī tíng qiū qì rén xiān jué,lèi rì shuāng fēng jú yòu kāi。
遂付虫沙期共灭,并疏文字但馀哀。suì fù chóng shā qī gòng miè,bìng shū wén zì dàn yú āi。
朋侪乱后凋零甚,怅望斜阳更不回。péng chái luàn hòu diāo líng shén,chàng wàng xié yáng gèng bù huí。

消寒会示同坐

郑孝胥

蒙难灵修久苦辛,玩时愒日坐诸臣。méng nán líng xiū jiǔ kǔ xīn,wán shí kài rì zuò zhū chén。
一为孤注机旋失,再卜中兴义未申。yī wèi gū zhù jī xuán shī,zài bo zhōng xīng yì wèi shēn。
江左夷吾虚想象,黄图赤县付何人?jiāng zuǒ yí wú xū xiǎng xiàng,huáng tú chì xiàn fù hé rén?
楚囚君子吾何敢,深觉新亭愧伯仁。chǔ qiú jūn zi wú hé gǎn,shēn jué xīn tíng kuì bó rén。

小乙忌日

郑孝胥

埋骨虹桥即九原,年年草色与愁痕。mái gǔ hóng qiáo jí jiǔ yuán,nián nián cǎo sè yǔ chóu hén。
浮生如梦空流传,宿泪难干复抱孙。fú shēng rú mèng kōng liú chuán,sù lèi nán gàn fù bào sūn。
画本英雄增短气,人间成败动惊魂。huà běn yīng xióng zēng duǎn qì,rén jiān chéng bài dòng jīng hún。
锋铓休痛干将折,战士残骸等负冤。fēng máng xiū tòng gàn jiāng zhé,zhàn shì cán hái děng fù yuān。

咏月当头

郑孝胥

霏霜蚀月月魂寒,可奈当头隔雾看。fēi shuāng shí yuè yuè hún hán,kě nài dāng tóu gé wù kàn。
宫阙天高归已晚,江湖夜永梦将残。gōng quē tiān gāo guī yǐ wǎn,jiāng hú yè yǒng mèng jiāng cán。
未斜何碍悬银汉,自转休疑失玉盘。wèi xié hé ài xuán yín hàn,zì zhuǎn xiū yí shī yù pán。
白发丹心人渐老,绕枝乌鹊待谁安?bái fā dān xīn rén jiàn lǎo,rào zhī wū què dài shuí ān?

吴淞望海

郑孝胥

郁郁楼居动累年,胸中正欠海吞天。yù yù lóu jū dòng lèi nián,xiōng zhōng zhèng qiàn hǎi tūn tiān。
潮回淞市成高垒,帆落崇沙见葑田。cháo huí sōng shì chéng gāo lěi,fān luò chóng shā jiàn fēng tián。
伤逝招魂须一放,行歌散发入无边。shāng shì zhāo hún xū yī fàng,xíng gē sàn fā rù wú biān。
人间善败犹难死,却为童乌废《太玄》。rén jiān shàn bài yóu nán sǐ,què wèi tóng wū fèi tài xuán。

答梅泉风雨见过

郑孝胥

地旷风号势始张,触楼益怒转成狂。dì kuàng fēng hào shì shǐ zhāng,chù lóu yì nù zhuǎn chéng kuáng。
垂杨万里柔将绝,黄雀一群轻自翔。chuí yáng wàn lǐ róu jiāng jué,huáng què yī qún qīng zì xiáng。
挥扇暂停迎晚雨,披襟对坐爱虚廊。huī shàn zàn tíng yíng wǎn yǔ,pī jīn duì zuò ài xū láng。
灌坛神女应相避,可怪封姨戏海藏。guàn tán shén nǚ yīng xiāng bì,kě guài fēng yí xì hǎi cáng。

九日

郑孝胥

十年几见海扬尘,犹是登高北望人。shí nián jǐ jiàn hǎi yáng chén,yóu shì dēng gāo běi wàng rén。
霜菊有情全性命,夜楼何地数星辰?shuāng jú yǒu qíng quán xìng mìng,yè lóu hé dì shù xīng chén?
晚涂莫问功名意,往事惟馀梦寐亲。wǎn tú mò wèn gōng míng yì,wǎng shì wéi yú mèng mèi qīn。
枉被人称郑重九,更无豪语压悲辛。wǎng bèi rén chēng zhèng zhòng jiǔ,gèng wú háo yǔ yā bēi xīn。

孝胥以戊戌九月出京至庚戌七月入京凡十三年有诗纪之辛亥九月出京至癸亥七月入京亦十三年且出京皆以九月入京皆以七月悟而嗟叹自念生逢世乱穷老无所就复为此诗

郑孝胥

世弃天留等可哀,黍离荆棘更能来。shì qì tiān liú děng kě āi,shǔ lí jīng jí gèng néng lái。
还从铜辇寻残梦,早向昆明辨劫灰。hái cóng tóng niǎn xún cán mèng,zǎo xiàng kūn míng biàn jié huī。
吞炭漆身殊未避,触山逐日漫相猜。tūn tàn qī shēn shū wèi bì,chù shān zhú rì màn xiāng cāi。
两朝国士虚名在,骏骨聊堪比郭隗。liǎng cháo guó shì xū míng zài,jùn gǔ liáo kān bǐ guō kuí。

入都车中和病山韵

郑孝胥

闻命须为岁暮行,敢辞风雪犯峥嵘。wén mìng xū wèi suì mù xíng,gǎn cí fēng xuě fàn zhēng róng。
喑呜朔吹车初发,浩荡江声夜欲明。yīn wū shuò chuī chē chū fā,hào dàng jiāng shēng yè yù míng。
忧患万端天正醉,蹉跎一老世方轻。yōu huàn wàn duān tiān zhèng zuì,cuō tuó yī lǎo shì fāng qīng。
病山此作增人气,众浊何妨号独清。bìng shān cǐ zuò zēng rén qì,zhòng zhuó hé fáng hào dú qīng。

答周梅泉

郑孝胥

雾雨冥蒙春暗回,柳芽未吐已含苔。wù yǔ míng méng chūn àn huí,liǔ yá wèi tǔ yǐ hán tái。
池鱼久伏犹思动,石壁和云亦渐开。chí yú jiǔ fú yóu sī dòng,shí bì hé yún yì jiàn kāi。
运会或随枢斗转,阴寒休怯越兵来。yùn huì huò suí shū dòu zhuǎn,yīn hán xiū qiè yuè bīng lái。
高情谁似周居士,参透天心向早梅。gāo qíng shuí shì zhōu jū shì,cān tòu tiān xīn xiàng zǎo méi。

消寒会示坐中

郑孝胥

云霾雾塞不成春,密雨旋风暗海滨。yún mái wù sāi bù chéng chūn,mì yǔ xuán fēng àn hǎi bīn。
酹酒可无回日意,闻鸡犹有戴天人。lèi jiǔ kě wú huí rì yì,wén jī yóu yǒu dài tiān rén。
未应豺虎穷吾道,小集衣冠慰众宾。wèi yīng chái hǔ qióng wú dào,xiǎo jí yī guān wèi zhòng bīn。
祇待少康收旧物,期君共踏软红尘。qí dài shǎo kāng shōu jiù wù,qī jūn gòng tà ruǎn hóng chén。

重九日曹纕蘅向仲坚邀至灵光寺登高

郑孝胥

白日销沈兵气昏,漫持热泪洒中原。bái rì xiāo shěn bīng qì hūn,màn chí rè lèi sǎ zhōng yuán。
燕辽一战民应尽,江海横流溺岂援。yàn liáo yī zhàn mín yīng jǐn,jiāng hǎi héng liú nì qǐ yuán。
玉貌无求犹不去,西山始到欲何言。yù mào wú qiú yóu bù qù,xī shān shǐ dào yù hé yán。
残年残世还相对,便乞馀杯酹断魂。cán nián cán shì hái xiāng duì,biàn qǐ yú bēi lèi duàn hún。

秘魔岩下读竹坡先生题诗

郑孝胥

腹痛前朝宝侍郎,来寻遗墨耐思量。fù tòng qián cháo bǎo shì láng,lái xún yí mò nài sī liàng。
犹留孤女非无后,纵识门生亦可伤。yóu liú gū nǚ fēi wú hòu,zòng shí mén shēng yì kě shāng。
士气几时成党锢,韬翁垂老自灵光。shì qì jǐ shí chéng dǎng gù,tāo wēng chuí lǎo zì líng guāng。
翠微此日仍重九,试掬愁肠闻彼苍。cuì wēi cǐ rì réng zhòng jiǔ,shì jū chóu cháng wén bǐ cāng。

九日天津公园登高复过李公祠

郑孝胥

疏林亦解纵秋声,堆阜填胸故未平。shū lín yì jiě zòng qiū shēng,duī fù tián xiōng gù wèi píng。
如此登高元失路,何须感事任孤行。rú cǐ dēng gāo yuán shī lù,hé xū gǎn shì rèn gū xíng。
兵戈豺虎天休问,羁绁君臣世所轻。bīng gē chái hǔ tiān xiū wèn,jī xiè jūn chén shì suǒ qīng。
四十年来老宾客,荒祠犹怆夕阳明。sì shí nián lái lǎo bīn kè,huāng cí yóu chuàng xī yáng míng。

赠周立之

郑孝胥

二十年来周立之,休题往事只论诗。èr shí nián lái zhōu lì zhī,xiū tí wǎng shì zhǐ lùn shī。
胸中泾渭谁能测,皮里阳秋竟自奇。xiōng zhōng jīng wèi shuí néng cè,pí lǐ yáng qiū jìng zì qí。
乱后独愁歌舞散,兴阑还与海山期。luàn hòu dú chóu gē wǔ sàn,xīng lán hái yǔ hǎi shān qī。
天津桥上重携手,不饮如何作酒悲。tiān jīn qiáo shàng zhòng xié shǒu,bù yǐn rú hé zuò jiǔ bēi。