古诗词

神户理事署楼中雨望

郑孝胥

危峰郁郁浪苍苍,对此茫茫我亦忘。wēi fēng yù yù làng cāng cāng,duì cǐ máng máng wǒ yì wàng。
时命看天终濩落,雨风注面暂清凉。shí mìng kàn tiān zhōng huò luò,yǔ fēng zhù miàn zàn qīng liáng。
华民力屈愁微业,岛市风移足老羌。huá mín lì qū chóu wēi yè,dǎo shì fēng yí zú lǎo qiāng。
海内故人应绝倒,便从穷发问行藏。hǎi nèi gù rén yīng jué dào,biàn cóng qióng fā wèn xíng cáng。
猜您喜欢

示女景儿垂二首

郑孝胥

垂也年十三,勤学气颇高。chuí yě nián shí sān,qín xué qì pǒ gāo。
男儿胸中宽,要作万人豪。nán ér xiōng zhōng kuān,yào zuò wàn rén háo。
敬贤闵不孝,爱物随所遭。jìng xián mǐn bù xiào,ài wù suí suǒ zāo。
寡欲自超然,富贵真鸿毛。guǎ yù zì chāo rán,fù guì zhēn hóng máo。
汝父学孟轲,救时心徒劳。rǔ fù xué mèng kē,jiù shí xīn tú láo。
畴能继我志,所愿在尔曹。chóu néng jì wǒ zhì,suǒ yuàn zài ěr cáo。

送荆宜施道俞君实解官归养

郑孝胥

去官信为乐,见亲方是归。qù guān xìn wèi lè,jiàn qīn fāng shì guī。
焉能视日月,荏苒辞庭闱。yān néng shì rì yuè,rěn rǎn cí tíng wéi。
俞公仁甚勇,所学在不欺。yú gōng rén shén yǒng,suǒ xué zài bù qī。
拂衣谁得止,神助非人为。fú yī shuí dé zhǐ,shén zhù fēi rén wèi。
万众惜其去,临岐惟一挥。wàn zhòng xī qí qù,lín qí wéi yī huī。
夺得尘中身,还为䣛下儿。duó dé chén zhōng shēn,hái wèi qī xià ér。
我心怀寸忠,自放汉水湄。wǒ xīn huái cùn zhōng,zì fàng hàn shuǐ méi。
为忠不如孝,嗟公遂其私。wèi zhōng bù rú xiào,jiē gōng suì qí sī。
虞山有国老,憔悴想霜髭。yú shān yǒu guó lǎo,qiáo cuì xiǎng shuāng zī。
未可闻此语,凭公寄我思。wèi kě wén cǐ yǔ,píng gōng jì wǒ sī。

广雅留饭谈诗

郑孝胥

半生作诗多苦语,一见尚书便自许。bàn shēng zuò shī duō kǔ yǔ,yī jiàn shàng shū biàn zì xǔ。
弥天诗学几诗才,五百年间阙标举。mí tiān shī xué jǐ shī cái,wǔ bǎi nián jiān quē biāo jǔ。
寝唐馈宋各有取,挹杜拍韩定谁主。qǐn táng kuì sòng gè yǒu qǔ,yì dù pāi hán dìng shuí zhǔ。
忽移天地入秋声,欲罢工商行徵羽。hū yí tiān dì rù qiū shēng,yù bà gōng shāng xíng zhēng yǔ。

广雅留饭谈诗

郑孝胥

初日照廊霜后暖,烂漫秋花阶前满。chū rì zhào láng shuāng hòu nuǎn,làn màn qiū huā jiē qián mǎn。
抱冰堂上坐人豪,对酒论诗暂萧散。bào bīng táng shàng zuò rén háo,duì jiǔ lùn shī zàn xiāo sàn。
世难如山未易开,袖中短笔太清哀。shì nán rú shān wèi yì kāi,xiù zhōng duǎn bǐ tài qīng āi。
黄图赤县看公在,乞取江湖放浪才。huáng tú chì xiàn kàn gōng zài,qǐ qǔ jiāng hú fàng làng cái。

答沈子培见访湖舍不遇

郑孝胥

我生安归指菰芦,美此积水来寄居。wǒ shēng ān guī zhǐ gū lú,měi cǐ jī shuǐ lái jì jū。
循湾常记一枯树,到门犹隔千畦蔬。xún wān cháng jì yī kū shù,dào mén yóu gé qiān qí shū。
子知吾居第几湖,枉用相存命肩舆。zi zhī wú jū dì jǐ hú,wǎng yòng xiāng cún mìng jiān yú。
舆中万态入诗眼,助子吟思清而姝。yú zhōng wàn tài rù shī yǎn,zhù zi yín sī qīng ér shū。
寻常叩门客有几,自谓敝老真吾徒。xún cháng kòu mén kè yǒu jǐ,zì wèi bì lǎo zhēn wú tú。
如何乘兴适相左,此段堪画谁能图?rú hé chéng xīng shì xiāng zuǒ,cǐ duàn kān huà shuí néng tú?
街西道人微有须,湖壖居士皙且癯。jiē xī dào rén wēi yǒu xū,hú ruán jū shì xī qiě qú。
武昌城中悄来往,孤绝颇似双浮屠。wǔ chāng chéng zhōng qiāo lái wǎng,gū jué pǒ shì shuāng fú tú。
市人或指讶二子,何许流落行垂枯。shì rén huò zhǐ yà èr zi,hé xǔ liú luò xíng chuí kū。
岂知阅世意皆倦,握手中有千欷歔。qǐ zhī yuè shì yì jiē juàn,wò shǒu zhōng yǒu qiān xī xū。
斜街诸邻不可呼,存殁聚散痕欲无。xié jiē zhū lín bù kě hū,cún mò jù sàn hén yù wú。
当时痴肠那复热,剩有世议穷揶揄。dāng shí chī cháng nà fù rè,shèng yǒu shì yì qióng yé yú。
明年计君决北向,与我暂合终当疏。míng nián jì jūn jué běi xiàng,yǔ wǒ zàn hé zhōng dāng shū。
涪翁有语会记取,一面全应胜百书。fú wēng yǒu yǔ huì jì qǔ,yī miàn quán yīng shèng bǎi shū。

营盟鸥榭既成以诗落之

郑孝胥

畸人虽无心,戏具未遽掷。jī rén suī wú xīn,xì jù wèi jù zhì。
盖头茅一把,取足宁吾魄。gài tóu máo yī bǎ,qǔ zú níng wú pò。
去江不十步,矮屋久欹侧。qù jiāng bù shí bù,ǎi wū jiǔ yī cè。
我来掖使正,意外忽有获。wǒ lái yē shǐ zhèng,yì wài hū yǒu huò。
取山置南窗,决天入东壁。qǔ shān zhì nán chuāng,jué tiān rù dōng bì。
白鸥果下来,欲与我争席。bái ōu guǒ xià lái,yù yǔ wǒ zhēng xí。
拊槛一长啸,顿失向来窄。fǔ kǎn yī zhǎng xiào,dùn shī xiàng lái zhǎi。
是时蟾将圆,百里漾皓色。shì shí chán jiāng yuán,bǎi lǐ yàng hào sè。
中宵风何怒,惊浪拂檐白。zhōng xiāo fēng hé nù,jīng làng fú yán bái。
暄凉理相召,此变固已剧。xuān liáng lǐ xiāng zhào,cǐ biàn gù yǐ jù。
超然独燕处,熟视忘雨默。chāo rán dú yàn chù,shú shì wàng yǔ mò。
玩物未可非,丧志乃一适。wán wù wèi kě fēi,sàng zhì nǎi yī shì。

丁叔衡画便面见贻以诗答之

郑孝胥

形骸本死器,神识来寄居。xíng hái běn sǐ qì,shén shí lái jì jū。
持此游人间,如体着衣襦。chí cǐ yóu rén jiān,rú tǐ zhe yī rú。
少壮实美服,意气豪且粗。shǎo zhuàng shí měi fú,yì qì háo qiě cū。
老病服渐弊,瑟缩情不愉。lǎo bìng fú jiàn bì,sè suō qíng bù yú。
夫何久丧我,从渠作荣枯。fū hé jiǔ sàng wǒ,cóng qú zuò róng kū。
一朝得自识,奋迅不受拘。yī cháo dé zì shí,fèn xùn bù shòu jū。
于世定奚缺,所憾良区区。yú shì dìng xī quē,suǒ hàn liáng qū qū。
恒斋虽病废,神完能自娱。héng zhāi suī bìng fèi,shén wán néng zì yú。
作诗远寄我,巧兼画与书。zuò shī yuǎn jì wǒ,qiǎo jiān huà yǔ shū。
我谓子无病,非病乃其逋。wǒ wèi zi wú bìng,fēi bìng nǎi qí bū。
平生意相亲,重了宁以躯。píng shēng yì xiāng qīn,zhòng le níng yǐ qū。
子诵此诗终,霍然还壮夫。zi sòng cǐ shī zhōng,huò rán hái zhuàng fū。

夜起江楼口占

郑孝胥

太白明,北风作。tài bái míng,běi fēng zuò。
江中飞浪高入楼,不似羁人怀抱恶。jiāng zhōng fēi làng gāo rù lóu,bù shì jī rén huái bào è。

八月十一夜雷雨

郑孝胥

高楼洞开秋始凉,沈沈夜定风穿廊。gāo lóu dòng kāi qiū shǐ liáng,shěn shěn yè dìng fēng chuān láng。
幽人独卧意殊适,江声入梦含苍茫。yōu rén dú wò yì shū shì,jiāng shēng rù mèng hán cāng máng。
惊回云气忽逼帐,雷奔电激还绕床。jīng huí yún qì hū bī zhàng,léi bēn diàn jī hái rào chuáng。
喧阗久之亦已寂,意气空盛终销亡。xuān tián jiǔ zhī yì yǐ jì,yì qì kōng shèng zhōng xiāo wáng。
残灯未灭虫蝠沸,竞此短夜争微光。cán dēng wèi miè chóng fú fèi,jìng cǐ duǎn yè zhēng wēi guāng。

感愤诗四首

郑孝胥

群昏自称豪,一奋碎神器。qún hūn zì chēng háo,yī fèn suì shén qì。
罪魁有三士,不在徐刚辈。zuì kuí yǒu sān shì,bù zài xú gāng bèi。
荣光首拒战,咋舌敌已怪。róng guāng shǒu jù zhàn,zǎ shé dí yǐ guài。
聂马久枝梧,彼族嗛强对。niè mǎ jiǔ zhī wú,bǐ zú qiǎn qiáng duì。
朝中轻诸子,谓虏不足畏。cháo zhōng qīng zhū zi,wèi lǔ bù zú wèi。
何虞果掩至,很复得狼狈。hé yú guǒ yǎn zhì,hěn fù dé láng bèi。
脱令津沽间,海城早为帅。tuō lìng jīn gū jiān,hǎi chéng zǎo wèi shuài。
微闻金鼓震,万众已崩溃。wēi wén jīn gǔ zhèn,wàn zhòng yǐ bēng kuì。
牵羊必肉袒,所全讵百倍。qiān yáng bì ròu tǎn,suǒ quán jù bǎi bèi。
京师安如山,完取十万械。jīng shī ān rú shān,wán qǔ shí wàn xiè。
吾言匪诡诞,嚼血聊自快。wú yán fěi guǐ dàn,jué xuè liáo zì kuài。

感愤诗四首

郑孝胥

瘈狗无不噬,弊木无不摽。chì gǒu wú bù shì,bì mù wú bù biāo。
重黎卒死难,劲节殊皎皎。zhòng lí zú sǐ nán,jìn jié shū jiǎo jiǎo。
许子盗所憎,要领安得保。xǔ zi dào suǒ zēng,yào lǐng ān dé bǎo。
异哉立联徐,骈首岂同道。yì zāi lì lián xú,pián shǒu qǐ tóng dào。
袁许吾伤之,决去胡不蚤?yuán xǔ wú shāng zhī,jué qù hú bù zǎo?
何人与湔雪,未可恃苍昊。hé rén yǔ jiān xuě,wèi kě shì cāng hào。

感愤诗四首

郑孝胥

京城知必陷,所苦吾主耳。jīng chéng zhī bì xiàn,suǒ kǔ wú zhǔ ěr。
黑衣缚绔褶,无异逃李子。hēi yī fù kù zhě,wú yì táo lǐ zi。
当时设有人,奉上匿乡里。dāng shí shè yǒu rén,fèng shàng nì xiāng lǐ。
逡巡稍南趋,北向下诏旨。qūn xún shāo nán qū,běi xiàng xià zhào zhǐ。
遂兴燕齐甲,自剪畿辅匪。suì xīng yàn qí jiǎ,zì jiǎn jī fǔ fěi。
诸蕃孰不从,秕政悉可理。zhū fān shú bù cóng,bǐ zhèng xī kě lǐ。
徒手援天下,宁用折一矢。tú shǒu yuán tiān xià,níng yòng zhé yī shǐ。
吁嗟失此会,秦晋入井底。xū jiē shī cǐ huì,qín jìn rù jǐng dǐ。

感愤诗四首

郑孝胥

死或不蔽辜,论罪当以榜。sǐ huò bù bì gū,lùn zuì dāng yǐ bǎng。
秉衡等徐崇,才可谓漏网。bǐng héng děng xú chóng,cái kě wèi lòu wǎng。
吾嘉宣化守,击刚奋忠谠。wú jiā xuān huà shǒu,jī gāng fèn zhōng dǎng。
奈何褒海城,此李反见枉。nài hé bāo hǎi chéng,cǐ lǐ fǎn jiàn wǎng。
天步方艰难,是非在刑赏。tiān bù fāng jiān nán,shì fēi zài xíng shǎng。
可令天下士,西望徒怏怏。kě lìng tiān xià shì,xī wàng tú yàng yàng。

渡江观武建军合操

郑孝胥

妄人轻召兵,败绩坐不教。wàng rén qīng zhào bīng,bài jì zuò bù jiào。
十年未可复,士气太凋耗。shí nián wèi kě fù,shì qì tài diāo hào。
此军何所用,身手好年少。cǐ jūn hé suǒ yòng,shēn shǒu hǎo nián shǎo。
谁能结以恩,汤火岂难蹈?shuí néng jié yǐ ēn,tāng huǒ qǐ nán dǎo?
悽伤就步伐,悲愤入腾趠。qī shāng jiù bù fá,bēi fèn rù téng chuò。
庶几哀者徒,免为敌人笑。shù jǐ āi zhě tú,miǎn wèi dí rén xiào。
尚书气不馁,勍略被将校。shàng shū qì bù něi,qíng lüè bèi jiāng xiào。
胡为致词客,戎幕议增灶。hú wèi zhì cí kè,róng mù yì zēng zào。
何当出短歌,传诵遍营哨。hé dāng chū duǎn gē,chuán sòng biàn yíng shào。
居然怀国耻,收取毛锥效。jū rán huái guó chǐ,shōu qǔ máo zhuī xiào。
角声尚盈耳,旗影山椒绕。jiǎo shēng shàng yíng ěr,qí yǐng shān jiāo rào。
水落舟更迟,横江怜晚照。shuǐ luò zhōu gèng chí,héng jiāng lián wǎn zhào。

金口至青山堤闸告成贺广雅尚书

郑孝胥

天回地转事不同,鄂州行为天下冲。tiān huí dì zhuǎn shì bù tóng,è zhōu xíng wèi tiān xià chōng。
势如奔蛇脊先起,谁欤见者抱冰翁。shì rú bēn shé jí xiān qǐ,shuí yú jiàn zhě bào bīng wēng。
见之非难谋岂易,一世沈沈在梦寐。jiàn zhī fēi nán móu qǐ yì,yī shì shěn shěn zài mèng mèi。
下手惊看国手棋,杀意未呈机已备。xià shǒu jīng kàn guó shǒu qí,shā yì wèi chéng jī yǐ bèi。
登山支颐久端相,城东渺渺连湖光。dēng shān zhī yí jiǔ duān xiāng,chéng dōng miǎo miǎo lián hú guāng。
决湖捍江出平陆,何时事成众方觉。jué hú hàn jiāng chū píng lù,hé shí shì chéng zhòng fāng jué。
金口桃花青山柳,百里驱车一回首。jīn kǒu táo huā qīng shān liǔ,bǎi lǐ qū chē yī huí shǒu。
湖水入江更不回,胆落江神避髯叟。hú shuǐ rù jiāng gèng bù huí,dǎn luò jiāng shén bì rán sǒu。
十年前后试商量,北燕南粤归吾堂。shí nián qián hòu shì shāng liàng,běi yàn nán yuè guī wú táng。
要令土与金同价,那得高原可种桑。yào lìng tǔ yǔ jīn tóng jià,nà dé gāo yuán kě zhǒng sāng。