古诗词

七月七日官舍风雨中作

郑孝胥

四围山海一身藏,历落嵚崎自笑狂。sì wéi shān hǎi yī shēn cáng,lì luò qīn qí zì xiào kuáng。
天际云涛秋益壮,楼头风雨昼初凉。tiān jì yún tāo qiū yì zhuàng,lóu tóu fēng yǔ zhòu chū liáng。
操心稍悟安心诀,更事翻思忍事方。cāo xīn shāo wù ān xīn jué,gèng shì fān sī rěn shì fāng。
独有韦郎言可念,俸钱虚愧对流亡。dú yǒu wéi láng yán kě niàn,fèng qián xū kuì duì liú wáng。
猜您喜欢

立秋

郑孝胥

郁热不知秋,欣然秋已至。yù rè bù zhī qiū,xīn rán qiū yǐ zhì。
残暑虽肆虐,时哉当自逝。cán shǔ suī sì nüè,shí zāi dāng zì shì。
嗟兹秀不实,华容俄见弃。jiē zī xiù bù shí,huá róng é jiàn qì。
凉风所成就,耿耿必天意。liáng fēng suǒ chéng jiù,gěng gěng bì tiān yì。
老夫世久轻,迂妄走仁义。lǎo fū shì jiǔ qīng,yū wàng zǒu rén yì。
旁观怪未老,探囊索馀智。páng guān guài wèi lǎo,tàn náng suǒ yú zhì。
北窗窥曙色,颇作来日计。běi chuāng kuī shǔ sè,pǒ zuò lái rì jì。
百川方灌河,行水岂无事。bǎi chuān fāng guàn hé,xíng shuǐ qǐ wú shì。

侗伯立之向元同游柳墅公园

郑孝胥

汹汹河流尚平岸,渡口扁舟谁敢唤。xiōng xiōng hé liú shàng píng àn,dù kǒu biǎn zhōu shuí gǎn huàn。
纵横卧柳半入池,雨气蚀林如未散。zòng héng wò liǔ bàn rù chí,yǔ qì shí lín rú wèi sàn。
穿林广道败八九,荒草侵花潦中断。chuān lín guǎng dào bài bā jiǔ,huāng cǎo qīn huā lǎo zhōng duàn。
据亭小憩绝懊惜,水木泓峥犹足玩。jù tíng xiǎo qì jué ào xī,shuǐ mù hóng zhēng yóu zú wán。
老羌乞钱抱惭色,烈士穷途深可叹。lǎo qiāng qǐ qián bào cán sè,liè shì qióng tú shēn kě tàn。
我曹落魄虽胜彼,丧志埋名同一窜。wǒ cáo luò pò suī shèng bǐ,sàng zhì mái míng tóng yī cuàn。
低回斜日去何之,吾能短歌子其乱。dī huí xié rì qù hé zhī,wú néng duǎn gē zi qí luàn。

陈一甫观察六十双寿

郑孝胥

自奉至约意若吝,忽斥千金付灾赈。zì fèng zhì yuē yì ruò lìn,hū chì qiān jīn fù zāi zhèn。
贤者固应不可测,莫讶衣冠类寒畯。xián zhě gù yīng bù kě cè,mò yà yī guān lèi hán jùn。
廉吏家风国史存,平生阿堵岂轻言。lián lì jiā fēng guó shǐ cún,píng shēng ā dǔ qǐ qīng yán。
齐眉黻佩能相警,犹有图书遗子孙。qí méi fú pèi néng xiāng jǐng,yóu yǒu tú shū yí zi sūn。

陈母刘夫人七十寿诗

郑孝胥

博通经史善讲肄,抗颜为师德尤备。bó tōng jīng shǐ shàn jiǎng yì,kàng yán wèi shī dé yóu bèi。
登堂正似老书生,教子还成清白吏。dēng táng zhèng shì lǎo shū shēng,jiào zi hái chéng qīng bái lì。
济济名门众共称,家风勤学逮孙曾。jì jì míng mén zhòng gòng chēng,jiā fēng qín xué dǎi sūn céng。
吉祥文字何妨浅,念佛栽花即寿徵。jí xiáng wén zì hé fáng qiǎn,niàn fú zāi huā jí shòu zhēng。

十月初九日侗伯立之向元同游罗氏菊圃

郑孝胥

今秋为菊归稍迟,霜风累日如见期。jīn qiū wèi jú guī shāo chí,shuāng fēng lèi rì rú jiàn qī。
北花较早南花晚,三子语我良其时。běi huā jiào zǎo nán huā wǎn,sān zi yǔ wǒ liáng qí shí。
此间花事推罗叟,扁舟迎客来水湄。cǐ jiān huā shì tuī luó sǒu,biǎn zhōu yíng kè lái shuǐ méi。
一窗斜日正耀眼,殊色异态纷呈姿。yī chuāng xié rì zhèng yào yǎn,shū sè yì tài fēn chéng zī。
丰者沉吟若含醉,瘦者纵逸若扬眉。fēng zhě chén yín ruò hán zuì,shòu zhě zòng yì ruò yáng méi。
舒者萦回若起舞,虬者敛抑若凝思。shū zhě yíng huí ruò qǐ wǔ,qiú zhě liǎn yì ruò níng sī。
仰黄俯紫已堪念,忽有飞白搴云旗。yǎng huáng fǔ zǐ yǐ kān niàn,hū yǒu fēi bái qiān yún qí。
好奇流睇绯与褐,何来粉碧端可疑。hǎo qí liú dì fēi yǔ hè,hé lái fěn bì duān kě yí。
主人指点宾太息,终岁辛苦报以斯。zhǔ rén zhǐ diǎn bīn tài xī,zhōng suì xīn kǔ bào yǐ sī。
偶获新种极秘贵,不愿市担偷易赀。ǒu huò xīn zhǒng jí mì guì,bù yuàn shì dān tōu yì zī。
能来数观诚不吝,吾侪矜癖同此痴。néng lái shù guān chéng bù lìn,wú chái jīn pǐ tóng cǐ chī。

为温毅夫题津楼话别图

郑孝胥

从亡寥寥才几人,居者行者同苦辛。cóng wáng liáo liáo cái jǐ rén,jū zhě xíng zhě tóng kǔ xīn。
政要讲义书已毕,何异晨夕承咨询。zhèng yào jiǎng yì shū yǐ bì,hé yì chén xī chéng zī xún。
我闻遗民多避地,岛族独能重忠义。wǒ wén yí mín duō bì dì,dǎo zú dú néng zhòng zhōng yì。
丈夫不死天所留,不用临歧挥别泪。zhàng fū bù sǐ tiān suǒ liú,bù yòng lín qí huī bié lèi。

杂诗

郑孝胥

平生颇自克,无病效可见。píng shēng pǒ zì kè,wú bìng xiào kě jiàn。
岁寒就摇落,违天定何恋。suì hán jiù yáo luò,wéi tiān dìng hé liàn。
短长虽有期,痛苦亦姑遣。duǎn zhǎng suī yǒu qī,tòng kǔ yì gū qiǎn。
持此语儿曹,聊比勤小善。chí cǐ yǔ ér cáo,liáo bǐ qín xiǎo shàn。

杂诗

郑孝胥

古人多爱酒,以药助使狂。gǔ rén duō ài jiǔ,yǐ yào zhù shǐ kuáng。
醉则全于天,狂则亡其乡。zuì zé quán yú tiān,kuáng zé wáng qí xiāng。
是皆恣放浪,而不甘处常。shì jiē zì fàng làng,ér bù gān chù cháng。
自戕反为乐,贤智过益彰。zì qiāng fǎn wèi lè,xián zhì guò yì zhāng。

杂诗

郑孝胥

老至甚为衰,颇喜躬操作。lǎo zhì shén wèi shuāi,pǒ xǐ gōng cāo zuò。
亲者觉渐疏,爱者意稍薄。qīn zhě jué jiàn shū,ài zhě yì shāo báo。
推此及耄期,孤往趋寂寞。tuī cǐ jí mào qī,gū wǎng qū jì mò。
人生羡长生,况味乃殊恶。rén shēng xiàn zhǎng shēng,kuàng wèi nǎi shū è。

杂诗

郑孝胥

同产馀一弟,每见怀二亲。tóng chǎn yú yī dì,měi jiàn huái èr qīn。
相对但惘惘,悠悠留此身。xiāng duì dàn wǎng wǎng,yōu yōu liú cǐ shēn。
事亲日何短,茹苦真鲜民。shì qīn rì hé duǎn,rú kǔ zhēn xiān mín。
坟墓久不至,仰天潜悲辛。fén mù jiǔ bù zhì,yǎng tiān qián bēi xīn。

沈重烟思亲望月图

郑孝胥

逝者谁能留,月色独不改。shì zhě shuí néng liú,yuè sè dú bù gǎi。
堂前一遇之,何异亲斯在。táng qián yī yù zhī,hé yì qīn sī zài。
此情恐亦亡,风木不相待。cǐ qíng kǒng yì wáng,fēng mù bù xiāng dài。
知君经天泪,夜夜沈碧海。zhī jūn jīng tiān lèi,yè yè shěn bì hǎi。

吴仲珺求题王忍堪书册

郑孝胥

一见忍堪字,皎然在目前。yī jiàn rěn kān zì,jiǎo rán zài mù qián。
同舟下京口,弹指四十年。tóng zhōu xià jīng kǒu,dàn zhǐ sì shí nián。
北固山头酒,江波照悽妍。běi gù shān tóu jiǔ,jiāng bō zhào qī yán。
巽翁独知此,俯仰皆重泉。xùn wēng dú zhī cǐ,fǔ yǎng jiē zhòng quán。
伯符志不遂,吾分当弃捐。bó fú zhì bù suì,wú fēn dāng qì juān。

残夜

郑孝胥

微灯耀残夜,却顾影在壁。wēi dēng yào cán yè,què gù yǐng zài bì。
几榻虽未移,箧笥谁复觌。jǐ tà suī wèi yí,qiè sì shuí fù dí。
去留何匆匆,存亡两默默。qù liú hé cōng cōng,cún wáng liǎng mò mò。
向曙意旋消,宵来更相觅。xiàng shǔ yì xuán xiāo,xiāo lái gèng xiāng mì。

刘左泉遇盗诗

郑孝胥

刘子久辟地,恃医糊其口。liú zi jiǔ pì dì,shì yī hú qí kǒu。
六盗来窥室,曾不憎隘湫。liù dào lái kuī shì,céng bù zēng ài jiǎo。
叩门云求治,二盗掖一妇。kòu mén yún qiú zhì,èr dào yē yī fù。
四盗旋继入,露刃竞怒吼。sì dào xuán jì rù,lù rèn jìng nù hǒu。
举家噤不语,跧伏莫惊走。jǔ jiā jìn bù yǔ,quán fú mò jīng zǒu。
倾箱更倒箧,倏忽入盗手。qīng xiāng gèng dào qiè,shū hū rù dào shǒu。
病者续续来,孰能辨谁某。bìng zhě xù xù lái,shú néng biàn shuí mǒu。
刘子神自若,一一为研剖。liú zi shén zì ruò,yī yī wèi yán pōu。
处方复切脉,临难真不苟。chù fāng fù qiè mài,lín nán zhēn bù gǒu。
诸客固波及,速抱救吾狗。zhū kè gù bō jí,sù bào jiù wú gǒu。
白昼乃有此,再至盖已狃。bái zhòu nǎi yǒu cǐ,zài zhì gài yǐ niǔ。
友朋各嗟叹,念子罄所有。yǒu péng gè jiē tàn,niàn zi qìng suǒ yǒu。
如何反召客,丰粲陈肴酒。rú hé fǎn zhào kè,fēng càn chén yáo jiǔ。
引满非压惊,壮哉此奇叟。yǐn mǎn fēi yā jīng,zhuàng zāi cǐ qí sǒu。

题虎口馀生图

郑孝胥

风行一世金赎命,朝处华堂夕槛阱。fēng xíng yī shì jīn shú mìng,cháo chù huá táng xī kǎn jǐng。
贵人丧胆伍俘囚,此日相怜尽同病。guì rén sàng dǎn wǔ fú qiú,cǐ rì xiāng lián jǐn tóng bìng。
穷民无归阻草莱,虎之盗世良可哀。qióng mín wú guī zǔ cǎo lái,hǔ zhī dào shì liáng kě āi。
披图谁念承平日,四海康庄任往来。pī tú shuí niàn chéng píng rì,sì hǎi kāng zhuāng rèn wǎng lái。