古诗词

闻江建霞京卿卒于苏州感赋二首

郑孝胥

诏书夕下震朝端,江郑同登世所看。zhào shū xī xià zhèn cháo duān,jiāng zhèng tóng dēng shì suǒ kàn。
不出固应全首领,独存真欲裂衣冠。bù chū gù yīng quán shǒu lǐng,dú cún zhēn yù liè yī guān。
龙颜日角萦魂梦,玉宇琼楼警岁寒。lóng yán rì jiǎo yíng hún mèng,yù yǔ qióng lóu jǐng suì hán。
极目茫茫天又阔,泪河莫为助波澜。jí mù máng máng tiān yòu kuò,lèi hé mò wèi zhù bō lán。
猜您喜欢

旁观一首

郑孝胥

当局固无觉,旁观亦自疑。dāng jú gù wú jué,páng guān yì zì yí。
难言天下变,未信老夫知。nán yán tiān xià biàn,wèi xìn lǎo fū zhī。
囊底智何在,周馀民偶遗。náng dǐ zhì hé zài,zhōu yú mín ǒu yí。
后清三百载,聊与彼苍期。hòu qīng sān bǎi zài,liáo yǔ bǐ cāng qī。

题刘氏从母小像

郑孝胥

儿时事历历,壮岁反多忘。ér shí shì lì lì,zhuàng suì fǎn duō wàng。
一忆姨相唤,真同母在堂。yī yì yí xiāng huàn,zhēn tóng mǔ zài táng。
乱离负乡土,亲爱苦肝肠。luàn lí fù xiāng tǔ,qīn ài kǔ gān cháng。
莫话山兜尾,残年付夕阳。mò huà shān dōu wěi,cán nián fù xī yáng。

书扇赠武藤大使

郑孝胥

岘首羊叔子,云台马伏波。xiàn shǒu yáng shū zi,yún tái mǎ fú bō。
风怀去人远,谈吐得天多。fēng huái qù rén yuǎn,tán tǔ dé tiān duō。
沧海当斜照,朱楼出翠蛾。cāng hǎi dāng xié zhào,zhū lóu chū cuì é。
烹茶留片刻,不厌小诗么。pēng chá liú piàn kè,bù yàn xiǎo shī me。

春归

郑孝胥

正是春归却送归,斜街长日见花飞。zhèng shì chūn guī què sòng guī,xié jiē zhǎng rì jiàn huā fēi。
茶能破睡人终倦,诗与排愁事已微。chá néng pò shuì rén zhōng juàn,shī yǔ pái chóu shì yǐ wēi。
三十不官宁有道,一生负气恐全非。sān shí bù guān níng yǒu dào,yī shēng fù qì kǒng quán fēi。
昨宵索共红裙醉,酒泪无端欲满衣。zuó xiāo suǒ gòng hóng qún zuì,jiǔ lèi wú duān yù mǎn yī。

六月十六日观洗象

郑孝胥

宣南洗象迎初伏,万骑千车夹水看。xuān nán xǐ xiàng yíng chū fú,wàn qí qiān chē jiā shuǐ kàn。
法驾旧仪从卤簿,玉泉新涨试波澜。fǎ jià jiù yí cóng lǔ bù,yù quán xīn zhǎng shì bō lán。
蒲甘国破封难复,莽氏民存业遂残。pú gān guó pò fēng nán fù,mǎng shì mín cún yè suì cán。
留汝南荒遗老在,可堪有齿已先寒。liú rǔ nán huāng yí lǎo zài,kě kān yǒu chǐ yǐ xiān hán。

九日独登清凉山

郑孝胥

科头直上翠微亭,吴甸诸峰向我青。kē tóu zhí shàng cuì wēi tíng,wú diān zhū fēng xiàng wǒ qīng。
新霁云归江浦暗,晓风浪入石头腥。xīn jì yún guī jiāng pǔ àn,xiǎo fēng làng rù shí tóu xīng。
忍饥方朔非真隐,避地梁鸿自客星。rěn jī fāng shuò fēi zhēn yǐn,bì dì liáng hóng zì kè xīng。
意气频年收拾尽,登高何事叩苍冥。yì qì pín nián shōu shí jǐn,dēng gāo hé shì kòu cāng míng。

人日登陶然亭

郑孝胥

春来料理唤吟朋,暖日江亭便可登。chūn lái liào lǐ huàn yín péng,nuǎn rì jiāng tíng biàn kě dēng。
林杪山光能映酒,芦根泉脉欲消冰。lín miǎo shān guāng néng yìng jiǔ,lú gēn quán mài yù xiāo bīng。
闲曹踪迹人谁觉,老辈追陪我亦曾。xián cáo zōng jì rén shuí jué,lǎo bèi zhuī péi wǒ yì céng。
犹有后山同刻意,故应风味爱盲僧。yóu yǒu hòu shān tóng kè yì,gù yīng fēng wèi ài máng sēng。

赠许豫生下第南归

郑孝胥

西笑频嗟宦未成,故山还我旧才名。xī xiào pín jiē huàn wèi chéng,gù shān hái wǒ jiù cái míng。
春衫涴酒重寻梦,纨扇题诗又送行。chūn shān wò jiǔ zhòng xún mèng,wán shàn tí shī yòu sòng xíng。
海上闲居娱寿母,朝端知己说门生。hǎi shàng xián jū yú shòu mǔ,cháo duān zhī jǐ shuō mén shēng。
南归垂翅吾犹羡,姜被多年冷弟兄。nán guī chuí chì wú yóu xiàn,jiāng bèi duō nián lěng dì xiōng。

官学雨中与陈笙陔夜坐

郑孝胥

宣南五月翻阶雨,二客虚堂坐渺然。xuān nán wǔ yuè fān jiē yǔ,èr kè xū táng zuò miǎo rán。
聊喜素心共今夕,忽惊浪迹近中年。liáo xǐ sù xīn gòng jīn xī,hū jīng làng jì jìn zhōng nián。
清谈忍刺当时事,归梦贪寻自在眠。qīng tán rěn cì dāng shí shì,guī mèng tān xún zì zài mián。
来日闭门同索句,便从正字证诗禅。lái rì bì mén tóng suǒ jù,biàn cóng zhèng zì zhèng shī chán。

冯园看牡丹

郑孝胥

出郭车声不厌迟,寻春聊赴好花期。chū guō chē shēng bù yàn chí,xún chūn liáo fù hǎo huā qī。
园林客里重游地,风日樽前绝艳思。yuán lín kè lǐ zhòng yóu dì,fēng rì zūn qián jué yàn sī。
孤宦正堪栖物外,壮年转易触儿时。gū huàn zhèng kān qī wù wài,zhuàng nián zhuǎn yì chù ér shí。
阿翁轶事谁能说,感激初闻访友诗。ā wēng yì shì shuí néng shuō,gǎn jī chū wén fǎng yǒu shī。

寄栗生兄

郑孝胥

齑盐未了持家事,灯火惟馀课弟编。jī yán wèi le chí jiā shì,dēng huǒ wéi yú kè dì biān。
料理儿曹聊晚计,浮湛闾里忽中年。liào lǐ ér cáo liáo wǎn jì,fú zhàn lǘ lǐ hū zhōng nián。
好乘佳日舒心眼,莫遣新霜拂鬓边。hǎo chéng jiā rì shū xīn yǎn,mò qiǎn xīn shuāng fú bìn biān。
准拟江淮乞郡倅,为兄先办杖头钱。zhǔn nǐ jiāng huái qǐ jùn cuì,wèi xiōng xiān bàn zhàng tóu qián。

枕上

郑孝胥

闲身急景暗中过,枕上方惊去日多。xián shēn jí jǐng àn zhōng guò,zhěn shàng fāng jīng qù rì duō。
月影渐寒秋浩洞,柝声弥厉夜嵯峨。yuè yǐng jiàn hán qiū hào dòng,tuò shēng mí lì yè cuó é。
养生候密须逢子,学道心繁总著魔。yǎng shēng hòu mì xū féng zi,xué dào xīn fán zǒng zhù mó。
是事故应思熟烂,不将美睡换奔波。shì shì gù yīng sī shú làn,bù jiāng měi shuì huàn bēn bō。

八月二十八日夜坐时将出都

郑孝胥

宵凉百念集孤灯,暗雨鸣廊睡未能。xiāo liáng bǎi niàn jí gū dēng,àn yǔ míng láng shuì wèi néng。
生计坐怜秋一叶,归程冥想浪千层。shēng jì zuò lián qiū yī yè,guī chéng míng xiǎng làng qiān céng。
寒心国事浑难料,堆眼官资信可憎。hán xīn guó shì hún nán liào,duī yǎn guān zī xìn kě zēng。
此去梦中应不忘,顺承门内近觚棱。cǐ qù mèng zhōng yīng bù wàng,shùn chéng mén nèi jìn gū léng。

听水楼偕伯潜夜坐

郑孝胥

人闲可语转寥寥,默坐空山尽此宵。rén xián kě yǔ zhuǎn liáo liáo,mò zuò kōng shān jǐn cǐ xiāo。
月黑忽惊林突兀,泉枯惟对石嶕峣。yuè hēi hū jīng lín tū wù,quán kū wéi duì shí jiāo yáo。
宣南气类今难问,楼上诗魂我欲招。xuān nán qì lèi jīn nán wèn,lóu shàng shī hún wǒ yù zhāo。
莫便相逢恨岑寂,明朝分手马江潮。mò biàn xiāng féng hèn cén jì,míng cháo fēn shǒu mǎ jiāng cháo。

东坡生日集翁铁梅斋中

郑孝胥

江上残年我又归,高斋雪后正添衣。jiāng shàng cán nián wǒ yòu guī,gāo zhāi xuě hòu zhèng tiān yī。
终知此老堂堂在,剩觉虚名种种非。zhōng zhī cǐ lǎo táng táng zài,shèng jué xū míng zhǒng zhǒng fēi。
酒半题诗忘客去,香中读画爱梅肥。jiǔ bàn tí shī wàng kè qù,xiāng zhōng dú huà ài méi féi。
聚山楼外山能识,只欠相携看夕晖。jù shān lóu wài shān néng shí,zhǐ qiàn xiāng xié kàn xī huī。
1334«3456789»