古诗词

高松保郎诗

郑孝胥

断腕高松氏,歌者良纷纷。duàn wàn gāo sōng shì,gē zhě liáng fēn fēn。
四坐且勿喧,听代保郎言。sì zuò qiě wù xuān,tīng dài bǎo láng yán。
保郎家江户,事在明治前。bǎo láng jiā jiāng hù,shì zài míng zhì qián。
少小无所知,但念知己恩。shǎo xiǎo wú suǒ zhī,dàn niàn zhī jǐ ēn。
藩法时方酷,义父抱深冤。fān fǎ shí fāng kù,yì fù bào shēn yuān。
狱急待自杀,营救穷百端。yù jí dài zì shā,yíng jiù qióng bǎi duān。
俱死犹不解,智竭惟有身。jù sǐ yóu bù jiě,zhì jié wéi yǒu shēn。
探怀出白刃,霜光蚀我魂。tàn huái chū bái rèn,shuāng guāng shí wǒ hún。
低回语左臂,全归愧难全。dī huí yǔ zuǒ bì,quán guī kuì nán quán。
断者不复续,今日与汝分。duàn zhě bù fù xù,jīn rì yǔ rǔ fēn。
欲下齿牙断,神鬼啼右边。yù xià chǐ yá duàn,shén guǐ tí yòu biān。
谁知父母躯,彼此乃相残。shuí zhī fù mǔ qū,bǐ cǐ nǎi xiāng cán。
一挥何时落,昏绝耳不闻。yī huī hé shí luò,hūn jué ěr bù wén。
俄然视白日,岂意犹生存。é rán shì bái rì,qǐ yì yóu shēng cún。
收我刀如风,涤我血翻盆。shōu wǒ dāo rú fēng,dí wǒ xuè fān pén。
修书仍函腕,驰献辞悲酸。xiū shū réng hán wàn,chí xiàn cí bēi suān。
义父幸得白,残躯越中年。yì fù xìng dé bái,cán qū yuè zhōng nián。
支体已不痛,沈痛在心肝。zhī tǐ yǐ bù tòng,shěn tòng zài xīn gān。
卖药溷市人,忏悔向世尊。mài yào hùn shì rén,chàn huǐ xiàng shì zūn。
众生有疾苦,莫似我艰辛。zhòng shēng yǒu jí kǔ,mò shì wǒ jiān xīn。
大清黎公来,遗我以古文。dà qīng lí gōng lái,yí wǒ yǐ gǔ wén。
李公尤慷慨,陈义高青天。lǐ gōng yóu kāng kǎi,chén yì gāo qīng tiān。
保郎身见在,保郎名已传。bǎo láng shēn jiàn zài,bǎo láng míng yǐ chuán。
会有义士知,热泪坠衣巾。huì yǒu yì shì zhī,rè lèi zhuì yī jīn。
人生历情劫,忧患深相缠。rén shēng lì qíng jié,yōu huàn shēn xiāng chán。
本心要不昧,君子或见怜。běn xīn yào bù mèi,jūn zi huò jiàn lián。
保郎骨可朽,义士泪不干。bǎo láng gǔ kě xiǔ,yì shì lèi bù gàn。
猜您喜欢

答庄思缄

郑孝胥

茹蔬讽佛庄夫子,自忏平生十斗才。rú shū fěng fú zhuāng fū zi,zì chàn píng shēng shí dòu cái。
应念龙编旧归客,犹持残笔守书堆。yīng niàn lóng biān jiù guī kè,yóu chí cán bǐ shǒu shū duī。

余绍宋求题梁格庄会葬图

郑孝胥

梁墓还依梁格庄,一时临穴比三良。liáng mù hái yī liáng gé zhuāng,yī shí lín xué bǐ sān liáng。
人生死所真难觅,未许青山恋故乡。rén shēng sǐ suǒ zhēn nán mì,wèi xǔ qīng shān liàn gù xiāng。

夜直杂诗

郑孝胥

乱后离形更绝踪,倚楼惟觉海吞胸。luàn hòu lí xíng gèng jué zōng,yǐ lóu wéi jué hǎi tūn xiōng。
如何束缚酬知己,便向人间事董龙。rú hé shù fù chóu zhī jǐ,biàn xiàng rén jiān shì dǒng lóng。

夜直杂诗

郑孝胥

补履干将敢自珍,卅年养气刃如新。bǔ lǚ gàn jiāng gǎn zì zhēn,sà nián yǎng qì rèn rú xīn。
淮阴未合尸无赖,熟视真为胯下人。huái yīn wèi hé shī wú lài,shú shì zhēn wèi kuà xià rén。

夜直杂诗

郑孝胥

謻台历级苦难穷,况瘁终怜效小忠。yí tái lì jí kǔ nán qióng,kuàng cuì zhōng lián xiào xiǎo zhōng。
阿堵平生憎出口,而今翻作嗫嚅翁。ā dǔ píng shēng zēng chū kǒu,ér jīn fān zuò niè rú wēng。

夜直杂诗

郑孝胥

恩遇何曾得寸酬,峨眉谣诼转遗忧。ēn yù hé céng dé cùn chóu,é méi yáo zhuó zhuǎn yí yōu。
冬郎欲毕金銮记,未必朱梁许暂留。dōng láng yù bì jīn luán jì,wèi bì zhū liáng xǔ zàn liú。

夜直杂诗

郑孝胥

高鸟犹难避网罗,营巢慕燕意如何。gāo niǎo yóu nán bì wǎng luó,yíng cháo mù yàn yì rú hé。
宫中莫爱鱼龙戏,四面宵来是楚歌。gōng zhōng mò ài yú lóng xì,sì miàn xiāo lái shì chǔ gē。

夜直杂诗

郑孝胥

忍辱怀忧志久违,朝回亦已换春衣。rěn rǔ huái yōu zhì jiǔ wéi,cháo huí yì yǐ huàn chūn yī。
宣南花事何心问,开尽樱桃我未归。xuān nán huā shì hé xīn wèn,kāi jǐn yīng táo wǒ wèi guī。

四月初五日夜直

郑孝胥

仙人忍辱在高堂,绕指元来百炼钢。xiān rén rěn rǔ zài gāo táng,rào zhǐ yuán lái bǎi liàn gāng。
玉碎瓦全真好语,可堪悲壮出君王。yù suì wǎ quán zhēn hǎo yǔ,kě kān bēi zhuàng chū jūn wáng。

四月初五日夜直

郑孝胥

班彪《王命论》犹新,又过今年甲子春。bān biāo wáng mìng lùn yóu xīn,yòu guò jīn nián jiǎ zi chūn。
日者桥边休纵语,命中终恐是遗民。rì zhě qiáo biān xiū zòng yǔ,mìng zhōng zhōng kǒng shì yí mín。

四月初五日夜直

郑孝胥

祈死谁知士燮哀,苟全性命且徘徊。qí sǐ shuí zhī shì xiè āi,gǒu quán xìng mìng qiě pái huái。
王城依旧人如海,名德翻推褚彦回。wáng chéng yī jiù rén rú hǎi,míng dé fān tuī chǔ yàn huí。

四月初五日夜直

郑孝胥

十丈红尘日暮时,敝车羸马欲安之?shí zhàng hóng chén rì mù shí,bì chē léi mǎ yù ān zhī?
年来已自耽岑寂,却为闻歌更惹悲。nián lái yǐ zì dān cén jì,què wèi wén gē gèng rě bēi。

四月初五日夜直

郑孝胥

苑树宫墙返照黄,小窗净几味偏长。yuàn shù gōng qiáng fǎn zhào huáng,xiǎo chuāng jìng jǐ wèi piān zhǎng。
消磨一日吾何惜,便借衙斋作道场。xiāo mó yī rì wú hé xī,biàn jiè yá zhāi zuò dào chǎng。

四月初五日夜直

郑孝胥

人间怀璧能为罪,今日天家念匹夫。rén jiān huái bì néng wèi zuì,jīn rì tiān jiā niàn pǐ fū。
持是安归应自省,兵戈豺虎塞前途。chí shì ān guī yīng zì shěng,bīng gē chái hǔ sāi qián tú。

四月初五日夜直

郑孝胥

鄜州杜老费清才,谁信忘家有此回?fū zhōu dù lǎo fèi qīng cái,shuí xìn wàng jiā yǒu cǐ huí?
独寐凤城人未起,一窗斜月枕边来。dú mèi fèng chéng rén wèi qǐ,yī chuāng xié yuè zhěn biān lái。