古诗词

七月二十日召对纪恩

郑孝胥

皇帝破资格,不忽一士微。huáng dì pò zī gé,bù hū yī shì wēi。
何来江南丞,是日登丹墀。hé lái jiāng nán chéng,shì rì dēng dān chí。
晓色丽禁闼,流光度罘罳。xiǎo sè lì jìn tà,liú guāng dù fú sī。
内官肃前导,屏气当帘帷。nèi guān sù qián dǎo,píng qì dāng lián wéi。
大哉本朝法,独对无所疑。dà zāi běn cháo fǎ,dú duì wú suǒ yí。
榻前咫尺地,君臣义在兹。tà qián zhǐ chǐ dì,jūn chén yì zài zī。
天容何清耸,尧颡高嶷嶷。tiān róng hé qīng sǒng,yáo sǎng gāo yí yí。
咨汝应尽言,愀然闻累欷。zī rǔ yīng jǐn yán,qiǎo rán wén lèi xī。
于时实忘身,长跽纷陈辞。yú shí shí wàng shēn,zhǎng jì fēn chén cí。
臣闻立国本,有备乃不危。chén wén lì guó běn,yǒu bèi nǎi bù wēi。
积弱非一朝,无兵绝难支。jī ruò fēi yī cháo,wú bīng jué nán zhī。
愿言示所急,举国知所归。yuàn yán shì suǒ jí,jǔ guó zhī suǒ guī。
以我亿兆人,溃此千万围。yǐ wǒ yì zhào rén,kuì cǐ qiān wàn wéi。
致死而后生,其端自毫厘。zhì sǐ ér hòu shēng,qí duān zì háo lí。
士夫躬为倡,事实不可迟。shì fū gōng wèi chàng,shì shí bù kě chí。
祸来侔丘山,甫去皆燕嬉。huò lái móu qiū shān,fǔ qù jiē yàn xī。
初无忧患情,何从振其衰?chū wú yōu huàn qíng,hé cóng zhèn qí shuāi?
所陈第一义,舍是非臣知。suǒ chén dì yī yì,shě shì fēi chén zhī。
忠愤见声色,封章出诸怀。zhōng fèn jiàn shēng sè,fēng zhāng chū zhū huái。
上意为之动,引手受所赍。shàng yì wèi zhī dòng,yǐn shǒu shòu suǒ jī。
再拜奉身退,踟蹰独含悽。zài bài fèng shēn tuì,chí chú dú hán qī。
耿耿宫烛光,摇摇在心脾。gěng gěng gōng zhú guāng,yáo yáo zài xīn pí。
猜您喜欢

固始吴氏家诫卷书后

郑孝胥

介寿称觞俗所同,长言劝诫见家风。jiè shòu chēng shāng sú suǒ tóng,zhǎng yán quàn jiè jiàn jiā fēng。
人生只有思亲日,莫付良辰乐事中。rén shēng zhǐ yǒu sī qīn rì,mò fù liáng chén lè shì zhōng。

短狐

郑孝胥

射影含沙见短狐,高明悬的亦非夫。shè yǐng hán shā jiàn duǎn hú,gāo míng xuán de yì fēi fū。
纷纷魑魅争光者,颇解虚堂息影无。fēn fēn chī mèi zhēng guāng zhě,pǒ jiě xū táng xī yǐng wú。

廿九夜四鼓作

郑孝胥

冰簟银床暑未收,时看萤火坠高楼。bīng diàn yín chuáng shǔ wèi shōu,shí kàn yíng huǒ zhuì gāo lóu。
明河尽向西南泻,一夜金风万斛秋。míng hé jǐn xiàng xī nán xiè,yī yè jīn fēng wàn hú qiū。

食菜尾羹绿豆浇饭

郑孝胥

鸡子调黄嫩似橙,芥根屡切不妨生。jī zi diào huáng nèn shì chéng,jiè gēn lǚ qiè bù fáng shēng。
会心正在酸咸外,一啜闽中菜尾羹。huì xīn zhèng zài suān xián wài,yī chuài mǐn zhōng cài wěi gēng。

食菜尾羹绿豆浇饭

郑孝胥

憎浓喜淡理谁参,舌本荤腥渐不堪。zēng nóng xǐ dàn lǐ shuí cān,shé běn hūn xīng jiàn bù kān。
绿豆冷淘浇白饭,何如莱菔苦中甘?lǜ dòu lěng táo jiāo bái fàn,hé rú lái fú kǔ zhōng gān?

燕台舟中望玉皇顶

郑孝胥

青山积恨人何在,逝水添波海更深。qīng shān jī hèn rén hé zài,shì shuǐ tiān bō hǎi gèng shēn。
此海此山谁记得,断魂残梦欲相寻。cǐ hǎi cǐ shān shuí jì dé,duàn hún cán mèng yù xiāng xún。

十五夜看月落

郑孝胥

残宵孤坐将何待,暗裹流光亦可惊。cán xiāo gū zuò jiāng hé dài,àn guǒ liú guāng yì kě jīng。
夜色苍苍收欲尽,却看坠月入天明。yè sè cāng cāng shōu yù jǐn,què kàn zhuì yuè rù tiān míng。

偃月厅

郑孝胥

帝座真看致客星,杀机天发几曾停。dì zuò zhēn kàn zhì kè xīng,shā jī tiān fā jǐ céng tíng。
西风又作新凉味,闲煞三秋偃月厅。xī fēng yòu zuò xīn liáng wèi,xián shā sān qiū yǎn yuè tīng。

李厚基求题所藏李星野先生书册

郑孝胥

强项当年慑万夫,食贫岁晚溷泥涂。qiáng xiàng dāng nián shè wàn fū,shí pín suì wǎn hùn ní tú。
故交遗墨空惆怅,气尽佣书李望都。gù jiāo yí mò kōng chóu chàng,qì jǐn yōng shū lǐ wàng dōu。

闰二月十日中照以微疾卒于沪寝偕景垂自青岛航海十八日到沪

郑孝胥

启棺一视真长决,面色如生识汝哀。qǐ guān yī shì zhēn zhǎng jué,miàn sè rú shēng shí rǔ āi。
四十九年缘顿尽,不留十日待人来。sì shí jiǔ nián yuán dùn jǐn,bù liú shí rì dài rén lái。

西本省三挽诗

郑孝胥

亲受《尚书》乙庵叟,共尊圣祖海藏楼。qīn shòu shàng shū yǐ ān sǒu,gòng zūn shèng zǔ hǎi cáng lóu。
商量志业春秋在,欲仗先生诉九幽。shāng liàng zhì yè chūn qiū zài,yù zhàng xiān shēng sù jiǔ yōu。

日本渡边晨亩求题所画孔雀展屏

郑孝胥

手张孔翠惜鬖鬖,此画曾过夜起庵。shǒu zhāng kǒng cuì xī sān sān,cǐ huà céng guò yè qǐ ān。
且傍寒泉避牛触,徘徊五亦厌东南。qiě bàng hán quán bì niú chù,pái huái wǔ yì yàn dōng nán。

岩田爱之助俱游圆山公园入长乐寺访赖山阳墓

郑孝胥

《春秋》空抱尊王志,未有山阳史笔功。chūn qiū kōng bào zūn wáng zhì,wèi yǒu shān yáng shǐ bǐ gōng。
破晓穿林来一揖,暗愁文字掩英雄。pò xiǎo chuān lín lái yī yī,àn chóu wén zì yǎn yīng xióng。

循廊

郑孝胥

去来谁梦复谁真,丛菊年年伴此身。qù lái shuí mèng fù shuí zhēn,cóng jú nián nián bàn cǐ shēn。
又是残秋增怅惘,循廊来觅看花人。yòu shì cán qiū zēng chàng wǎng,xún láng lái mì kàn huā rén。

十月十五夜落月

郑孝胥

凄清月色无今古,寂寞人间有死生。qī qīng yuè sè wú jīn gǔ,jì mò rén jiān yǒu sǐ shēng。
雾阁云窗忽今夕,只将涕泪送西倾。wù gé yún chuāng hū jīn xī,zhǐ jiāng tì lèi sòng xī qīng。