古诗词

七月二十日召对纪恩

郑孝胥

皇帝破资格,不忽一士微。huáng dì pò zī gé,bù hū yī shì wēi。
何来江南丞,是日登丹墀。hé lái jiāng nán chéng,shì rì dēng dān chí。
晓色丽禁闼,流光度罘罳。xiǎo sè lì jìn tà,liú guāng dù fú sī。
内官肃前导,屏气当帘帷。nèi guān sù qián dǎo,píng qì dāng lián wéi。
大哉本朝法,独对无所疑。dà zāi běn cháo fǎ,dú duì wú suǒ yí。
榻前咫尺地,君臣义在兹。tà qián zhǐ chǐ dì,jūn chén yì zài zī。
天容何清耸,尧颡高嶷嶷。tiān róng hé qīng sǒng,yáo sǎng gāo yí yí。
咨汝应尽言,愀然闻累欷。zī rǔ yīng jǐn yán,qiǎo rán wén lèi xī。
于时实忘身,长跽纷陈辞。yú shí shí wàng shēn,zhǎng jì fēn chén cí。
臣闻立国本,有备乃不危。chén wén lì guó běn,yǒu bèi nǎi bù wēi。
积弱非一朝,无兵绝难支。jī ruò fēi yī cháo,wú bīng jué nán zhī。
愿言示所急,举国知所归。yuàn yán shì suǒ jí,jǔ guó zhī suǒ guī。
以我亿兆人,溃此千万围。yǐ wǒ yì zhào rén,kuì cǐ qiān wàn wéi。
致死而后生,其端自毫厘。zhì sǐ ér hòu shēng,qí duān zì háo lí。
士夫躬为倡,事实不可迟。shì fū gōng wèi chàng,shì shí bù kě chí。
祸来侔丘山,甫去皆燕嬉。huò lái móu qiū shān,fǔ qù jiē yàn xī。
初无忧患情,何从振其衰?chū wú yōu huàn qíng,hé cóng zhèn qí shuāi?
所陈第一义,舍是非臣知。suǒ chén dì yī yì,shě shì fēi chén zhī。
忠愤见声色,封章出诸怀。zhōng fèn jiàn shēng sè,fēng zhāng chū zhū huái。
上意为之动,引手受所赍。shàng yì wèi zhī dòng,yǐn shǒu shòu suǒ jī。
再拜奉身退,踟蹰独含悽。zài bài fèng shēn tuì,chí chú dú hán qī。
耿耿宫烛光,摇摇在心脾。gěng gěng gōng zhú guāng,yáo yáo zài xīn pí。
猜您喜欢

海藏楼杂诗

郑孝胥

汤赵走相语,南皮昨已薨。tāng zhào zǒu xiāng yǔ,nán pí zuó yǐ hōng。
郁郁此老翁,其意宁乐生。yù yù cǐ lǎo wēng,qí yì níng lè shēng。
一生抱忠节,旧学颇殚精。yī shēng bào zhōng jié,jiù xué pǒ dān jīng。
惜哉如纨扇,秋至难施行。xī zāi rú wán shàn,qiū zhì nán shī xíng。
公常称我诗,谓非世士能。gōng cháng chēng wǒ shī,wèi fēi shì shì néng。
江湖虽浩荡,隐愧知己情。jiāng hú suī hào dàng,yǐn kuì zhī jǐ qíng。
年年泥忆云,今日殊幽明。nián nián ní yì yún,jīn rì shū yōu míng。
病中必见恨,此恨终冥冥。bìng zhōng bì jiàn hèn,cǐ hèn zhōng míng míng。

海藏楼杂诗

郑孝胥

抱冰堂中饭,馀位犹在腹。bào bīng táng zhōng fàn,yú wèi yóu zài fù。
别时恐遂绝,所欠唯一哭。bié shí kǒng suì jué,suǒ qiàn wéi yī kū。
弃官如弃世,用意固已毒。qì guān rú qì shì,yòng yì gù yǐ dú。
知公疾我去,积愤亦殊酷。zhī gōng jí wǒ qù,jī fèn yì shū kù。
偶然见其诗,失叹不自觉。ǒu rán jiàn qí shī,shī tàn bù zì jué。
却求爪雪卷,感念定何触。què qiú zhǎo xuě juǎn,gǎn niàn dìng hé chù。
功名果灭性,并世迷九曲。gōng míng guǒ miè xìng,bìng shì mí jiǔ qū。
子期既云亡,高山欲谁属。zi qī jì yún wáng,gāo shān yù shuí shǔ。

海藏楼杂诗

郑孝胥

南皮往论诗,颇亦执偏见。nán pí wǎng lùn shī,pǒ yì zhí piān jiàn。
素轻王右丞,于诗乃尤讪。sù qīng wáng yòu chéng,yú shī nǎi yóu shàn。
诗人陈子言,所学最矜鍊。shī rén chén zi yán,suǒ xué zuì jīn liàn。
以余比摩诘,境静诗愈远。yǐ yú bǐ mó jí,jìng jìng shī yù yuǎn。
辋川有奇兴,真味不容乱。wǎng chuān yǒu qí xīng,zhēn wèi bù róng luàn。
君其追裴迪,和我竹里馆。jūn qí zhuī péi dí,hé wǒ zhú lǐ guǎn。

海藏楼杂诗

郑孝胥

蛰仙将入觐,忠愤不可当。zhé xiān jiāng rù jìn,zhōng fèn bù kě dāng。
我于三薰之,少安莫怒张。wǒ yú sān xūn zhī,shǎo ān mò nù zhāng。
事君信乃谏,未信必两伤。shì jūn xìn nǎi jiàn,wèi xìn bì liǎng shāng。
百伤亦不惜,知子抱烈肠。bǎi shāng yì bù xī,zhī zi bào liè cháng。
天下事之大,气平臂奚攘。tiān xià shì zhī dà,qì píng bì xī rǎng。
睹子朴直姿,当使群疑亡。dǔ zi pǔ zhí zī,dāng shǐ qún yí wáng。
多言定何益,无欲谁则刚。duō yán dìng hé yì,wú yù shuí zé gāng。
朝廷患多欲,孰知我非狂?cháo tíng huàn duō yù,shú zhī wǒ fēi kuáng?

海藏楼杂诗

郑孝胥

石遗失其偶,孤吟成老鳏。shí yí shī qí ǒu,gū yín chéng lǎo guān。
故山愁独归,岂如寄朝官。gù shān chóu dú guī,qǐ rú jì cháo guān。
下笔不自休,神伤赋萧闲。xià bǐ bù zì xiū,shén shāng fù xiāo xián。
江郎才未尽,晚景犹悽酸。jiāng láng cái wèi jǐn,wǎn jǐng yóu qī suān。
别来肆于诗,皮陆可跻攀。bié lái sì yú shī,pí lù kě jī pān。
鳏夫与冷宦,气味极相关。guān fū yǔ lěng huàn,qì wèi jí xiāng guān。
流传悼亡作,微之何足言。liú chuán dào wáng zuò,wēi zhī hé zú yán。

海藏楼杂诗

郑孝胥

昨宵不成寐,稍倦上灯后。zuó xiāo bù chéng mèi,shāo juàn shàng dēng hòu。
闭门更强坐,睡味如中酒。bì mén gèng qiáng zuò,shuì wèi rú zhōng jiǔ。
对书辄瞑目,纸笔屡脱手。duì shū zhé míng mù,zhǐ bǐ lǚ tuō shǒu。
意中谓殊蚤,数起自斗薮。yì zhōng wèi shū zǎo,shù qǐ zì dòu sǒu。
俄然若不觉,惊觉风怒吼。é rán ruò bù jué,jīng jué fēng nù hǒu。
朦胧疑雨至,窥牖粲星斗。méng lóng yí yǔ zhì,kuī yǒu càn xīng dòu。

海藏楼杂诗

郑孝胥

寄禅本才士,为僧名转盛。jì chán běn cái shì,wèi sēng míng zhuǎn shèng。
见嘲壬秋翁,岛瘦心所病。jiàn cháo rén qiū wēng,dǎo shòu xīn suǒ bìng。
今年学寒郊,风味颇峭硬。jīn nián xué hán jiāo,fēng wèi pǒ qiào yìng。
虽云六十化,未免近饾饤。suī yún liù shí huà,wèi miǎn jìn dòu dìng。
山人当自寿,雄据天童胜。shān rén dāng zì shòu,xióng jù tiān tóng shèng。
以诗作佛事,四海必响应。yǐ shī zuò fú shì,sì hǎi bì xiǎng yīng。
聊为童子戏,直入散僧圣。liáo wèi tóng zi xì,zhí rù sàn sēng shèng。

海藏楼杂诗

郑孝胥

古称鞠有华,独以黄为美。gǔ chēng jū yǒu huá,dú yǐ huáng wèi měi。
何时种始变,烂漫如错彩。hé shí zhǒng shǐ biàn,làn màn rú cuò cǎi。
燕都重细株,虎须必登几。yàn dōu zhòng xì zhū,hǔ xū bì dēng jǐ。
九华与金管,堆眼众莫喜。jiǔ huá yǔ jīn guǎn,duī yǎn zhòng mò xǐ。
扬州花稍奇,过江似难比。yáng zhōu huā shāo qí,guò jiāng shì nán bǐ。
沪渎盛花事,佳植鲜入市。hù dú shèng huā shì,jiā zhí xiān rù shì。
吾园绯与褐,殊态各俶诡。wú yuán fēi yǔ hè,shū tài gè chù guǐ。
瘦瓣卷绿心,含意藐金紫。shòu bàn juǎn lǜ xīn,hán yì miǎo jīn zǐ。
闭门独婆娑,几日风雨里。bì mén dú pó suō,jǐ rì fēng yǔ lǐ。
聊与花为徒,呼酒试酌彼。liáo yǔ huā wèi tú,hū jiǔ shì zhuó bǐ。

海藏楼杂诗

郑孝胥

枯坐欲成梦,寒意侵两膝。kū zuò yù chéng mèng,hán yì qīn liǎng xī。
起看天如盘,乃有数星出。qǐ kàn tiān rú pán,nǎi yǒu shù xīng chū。
披书漫不省,伸纸复弄笔。pī shū màn bù shěng,shēn zhǐ fù nòng bǐ。
舍此穷生涯,娱我更何术?shě cǐ qióng shēng yá,yú wǒ gèng hé shù?
少年心未尽,怅惘若有失。shǎo nián xīn wèi jǐn,chàng wǎng ruò yǒu shī。
沉思旋自哂,世味孰可悦?chén sī xuán zì shěn,shì wèi shú kě yuè?
惟当持一念,期与造化灭。wéi dāng chí yī niàn,qī yǔ zào huà miè。
冰天雪窖中,何事恋馀热?bīng tiān xuě jiào zhōng,hé shì liàn yú rè?

海藏楼杂诗

郑孝胥

孔子语闻道,乃曰夕死可。kǒng zi yǔ wén dào,nǎi yuē xī sǐ kě。
闻道知几人,死者盖已夥。wén dào zhī jǐ rén,sǐ zhě gài yǐ huǒ。
读之每失笑,求道计殊左。dú zhī měi shī xiào,qiú dào jì shū zuǒ。
道自有生死,安之实在我。dào zì yǒu shēng sǐ,ān zhī shí zài wǒ。
畏死而乐生,死遂为子祸。wèi sǐ ér lè shēng,sǐ suì wèi zi huò。
吾今伏孔子,敢死气磊砢。wú jīn fú kǒng zi,gǎn sǐ qì lěi kē。
彼云魂有灵,亦未脱缰锁。bǐ yún hún yǒu líng,yì wèi tuō jiāng suǒ。

海藏楼杂诗

郑孝胥

北风叶尽飞,楼阁乃杰出。běi fēng yè jǐn fēi,lóu gé nǎi jié chū。
高处虽甚寒,苦自恋斜日。gāo chù suī shén hán,kǔ zì liàn xié rì。
夕鸟何所归,原野顿萧瑟。xī niǎo hé suǒ guī,yuán yě dùn xiāo sè。
邻园蓄苍翠,弥望桂与橘。lín yuán xù cāng cuì,mí wàng guì yǔ jú。
谁令爱春华,众芳有时歇。shuí lìng ài chūn huá,zhòng fāng yǒu shí xiē。
悲吟吾不让,枯槁性所悦。bēi yín wú bù ràng,kū gǎo xìng suǒ yuè。
聊将穷年悲,酬彼芳菲节。liáo jiāng qióng nián bēi,chóu bǐ fāng fēi jié。

海藏楼杂诗

郑孝胥

拔可自山塘,遣船致双栝。bá kě zì shān táng,qiǎn chuán zhì shuāng guā。
闻之喜不寐,隔日信始达。wén zhī xǐ bù mèi,gé rì xìn shǐ dá。
园丁趣往迓,择地坎先掘。yuán dīng qù wǎng yà,zé dì kǎn xiān jué。
入门势夭矫,鳞鬣翠欲泼。rù mén shì yāo jiǎo,lín liè cuì yù pō。
栽时躬审视,筑土务坚实。zāi shí gōng shěn shì,zhù tǔ wù jiān shí。
植援护其干,枝叶忌磨戛。zhí yuán hù qí gàn,zhī yè jì mó jiá。
举臂试忖量,官尺逾七八。jǔ bì shì cǔn liàng,guān chǐ yú qī bā。
齿应与吾等,乃尔成俊物。chǐ yīng yǔ wú děng,nǎi ěr chéng jùn wù。
徘徊走复来,吟玩至日没。pái huái zǒu fù lái,yín wán zhì rì méi。
竟夕为渠愁,时闻北风刮。jìng xī wèi qú chóu,shí wén běi fēng guā。

海藏楼杂诗

郑孝胥

辽东已难收,辽西事欲去。liáo dōng yǐ nán shōu,liáo xī shì yù qù。
诸客方闹堂,主人向何处?zhū kè fāng nào táng,zhǔ rén xiàng hé chù?
东邻假兵力,移民亟盘踞。dōng lín jiǎ bīng lì,yí mín jí pán jù。
意图数年间,逼我以生聚。yì tú shù nián jiān,bī wǒ yǐ shēng jù。
列国知其谋,染指竞借箸。liè guó zhī qí móu,rǎn zhǐ jìng jiè zhù。
吾民如寄生,覆巢在旦暮。wú mín rú jì shēng,fù cháo zài dàn mù。
国亡定何状,睹此应可悟。guó wáng dìng hé zhuàng,dǔ cǐ yīng kě wù。
朝端谁人杰,铁错烦屡铸。cháo duān shuí rén jié,tiě cuò fán lǚ zhù。
永贞刘兴甲,访我如有诉。yǒng zhēn liú xīng jiǎ,fǎng wǒ rú yǒu sù。
吾闻二子来,举足不及履。wú wén èr zi lái,jǔ zú bù jí lǚ。
见渠先致唁,聊以沫相煦。jiàn qú xiān zhì yàn,liáo yǐ mò xiāng xù。
及今犹可救,投药勿再误。jí jīn yóu kě jiù,tóu yào wù zài wù。
辽民休酣寝,人事委天数。liáo mín xiū hān qǐn,rén shì wěi tiān shù。

海藏楼杂诗

郑孝胥

守国知以兵,何如守以民。shǒu guó zhī yǐ bīng,hé rú shǒu yǐ mín。
无民孰与国?恃官终难存。wú mín shú yǔ guó?shì guān zhōng nán cún。
吾民弱至此,久散不能群。wú mín ruò zhì cǐ,jiǔ sàn bù néng qún。
救亡事虽急,翻欲治本原。jiù wáng shì suī jí,fān yù zhì běn yuán。
扬汤以止沸,岂如去其薪。yáng tāng yǐ zhǐ fèi,qǐ rú qù qí xīn。
满蒙苟相合,不下千万人。mǎn méng gǒu xiāng hé,bù xià qiān wàn rén。
部落得渐强,地利谁能分?交通实上策,速决胡逡巡?bù luò dé jiàn qiáng,dì lì shuí néng fēn?jiāo tōng shí shàng cè,sù jué hú qūn xún?
锡公持此谋,程公为我言。xī gōng chí cǐ móu,chéng gōng wèi wǒ yán。
我许为一行,暂为诸侯宾。wǒ xǔ wèi yī xíng,zàn wèi zhū hóu bīn。
悲歌极慷慨,老去弥苦辛。bēi gē jí kāng kǎi,lǎo qù mí kǔ xīn。

海藏楼杂诗

郑孝胥

万物役于人,见用乃为贵。wàn wù yì yú rén,jiàn yòng nǎi wèi guì。
是岂万物情,诬之因自遂。shì qǐ wàn wù qíng,wū zhī yīn zì suì。
试看鹤乘轩,孰与翔天外?shì kàn hè chéng xuān,shú yǔ xiáng tiān wài?
惟人有殊性,徇意终不悔。wéi rén yǒu shū xìng,xùn yì zhōng bù huǐ。
少游与文渊,两已适相背。shǎo yóu yǔ wén yuān,liǎng yǐ shì xiāng bèi。
平生吝轻掷,老去若可弃。píng shēng lìn qīng zhì,lǎo qù ruò kě qì。
每思犯至难,头璧誓俱碎。měi sī fàn zhì nán,tóu bì shì jù suì。
惜哉时无人,谁解赏雄概?xī zāi shí wú rén,shuí jiě shǎng xióng gài?
楼头意万里,缩手久不快。lóu tóu yì wàn lǐ,suō shǒu jiǔ bù kuài。
倚阑更小留,安闲故常态。yǐ lán gèng xiǎo liú,ān xián gù cháng tài。