古诗词

端午桥中丞属题秦权拓本

郑孝胥

开皇穿地证量器,隗状或作林者非。kāi huáng chuān dì zhèng liàng qì,kuí zhuàng huò zuò lín zhě fēi。
匋斋尚书出所得,始信黄门不吾欺。táo zhāi shàng shū chū suǒ dé,shǐ xìn huáng mén bù wú qī。
四钧为石云极数,先后二诏具刻辞。sì jūn wèi shí yún jí shù,xiān hòu èr zhào jù kè cí。
辞意精严书亦称,典重气欲无鼎彝。cí yì jīng yán shū yì chēng,diǎn zhòng qì yù wú dǐng yí。
吾闻先王岁稽器,量衡律度殊等差。wú wén xiān wáng suì jī qì,liàng héng lǜ dù shū děng chà。
地官司市禁伪饰,不中不粥市乃讥。dì guān sī shì jìn wěi shì,bù zhōng bù zhōu shì nǎi jī。
政行四方实赖此,季末杂乱风亦衰。zhèng xíng sì fāng shí lài cǐ,jì mò zá luàn fēng yì shuāi。
前随后宋慕复古,悬式俄弛谁能持?qián suí hòu sòng mù fù gǔ,xuán shì é chí shuí néng chí?
今观此铸审且谨,明壹别白除歉疑。jīn guān cǐ zhù shěn qiě jǐn,míng yī bié bái chú qiàn yí。
轨物垂则圣有作,坊民正俗礼所宜。guǐ wù chuí zé shèng yǒu zuò,fāng mín zhèng sú lǐ suǒ yí。
儒生论秦轻诟病,对此使我增歔欷。rú shēng lùn qín qīng gòu bìng,duì cǐ shǐ wǒ zēng xū xī。
尚书忧时近狂狷,必采隅说容瑕疵。shàng shū yōu shí jìn kuáng juàn,bì cǎi yú shuō róng xiá cī。
会稽刻石彼犹取,昆山可作真吾师。huì jī kè shí bǐ yóu qǔ,kūn shān kě zuò zhēn wú shī。
猜您喜欢

栗兄书言荔支老树枯矣因感念介节叔祖

郑孝胥

岁星人望鲁灵光,此树婆娑共可伤。suì xīng rén wàng lǔ líng guāng,cǐ shù pó suō gòng kě shāng。
不见赪虬虚老屋,载寻白发亦空堂。bù jiàn chēng qiú xū lǎo wū,zài xún bái fā yì kōng táng。
披书海国怀难遣,照影池波梦岂忘。pī shū hǎi guó huái nán qiǎn,zhào yǐng chí bō mèng qǐ wàng。
凭仗阿兄勤点缀,春寒更与种修篁。píng zhàng ā xiōng qín diǎn zhuì,chūn hán gèng yǔ zhǒng xiū huáng。

神户理事署楼中雨望

郑孝胥

危峰郁郁浪苍苍,对此茫茫我亦忘。wēi fēng yù yù làng cāng cāng,duì cǐ máng máng wǒ yì wàng。
时命看天终濩落,雨风注面暂清凉。shí mìng kàn tiān zhōng huò luò,yǔ fēng zhù miàn zàn qīng liáng。
华民力屈愁微业,岛市风移足老羌。huá mín lì qū chóu wēi yè,dǎo shì fēng yí zú lǎo qiāng。
海内故人应绝倒,便从穷发问行藏。hǎi nèi gù rén yīng jué dào,biàn cóng qióng fā wèn xíng cáng。

七月七日官舍风雨中作

郑孝胥

四围山海一身藏,历落嵚崎自笑狂。sì wéi shān hǎi yī shēn cáng,lì luò qīn qí zì xiào kuáng。
天际云涛秋益壮,楼头风雨昼初凉。tiān jì yún tāo qiū yì zhuàng,lóu tóu fēng yǔ zhòu chū liáng。
操心稍悟安心诀,更事翻思忍事方。cāo xīn shāo wù ān xīn jué,gèng shì fān sī rěn shì fāng。
独有韦郎言可念,俸钱虚愧对流亡。dú yǒu wéi láng yán kě niàn,fèng qián xū kuì duì liú wáng。

寄酬秋樵赠别之作

郑孝胥

秋风夕起忆秋樵,高馆人稀暑渐消。qiū fēng xī qǐ yì qiū qiáo,gāo guǎn rén xī shǔ jiàn xiāo。
谁解微言长耿耿,时吟清句便超超。shuí jiě wēi yán zhǎng gěng gěng,shí yín qīng jù biàn chāo chāo。
等闲未悟欢难继,他日方愁迹更遥。děng xián wèi wù huān nán jì,tā rì fāng chóu jì gèng yáo。
身世政须容度外,莫令相见减风标。shēn shì zhèng xū róng dù wài,mò lìng xiāng jiàn jiǎn fēng biāo。

梦乌山因寄怡舅

郑孝胥

万叠悲欢逐境空,乌山只在梦魂中。wàn dié bēi huān zhú jìng kōng,wū shān zhǐ zài mèng hún zhōng。
泪痕自共华年积,心事真看隔世同。lèi hén zì gòng huá nián jī,xīn shì zhēn kàn gé shì tóng。
此日诸甥多失母,即今阿舅亦为翁。cǐ rì zhū shēng duō shī mǔ,jí jīn ā jiù yì wèi wēng。
山兜老屋如重到,惘惘斜阳巷尾红。shān dōu lǎo wū rú zhòng dào,wǎng wǎng xié yáng xiàng wěi hóng。

望月怀沈子培

郑孝胥

天风海色飒成围,独倚三更万籁稀。tiān fēng hǎi sè sà chéng wéi,dú yǐ sān gèng wàn lài xī。
不觉肺肝生白露,空怜河汉失流晖。bù jué fèi gān shēng bái lù,kōng lián hé hàn shī liú huī。
东溟自窜谁还忆,北斗孤悬讵可依。dōng míng zì cuàn shuí hái yì,běi dòu gū xuán jù kě yī。
今夕太虚便相见,屋梁留照梦中归。jīn xī tài xū biàn xiāng jiàn,wū liáng liú zhào mèng zhōng guī。

张绮季属题小金井观樱图

郑孝胥

海山尽道是蓬莱,怅望群仙去不回。hǎi shān jǐn dào shì péng lái,chàng wàng qún xiān qù bù huí。
偶约寻春向江户,又疑失路入天台。ǒu yuē xún chūn xiàng jiāng hù,yòu yí shī lù rù tiān tái。
玉颜一队连云出,金井千株枕水开。yù yán yī duì lián yún chū,jīn jǐng qiān zhū zhěn shuǐ kāi。
应念此花太岑寂,长教我辈画中来。yīng niàn cǐ huā tài cén jì,zhǎng jiào wǒ bèi huà zhōng lái。

樱花花下作

郑孝胥

仙云昨夜坠庭柯,化作蹁跹万玉娥。xiān yún zuó yè zhuì tíng kē,huà zuò pián xiān wàn yù é。
映日横陈酣国色,倚风小舞荡天魔。yìng rì héng chén hān guó sè,yǐ fēng xiǎo wǔ dàng tiān mó。
春来惆怅谁人见,醉后风怀奈汝何。chūn lái chóu chàng shuí rén jiàn,zuì hòu fēng huái nài rǔ hé。
坐对名花应笑我,陋邦流俗似东坡。zuò duì míng huā yīng xiào wǒ,lòu bāng liú sú shì dōng pō。

樱花花下作

郑孝胥

嫣然欲笑媚东墙,绰约终疑胜海棠。yān rán yù xiào mèi dōng qiáng,chuò yuē zhōng yí shèng hǎi táng。
颜色不辞脂粉污,风神偏带绮罗香。yán sè bù cí zhī fěn wū,fēng shén piān dài qǐ luó xiāng。
园林尽日开图画,丝管含情趁艳阳。yuán lín jǐn rì kāi tú huà,sī guǎn hán qíng chèn yàn yáng。
怪底近来浑自醉,一尊难发少年狂。guài dǐ jìn lái hún zì zuì,yī zūn nán fā shǎo nián kuáng。

樱花花下作

郑孝胥

脉脉轻阴压软尘,闲愁渐逐柳枝新。mài mài qīng yīn yā ruǎn chén,xián chóu jiàn zhú liǔ zhī xīn。
清明寒食初惊艳,秾李夭桃不当春。qīng míng hán shí chū jīng yàn,nóng lǐ yāo táo bù dāng chūn。
薄醉乍苏沈宿梦,凝妆才就写全身。báo zuì zhà sū shěn sù mèng,níng zhuāng cái jiù xiě quán shēn。
亭西枨触年时事,错认东华绝代人。tíng xī chéng chù nián shí shì,cuò rèn dōng huá jué dài rén。

樱花花下作

郑孝胥

看到繁枝处处开,韶光骀荡锦成堆。kàn dào fán zhī chù chù kāi,sháo guāng dài dàng jǐn chéng duī。
春归沧海刚三月,骨醉东风又一回。chūn guī cāng hǎi gāng sān yuè,gǔ zuì dōng fēng yòu yī huí。
花气连云收暮雨,涛声催昼送轻雷。huā qì lián yún shōu mù yǔ,tāo shēng cuī zhòu sòng qīng léi。
道人摩眼空吟望,无复当年侧艳才。dào rén mó yǎn kōng yín wàng,wú fù dāng nián cè yàn cái。

五月十五日神户月下

郑孝胥

摇摇林际海旋明,耿耿楼头月又盈。yáo yáo lín jì hǎi xuán míng,gěng gěng lóu tóu yuè yòu yíng。
一道玉虹蟠夜色,千寻银阙卷涛声。yī dào yù hóng pán yè sè,qiān xún yín quē juǎn tāo shēng。
平生入世怀将尽,物外孤吟影太清。píng shēng rù shì huái jiāng jǐn,wù wài gū yín yǐng tài qīng。
今夕方诸应涌泪,故人何处径骑鲸。jīn xī fāng zhū yīng yǒng lèi,gù rén hé chù jìng qí jīng。

夹竹桃

郑孝胥

官斋六月花相映,红白尤怜夹竹桃。guān zhāi liù yuè huā xiāng yìng,hóng bái yóu lián jiā zhú táo。
政尔无言神自远,只缘不俗韵殊高。zhèng ěr wú yán shén zì yuǎn,zhǐ yuán bù sú yùn shū gāo。
如山案牍围长夏,隔海烽烟照怒涛。rú shān àn dú wéi zhǎng xià,gé hǎi fēng yān zhào nù tāo。
老子婆娑聊独笑,花前那得并儿曹。lǎo zi pó suō liáo dú xiào,huā qián nà dé bìng ér cáo。

移居绵侠营

郑孝胥

惆怅梅边想战尘,往来何地著吟身?chóu chàng méi biān xiǎng zhàn chén,wǎng lái hé dì zhù yín shēn?
客怀漫比官为业,物望谁云国有人。kè huái màn bǐ guān wèi yè,wù wàng shuí yún guó yǒu rén。
花发休论沧海事,水清聊结草堂邻。huā fā xiū lùn cāng hǎi shì,shuǐ qīng liáo jié cǎo táng lín。
东风草草劳人目,又看江南二月春。dōng fēng cǎo cǎo láo rén mù,yòu kàn jiāng nán èr yuè chūn。

西湖初泛

郑孝胥

乍喜杭州入眼新,便呼小艇载闲身。zhà xǐ háng zhōu rù yǎn xīn,biàn hū xiǎo tǐng zài xián shēn。
抱城岚影浮初日,侵岸湖光上早春。bào chéng lán yǐng fú chū rì,qīn àn hú guāng shàng zǎo chūn。
只觉楼台胜人物,欲凭山水远风尘。zhǐ jué lóu tái shèng rén wù,yù píng shān shuǐ yuǎn fēng chén。
酒垆正在宫墙外,带醉凭栏独怆神。jiǔ lú zhèng zài gōng qiáng wài,dài zuì píng lán dú chuàng shén。