古诗词

伤女惠二月九日卒于天津医院,暂厝望海寺

郑孝胥

弥明才十三,别我已二年。mí míng cái shí sān,bié wǒ yǐ èr nián。
岂知乃死别,一去更不还。qǐ zhī nǎi sǐ bié,yī qù gèng bù hái。
汝母有万恨,我怀抱千冤。rǔ mǔ yǒu wàn hèn,wǒ huái bào qiān yuān。
小影宛如生,泪眼谁能看?xiǎo yǐng wǎn rú shēng,lèi yǎn shuí néng kàn?
大错真铸铁,驱汝向天津。dà cuò zhēn zhù tiě,qū rǔ xiàng tiān jīn。
读书本有毒,将毒与汝吞。dú shū běn yǒu dú,jiāng dú yǔ rǔ tūn。
自从别汝后,好语常联翩。zì cóng bié rǔ hòu,hǎo yǔ cháng lián piān。
时时寄手书,字体颇清端。shí shí jì shǒu shū,zì tǐ pǒ qīng duān。
从姊学操琴,比姊尤熟闲。cóng zǐ xué cāo qín,bǐ zǐ yóu shú xián。
绝怪绝好洁,不饰而自妍。jué guài jué hǎo jié,bù shì ér zì yán。
同学诸女伴,爱之如弟昆。tóng xué zhū nǚ bàn,ài zhī rú dì kūn。
夸汝辄自喜,忆汝不忍言。kuā rǔ zhé zì xǐ,yì rǔ bù rěn yán。
如何忽婴疾,宛转遂经旬。rú hé hū yīng jí,wǎn zhuǎn suì jīng xún。
遣仆虽往迓,刺促心摇魂。qiǎn pū suī wǎng yà,cì cù xīn yáo hún。
恶电从天来,鬼刀截我肝。è diàn cóng tiān lái,guǐ dāo jié wǒ gān。
从此与汝绝,回思深可怜。cóng cǐ yǔ rǔ jué,huí sī shēn kě lián。
我欲执汝手,汝手何从牵?wǒ yù zhí rǔ shǒu,rǔ shǒu hé cóng qiān?
我于抚汝面,空想悲啼颜;wǒ yú fǔ rǔ miàn,kōng xiǎng bēi tí yán;
我欲拭汝泪,却觅衣上痕;wǒ yù shì rǔ lèi,què mì yī shàng hén;
我于抱汝身,惟有三尺棺。wǒ yú bào rǔ shēn,wéi yǒu sān chǐ guān。
死生事则已,父女名空存。sǐ shēng shì zé yǐ,fù nǚ míng kōng cún。
向来千万念,念念皆伤恩。xiàng lái qiān wàn niàn,niàn niàn jiē shāng ēn。
东坡四十九,烦恼悟无根。dōng pō sì shí jiǔ,fán nǎo wù wú gēn。
我何以乐天,悲哀念金銮。wǒ hé yǐ lè tiān,bēi āi niàn jīn luán。
猜您喜欢

答鸿鹭汀同年

郑孝胥

不辰正有逢天恨,一读君诗更黯然。bù chén zhèng yǒu féng tiān hèn,yī dú jūn shī gèng àn rán。
敢道朝廷用人晚,坐看陵谷入残年。gǎn dào cháo tíng yòng rén wǎn,zuò kàn líng gǔ rù cán nián。

答鸿鹭汀同年

郑孝胥

滔天四顾无归日,强醉聊过览揆辰。tāo tiān sì gù wú guī rì,qiáng zuì liáo guò lǎn kuí chén。
却羡愚园好怀抱,能将馀事作诗人。què xiàn yú yuán hǎo huái bào,néng jiāng yú shì zuò shī rén。

答鸿鹭汀同年

郑孝胥

文孙十岁摹周鼓,日课偏旁授《说文》。wén sūn shí suì mó zhōu gǔ,rì kè piān páng shòu shuō wén。
娱老知君定忘老,鹤雏渐长欲淩云。yú lǎo zhī jūn dìng wàng lǎo,hè chú jiàn zhǎng yù líng yún。

十月二十六夜作

郑孝胥

晓色微茫雾未收,夜珠郁郁对银钩。xiǎo sè wēi máng wù wèi shōu,yè zhū yù yù duì yín gōu。
残宵谁待东方白,只有幽人独倚楼。cán xiāo shuí dài dōng fāng bái,zhǐ yǒu yōu rén dú yǐ lóu。

题史督师墨迹

郑孝胥

鸷鸟翻飞自有时,图功布局不妨迟。zhì niǎo fān fēi zì yǒu shí,tú gōng bù jú bù fáng chí。
驽骀四镇终俱败,太息扬州史宪之。nú dài sì zhèn zhōng jù bài,tài xī yáng zhōu shǐ xiàn zhī。

徐积馀属题常丑奴墓志

郑孝胥

崇宁寺壁亭林记,赵氏犹云八九存。chóng níng sì bì tíng lín jì,zhào shì yóu yún bā jiǔ cún。
闻道兴平修志日,欲寻残石已无痕。wén dào xīng píng xiū zhì rì,yù xún cán shí yǐ wú hén。

徐积馀属题常丑奴墓志

郑孝胥

人间墨本绝寥寥,毛意香藏迹已遥。rén jiān mò běn jué liáo liáo,máo yì xiāng cáng jì yǐ yáo。
却喜随盦有新得,楚园秘箧不能骄。què xǐ suí ān yǒu xīn dé,chǔ yuán mì qiè bù néng jiāo。

徐积馀属题常丑奴墓志

郑孝胥

如丝如铁笔飞空,隋石风规故不同。rú sī rú tiě bǐ fēi kōng,suí shí fēng guī gù bù tóng。
莫与前贤论南派,晋唐小楷在胸中。mò yǔ qián xián lùn nán pài,jìn táng xiǎo kǎi zài xiōng zhōng。

唐元素属题清溪耕乐图

郑孝胥

空嗟旧隐慕躬耕,吴市谁知变姓名。kōng jiē jiù yǐn mù gōng gēng,wú shì shuí zhī biàn xìng míng。
举世总无干净土,此溪犹是在山清。jǔ shì zǒng wú gàn jìng tǔ,cǐ xī yóu shì zài shān qīng。

唐元素属题清溪耕乐图

郑孝胥

授经讲学仍馀力,金石图书恣品题。shòu jīng jiǎng xué réng yú lì,jīn shí tú shū zì pǐn tí。
傥与门人寻乐处,孔颜不似似夷齐。tǎng yǔ mén rén xún lè chù,kǒng yán bù shì shì yí qí。

题晋安黄氏古檗山庄图

郑孝胥

昭穆成行胜聚居,慎终追远意何如?zhāo mù chéng xíng shèng jù jū,shèn zhōng zhuī yuǎn yì hé rú?
徵题编作山庄集,便抵伊川说葬书。zhēng tí biān zuò shān zhuāng jí,biàn dǐ yī chuān shuō zàng shū。

答严几道

郑孝胥

群盗如毛国若狂,佳人作贼亦寻常。qún dào rú máo guó ruò kuáng,jiā rén zuò zéi yì xún cháng。
六年不答东华字,惭愧清诗到海藏。liù nián bù dá dōng huá zì,cán kuì qīng shī dào hǎi cáng。

答严几道

郑孝胥

湘水才人老失身,桐城学者拜车尘。xiāng shuǐ cái rén lǎo shī shēn,tóng chéng xué zhě bài chē chén。
候官严叟颓唐甚,可是遗山一辈人?hòu guān yán sǒu tuí táng shén,kě shì yí shān yī bèi rén?

题杜于皇像

郑孝胥

世士初心慕采薇,幡然一改却难追。shì shì chū xīn mù cǎi wēi,fān rán yī gǎi què nán zhuī。
穷愁欲蹑西山饿,真觉于皇举火奇。qióng chóu yù niè xī shān è,zhēn jué yú huáng jǔ huǒ qí。

题杜于皇像

郑孝胥

贫贱骄人傲不妨,居然慢世亦堂堂。pín jiàn jiāo rén ào bù fáng,jū rán màn shì yì táng táng。
茶村老去惟贪睡,那管昌黎与子长。chá cūn lǎo qù wéi tān shuì,nà guǎn chāng lí yǔ zi zhǎng。