古诗词

伤女惠二月九日卒于天津医院,暂厝望海寺

郑孝胥

弥明才十三,别我已二年。mí míng cái shí sān,bié wǒ yǐ èr nián。
岂知乃死别,一去更不还。qǐ zhī nǎi sǐ bié,yī qù gèng bù hái。
汝母有万恨,我怀抱千冤。rǔ mǔ yǒu wàn hèn,wǒ huái bào qiān yuān。
小影宛如生,泪眼谁能看?xiǎo yǐng wǎn rú shēng,lèi yǎn shuí néng kàn?
大错真铸铁,驱汝向天津。dà cuò zhēn zhù tiě,qū rǔ xiàng tiān jīn。
读书本有毒,将毒与汝吞。dú shū běn yǒu dú,jiāng dú yǔ rǔ tūn。
自从别汝后,好语常联翩。zì cóng bié rǔ hòu,hǎo yǔ cháng lián piān。
时时寄手书,字体颇清端。shí shí jì shǒu shū,zì tǐ pǒ qīng duān。
从姊学操琴,比姊尤熟闲。cóng zǐ xué cāo qín,bǐ zǐ yóu shú xián。
绝怪绝好洁,不饰而自妍。jué guài jué hǎo jié,bù shì ér zì yán。
同学诸女伴,爱之如弟昆。tóng xué zhū nǚ bàn,ài zhī rú dì kūn。
夸汝辄自喜,忆汝不忍言。kuā rǔ zhé zì xǐ,yì rǔ bù rěn yán。
如何忽婴疾,宛转遂经旬。rú hé hū yīng jí,wǎn zhuǎn suì jīng xún。
遣仆虽往迓,刺促心摇魂。qiǎn pū suī wǎng yà,cì cù xīn yáo hún。
恶电从天来,鬼刀截我肝。è diàn cóng tiān lái,guǐ dāo jié wǒ gān。
从此与汝绝,回思深可怜。cóng cǐ yǔ rǔ jué,huí sī shēn kě lián。
我欲执汝手,汝手何从牵?wǒ yù zhí rǔ shǒu,rǔ shǒu hé cóng qiān?
我于抚汝面,空想悲啼颜;wǒ yú fǔ rǔ miàn,kōng xiǎng bēi tí yán;
我欲拭汝泪,却觅衣上痕;wǒ yù shì rǔ lèi,què mì yī shàng hén;
我于抱汝身,惟有三尺棺。wǒ yú bào rǔ shēn,wéi yǒu sān chǐ guān。
死生事则已,父女名空存。sǐ shēng shì zé yǐ,fù nǚ míng kōng cún。
向来千万念,念念皆伤恩。xiàng lái qiān wàn niàn,niàn niàn jiē shāng ēn。
东坡四十九,烦恼悟无根。dōng pō sì shí jiǔ,fán nǎo wù wú gēn。
我何以乐天,悲哀念金銮。wǒ hé yǐ lè tiān,bēi āi niàn jīn luán。
猜您喜欢

杂感

郑孝胥

忍盦才甚锐,志业如伯符。rěn ān cái shén ruì,zhì yè rú bó fú。
独恨情稍急,鬼伯疑相驱。dú hèn qíng shāo jí,guǐ bó yí xiāng qū。
赴名何乃猛,短局谁能纾?fù míng hé nǎi měng,duǎn jú shuí néng shū?
养子豫章才,明堂容尔须。yǎng zi yù zhāng cái,míng táng róng ěr xū。
回思平生意,揽辔姑可徐。huí sī píng shēng yì,lǎn pèi gū kě xú。

杂感

郑孝胥

堂堂陈水曹,充硕好腰腹。táng táng chén shuǐ cáo,chōng shuò hǎo yāo fù。
十年谈笑徒,宿草何处哭?shí nián tán xiào tú,sù cǎo hé chù kū?
闻其寝疾时,羸瘠丧肌肉。wén qí qǐn jí shí,léi jí sàng jī ròu。
若云死归真,入梦恐不识。ruò yún sǐ guī zhēn,rù mèng kǒng bù shí。
躁恚终自戕,内热一何酷。zào huì zhōng zì qiāng,nèi rè yī hé kù。
肛躯竟难持,瞥眼入鬼录。gāng qū jìng nán chí,piē yǎn rù guǐ lù。
岂徒惜君耳,张季语殊毒。qǐ tú xī jūn ěr,zhāng jì yǔ shū dú。

杂感

郑孝胥

秣陵有胡尉,狂简吾所取。mò líng yǒu hú wèi,kuáng jiǎn wú suǒ qǔ。
健犊走复来,自谓可长久。jiàn dú zǒu fù lái,zì wèi kě zhǎng jiǔ。
昨闻已暴卒,惊泪迸远友。zuó wén yǐ bào zú,jīng lèi bèng yuǎn yǒu。
寡营素深许,于我意犹厚。guǎ yíng sù shēn xǔ,yú wǒ yì yóu hòu。
云何遘凶折,不得见耆耇。yún hé gòu xiōng zhé,bù dé jiàn qí gǒu。
悠悠或难继,心气散莫守。yōu yōu huò nán jì,xīn qì sàn mò shǒu。
岂如汪广文,老溺色与酒。qǐ rú wāng guǎng wén,lǎo nì sè yǔ jiǔ。
长生欺人语,乘兴傥不朽。zhǎng shēng qī rén yǔ,chéng xīng tǎng bù xiǔ。

风雨过

郑孝胥

楼中独夷犹,坐阅千帆过。lóu zhōng dú yí yóu,zuò yuè qiān fān guò。
向夕风掀天,何人歌楚些?xiàng xī fēng xiān tiān,hé rén gē chǔ xiē?

风雨过

郑孝胥

天公办一雨,巧与吾意合。tiān gōng bàn yī yǔ,qiǎo yǔ wú yì hé。
倚柱复哀吟,风霆殷相答。yǐ zhù fù āi yín,fēng tíng yīn xiāng dá。

七月初十日入永定门

郑孝胥

双阙空嵯峨,积尘霾楚囚。shuāng quē kōng cuó é,jī chén mái chǔ qiú。
天桥望落日,徙倚将谁俦?tiān qiáo wàng luò rì,xǐ yǐ jiāng shuí chóu?
华屋岂不存,视之如山丘。huá wū qǐ bù cún,shì zhī rú shān qiū。
吾今实桃梗,尝与土偶游。wú jīn shí táo gěng,cháng yǔ tǔ ǒu yóu。

七月初三日雨时将入都其二

郑孝胥

秋蚊不可见,惟觉毒在肤。qiū wén bù kě jiàn,wéi jué dú zài fū。
向夕一雨过,翛然得我躯。xiàng xī yī yǔ guò,xiāo rán dé wǒ qū。
莞簟生嫩凉,衾帱初可俱。guǎn diàn shēng nèn liáng,qīn chóu chū kě jù。
时节改人意,蹉跎哀壮夫。shí jié gǎi rén yì,cuō tuó āi zhuàng fū。

七月二十日召对纪恩

郑孝胥

皇帝破资格,不忽一士微。huáng dì pò zī gé,bù hū yī shì wēi。
何来江南丞,是日登丹墀。hé lái jiāng nán chéng,shì rì dēng dān chí。
晓色丽禁闼,流光度罘罳。xiǎo sè lì jìn tà,liú guāng dù fú sī。
内官肃前导,屏气当帘帷。nèi guān sù qián dǎo,píng qì dāng lián wéi。
大哉本朝法,独对无所疑。dà zāi běn cháo fǎ,dú duì wú suǒ yí。
榻前咫尺地,君臣义在兹。tà qián zhǐ chǐ dì,jūn chén yì zài zī。
天容何清耸,尧颡高嶷嶷。tiān róng hé qīng sǒng,yáo sǎng gāo yí yí。
咨汝应尽言,愀然闻累欷。zī rǔ yīng jǐn yán,qiǎo rán wén lèi xī。
于时实忘身,长跽纷陈辞。yú shí shí wàng shēn,zhǎng jì fēn chén cí。
臣闻立国本,有备乃不危。chén wén lì guó běn,yǒu bèi nǎi bù wēi。
积弱非一朝,无兵绝难支。jī ruò fēi yī cháo,wú bīng jué nán zhī。
愿言示所急,举国知所归。yuàn yán shì suǒ jí,jǔ guó zhī suǒ guī。
以我亿兆人,溃此千万围。yǐ wǒ yì zhào rén,kuì cǐ qiān wàn wéi。
致死而后生,其端自毫厘。zhì sǐ ér hòu shēng,qí duān zì háo lí。
士夫躬为倡,事实不可迟。shì fū gōng wèi chàng,shì shí bù kě chí。
祸来侔丘山,甫去皆燕嬉。huò lái móu qiū shān,fǔ qù jiē yàn xī。
初无忧患情,何从振其衰?chū wú yōu huàn qíng,hé cóng zhèn qí shuāi?
所陈第一义,舍是非臣知。suǒ chén dì yī yì,shě shì fēi chén zhī。
忠愤见声色,封章出诸怀。zhōng fèn jiàn shēng sè,fēng zhāng chū zhū huái。
上意为之动,引手受所赍。shàng yì wèi zhī dòng,yǐn shǒu shòu suǒ jī。
再拜奉身退,踟蹰独含悽。zài bài fèng shēn tuì,chí chú dú hán qī。
耿耿宫烛光,摇摇在心脾。gěng gěng gōng zhú guāng,yáo yáo zài xīn pí。

游汉阳古琴台

郑孝胥

小山障江带城陴,官道绕出湖一涯。xiǎo shān zhàng jiāng dài chéng pí,guān dào rào chū hú yī yá。
冈峦黄落荷芰死,展此百顷涵空漪。gāng luán huáng luò hé jì sǐ,zhǎn cǐ bǎi qǐng hán kōng yī。
古台在此实微阜,牙琴久绝音以希。gǔ tái zài cǐ shí wēi fù,yá qín jiǔ jué yīn yǐ xī。
我来拊膺坐还嘅,小憩聊敌疲与饥。wǒ lái fǔ yīng zuò hái kǎi,xiǎo qì liáo dí pí yǔ jī。
物生能事盖殊趣,如鱼自潜鸟自飞。wù shēng néng shì gài shū qù,rú yú zì qián niǎo zì fēi。
眼前山水谁赏得,况乃意向穷渊微。yǎn qián shān shuǐ shuí shǎng dé,kuàng nǎi yì xiàng qióng yuān wēi。
百年人已竟孰重?奚取辛苦求中期。bǎi nián rén yǐ jìng shú zhòng?xī qǔ xīn kǔ qiú zhōng qī。
汪铭宋歌骋文字,兵火所隔馀残辞。wāng míng sòng gē chěng wén zì,bīng huǒ suǒ gé yú cán cí。
游人三五岂怀昔,竞爱亭榭娱斜晖。yóu rén sān wǔ qǐ huái xī,jìng ài tíng xiè yú xié huī。
乎舟撇波绝湖去,回望延伫含清悲。hū zhōu piē bō jué hú qù,huí wàng yán zhù hán qīng bēi。

广雅尚书招同姚园探梅

郑孝胥

看遍官梅爱野梅,自麾驺从踏莓苔。kàn biàn guān méi ài yě méi,zì huī zōu cóng tà méi tái。
入春风色连林觉,过雨山园一半开。rù chūn fēng sè lián lín jué,guò yǔ shān yuán yī bàn kāi。
赏会未妨饶胜事,忧勤终是靳深杯。shǎng huì wèi fáng ráo shèng shì,yōu qín zhōng shì jìn shēn bēi。

梁星海山长招陪广雅尚书两湖书院看桃花

郑孝胥

斫石治广除,纳湖以为囿。zhuó shí zhì guǎng chú,nà hú yǐ wèi yòu。
长廊行欲尽,桥影带高霤。zhǎng láng xíng yù jǐn,qiáo yǐng dài gāo liù。
回看何冥冥,柳浪覆千甃。huí kàn hé míng míng,liǔ làng fù qiān zhòu。
绯桃闲深浅,繁丽如展绣。fēi táo xián shēn qiǎn,fán lì rú zhǎn xiù。
赪颜頩始怒,诞意纵未透。chēng yán pīng shǐ nù,dàn yì zòng wèi tòu。
离离弄妍日,烂烂烧春昼。lí lí nòng yán rì,làn làn shāo chūn zhòu。
雄堂中劝学,海内郁奔辏。xióng táng zhōng quàn xué,hǎi nèi yù bēn còu。
九流百家贯,一破万古陋。jiǔ liú bǎi jiā guàn,yī pò wàn gǔ lòu。
宾师得烈士,悬镛待众扣。bīn shī dé liè shì,xuán yōng dài zhòng kòu。
主人扶僮至,最爱循墙走。zhǔ rén fú tóng zhì,zuì ài xún qiáng zǒu。
鬓丝映花枝,颇似饭颗瘦。bìn sī yìng huā zhī,pǒ shì fàn kē shòu。
相将开水阁,远思发醇酎。xiāng jiāng kāi shuǐ gé,yuǎn sī fā chún zhòu。
拍波起群凫,遮眼拖孤岫。pāi bō qǐ qún fú,zhē yǎn tuō gū xiù。
微言引深感,世议安丛诟。wēi yán yǐn shēn gǎn,shì yì ān cóng gòu。
树人同树木,时事犹可救。shù rén tóng shù mù,shí shì yóu kě jiù。
十年才辈出,行与木俱茂。shí nián cái bèi chū,xíng yǔ mù jù mào。
从公且婆娑,河清人自寿。cóng gōng qiě pó suō,hé qīng rén zì shòu。

续杂诗

郑孝胥

横风驱奔云,漏日射惊浪。héng fēng qū bēn yún,lòu rì shè jīng làng。
出没云涛中,江鸥意殊壮。chū méi yún tāo zhōng,jiāng ōu yì shū zhuàng。

续杂诗

郑孝胥

桃花映朝日,艳冶光四射。táo huā yìng cháo rì,yàn yě guāng sì shè。
嫣然双海棠,垂红倚帘罅。yān rán shuāng hǎi táng,chuí hóng yǐ lián xià。

续杂诗

郑孝胥

门外大江横,翻觉诗难好。mén wài dà jiāng héng,fān jué shī nán hǎo。
吟就武昌花,寄与南皮老。yín jiù wǔ chāng huā,jì yǔ nán pí lǎo。

三月十二日作

郑孝胥

人生三十为一世,失却少年安可悔。rén shēng sān shí wèi yī shì,shī què shǎo nián ān kě huǐ。
朱颜销尽四十来,昔日风情竟何在?zhū yán xiāo jǐn sì shí lái,xī rì fēng qíng jìng hé zài?
功名自是误人物,败德丧真作吾害。gōng míng zì shì wù rén wù,bài dé sàng zhēn zuò wú hài。
不妨小待老堪赠,付与世间偿宿债。bù fáng xiǎo dài lǎo kān zèng,fù yǔ shì jiān cháng sù zhài。
平生心得祇乘兴,百折千磨终不坏。píng shēng xīn dé qí chéng xīng,bǎi zhé qiān mó zhōng bù huài。
文字缘深岂易抛,色尘意起殊难戒。wén zì yuán shēn qǐ yì pāo,sè chén yì qǐ shū nán jiè。
江山满前花竞发,性不能饮亦已醉。jiāng shān mǎn qián huā jìng fā,xìng bù néng yǐn yì yǐ zuì。
向来不信说天公,后世知音应有采。xiàng lái bù xìn shuō tiān gōng,hòu shì zhī yīn yīng yǒu cǎi。