古诗词

从母罗母诗

郑孝胥

诸母各明达,今惟罗母存。zhū mǔ gè míng dá,jīn wéi luó mǔ cún。
亲见事大母,辛劳世所难。qīn jiàn shì dà mǔ,xīn láo shì suǒ nán。
卧起必扶掖,动作必周旋。wò qǐ bì fú yē,dòng zuò bì zhōu xuán。
寒燠必早觉,饥饱必先关。hán yù bì zǎo jué,jī bǎo bì xiān guān。
顷刻不可离,母女如一身。qǐng kè bù kě lí,mǔ nǚ rú yī shēn。
母食女乃馂,母寝女乃眠。mǔ shí nǚ nǎi jùn,mǔ qǐn nǚ nǎi mián。
床有被与褥,厨有粥与饘。chuáng yǒu bèi yǔ rù,chú yǒu zhōu yǔ zhān。
一一女手治,否则母不安。yī yī nǚ shǒu zhì,fǒu zé mǔ bù ān。
母病不知苦,惟觉女益艰;mǔ bìng bù zhī kǔ,wéi jué nǚ yì jiān;
母愈不知乐,惟见女转欢。mǔ yù bù zhī lè,wéi jiàn nǚ zhuǎn huān。
母活女手中,如是凡数年。mǔ huó nǚ shǒu zhōng,rú shì fán shù nián。
既寡行愈高,教女兼抚孙。jì guǎ xíng yù gāo,jiào nǚ jiān fǔ sūn。
深入德育理,默化若有神。shēn rù dé yù lǐ,mò huà ruò yǒu shén。
蠢者失其昧,顽者弃其嚚。chǔn zhě shī qí mèi,wán zhě qì qí yín。
不煦彼自柔,不怒彼自驯。bù xù bǐ zì róu,bù nù bǐ zì xùn。
迁善竞自媚,改过且不悭。qiān shàn jìng zì mèi,gǎi guò qiě bù qiān。
日迁于上流,孰知所由然。rì qiān yú shàng liú,shú zhī suǒ yóu rán。
前年自济南,奉迎来海滨。qián nián zì jì nán,fèng yíng lái hǎi bīn。
家人未闻道,朝夕使相亲。jiā rén wèi wén dào,cháo xī shǐ xiāng qīn。
上下知敬爱,莫能窥其端。shàng xià zhī jìng ài,mò néng kuī qí duān。
今年忽思归,有庐依为山。jīn nián hū sī guī,yǒu lú yī wèi shān。
山兜连巷尾,儿时所往还。shān dōu lián xiàng wěi,ér shí suǒ wǎng hái。
往事不可思,思之在目前。wǎng shì bù kě sī,sī zhī zài mù qián。
诸母与吾舅,谁言谢人间。zhū mǔ yǔ wú jiù,shuí yán xiè rén jiān。
吾母行第四,厌世早生天。wú mǔ xíng dì sì,yàn shì zǎo shēng tiān。
或言胥似母,此事谁知焉。huò yán xū shì mǔ,cǐ shì shuí zhī yān。
作书启罗母,秋风幸回船。zuò shū qǐ luó mǔ,qiū fēng xìng huí chuán。
随遇傥可安,聊欲营一椽。suí yù tǎng kě ān,liáo yù yíng yī chuán。
细询吾母事,书之为长篇。xì xún wú mǔ shì,shū zhī wèi zhǎng piān。
当令天壤间,矜式诸母贤。dāng lìng tiān rǎng jiān,jīn shì zhū mǔ xián。
猜您喜欢

答庄思缄

郑孝胥

茹蔬讽佛庄夫子,自忏平生十斗才。rú shū fěng fú zhuāng fū zi,zì chàn píng shēng shí dòu cái。
应念龙编旧归客,犹持残笔守书堆。yīng niàn lóng biān jiù guī kè,yóu chí cán bǐ shǒu shū duī。

余绍宋求题梁格庄会葬图

郑孝胥

梁墓还依梁格庄,一时临穴比三良。liáng mù hái yī liáng gé zhuāng,yī shí lín xué bǐ sān liáng。
人生死所真难觅,未许青山恋故乡。rén shēng sǐ suǒ zhēn nán mì,wèi xǔ qīng shān liàn gù xiāng。

夜直杂诗

郑孝胥

乱后离形更绝踪,倚楼惟觉海吞胸。luàn hòu lí xíng gèng jué zōng,yǐ lóu wéi jué hǎi tūn xiōng。
如何束缚酬知己,便向人间事董龙。rú hé shù fù chóu zhī jǐ,biàn xiàng rén jiān shì dǒng lóng。

夜直杂诗

郑孝胥

补履干将敢自珍,卅年养气刃如新。bǔ lǚ gàn jiāng gǎn zì zhēn,sà nián yǎng qì rèn rú xīn。
淮阴未合尸无赖,熟视真为胯下人。huái yīn wèi hé shī wú lài,shú shì zhēn wèi kuà xià rén。

夜直杂诗

郑孝胥

謻台历级苦难穷,况瘁终怜效小忠。yí tái lì jí kǔ nán qióng,kuàng cuì zhōng lián xiào xiǎo zhōng。
阿堵平生憎出口,而今翻作嗫嚅翁。ā dǔ píng shēng zēng chū kǒu,ér jīn fān zuò niè rú wēng。

夜直杂诗

郑孝胥

恩遇何曾得寸酬,峨眉谣诼转遗忧。ēn yù hé céng dé cùn chóu,é méi yáo zhuó zhuǎn yí yōu。
冬郎欲毕金銮记,未必朱梁许暂留。dōng láng yù bì jīn luán jì,wèi bì zhū liáng xǔ zàn liú。

夜直杂诗

郑孝胥

高鸟犹难避网罗,营巢慕燕意如何。gāo niǎo yóu nán bì wǎng luó,yíng cháo mù yàn yì rú hé。
宫中莫爱鱼龙戏,四面宵来是楚歌。gōng zhōng mò ài yú lóng xì,sì miàn xiāo lái shì chǔ gē。

夜直杂诗

郑孝胥

忍辱怀忧志久违,朝回亦已换春衣。rěn rǔ huái yōu zhì jiǔ wéi,cháo huí yì yǐ huàn chūn yī。
宣南花事何心问,开尽樱桃我未归。xuān nán huā shì hé xīn wèn,kāi jǐn yīng táo wǒ wèi guī。

四月初五日夜直

郑孝胥

仙人忍辱在高堂,绕指元来百炼钢。xiān rén rěn rǔ zài gāo táng,rào zhǐ yuán lái bǎi liàn gāng。
玉碎瓦全真好语,可堪悲壮出君王。yù suì wǎ quán zhēn hǎo yǔ,kě kān bēi zhuàng chū jūn wáng。

四月初五日夜直

郑孝胥

班彪《王命论》犹新,又过今年甲子春。bān biāo wáng mìng lùn yóu xīn,yòu guò jīn nián jiǎ zi chūn。
日者桥边休纵语,命中终恐是遗民。rì zhě qiáo biān xiū zòng yǔ,mìng zhōng zhōng kǒng shì yí mín。

四月初五日夜直

郑孝胥

祈死谁知士燮哀,苟全性命且徘徊。qí sǐ shuí zhī shì xiè āi,gǒu quán xìng mìng qiě pái huái。
王城依旧人如海,名德翻推褚彦回。wáng chéng yī jiù rén rú hǎi,míng dé fān tuī chǔ yàn huí。

四月初五日夜直

郑孝胥

十丈红尘日暮时,敝车羸马欲安之?shí zhàng hóng chén rì mù shí,bì chē léi mǎ yù ān zhī?
年来已自耽岑寂,却为闻歌更惹悲。nián lái yǐ zì dān cén jì,què wèi wén gē gèng rě bēi。

四月初五日夜直

郑孝胥

苑树宫墙返照黄,小窗净几味偏长。yuàn shù gōng qiáng fǎn zhào huáng,xiǎo chuāng jìng jǐ wèi piān zhǎng。
消磨一日吾何惜,便借衙斋作道场。xiāo mó yī rì wú hé xī,biàn jiè yá zhāi zuò dào chǎng。

四月初五日夜直

郑孝胥

人间怀璧能为罪,今日天家念匹夫。rén jiān huái bì néng wèi zuì,jīn rì tiān jiā niàn pǐ fū。
持是安归应自省,兵戈豺虎塞前途。chí shì ān guī yīng zì shěng,bīng gē chái hǔ sāi qián tú。

四月初五日夜直

郑孝胥

鄜州杜老费清才,谁信忘家有此回?fū zhōu dù lǎo fèi qīng cái,shuí xìn wàng jiā yǒu cǐ huí?
独寐凤城人未起,一窗斜月枕边来。dú mèi fèng chéng rén wèi qǐ,yī chuāng xié yuè zhěn biān lái。