古诗词

题刘聚卿汴学二体石经

郑孝胥

汴学经久亡,残石定有几。biàn xué jīng jiǔ wáng,cán shí dìng yǒu jǐ。
山夫记五碑,为数疑不止。shān fū jì wǔ bēi,wèi shù yí bù zhǐ。
汴中新出土,《中庸》亦可喜。biàn zhōng xīn chū tǔ,zhōng yōng yì kě xǐ。
薄家见四册,犹未及丁氏。báo jiā jiàn sì cè,yóu wèi jí dīng shì。
九经得其三,三百数十纸。jiǔ jīng dé qí sān,sān bǎi shù shí zhǐ。
竞为聚卿得,默相有神鬼。jìng wèi jù qīng dé,mò xiāng yǒu shén guǐ。
聚卿负侠气,好古力尤伟。jù qīng fù xiá qì,hǎo gǔ lì yóu wěi。
罗君劝摹刻,辄以翁孙比。luó jūn quàn mó kè,zhé yǐ wēng sūn bǐ。
此议诚大佳,我意欲稍俟。cǐ yì chéng dà jiā,wǒ yì yù shāo qí。
祥符陈留间,猿叟所亲履。xiáng fú chén liú jiān,yuán sǒu suǒ qīn lǚ。
已云多湮匿,顾朱语非是。yǐ yún duō yān nì,gù zhū yǔ fēi shì。
安知开封学,石板果尽毁。ān zhī kāi fēng xué,shí bǎn guǒ jǐn huǐ。
士夫常漏略,碑贾或可恃。shì fū cháng lòu lüè,bēi jiǎ huò kě shì。
及今力搜索,奇秘傥再启。jí jīn lì sōu suǒ,qí mì tǎng zài qǐ。
石斋断碑砚,珍重已如彼。shí zhāi duàn bēi yàn,zhēn zhòng yǐ rú bǐ。
得石加护持,摹刻安可拟?dé shí jiā hù chí,mó kè ān kě nǐ?
天惊石破事,亦在人为耳。tiān jīng shí pò shì,yì zài rén wèi ěr。
却嗟章杨辈,素号精篆体。què jiē zhāng yáng bèi,sù hào jīng zhuàn tǐ。
蜀经皆题名,此刻胡不尔?古人重经学,视书特小技。shǔ jīng jiē tí míng,cǐ kè hú bù ěr?gǔ rén zhòng jīng xué,shì shū tè xiǎo jì。
用意极尊严,谁欤会微旨?老夫丁世乱,睹此空掩涕。yòng yì jí zūn yán,shuí yú huì wēi zhǐ?lǎo fū dīng shì luàn,dǔ cǐ kōng yǎn tì。
儿时真隔生,背经泻瓶水。ér shí zhēn gé shēng,bèi jīng xiè píng shuǐ。
猜您喜欢

使日杂诗

郑孝胥

松际初阳射眼明,窗间海色卷云平。sōng jì chū yáng shè yǎn míng,chuāng jiān hǎi sè juǎn yún píng。
越山驰道千车过,也作风涛拍岸声。yuè shān chí dào qiān chē guò,yě zuò fēng tāo pāi àn shēng。

使日杂诗

郑孝胥

池馆幽奇窗对海,最宜风雨看惊涛。chí guǎn yōu qí chuāng duì hǎi,zuì yí fēng yǔ kàn jīng tāo。
移情别有成连曲,不借诗人一世豪。yí qíng bié yǒu chéng lián qū,bù jiè shī rén yī shì háo。

使日杂诗

郑孝胥

琼岛仙姝不自妍,莫将脂粉拟天然。qióng dǎo xiān shū bù zì yán,mò jiāng zhī fěn nǐ tiān rán。
春潮初涨云初起,正在朝阳吐燄前。chūn cháo chū zhǎng yún chū qǐ,zhèng zài cháo yáng tǔ yàn qián。

使日杂诗

郑孝胥

刻意伤春失梦痕,怀人亭下更何言。kè yì shāng chūn shī mèng hén,huái rén tíng xià gèng hé yán。
花前白发风怀尽,不是销魂是断魂。huā qián bái fā fēng huái jǐn,bù shì xiāo hún shì duàn hún。

使日杂诗

郑孝胥

处处春山展画图,登楼小憩茗瓯俱。chù chù chūn shān zhǎn huà tú,dēng lóu xiǎo qì míng ōu jù。
两丛红白谁来赏,唤起闲情到鼠姑。liǎng cóng hóng bái shuí lái shǎng,huàn qǐ xián qíng dào shǔ gū。

使日杂诗

郑孝胥

北戒神州久闭关,愿穿河套越天山。běi jiè shén zhōu jiǔ bì guān,yuàn chuān hé tào yuè tiān shān。
天公应被人窥破,鸟岛何须取半环。tiān gōng yīng bèi rén kuī pò,niǎo dǎo hé xū qǔ bàn huán。

使日杂诗

郑孝胥

松径通天暗入林,两峰离立意何深。sōng jìng tōng tiān àn rù lín,liǎng fēng lí lì yì hé shēn。
白云虚度岩腰过,似有微行出岫心。bái yún xū dù yán yāo guò,shì yǒu wēi xíng chū xiù xīn。

使日杂诗

郑孝胥

炉韝原知属化工,阴阳为炭碧兼红。lú gōu yuán zhī shǔ huà gōng,yīn yáng wèi tàn bì jiān hóng。
谁能发问谁能对,子厚灵均祇两雄。shuí néng fā wèn shuí néng duì,zi hòu líng jūn qí liǎng xióng。

使日杂诗

郑孝胥

嘘气成云鳄养雏,应声掉尾果堪呼。xū qì chéng yún è yǎng chú,yīng shēng diào wěi guǒ kān hū。
昌黎自爱闲文字,遣与蛇龙作并驱。chāng lí zì ài xián wén zì,qiǎn yǔ shé lóng zuò bìng qū。

使日杂诗

郑孝胥

聪明睿智惟神武,德化二千六百年。cōng míng ruì zhì wéi shén wǔ,dé huà èr qiān liù bǎi nián。
今日日光辉万国,苍生还赖旧山川。jīn rì rì guāng huī wàn guó,cāng shēng hái lài jiù shān chuān。

使日杂诗

郑孝胥

痴云堆积天如墨,雪浪奔腾海愈明。chī yún duī jī tiān rú mò,xuě làng bēn téng hǎi yù míng。
正有万千身世恨,悲歌来和撼天声。zhèng yǒu wàn qiān shēn shì hèn,bēi gē lái hé hàn tiān shēng。

使日杂诗

郑孝胥

怀古东来七十翁,穿胸贯日气如虹。huái gǔ dōng lái qī shí wēng,chuān xiōng guàn rì qì rú hóng。
双桥倒影金千尺,大淀河头夕照中。shuāng qiáo dào yǐng jīn qiān chǐ,dà diàn hé tóu xī zhào zhōng。

使日杂诗

郑孝胥

百岁才馀廿五年,任他修短且随缘。bǎi suì cái yú niàn wǔ nián,rèn tā xiū duǎn qiě suí yuán。
英雄花月应同尽,莫向人间叹逝川。yīng xióng huā yuè yīng tóng jǐn,mò xiàng rén jiān tàn shì chuān。

使日杂诗

郑孝胥

儿女倾城为送迎,老夫感涕欲纵横。ér nǚ qīng chéng wèi sòng yíng,lǎo fū gǎn tì yù zòng héng。
达材成德真吾党,愿汝同扬一世名。dá cái chéng dé zhēn wú dǎng,yuàn rǔ tóng yáng yī shì míng。

使日杂诗

郑孝胥

一角玄黄渐射金,半丸离海欲登临。yī jiǎo xuán huáng jiàn shè jīn,bàn wán lí hǎi yù dēng lín。
暗中已有人相待,二十年来夜起心。àn zhōng yǐ yǒu rén xiāng dài,èr shí nián lái yè qǐ xīn。