古诗词

徐室女新华哀诗

郑孝胥

女子幼入学,稍长绝可喜。nǚ zi yòu rù xué,shāo zhǎng jué kě xǐ。
所患在务外,相率风斯靡。suǒ huàn zài wù wài,xiāng lǜ fēng sī mí。
沪滨盛学校,吾见亦众矣。hù bīn shèng xué xiào,wú jiàn yì zhòng yǐ。
家家掌中珠,化作蛇与虺。jiā jiā zhǎng zhōng zhū,huà zuò shé yǔ huī。
异哉徐室女,天性秉孝悌。yì zāi xú shì nǚ,tiān xìng bǐng xiào tì。
其兄远游学,阖室奉祖妣。qí xiōng yuǎn yóu xué,hé shì fèng zǔ bǐ。
能承大母欢,以女兼孙子。néng chéng dà mǔ huān,yǐ nǚ jiān sūn zi。
恋亲且好学,不嫁尝自矢。liàn qīn qiě hǎo xué,bù jià cháng zì shǐ。
文字渐有名,浩瀚若秋水。wén zì jiàn yǒu míng,hào hàn ruò qiū shuǐ。
徐君出示我,涕下不可止。xú jūn chū shì wǒ,tì xià bù kě zhǐ。
女亡二十一,短折定何理?nǚ wáng èr shí yī,duǎn zhé dìng hé lǐ?
盈盈玉雪枝,忽作尘土委。yíng yíng yù xuě zhī,hū zuò chén tǔ wěi。
人言才妨命,悔痛实无比。rén yán cái fáng mìng,huǐ tòng shí wú bǐ。
所馀仅翰墨,魂魄必依此。suǒ yú jǐn hàn mò,hún pò bì yī cǐ。
谁能哀以辞,吾女将不死。shuí néng āi yǐ cí,wú nǚ jiāng bù sǐ。
我闻心骨悲,弥明亦长已。wǒ wén xīn gǔ bēi,mí míng yì zhǎng yǐ。
彭殇那足较,飘忽同逝晷。péng shāng nà zú jiào,piāo hū tóng shì guǐ。
妄歆人间福,欲纂厌世史。wàng xīn rén jiān fú,yù zuǎn yàn shì shǐ。
此哀何时忘,泪面不必洗。cǐ āi hé shí wàng,lèi miàn bù bì xǐ。
猜您喜欢

杂诗

郑孝胥

露气泠泠琐碎金,初阳到地又穿林。lù qì líng líng suǒ suì jīn,chū yáng dào dì yòu chuān lín。
南趋新笋浑无数,不觉苍苔一径深。nán qū xīn sǔn hún wú shù,bù jué cāng tái yī jìng shēn。

杂诗

郑孝胥

亚字阑干凿石成,砖廊缛腻复宽平。yà zì lán gàn záo shí chéng,zhuān láng rù nì fù kuān píng。
年年祇望松身长,待听风涛入座声。nián nián qí wàng sōng shēn zhǎng,dài tīng fēng tāo rù zuò shēng。

石遗示早睡早起二诗

郑孝胥

寐叟深言夜坐非,石遗极道晓行奇。mèi sǒu shēn yán yè zuò fēi,shí yí jí dào xiǎo xíng qí。
海藏夜夜楼头坐,却是晨钟欲动时。hǎi cáng yè yè lóu tóu zuò,què shì chén zhōng yù dòng shí。

石遗示早睡早起二诗

郑孝胥

闻鸡待旦已为常,早睡翻成减睡方。wén jī dài dàn yǐ wèi cháng,zǎo shuì fān chéng jiǎn shuì fāng。
记与壶公论夜色,四时霜月抱冰堂。jì yǔ hú gōng lùn yè sè,sì shí shuāng yuè bào bīng táng。

志赞羲养鱼图

郑孝胥

寂寂瀛台晚日阴,承平贵戚画堂深。jì jì yíng tái wǎn rì yīn,chéng píng guì qī huà táng shēn。
埋盆作沼何言窄,中有江湖脱网心。mái pén zuò zhǎo hé yán zhǎi,zhōng yǒu jiāng hú tuō wǎng xīn。

题张叔宪淮阴精舍夜话图

郑孝胥

丰润当年气属天,荷戈一去甲申年。fēng rùn dāng nián qì shǔ tiān,hé gē yī qù jiǎ shēn nián。
名流正有人微叹,转觉王家伯仲贤。míng liú zhèng yǒu rén wēi tàn,zhuǎn jué wáng jiā bó zhòng xián。

题张叔宪淮阴精舍夜话图

郑孝胥

星海成名陵谷后,樊山阅世太纷纭。xīng hǎi chéng míng líng gǔ hòu,fán shān yuè shì tài fēn yún。
淮阴掌故吾能记,半向南皮坐上闻。huái yīn zhǎng gù wú néng jì,bàn xiàng nán pí zuò shàng wén。

樱花花下作

郑孝胥

非白非朱色转加,微寒轻暖殢云霞。fēi bái fēi zhū sè zhuǎn jiā,wēi hán qīng nuǎn tì yún xiá。
春风省识倾城态,只在楼西几树花。chūn fēng shěng shí qīng chéng tài,zhǐ zài lóu xī jǐ shù huā。

樱花花下作

郑孝胥

初酣卯酒见酡颜,出拥朝霞带雾还。chū hān mǎo jiǔ jiàn tuó yán,chū yōng cháo xiá dài wù hái。
着眼分明故难得,却随尘土在人间。zhe yǎn fēn míng gù nán dé,què suí chén tǔ zài rén jiān。

耆寿民属题独立苍茫自咏诗图卷

郑孝胥

《春秋》不作竟《诗》亡,杜老无归暗自伤。chūn qiū bù zuò jìng shī wáng,dù lǎo wú guī àn zì shāng。
望断暮烟人未返,却疑天意坠苍茫。wàng duàn mù yān rén wèi fǎn,què yí tiān yì zhuì cāng máng。

耆寿民属题独立苍茫自咏诗图卷

郑孝胥

夸父康回事有因,触山逐日各忘身。kuā fù kāng huí shì yǒu yīn,chù shān zhú rì gè wàng shēn。
羲和弥节崦嵫迫,耐此苍茫独立人。xī hé mí jié yān zī pò,nài cǐ cāng máng dú lì rén。

隐几

郑孝胥

壮怀彩笔等无灵,隐几犹怜卷帙馨。zhuàng huái cǎi bǐ děng wú líng,yǐn jǐ yóu lián juǎn zhì xīn。
几树樱桃花在否,春寒带雨晚冥冥。jǐ shù yīng táo huā zài fǒu,chūn hán dài yǔ wǎn míng míng。

题杜茶村自书诗卷

郑孝胥

世乱遂无山水乐,十年面壁海藏楼。shì luàn suì wú shān shuǐ lè,shí nián miàn bì hǎi cáng lóu。
金陵金口诗成卷,却怪茶村爱远游。jīn líng jīn kǒu shī chéng juǎn,què guài chá cūn ài yuǎn yóu。

题杜茶村自书诗卷

郑孝胥

蝜蝂蜣螂了不争,违人何碍负时名。fù bǎn qiāng láng le bù zhēng,wéi rén hé ài fù shí míng。
区区节义归穷士,犹喜诸贤未见轻。qū qū jié yì guī qióng shì,yóu xǐ zhū xián wèi jiàn qīng。

答庄思缄

郑孝胥

跳荡纵横不足言,张颠取势出公孙。tiào dàng zòng héng bù zú yán,zhāng diān qǔ shì chū gōng sūn。
甘将故技捐除尽,成就平原屋漏痕。gān jiāng gù jì juān chú jǐn,chéng jiù píng yuán wū lòu hén。