古诗词

徐室女新华哀诗

郑孝胥

女子幼入学,稍长绝可喜。nǚ zi yòu rù xué,shāo zhǎng jué kě xǐ。
所患在务外,相率风斯靡。suǒ huàn zài wù wài,xiāng lǜ fēng sī mí。
沪滨盛学校,吾见亦众矣。hù bīn shèng xué xiào,wú jiàn yì zhòng yǐ。
家家掌中珠,化作蛇与虺。jiā jiā zhǎng zhōng zhū,huà zuò shé yǔ huī。
异哉徐室女,天性秉孝悌。yì zāi xú shì nǚ,tiān xìng bǐng xiào tì。
其兄远游学,阖室奉祖妣。qí xiōng yuǎn yóu xué,hé shì fèng zǔ bǐ。
能承大母欢,以女兼孙子。néng chéng dà mǔ huān,yǐ nǚ jiān sūn zi。
恋亲且好学,不嫁尝自矢。liàn qīn qiě hǎo xué,bù jià cháng zì shǐ。
文字渐有名,浩瀚若秋水。wén zì jiàn yǒu míng,hào hàn ruò qiū shuǐ。
徐君出示我,涕下不可止。xú jūn chū shì wǒ,tì xià bù kě zhǐ。
女亡二十一,短折定何理?nǚ wáng èr shí yī,duǎn zhé dìng hé lǐ?
盈盈玉雪枝,忽作尘土委。yíng yíng yù xuě zhī,hū zuò chén tǔ wěi。
人言才妨命,悔痛实无比。rén yán cái fáng mìng,huǐ tòng shí wú bǐ。
所馀仅翰墨,魂魄必依此。suǒ yú jǐn hàn mò,hún pò bì yī cǐ。
谁能哀以辞,吾女将不死。shuí néng āi yǐ cí,wú nǚ jiāng bù sǐ。
我闻心骨悲,弥明亦长已。wǒ wén xīn gǔ bēi,mí míng yì zhǎng yǐ。
彭殇那足较,飘忽同逝晷。péng shāng nà zú jiào,piāo hū tóng shì guǐ。
妄歆人间福,欲纂厌世史。wàng xīn rén jiān fú,yù zuǎn yàn shì shǐ。
此哀何时忘,泪面不必洗。cǐ āi hé shí wàng,lèi miàn bù bì xǐ。
猜您喜欢

杂诗

郑孝胥

新绿新晴暗几层,小亭斜日有谁登?xīn lǜ xīn qíng àn jǐ céng,xiǎo tíng xié rì yǒu shuí dēng?
窗间阁笔沉吟者,席卷燕云且未能。chuāng jiān gé bǐ chén yín zhě,xí juǎn yàn yún qiě wèi néng。

杂诗

郑孝胥

庭除得柳廿三株,两架残书便有馀。tíng chú dé liǔ niàn sān zhū,liǎng jià cán shū biàn yǒu yú。
回首海藏五千卷,何年还我旧楼居。huí shǒu hǎi cáng wǔ qiān juǎn,hé nián hái wǒ jiù lóu jū。

杂诗

郑孝胥

行在朝朝事早朝,渐看垂柳踠长条。xíng zài cháo cháo shì zǎo cháo,jiàn kàn chuí liǔ wǎn zhǎng tiáo。
不须坐待秋风起,已觉先生短鬓凋。bù xū zuò dài qiū fēng qǐ,yǐ jué xiān shēng duǎn bìn diāo。

杂诗

郑孝胥

双柳骈枝四丈馀,披云拂雨阴前除。shuāng liǔ pián zhī sì zhàng yú,pī yún fú yǔ yīn qián chú。
凭谁共话南阳路,一树当门恐不如。píng shuí gòng huà nán yáng lù,yī shù dāng mén kǒng bù rú。

杂诗

郑孝胥

林外明霞一霎明,满庭柳浪碧云生。lín wài míng xiá yī shà míng,mǎn tíng liǔ làng bì yún shēng。
西风妙解销残暑,只在萧萧带雨声。xī fēng miào jiě xiāo cán shǔ,zhǐ zài xiāo xiāo dài yǔ shēng。

杂诗

郑孝胥

曹瞒啖葛浑无赖,运甓陶桓可笑人。cáo mán dàn gé hún wú lài,yùn pì táo huán kě xiào rén。
夜起庵中人老矣,不须辛苦损天真。yè qǐ ān zhōng rén lǎo yǐ,bù xū xīn kǔ sǔn tiān zhēn。

杂诗

郑孝胥

廿年夜起迹堪寻,习苦如忘老渐侵。niàn nián yè qǐ jì kān xún,xí kǔ rú wàng lǎo jiàn qīn。
冲雨冲风浑不避,一生吃著那关心。chōng yǔ chōng fēng hún bù bì,yī shēng chī zhù nà guān xīn。

杂诗

郑孝胥

赫赫行天雷乍惊,庭中大鸟正飞鸣。hè hè xíng tiān léi zhà jīng,tíng zhōng dà niǎo zhèng fēi míng。
周公葛相犹耽巧,流马南车次第成。zhōu gōng gé xiāng yóu dān qiǎo,liú mǎ nán chē cì dì chéng。

题西村真琴博士所写满蒙草类虫类二卷

郑孝胥

古有《南方草木状》,谁从北地考芳芜。gǔ yǒu nán fāng cǎo mù zhuàng,shuí cóng běi dì kǎo fāng wú。
西村博物应难及,何异亲披《尔雅》图。xī cūn bó wù yīng nán jí,hé yì qīn pī ěr yǎ tú。

题西村真琴博士所写满蒙草类虫类二卷

郑孝胥

吟思谁如黄鲁直,一篇《演雅》绝新奇。yín sī shuí rú huáng lǔ zhí,yī piān yǎn yǎ jué xīn qí。
老父欲觅寒虫语,也有鸣秋几卷诗。lǎo fù yù mì hán chóng yǔ,yě yǒu míng qiū jǐ juǎn shī。

题于晦若手书卷子

郑孝胥

研朱正读《韩非子》,北院同居几晦明。yán zhū zhèng dú hán fēi zi,běi yuàn tóng jū jǐ huì míng。
恰似祖生呼越石,联床屡起论鸡声。qià shì zǔ shēng hū yuè shí,lián chuáng lǚ qǐ lùn jī shēng。

和水越成章韵

郑孝胥

惊回旧梦怅离群,久别应知过所闻。jīng huí jiù mèng chàng lí qún,jiǔ bié yīng zhī guò suǒ wén。
忠孝劳生终有愧,何如白首卧松云。zhōng xiào láo shēng zhōng yǒu kuì,hé rú bái shǒu wò sōng yún。

残夜

郑孝胥

数盆颇惜梅花瘦,莫解残年抑郁心。shù pén pǒ xī méi huā shòu,mò jiě cán nián yì yù xīn。
惊怪暗香来鼻观,故人魂梦忽相寻。jīng guài àn xiāng lái bí guān,gù rén hún mèng hū xiāng xún。

残夜

郑孝胥

回头万恨复千悲,投老犹难脱马羁。huí tóu wàn hèn fù qiān bēi,tóu lǎo yóu nán tuō mǎ jī。
留取一庭残夜月,依依还我少年时。liú qǔ yī tíng cán yè yuè,yī yī hái wǒ shǎo nián shí。

东坡生日聚饮

郑孝胥

毡毳年来欲费吟,举杯聊敌夜寒侵。zhān cuì nián lái yù fèi yín,jǔ bēi liáo dí yè hán qīn。
宿师论将虽非望,犹有眉山缓带心。sù shī lùn jiāng suī fēi wàng,yóu yǒu méi shān huǎn dài xīn。