古诗词

为拔可题黄石斋与乔柘田手札

郑孝胥

忠端多名迹,可敬亦可爱。zhōng duān duō míng jì,kě jìng yì kě ài。
略观近入藏,此卷宜为最。lüè guān jìn rù cáng,cǐ juǎn yí wèi zuì。
东洲与石洲,两跋已云备。dōng zhōu yǔ shí zhōu,liǎng bá yǐ yún bèi。
乙盦为六诗,逸韵转奇肆。yǐ ān wèi liù shī,yì yùn zhuǎn qí sì。
我观书品论,迂谨有殊致。wǒ guān shū pǐn lùn,yū jǐn yǒu shū zhì。
茂弘安石间,逸少乃其次。mào hóng ān shí jiān,yì shǎo nǎi qí cì。
正坐书掩名,钓戈等能事。zhèng zuò shū yǎn míng,diào gē děng néng shì。
学中七八乘,作书特未艺。xué zhōng qī bā chéng,zuò shū tè wèi yì。
岂堪溷长者,曾不辨法意。qǐ kān hùn zhǎng zhě,céng bù biàn fǎ yì。
作书莫作草,怀素尤为厉。zuò shū mò zuò cǎo,huái sù yóu wèi lì。
君实与明道,不草究何碍。jūn shí yǔ míng dào,bù cǎo jiū hé ài。
时人解章草,黄谢若小异。shí rén jiě zhāng cǎo,huáng xiè ruò xiǎo yì。
云间周思兼,独往擅妙诣。yún jiān zhōu sī jiān,dú wǎng shàn miào yì。
行草推觉斯,未老锋犹锐。xíng cǎo tuī jué sī,wèi lǎo fēng yóu ruì。
未若倪鸿宝,掩苏当抹蔡。wèi ruò ní hóng bǎo,yǎn sū dāng mǒ cài。
缙绅惮小楷,率尔趁笔势。jìn shēn dàn xiǎo kǎi,lǜ ěr chèn bǐ shì。
一札才四行,大书那足贵。yī zhá cái sì xíng,dà shū nà zú guì。
又与鸿宝书,持论主遒媚。yòu yǔ hóng bǎo shū,chí lùn zhǔ qiú mèi。
以此考所见,言行实不背。yǐ cǐ kǎo suǒ jiàn,yán xíng shí bù bèi。
昔尝睹榕颂,隽拔有古味。xī cháng dǔ róng sòng,juàn bá yǒu gǔ wèi。
樟谳与千文,天壤或犹在。zhāng yàn yǔ qiān wén,tiān rǎng huò yóu zài。
善书轻其书,小技故可愧。shàn shū qīng qí shū,xiǎo jì gù kě kuì。
荆公赋颜碑,语意绝相类。jīng gōng fù yán bēi,yǔ yì jué xiāng lèi。
吾生无死所,偷活识前辈。wú shēng wú sǐ suǒ,tōu huó shí qián bèi。
犹期树名节,何用托文字。yóu qī shù míng jié,hé yòng tuō wén zì。
猜您喜欢

幽思

郑孝胥

幽思破残夜,禁寒弥憯悽。yōu sī pò cán yè,jìn hán mí cǎn qī。
野苍霜气白,窗曙月痕低。yě cāng shuāng qì bái,chuāng shǔ yuè hén dī。
我倦不能寝,鸡鸣真欲啼。wǒ juàn bù néng qǐn,jī míng zhēn yù tí。
旁皇殊未已,觅句奈无题。páng huáng shū wèi yǐ,mì jù nài wú tí。

十一月十八夜

郑孝胥

夜起久成癖,晦明观吐吞。yè qǐ jiǔ chéng pǐ,huì míng guān tǔ tūn。
苦寒知月味,衔恨敛霜魂。kǔ hán zhī yuè wèi,xián hèn liǎn shuāng hún。
衾影曾何愧,荆凡定孰存?qīn yǐng céng hé kuì,jīng fán dìng shú cún?
恶声闻最熟,不必蹴刘琨。è shēng wén zuì shú,bù bì cù liú kūn。

题张亨甫洪桥送别图

郑孝胥

慢世才难屈,高名遇独穷。màn shì cái nán qū,gāo míng yù dú qióng。
平生姚石甫,期尔李空同。píng shēng yáo shí fǔ,qī ěr lǐ kōng tóng。
往事洪桥别,交游国士风。wǎng shì hóng qiáo bié,jiāo yóu guó shì fēng。
风流殊未尽,宛在夕阳红。fēng liú shū wèi jǐn,wǎn zài xī yáng hóng。

哭旭庄

郑孝胥

期许从童稚,君家伯仲间。qī xǔ cóng tóng zhì,jūn jiā bó zhòng jiān。
平生心入土,往事梦如山。píng shēng xīn rù tǔ,wǎng shì mèng rú shān。
抱节残年尽,能贫晚遇艰。bào jié cán nián jǐn,néng pín wǎn yù jiān。
病中怀旧意,惟有泪相还。bìng zhōng huái jiù yì,wéi yǒu lèi xiāng hái。

和硕恭亲王福晋挽歌

郑孝胥

碧鲁承金册,天湟迓鹿车。bì lǔ chéng jīn cè,tiān huáng yà lù chē。
河间钦德助,鸿烈相成书。hé jiān qīn dé zhù,hóng liè xiāng chéng shū。
风驭随灵雨,神山出太虚。fēng yù suí líng yǔ,shén shān chū tài xū。
谁纾隆准恸,哀语散琼琚。shuí shū lóng zhǔn tòng,āi yǔ sàn qióng jū。

和硕恭亲王福晋挽歌

郑孝胥

去国捐环佩,从亡护棣华。qù guó juān huán pèi,cóng wáng hù dì huá。
遗言薪胆恻,逝影镜尘遮。yí yán xīn dǎn cè,shì yǐng jìng chén zhē。
贤孝辉彤管,仙游望落霞。xián xiào huī tóng guǎn,xiān yóu wàng luò xiá。
东平正深念,保乂重王家。dōng píng zhèng shēn niàn,bǎo yì zhòng wáng jiā。

二月初五日内务府夜直

郑孝胥

初月犹依魄,虚衙欲敛阴。chū yuè yóu yī pò,xū yá yù liǎn yīn。
星河天脉脉,宫禁夜沈沈。xīng hé tiān mài mài,gōng jìn yè shěn shěn。
曙意鸦先觉,忧端蝶独寻。shǔ yì yā xiān jué,yōu duān dié dú xún。
宁知将压喻,未尽杞人心。níng zhī jiāng yā yù,wèi jǐn qǐ rén xīn。

行严揖唐纕衡次公见和重九诗

郑孝胥

垂老从亡者,知为举世非。chuí lǎo cóng wáng zhě,zhī wèi jǔ shì fēi。
诸公胡不弃,异趣或同归。zhū gōng hú bù qì,yì qù huò tóng guī。
好乱犹难止,当仁孰见机。hǎo luàn yóu nán zhǐ,dāng rén shú jiàn jī。
沉思言外旨,相感入精微。chén sī yán wài zhǐ,xiāng gǎn rù jīng wēi。

李园

郑孝胥

芦荻似江乡,迎寒花已霜。lú dí shì jiāng xiāng,yíng hán huā yǐ shuāng。
一亭伴秋水,数客语斜阳。yī tíng bàn qiū shuǐ,shù kè yǔ xié yáng。
渐远双凫静,孤横小艇凉。jiàn yuǎn shuāng fú jìng,gū héng xiǎo tǐng liáng。
不嫌寂寞味,来话水西庄。bù xián jì mò wèi,lái huà shuǐ xī zhuāng。

十一月十七日四鼓玩月

郑孝胥

落月好颜色,东方殊未明。luò yuè hǎo yán sè,dōng fāng shū wèi míng。
徘徊若相顾,欲逝转含情。pái huái ruò xiāng gù,yù shì zhuǎn hán qíng。
残夜成元赏,祁寒见独行。cán yè chéng yuán shǎng,qí hán jiàn dú xíng。
此生如此已,谁与惜平生?cǐ shēng rú cǐ yǐ,shuí yǔ xī píng shēng?

李星冶师挽诗

郑孝胥

门人虽亦老,迷恋授经时。mén rén suī yì lǎo,mí liàn shòu jīng shí。
巽语儿尝说,温颜弟共窥。xùn yǔ ér cháng shuō,wēn yán dì gòng kuī。
何曾见衰惫,私意望期颐。hé céng jiàn shuāi bèi,sī yì wàng qī yí。
称寿文无隐,凭谁论事师?chēng shòu wén wú yǐn,píng shuí lùn shì shī?

青岛

郑孝胥

昔我游斯岛,于今十八年。xī wǒ yóu sī dǎo,yú jīn shí bā nián。
兴亡空复尔,桑海故依然。xīng wáng kōng fù ěr,sāng hǎi gù yī rán。
林气犹吞日,涛声欲问天。lín qì yóu tūn rì,tāo shēng yù wèn tiān。
劳山信堪隐,独忆抱经贤。láo shān xìn kān yǐn,dú yì bào jīng xián。

万国公墓

郑孝胥

逝者如斯耳,空山石像哀。shì zhě rú sī ěr,kōng shān shí xiàng āi。
残骸终共掩,毅魄恐难灰。cán hái zhōng gòng yǎn,yì pò kǒng nán huī。
怅惘二三子,沉吟归去来。chàng wǎng èr sān zi,chén yín guī qù lái。
受辛谁幼妇,情恨满苍苔。shòu xīn shuí yòu fù,qíng hèn mǎn cāng tái。

杨味云寿栴求作贯华阁诗

郑孝胥

容若无双士,梁汾一世才。róng ruò wú shuāng shì,liáng fén yī shì cái。
交期缘未尽,冥感梦还来。jiāo qī yuán wèi jǐn,míng gǎn mèng hái lái。
岩壑怀遗韵,精庐问劫灰。yán hè huái yí yùn,jīng lú wèn jié huī。
多情铁厓老,手为辟蒿莱。duō qíng tiě yá lǎo,shǒu wèi pì hāo lái。

杨味云寿栴求作贯华阁诗

郑孝胥

题匾虽难见,荒庵故可寻。tí biǎn suī nán jiàn,huāng ān gù kě xún。
林开峰自掩,阑曲阁能深。lín kāi fēng zì yǎn,lán qū gé néng shēn。
便做名山主,仍编白雪吟。biàn zuò míng shān zhǔ,réng biān bái xuě yín。
词流重风义,应契昔贤心。cí liú zhòng fēng yì,yīng qì xī xián xīn。
1334«2345678»