古诗词

宋廖氏世彩堂河东集书后

郑孝胥

草窗始称韩柳集,韩集点勘颇流传。cǎo chuāng shǐ chēng hán liǔ jí,hán jí diǎn kān pǒ liú chuán。
谢山跋语又及柳,项宋得此何寂然。xiè shān bá yǔ yòu jí liǔ,xiàng sòng dé cǐ hé jì rán。
东雅济美相竞出,悉祖廖氏如比肩。dōng yǎ jì měi xiāng jìng chū,xī zǔ liào shì rú bǐ jiān。
墨光欧体忽照眼,焕若神明当我前。mò guāng ōu tǐ hū zhào yǎn,huàn ruò shén míng dāng wǒ qián。
乐盦适藏郭氏本,借校傥辨谁愚贤?lè ān shì cáng guō shì běn,jiè xiào tǎng biàn shuí yú xián?
嗟余嗜柳自童稚,六十见此非壮年。jiē yú shì liǔ zì tóng zhì,liù shí jiàn cǐ fēi zhuàng nián。
犹将抱书诵万遍,纤秾简古期华颠。yóu jiāng bào shū sòng wàn biàn,xiān nóng jiǎn gǔ qī huá diān。
潘君好古不自秘,重价奚吝金累千。pān jūn hǎo gǔ bù zì mì,zhòng jià xī lìn jīn lèi qiān。
赋诗容我题纸尾,愿与竹垞为执鞭。fù shī róng wǒ tí zhǐ wěi,yuàn yǔ zhú chá wèi zhí biān。
猜您喜欢

信阳双林寺

郑孝胥

双林左院黄梅树,雨浥寒花脉脉开。shuāng lín zuǒ yuàn huáng méi shù,yǔ yì hán huā mài mài kāi。
莫为幽香叹岑寂,道人曾此小徘徊。mò wèi yōu xiāng tàn cén jì,dào rén céng cǐ xiǎo pái huái。

题道旁孤魂祠

郑孝胥

山重水复野萦回,云翳风昏昼不开。shān zhòng shuǐ fù yě yíng huí,yún yì fēng hūn zhòu bù kāi。
路出荒祠须一哭,迷魂自好莫归来。lù chū huāng cí xū yī kū,mí hún zì hǎo mò guī lái。

夜起

郑孝胥

林杪春江月上时,楼中清影久参差。lín miǎo chūn jiāng yuè shàng shí,lóu zhōng qīng yǐng jiǔ cān chà。
四更欲尽五更转,犹有幽人恋夜迟。sì gèng yù jǐn wǔ gèng zhuǎn,yóu yǒu yōu rén liàn yè chí。

寂寂

郑孝胥

寂寂春归小阁中,牡丹半已委残红。jì jì chūn guī xiǎo gé zhōng,mǔ dān bàn yǐ wěi cán hóng。
伤春枉是伤怀抱,自起推窗倚暮空。shāng chūn wǎng shì shāng huái bào,zì qǐ tuī chuāng yǐ mù kōng。

四月十一夜步江岸

郑孝胥

楼台月下皆飞动,江汉风前自激扬。lóu tái yuè xià jiē fēi dòng,jiāng hàn fēng qián zì jī yáng。
可惜无人共奇夜,清寒著袂倚茫茫。kě xī wú rén gòng qí yè,qīng hán zhù mèi yǐ máng máng。

里妇哭其溺子闻而有触

郑孝胥

穷母伤儿不欲生,沧波白日隔幽明。qióng mǔ shāng ér bù yù shēng,cāng bō bái rì gé yōu míng。
一哀出涕真何谓,避取回头忍泪声。yī āi chū tì zhēn hé wèi,bì qǔ huí tóu rěn lèi shēng。

登大别

郑孝胥

风头过水欲生波,江汉登临意若何。fēng tóu guò shuǐ yù shēng bō,jiāng hàn dēng lín yì ruò hé。
变态凭谁闲领略,晴川阁外雨云多。biàn tài píng shuí xián lǐng lüè,qíng chuān gé wài yǔ yún duō。

乍寒

郑孝胥

卷却秋江付白云,倚阑暮色渐难分。juǎn què qiū jiāng fù bái yún,yǐ lán mù sè jiàn nán fēn。
今宵小阁寒如许,赢得涛声彻夜闻。jīn xiāo xiǎo gé hán rú xǔ,yíng dé tāo shēng chè yè wén。

题林迪臣孤山补梅图

郑孝胥

穿冢仍依处士坟,载梅人去有馀芬。chuān zhǒng réng yī chù shì fén,zài méi rén qù yǒu yú fēn。
年年春到孤山麓,几树梅花属使君?nián nián chūn dào gū shān lù,jǐ shù méi huā shǔ shǐ jūn?

过横州海棠桥即秦太虚为祝生题词处

郑孝胥

醉乡只在横州地,难得词流此往还。zuì xiāng zhǐ zài héng zhōu dì,nán dé cí liú cǐ wǎng hái。
不道秦郎名解事,犹将广大比人间。bù dào qín láng míng jiě shì,yóu jiāng guǎng dà bǐ rén jiān。

过横州海棠桥即秦太虚为祝生题词处

郑孝胥

名缰利锁信堪哀,党禁人间久不开。míng jiāng lì suǒ xìn kān āi,dǎng jìn rén jiān jiǔ bù kāi。
挥汗读书太痴绝,未妨竟为海棠来。huī hàn dú shū tài chī jué,wèi fáng jìng wèi hǎi táng lái。

十一月廿九日率左旅两营移驻龙州

郑孝胥

群山破散纵双流,荡荡平原入戍楼。qún shān pò sàn zòng shuāng liú,dàng dàng píng yuán rù shù lóu。
试遣劳人歌一曲,倚阑斜日看龙州。shì qiǎn láo rén gē yī qū,yǐ lán xié rì kàn lóng zhōu。

抱膝

郑孝胥

抱膝南荒老不才,只应邻敌化疑猜。bào xī nán huāng lǎo bù cái,zhǐ yīng lín dí huà yí cāi。
云鬟缄札今俱绝,海内何人更见哀?yún huán jiān zhá jīn jù jué,hǎi nèi hé rén gèng jiàn āi?

霜夜

郑孝胥

酒薄才堪助断魂,灯清犹自伴微温。jiǔ báo cái kān zhù duàn hún,dēng qīng yóu zì bàn wēi wēn。
窗前天共边愁阔,莫伴星河望故园。chuāng qián tiān gòng biān chóu kuò,mò bàn xīng hé wàng gù yuán。

月下作

郑孝胥

照眼溪山月色新,不辞风露湿衣巾。zhào yǎn xī shān yuè sè xīn,bù cí fēng lù shī yī jīn。
千秋冷落龙州月,暂遣高楼作主人。qiān qiū lěng luò lóng zhōu yuè,zàn qiǎn gāo lóu zuò zhǔ rén。