古诗词

朝中措·赋赠章仲一

刘秉忠

衣冠零落暮春花。yī guān líng luò mù chūn huā。
飘卷满天涯。piāo juǎn mǎn tiān yá。
好把中原麟凤,网来祥瑞皇家。hǎo bǎ zhōng yuán lín fèng,wǎng lái xiáng ruì huáng jiā。
白云丹嶂,青泉绿树,几换年华。bái yún dān zhàng,qīng quán lǜ shù,jǐ huàn nián huá。
认取随时达节,莫教系定匏瓜。rèn qǔ suí shí dá jié,mò jiào xì dìng páo guā。
刘秉忠

刘秉忠

刘秉忠(1216-1274年),初名刘侃,字仲晦,号藏春散人,邢州(今河北邢台市)人。因信佛教改名子聪,任官后而名刘秉忠。元朝杰出政治家、文学家。刘秉忠是元初政坛一位很具特色的政治人物,对于元代政治体制、典章制度的奠定发挥了重大作用。同时,又是一位诗文词曲兼擅的文学家。至元十一年,逝世。元世祖赠太傅,封赵国公,谥号文贞。元成宗时,追赠太师,改谥文正。元仁宗时,追封常山王。 刘秉忠的作品>>

猜您喜欢

南乡子

刘秉忠

翠袖捧离觞。cuì xiù pěng lí shāng。
济楚儿郎窈窕娘。jì chǔ ér láng yǎo tiǎo niáng。
别曲一声双泪落,悲凉。bié qū yī shēng shuāng lèi luò,bēi liáng。
纵不关情也断肠。zòng bù guān qíng yě duàn cháng。
今古利名忙。jīn gǔ lì míng máng。
谁信长安道路长。shuí xìn zhǎng ān dào lù zhǎng。
昔日去家年正少,还乡。xī rì qù jiā nián zhèng shǎo,hái xiāng。
故国惊嗟两鬓霜。gù guó jīng jiē liǎng bìn shuāng。

洞仙歌

刘秉忠

仓陈五斗,价重珠斛。cāng chén wǔ dòu,jià zhòng zhū hú。
陶令家贫苦无畜。táo lìng jiā pín kǔ wú chù。
倦折腰闾里,弃印归来,门外柳、春至无言自绿。juàn zhé yāo lǘ lǐ,qì yìn guī lái,mén wài liǔ chūn zhì wú yán zì lǜ。
山明水秀,清胜宜茅屋。shān míng shuǐ xiù,qīng shèng yí máo wū。
二顷田园一生足。èr qǐng tián yuán yī shēng zú。
乐琴书雅意,无个事,卧看北窗松竹。lè qín shū yǎ yì,wú gè shì,wò kàn běi chuāng sōng zhú。
忽清风、吹梦破鸿荒,爱满院秋香,数业黄菊。hū qīng fēng chuī mèng pò hóng huāng,ài mǎn yuàn qiū xiāng,shù yè huáng jú。

点绛唇

刘秉忠

十载风霜,玉关紫塞都游遍。shí zài fēng shuāng,yù guān zǐ sāi dōu yóu biàn。
驿途方远。yì tú fāng yuǎn。
夜雨留孤馆。yè yǔ liú gū guǎn。
灯火青荧,莫把吴钩看。dēng huǒ qīng yíng,mò bǎ wú gōu kàn。
歌声软。gē shēng ruǎn。
酒斟宜浅。jiǔ zhēn yí qiǎn。
三盏清愁散。sān zhǎn qīng chóu sàn。

点绛唇

刘秉忠

寂寂珠帘,凤楼人去箫声住。jì jì zhū lián,fèng lóu rén qù xiāo shēng zhù。
断肠诗句。duàn cháng shī jù。
彩笔无题处。cǎi bǐ wú tí chù。
花褪残红,绿满西城树。huā tuì cán hóng,lǜ mǎn xī chéng shù。
蘅皋暮。héng gāo mù。
客愁何许。kè chóu hé xǔ。
梅子黄时雨。méi zi huáng shí yǔ。

点绛唇

刘秉忠

恰破黄昏,一湾新月稍稍共。qià pò huáng hūn,yī wān xīn yuè shāo shāo gòng。
玉溪流汞。yù xī liú gǒng。
时有香浮动。shí yǒu xiāng fú dòng。
别后清风,馥郁添多种。bié hòu qīng fēng,fù yù tiān duō zhǒng。
如相送。rú xiāng sòng。
未忘珍重。wèi wàng zhēn zhòng。
已入幽人梦。yǐ rù yōu rén mèng。

点绛唇

刘秉忠

天上春来,满前芳草迷归路。tiān shàng chūn lái,mǎn qián fāng cǎo mí guī lù。
楚山湘浦。chǔ shān xiāng pǔ。
朝暮谁云雨。cháo mù shuí yún yǔ。
凤吹初听,认是吹箫侣。fèng chuī chū tīng,rèn shì chuī xiāo lǚ。
刘郎去。liú láng qù。
碧桃千树。bì táo qiān shù。
世外无寻处。shì wài wú xún chù。

点绛唇

刘秉忠

客梦初惊,雪晴风冷千山晓。kè mèng chū jīng,xuě qíng fēng lěng qiān shān xiǎo。
塞烟沙草。sāi yān shā cǎo。
又上邮亭道。yòu shàng yóu tíng dào。
石窟萝龛,为我君应扫。shí kū luó kān,wèi wǒ jūn yīng sǎo。
何时到。hé shí dào。
放怀吟啸。fàng huái yín xiào。
相伴山间老。xiāng bàn shān jiān lǎo。

点绛唇

刘秉忠

古寺萧条,十年再到经行路。gǔ sì xiāo tiáo,shí nián zài dào jīng xíng lù。
旧题新句。jiù tí xīn jù。
总是关心处。zǒng shì guān xīn chù。
睡起西轩,转觉添幽趣。shuì qǐ xī xuān,zhuǎn jué tiān yōu qù。
斜阳暮。xié yáng mù。
淡烟疏雨。dàn yān shū yǔ。
湿遍山前树。shī biàn shān qián shù。

点绛唇·梅

刘秉忠

策杖寻芳,小溪深雪前村路。cè zhàng xún fāng,xiǎo xī shēn xuě qián cūn lù。
暗香时度。àn xiāng shí dù。
更在清幽处。gèng zài qīng yōu chù。
一见冰容,便有西湖趣。yī jiàn bīng róng,biàn yǒu xī hú qù。
题新句。tí xīn jù。
句成梅许。jù chéng méi xǔ。
折得南枝去。zhé dé nán zhī qù。

点绛唇·梨花

刘秉忠

立尽黄昏,袜尘不到凌波处。lì jǐn huáng hūn,wà chén bù dào líng bō chù。
雪香凝树。xuě xiāng níng shù。
懒作阳台雨。lǎn zuò yáng tái yǔ。
一水相县,脉脉难为语。yī shuǐ xiāng xiàn,mài mài nán wèi yǔ。
情何许。qíng hé xǔ。
向人如诉。xiàng rén rú sù。
寂寞临江渚。jì mò lín jiāng zhǔ。

桃花曲

刘秉忠

青山千里,沧波千里,白云千里。qīng shān qiān lǐ,cāng bō qiān lǐ,bái yún qiān lǐ。
行程问行客,更无穷山水。xíng chéng wèn xíng kè,gèng wú qióng shān shuǐ。
青史功名都半纸。qīng shǐ gōng míng dōu bàn zhǐ。
念刘郎、鬓先如此。niàn liú láng bìn xiān rú cǐ。
桃源觅无路,对溪花红紫。táo yuán mì wú lù,duì xī huā hóng zǐ。

桃花曲

刘秉忠

茸茸芳草,漫漫长路,匆匆行李。rōng rōng fāng cǎo,màn màn zhǎng lù,cōng cōng xíng lǐ。
佳人在何许,渺云山千里。jiā rén zài hé xǔ,miǎo yún shān qiān lǐ。
莫惜千金沽一醉。mò xī qiān jīn gū yī zuì。
道刘郎、不宜憔悴。dào liú láng bù yí qiáo cuì。
春归寂寞语,恨桃花流水。chūn guī jì mò yǔ,hèn táo huā liú shuǐ。

桃花曲

刘秉忠

一川芳景,一壶春酒,一襟幽绪。yī chuān fāng jǐng,yī hú chūn jiǔ,yī jīn yōu xù。
今朝好天色,又无风无雨。jīn cháo hǎo tiān sè,yòu wú fēng wú yǔ。
水满清溪花满树。shuǐ mǎn qīng xī huā mǎn shù。
有闲鸥、伴人来去。yǒu xián ōu bàn rén lái qù。
行云望逾远,更青山无数。xíng yún wàng yú yuǎn,gèng qīng shān wú shù。

桃源忆故人

刘秉忠

桃花乱落如红雨。táo huā luàn luò rú hóng yǔ。
闪下西城碧树。shǎn xià xī chéng bì shù。
寂寞琐窗朱户。jì mò suǒ chuāng zhū hù。
最是春深处。zuì shì chūn shēn chù。
一尊酒尽青山暮。yī zūn jiǔ jǐn qīng shān mù。
楼外轻云犹渡。lóu wài qīng yún yóu dù。
远水悠悠下住。yuǎn shuǐ yōu yōu xià zhù。
流得年光去。liú dé nián guāng qù。

浣溪沙

刘秉忠

桃李无言一径深。táo lǐ wú yán yī jìng shēn。
客愁春恨莫相寻。kè chóu chūn hèn mò xiāng xún。
看花酌酒且开襟。kàn huā zhuó jiǔ qiě kāi jīn。
白雪浩歌真快意,朱弦未绝有知音。bái xuě hào gē zhēn kuài yì,zhū xián wèi jué yǒu zhī yīn。
月明千里故人心。yuè míng qiān lǐ gù rén xīn。
1081234567»