古诗词

新邑

郑孝胥

党人騃很绝无顾,意轻死灰不复然。dǎng rén ái hěn jué wú gù,yì qīng sǐ huī bù fù rán。
老夫佣书居沪渎,岁易钜万年复年。lǎo fū yōng shū jū hù dú,suì yì jù wàn nián fù nián。
忽闻奉帝奔日馆,坐得国宝俱垂涎。hū wén fèng dì bēn rì guǎn,zuò dé guó bǎo jù chuí xián。
穿窬窃宠各自喜,流毒南北成滔天。chuān yú qiè chǒng gè zì xǐ,liú dú nán běi chéng tāo tiān。
天回地转有新邑,爇天吐燄辉山川。tiān huí dì zhuǎn yǒu xīn yì,ruò tiān tǔ yàn huī shān chuān。
举世惊疑空拭目,自怪熟视无泰山。jǔ shì jīng yí kōng shì mù,zì guài shú shì wú tài shān。
东来二帝更携手,此辈眩伏将何言。dōng lái èr dì gèng xié shǒu,cǐ bèi xuàn fú jiāng hé yán。
津沽蜷局有群竖,留取微命思旧恩。jīn gū quán jú yǒu qún shù,liú qǔ wēi mìng sī jiù ēn。
猜您喜欢

和鄞县杨霁园

郑孝胥

高人意度吉人辞,倾盖相亲胜旧知。gāo rén yì dù jí rén cí,qīng gài xiāng qīn shèng jiù zhī。
讲学力能动豪杰,从亡世已弃衰迟。jiǎng xué lì néng dòng háo jié,cóng wáng shì yǐ qì shuāi chí。
空山莫惮操孤调,邪说凭谁斩乱丝。kōng shān mò dàn cāo gū diào,xié shuō píng shuí zhǎn luàn sī。
夜起庵中独醒者,为公自慰罢伤时。yè qǐ ān zhōng dú xǐng zhě,wèi gōng zì wèi bà shāng shí。

和胡琴初戊辰除夕韵

郑孝胥

礼失宁论玉爵挥,龙潜莫问在天飞。lǐ shī níng lùn yù jué huī,lóng qián mò wèn zài tiān fēi。
春王未害周书正,中露何堪赋式微。chūn wáng wèi hài zhōu shū zhèng,zhōng lù hé kān fù shì wēi。
射隼待占高墉利,驱鱼会见众心归。shè sǔn dài zhàn gāo yōng lì,qū yú huì jiàn zhòng xīn guī。
吾侪羁绁应同罪,留与人间说是非。wú chái jī xiè yīng tóng zuì,liú yǔ rén jiān shuō shì fēi。

黄笃友求题烟霞访梅图

郑孝胥

空闻二老访梅年,洞掩梅荒事渺然。kōng wén èr lǎo fǎng méi nián,dòng yǎn méi huāng shì miǎo rán。
廿载画图堪再展,一家诗学更谁先。niàn zài huà tú kān zài zhǎn,yī jiā shī xué gèng shuí xiān。
沧桑蚤逝成高躅,羁旅长贫信独贤。cāng sāng zǎo shì chéng gāo zhú,jī lǚ zhǎng pín xìn dú xián。
莫道湖山终寂寞,遗民满卷足流传。mò dào hú shān zhōng jì mò,yí mín mǎn juǎn zú liú chuán。

和愔仲五月十三日原韵

郑孝胥

莫向彭咸问所居,稽天巨浸欲焉如。mò xiàng péng xián wèn suǒ jū,jī tiān jù jìn yù yān rú。
人心未改思清日,士气难追复辟初。rén xīn wèi gǎi sī qīng rì,shì qì nán zhuī fù pì chū。
出狩久嗟成下殿,从亡聊自托佣书。chū shòu jiǔ jiē chéng xià diàn,cóng wáng liáo zì tuō yōng shū。
断章敢取《旄邱》什,不用词臣赋《子虚》。duàn zhāng gǎn qǔ máo qiū shén,bù yòng cí chén fù zi xū。

或自福州海道见致素心兰一双初至即花叹赏成咏

郑孝胥

露根失土等缧囚,郁勃犹花气更幽。lù gēn shī tǔ děng léi qiú,yù bó yóu huā qì gèng yōu。
越女乍窥天下白,国香欲占九分秋。yuè nǚ zhà kuī tiān xià bái,guó xiāng yù zhàn jiǔ fēn qiū。
抽枝自带山泉润,顾影还宜月色浮。chōu zhī zì dài shān quán rùn,gù yǐng hái yí yuè sè fú。
夜起庵中寻故事,惟将心史伴牢愁。yè qǐ ān zhōng xún gù shì,wéi jiāng xīn shǐ bàn láo chóu。

侗伯立之同游李园

郑孝胥

闻道近郊兵已去,门前辙迹复堪寻。wén dào jìn jiāo bīng yǐ qù,mén qián zhé jì fù kān xún。
秋花承砌堂初启,斜照穿帘柳更深。qiū huā chéng qì táng chū qǐ,xié zhào chuān lián liǔ gèng shēn。
水草欲交聊怅望,坡陀未没且登临。shuǐ cǎo yù jiāo liáo chàng wàng,pō tuó wèi méi qiě dēng lín。
年年携酒题诗地,也共神州付陆沈。nián nián xié jiǔ tí shī dì,yě gòng shén zhōu fù lù shěn。

九日中原露台登高示同游诸子

郑孝胥

枉负刘郎一世豪,登临犹自怯醇醪。wǎng fù liú láng yī shì háo,dēng lín yóu zì qiè chún láo。
河流贯市潮痕上,夕照当楼朔气高。hé liú guàn shì cháo hén shàng,xī zhào dāng lóu shuò qì gāo。
逐鹿中原成浩劫,饥鸿四野极哀号。zhú lù zhōng yuán chéng hào jié,jī hóng sì yě jí āi hào。
诸公更事应同慨,试为苍苍念彼曹。zhū gōng gèng shì yīng tóng kǎi,shì wèi cāng cāng niàn bǐ cáo。

题吴蔼宸所译墨索里尼传后

郑孝胥

七年名相世犹疑,四海论才亦可知。qī nián míng xiāng shì yóu yí,sì hǎi lùn cái yì kě zhī。
乱世纪纲民未信,中流砥柱事尤危。luàn shì jì gāng mín wèi xìn,zhōng liú dǐ zhù shì yóu wēi。
多君奋笔饶生气,使我前筹或更奇。duō jūn fèn bǐ ráo shēng qì,shǐ wǒ qián chóu huò gèng qí。
国士无双非漫许,待看鱼水出乘时。guó shì wú shuāng fēi màn xǔ,dài kàn yú shuǐ chū chéng shí。

夜起庵

郑孝胥

一别高楼寄此庵,五年况味更谁谙?yī bié gāo lóu jì cǐ ān,wǔ nián kuàng wèi gèng shuí ān?
枕堪待旦天难晓,薪已将然卧岂酣。zhěn kān dài dàn tiān nán xiǎo,xīn yǐ jiāng rán wò qǐ hān。
沧海径归真上策,旧京入梦奈空谈。cāng hǎi jìng guī zhēn shàng cè,jiù jīng rù mèng nài kōng tán。
丹青自写灵台状,莫信人夸蔗境甘。dān qīng zì xiě líng tái zhuàng,mò xìn rén kuā zhè jìng gān。

和韬庵元旦韵

郑孝胥

蟪蛄未可言时命,那识人间秋与春。huì gū wèi kě yán shí mìng,nà shí rén jiān qiū yǔ chūn。
不惮冰霜成苦节,依然日月见常新。bù dàn bīng shuāng chéng kǔ jié,yī rán rì yuè jiàn cháng xīn。
行歌莫复悲从径,著论犹思效《过秦》。xíng gē mò fù bēi cóng jìng,zhù lùn yóu sī xiào guò qín。
海内名流凭屈指,却嗟行在盛诗人。hǎi nèi míng liú píng qū zhǐ,què jiē xíng zài shèng shī rén。

答顾寿人祖彭见赠

郑孝胥

金陵山似梦千层,永忆平生顾子朋。jīn líng shān shì mèng qiān céng,yǒng yì píng shēng gù zi péng。
卷裹交期犹款洽,酒边意气自瞢腾。juǎn guǒ jiāo qī yóu kuǎn qià,jiǔ biān yì qì zì méng téng。
存亡默契馀名节,人物销沈阅废兴。cún wáng mò qì yú míng jié,rén wù xiāo shěn yuè fèi xīng。
却为君诗惭北海,只将高卧比陈登。què wèi jūn shī cán běi hǎi,zhǐ jiāng gāo wò bǐ chén dēng。

庚午二月初九夜

郑孝胥

屈指相从岁月长,才如一梦觉旋亡。qū zhǐ xiāng cóng suì yuè zhǎng,cái rú yī mèng jué xuán wáng。
心头常贮疑随影,遗照时看悟异乡。xīn tóu cháng zhù yí suí yǐng,yí zhào shí kàn wù yì xiāng。
往事讵忘非往日,馀生未尽只馀伤。wǎng shì jù wàng fēi wǎng rì,yú shēng wèi jǐn zhǐ yú shāng。
残宵独语先归者,留阅人间更几场。cán xiāo dú yǔ xiān guī zhě,liú yuè rén jiān gèng jǐ chǎng。

花朝饮东兴楼

郑孝胥

莫忘人日约花朝,九十韶光已半销。mò wàng rén rì yuē huā cháo,jiǔ shí sháo guāng yǐ bàn xiāo。
吟社何妨期酒肆,词流最喜共春宵。yín shè hé fáng qī jiǔ sì,cí liú zuì xǐ gòng chūn xiāo。
挥毫易动承平感,纵饮犹堪块垒浇。huī háo yì dòng chéng píng gǎn,zòng yǐn yóu kān kuài lěi jiāo。
揽辔澄清定谁属,相看霜鬓未全凋。lǎn pèi chéng qīng dìng shuí shǔ,xiāng kàn shuāng bìn wèi quán diāo。

王彦和求题中泠泉图卷今为王可庄祠

郑孝胥

江去泉留见此祠,沧桑满目不堪思。jiāng qù quán liú jiàn cǐ cí,cāng sāng mǎn mù bù kān sī。
存亡同负千秋业,埋没空哀一世奇。cún wáng tóng fù qiān qiū yè,mái méi kōng āi yī shì qí。
两点金焦残梦断,廿年吴会再来迟。liǎng diǎn jīn jiāo cán mèng duàn,niàn nián wú huì zài lái chí。
含豪回忆平生语,寂寞犹馀地下知。hán háo huí yì píng shēng yǔ,jì mò yóu yú dì xià zhī。

和山本悌二郎见怀元韵

郑孝胥

廿年沧海尚横流,失笑童蒙匪我求。niàn nián cāng hǎi shàng héng liú,shī xiào tóng méng fěi wǒ qiú。
一任时贤许牛后,谁从邺下数龙头。yī rèn shí xián xǔ niú hòu,shuí cóng yè xià shù lóng tóu。
试看饥渴归心易,小待桑榆反掌收。shì kàn jī kě guī xīn yì,xiǎo dài sāng yú fǎn zhǎng shōu。
只有二峰能见忆,思君端欲赋重游。zhǐ yǒu èr fēng néng jiàn yì,sī jūn duān yù fù zhòng yóu。