古诗词

吴菊农七十寿诗

郑孝胥

戊戌正如乘轩鹤,武汉栖迟怀甚恶。wù xū zhèng rú chéng xuān hè,wǔ hàn qī chí huái shén è。
垂帘朝局耻弹冠,一语文襄为惊愕。chuí lián cháo jú chǐ dàn guān,yī yǔ wén xiāng wèi jīng è。
仲韬长逝不可招,菊翁晚见我入辽。zhòng tāo zhǎng shì bù kě zhāo,jú wēng wǎn jiàn wǒ rù liáo。
故都遗老天留在,人寿河清属后凋。gù dōu yí lǎo tiān liú zài,rén shòu hé qīng shǔ hòu diāo。
猜您喜欢

朱象甫求题海天梦月图

郑孝胥

飘渺仙山波不测,环佩魂归更无迹。piāo miǎo xiān shān bō bù cè,huán pèi hún guī gèng wú jì。
海月茫茫到屋梁,才是梦中见颜色。hǎi yuè máng máng dào wū liáng,cái shì mèng zhōng jiàn yán sè。
月影含愁影共沉,泪珠入海海增深。yuè yǐng hán chóu yǐng gòng chén,lèi zhū rù hǎi hǎi zēng shēn。
空馀魂梦迷离处,天上人间底处寻?kōng yú hún mèng mí lí chù,tiān shàng rén jiān dǐ chù xún?

高颖生环翠楼诗其大父弃官归养,筑楼藏书

郑孝胥

有书谁能读?有楼谁能居?君家百尺楼,兼藏万卷书。yǒu shū shuí néng dú?yǒu lóu shuí néng jū?jūn jiā bǎi chǐ lóu,jiān cáng wàn juǎn shū。
当时有哲人,弃官赋归欤。dāng shí yǒu zhé rén,qì guān fù guī yú。
抱书阅四朝,高行惊里闾。bào shū yuè sì cháo,gāo xíng jīng lǐ lǘ。
与楼两峥嵘,始知德不孤。yǔ lóu liǎng zhēng róng,shǐ zhī dé bù gū。
闻君述祖德,感时还嗟吁。wén jūn shù zǔ dé,gǎn shí hái jiē xū。
乱世能自免,保家惟业儒。luàn shì néng zì miǎn,bǎo jiā wéi yè rú。
此书与此楼,皎然无所污。cǐ shū yǔ cǐ lóu,jiǎo rán wú suǒ wū。
太息贤公孙,洁身真吾徒。tài xī xián gōng sūn,jié shēn zhēn wú tú。

恭题御书为刘徵如京卿作

郑孝胥

服衣若干尺,已能为正书。fú yī ruò gàn chǐ,yǐ néng wèi zhèng shū。
冲龄婴世乱,举国负此孤。chōng líng yīng shì luàn,jǔ guó fù cǐ gū。
逆竖不足言,满朝无士夫。nì shù bù zú yán,mǎn cháo wú shì fū。
汗颜虽感旧,大义当骈诛。hàn yán suī gǎn jiù,dà yì dāng pián zhū。
刘卿藏数纸,每观涕与俱。liú qīng cáng shù zhǐ,měi guān tì yǔ jù。
时流自谓黠,匿笑嗤其迂。shí liú zì wèi xiá,nì xiào chī qí yū。
狂夫闲处看,冤愤空张须。kuáng fū xián chù kàn,yuān fèn kōng zhāng xū。
未敢颂天纵,妄同诸臣谀。wèi gǎn sòng tiān zòng,wàng tóng zhū chén yú。
何年从少康,重来收桑榆。hé nián cóng shǎo kāng,zhòng lái shōu sāng yú。

杂诗

郑孝胥

遗山求修史,自谓忠于金。yí shān qiú xiū shǐ,zì wèi zhōng yú jīn。
委蛇贵臣间,枉尺岂直寻。wěi shé guì chén jiān,wǎng chǐ qǐ zhí xún。
碑版谀佐命,降辱良已深。bēi bǎn yú zuǒ mìng,jiàng rǔ liáng yǐ shēn。
致书干耶律,荐举诚何心?zhì shū gàn yé lǜ,jiàn jǔ chéng hé xīn?
后来托国史,蒙面羞儒林。hòu lái tuō guó shǐ,méng miàn xiū rú lín。
实彼阶之厉,流毒方至今。shí bǐ jiē zhī lì,liú dú fāng zhì jīn。
谅哉谢山语,堪作俗士箴。liàng zāi xiè shān yǔ,kān zuò sú shì zhēn。

杂诗

郑孝胥

子房虽助汉,其志专报韩。zi fáng suī zhù hàn,qí zhì zhuān bào hán。
灭秦复破楚,韩后终难存。miè qín fù pò chǔ,hán hòu zhōng nán cún。
苟能存韩后,何为弃人间。gǒu néng cún hán hòu,hé wèi qì rén jiān。
漫云天授汉,封留殊未安。màn yún tiān shòu hàn,fēng liú shū wèi ān。
亦如中副车,负气非万全。yì rú zhōng fù chē,fù qì fēi wàn quán。
赤松知君心,自苦空加餐。chì sōng zhī jūn xīn,zì kǔ kōng jiā cān。

杂诗

郑孝胥

五载居海滨,避秦幸有此。wǔ zài jū hǎi bīn,bì qín xìng yǒu cǐ。
士夫稍奔集,偷活贤转徙。shì fū shāo bēn jí,tōu huó xián zhuǎn xǐ。
鬻字聊自存,俯畜繁食指。yù zì liáo zì cún,fǔ chù fán shí zhǐ。
同年互吊唁,屈指八九子。tóng nián hù diào yàn,qū zhǐ bā jiǔ zi。
诸公各厉节,可敬亦可喜。zhū gōng gè lì jié,kě jìng yì kě xǐ。
所嗟负君国,碌碌何足齿。suǒ jiē fù jūn guó,lù lù hé zú chǐ。
吉甫真包胥,义烈谁与比?jí fǔ zhēn bāo xū,yì liè shuí yǔ bǐ?
当年登科录,宝祐照青史。dāng nián dēng kē lù,bǎo yòu zhào qīng shǐ。
吾侪曷交勉,牖下非善死。wú chái hé jiāo miǎn,yǒu xià fēi shàn sǐ。

杂诗

郑孝胥

酒楼灯下饭,飞虫争投盘。jiǔ lóu dēng xià fàn,fēi chóng zhēng tóu pán。
肥浓久见欺,腹疾惊夜寒。féi nóng jiǔ jiàn qī,fù jí jīng yè hán。
昧爽起盥漱,朝饥得澄观。mèi shuǎng qǐ guàn shù,cháo jī dé chéng guān。
五味初无根,屏除岂为难。wǔ wèi chū wú gēn,píng chú qǐ wèi nán。
泊尔忽见道,萧然罢晨餐。pō ěr hū jiàn dào,xiāo rán bà chén cān。
麦糗足自活,扪腹殊闲安。mài qiǔ zú zì huó,mén fù shū xián ān。
百邪宁妄侵,有欲真吾患。bǎi xié níng wàng qīn,yǒu yù zhēn wú huàn。
辟谷虽未能,不贪乃金丹。pì gǔ suī wèi néng,bù tān nǎi jīn dān。

杂诗

郑孝胥

乩仙降沪市,涉江往观之。jī xiān jiàng hù shì,shè jiāng wǎng guān zhī。
社公忽关白,灵真当涖斯。shè gōng hū guān bái,líng zhēn dāng lì sī。
须臾称洞宾,字如风雨驰。xū yú chēng dòng bīn,zì rú fēng yǔ chí。
笛声吹江城,一字已小奇。dí shēng chuī jiāng chéng,yī zì yǐ xiǎo qí。
泪尽为苍生,六言次犹疑。lèi jǐn wèi cāng shēng,liù yán cì yóu yí。
坤乾妙用韵,咨嗟还涕洟。kūn qián miào yòng yùn,zī jiē hái tì tì。
将亡听于神,我意不欲为。jiāng wáng tīng yú shén,wǒ yì bù yù wèi。
哦诗三太息,回仙良吾师。ó shī sān tài xī,huí xiān liáng wú shī。

杂诗

郑孝胥

登楼不见海,朝夕望海气。dēng lóu bù jiàn hǎi,cháo xī wàng hǎi qì。
鸥飞能转迟,始觉海已至。ōu fēi néng zhuǎn chí,shǐ jué hǎi yǐ zhì。
凭高目难穷,胸次必小异。píng gāo mù nán qióng,xiōng cì bì xiǎo yì。
心知鸥所乐,造物靳我翅。xīn zhī ōu suǒ lè,zào wù jìn wǒ chì。
柳州慕为鹘,毛翮有仁义。liǔ zhōu mù wèi gǔ,máo hé yǒu rén yì。
泰清果忘饥,恶世良可弃。tài qīng guǒ wàng jī,è shì liáng kě qì。

杂诗

郑孝胥

落日已将尽,斜照气万千。luò rì yǐ jiāng jǐn,xié zhào qì wàn qiān。
群鸦弄馀景,翻飞忽蔽天。qún yā nòng yú jǐng,fān fēi hū bì tiān。
光燄何遽收,沈沈成暮烟。guāng yàn hé jù shōu,shěn shěn chéng mù yān。
微禽亦知警,归思茫无边。wēi qín yì zhī jǐng,guī sī máng wú biān。
逝者固如斯,一鬨偶当前。shì zhě gù rú sī,yī hòng ǒu dāng qián。
坡公观不变,我意方留连。pō gōng guān bù biàn,wǒ yì fāng liú lián。

杂诗

郑孝胥

秋草雁来红,斓斑幻奇彩。qiū cǎo yàn lái hóng,lán bān huàn qí cǎi。
朱黄色独明,百卉殊不逮。zhū huáng sè dú míng,bǎi huì shū bù dǎi。
丹枫与乌桕,经霜叶亦改。dān fēng yǔ wū jiù,jīng shuāng yè yì gǎi。
西风万物老,绚烂意何在。xī fēng wàn wù lǎo,xuàn làn yì hé zài。
壮夫迫迟暮,才进有馀慨。zhuàng fū pò chí mù,cái jìn yǒu yú kǎi。
草木竞一时,后凋须我辈。cǎo mù jìng yī shí,hòu diāo xū wǒ bèi。

刘幼云潜楼读书图

郑孝胥

秉书以事君,自处在忠孝。bǐng shū yǐ shì jūn,zì chù zài zhōng xiào。
惜哉非甲胄,救国乃无效。xī zāi fēi jiǎ zhòu,jiù guó nǎi wú xiào。
抱书窜穷岛,举国孰同调?bào shū cuàn qióng dǎo,jǔ guó shú tóng diào?
潜楼非人间,东海意已蹈。qián lóu fēi rén jiān,dōng hǎi yì yǐ dǎo。
此中不废读,放眼藐群盗。cǐ zhōng bù fèi dú,fàng yǎn miǎo qún dào。
纷纷乱未止,恃此昌吾道。fēn fēn luàn wèi zhǐ,shì cǐ chāng wú dào。
狂夫天稍厌,反正谁能料?kuáng fū tiān shāo yàn,fǎn zhèng shuí néng liào?
何妨坚信书,南山占雾豹。hé fáng jiān xìn shū,nán shān zhàn wù bào。

左子异求题文襄公二十九岁小像

郑孝胥

文襄复新疆,首刊《吾学录》。wén xiāng fù xīn jiāng,shǒu kān wú xué lù。
理坏而匿作,响应一何速。lǐ huài ér nì zuò,xiǎng yīng yī hé sù。
及序马君集,原乱论犹笃。jí xù mǎ jūn jí,yuán luàn lùn yóu dǔ。
犯上由放言,遂为天下毒。fàn shàng yóu fàng yán,suì wèi tiān xià dú。
伤哉今日祸,老辈固已烛。shāng zāi jīn rì huò,lǎo bèi gù yǐ zhú。
治世行同伦,礼义众所服。zhì shì xíng tóng lún,lǐ yì zhòng suǒ fú。
邪说兴几载,遽令庙社屋。xié shuō xīng jǐ zài,jù lìng miào shè wū。
逸民秉家法,毛骨见卓荦。yì mín bǐng jiā fǎ,máo gǔ jiàn zhuó luò。
吾生晚可哀,披图想河岳。wú shēng wǎn kě āi,pī tú xiǎng hé yuè。

江阴赵焕文茂才殉节纪书后

郑孝胥

天下行同伦,中国本无患。tiān xià xíng tóng lún,zhōng guó běn wú huàn。
贼臣倡犯上,举世乃好乱。zéi chén chàng fàn shàng,jǔ shì nǎi hǎo luàn。
排满实邪说,不义岂尊汉。pái mǎn shí xié shuō,bù yì qǐ zūn hàn。
斯民既趋利,倒戈复何惮。sī mín jì qū lì,dào gē fù hé dàn。
能发不能收,瓦解变愈幻。néng fā bù néng shōu,wǎ jiě biàn yù huàn。
人人怀异志,所务在争纂。rén rén huái yì zhì,suǒ wù zài zhēng zuǎn。
神州遂陆沈,深谷化高岸。shén zhōu suì lù shěn,shēn gǔ huà gāo àn。
名教益扫地,丈夫殊可贱。míng jiào yì sǎo dì,zhàng fū shū kě jiàn。
伟哉赵茂才,一死定众眩。wěi zāi zhào mào cái,yī sǐ dìng zhòng xuàn。
夷狄犹有君,诸夏竟俱叛。yí dí yóu yǒu jūn,zhū xià jìng jù pàn。
行天揭日月,顺逆所必辨。xíng tiān jiē rì yuè,shùn nì suǒ bì biàn。
薄俗诬大同,相率入焦烂。báo sú wū dà tóng,xiāng lǜ rù jiāo làn。
纲常彼何罪,小康足为善。gāng cháng bǐ hé zuì,xiǎo kāng zú wèi shàn。
老夫虽遗民,未死火在炭。lǎo fū suī yí mín,wèi sǐ huǒ zài tàn。
救民诚吾责,卫道待义战。jiù mín chéng wú zé,wèi dào dài yì zhàn。

沈子培属题灵武劝进图

郑孝胥

君父有危急,臣子当自效。jūn fù yǒu wēi jí,chén zi dāng zì xiào。
事成福宗社,不成死忠孝。shì chéng fú zōng shè,bù chéng sǐ zhōng xiào。
玄宗不先请,此语实知要。xuán zōng bù xiān qǐng,cǐ yǔ shí zhī yào。
奈何裴冕等,首务上尊号。nài hé péi miǎn děng,shǒu wù shàng zūn hào。
名利驱天下,岂免害名教。míng lì qū tiān xià,qǐ miǎn hài míng jiào。
肃宗继玄宗,惭德在稍躁。sù zōng jì xuán zōng,cán dé zài shāo zào。
史臣论黄巢,用意颇深妙。shǐ chén lùn huáng cháo,yòng yì pǒ shēn miào。
涪翁讥太子,大义堪止暴。fú wēng jī tài zi,dà yì kān zhǐ bào。
乙盦赋此图,尊主警群盗。yǐ ān fù cǐ tú,zūn zhǔ jǐng qún dào。
丁年卜中兴,吉语解众懊。dīng nián bo zhōng xīng,jí yǔ jiě zhòng ào。
所执吾虽殊,相视真同调。suǒ zhí wú suī shū,xiāng shì zhēn tóng diào。