古诗词

一闲

郑孝胥

坐闻车马喧,始觉身已退。zuò wén chē mǎ xuān,shǐ jué shēn yǐ tuì。
免为世人役,未改少年态。miǎn wèi shì rén yì,wèi gǎi shǎo nián tài。
一闲气自充,渺尔千百辈。yī xián qì zì chōng,miǎo ěr qiān bǎi bèi。
无求信至乐,造化犹我载。wú qiú xìn zhì lè,zào huà yóu wǒ zài。
庭除日洒扫,甚洁颇可爱。tíng chú rì sǎ sǎo,shén jié pǒ kě ài。
意中有高楼,何日果相对。yì zhōng yǒu gāo lóu,hé rì guǒ xiāng duì。
及时先树木,逸兴谁能败?jí shí xiān shù mù,yì xīng shuí néng bài?
我怀柳下惠,不易三公介。wǒ huái liǔ xià huì,bù yì sān gōng jiè。
猜您喜欢

官学杂诗

郑孝胥

冷淡自为欢,所居必移情。lěng dàn zì wèi huān,suǒ jū bì yí qíng。
今年青溪傍,欠我勃窣行。jīn nián qīng xī bàng,qiàn wǒ bó sū xíng。
画舫弦管脆,草堂风月清。huà fǎng xián guǎn cuì,cǎo táng fēng yuè qīng。
底用持夸渠,政缺一水横。dǐ yòng chí kuā qú,zhèng quē yī shuǐ héng。
日西引散步,巷尾欣未经。rì xī yǐn sàn bù,xiàng wěi xīn wèi jīng。
豁然得纵目,迤逦带高城。huō rán dé zòng mù,yí lǐ dài gāo chéng。
初来尚见底,再来波遂平。chū lái shàng jiàn dǐ,zài lái bō suì píng。
石桥偶俯眺,尘颜写空青。shí qiáo ǒu fǔ tiào,chén yán xiě kōng qīng。
王邸郁葱葱,林中露飞甍。wáng dǐ yù cōng cōng,lín zhōng lù fēi méng。
垂鞭马上郎,何物生宁馨。chuí biān mǎ shàng láng,hé wù shēng níng xīn。
归来急作书,记此眼暂明。guī lái jí zuò shū,jì cǐ yǎn zàn míng。
江湖是吾性,朝市非公能。jiāng hú shì wú xìng,cháo shì fēi gōng néng。

家书至却寄

郑孝胥

书来意万千,隔此纸一重。shū lái yì wàn qiān,gé cǐ zhǐ yī zhòng。
持剪手自发,尚恐读易穷。chí jiǎn shǒu zì fā,shàng kǒng dú yì qióng。
向来喜夜书,灯花剔幢幢。xiàng lái xǐ yè shū,dēng huā tī chuáng chuáng。
墨淡字断续,体势殊未工。mò dàn zì duàn xù,tǐ shì shū wèi gōng。
实亦无所语,但道无恙侬。shí yì wú suǒ yǔ,dàn dào wú yàng nóng。
欲知许时事,丁宁寻欢悰。yù zhī xǔ shí shì,dīng níng xún huān cóng。
生理本可笑,日对蓬发僮。shēng lǐ běn kě xiào,rì duì péng fā tóng。
甚思逐春游,出门成孤踪。shén sī zhú chūn yóu,chū mén chéng gū zōng。
正月月圆时,斜街鼓鼕鼕。zhèng yuè yuè yuán shí,xié jiē gǔ dōng dōng。
二月月圆时,我在官学中。èr yuè yuè yuán shí,wǒ zài guān xué zhōng。
诗就还独吟,书史颇亦攻。shī jiù hái dú yín,shū shǐ pǒ yì gōng。
署中时来云,某日当趋公。shǔ zhōng shí lái yún,mǒu rì dāng qū gōng。
赁车便应去,车声何玲珑。lìn chē biàn yīng qù,chē shēng hé líng lóng。
友朋有几人,旬馀或相逢。yǒu péng yǒu jǐ rén,xún yú huò xiāng féng。
笑谈破无俚,神情总匆匆。xiào tán pò wú lǐ,shén qíng zǒng cōng cōng。
说归渐可厌,画饼饥岂充。shuō guī jiàn kě yàn,huà bǐng jī qǐ chōng。
回头看庭树,谁能送飞鸿?huí tóu kàn tíng shù,shuí néng sòng fēi hóng?

家书至却寄

郑孝胥

大七黠可怜,岁暮甫断乳。dà qī xiá kě lián,suì mù fǔ duàn rǔ。
孟冬我行时,识字已百许。mèng dōng wǒ xíng shí,shí zì yǐ bǎi xǔ。
渠姊强解事,笑语颇楚楚。qú zǐ qiáng jiě shì,xiào yǔ pǒ chǔ chǔ。
见舅肆顽痴,娅姹聒大母。jiàn jiù sì wán chī,yà chà guā dà mǔ。
小七虽未周,神气溢阿堵。xiǎo qī suī wèi zhōu,shén qì yì ā dǔ。
汝身尚抱疾,课读底须苦。rǔ shēn shàng bào jí,kè dú dǐ xū kǔ。
十三毕经书,那不见渠父。shí sān bì jīng shū,nà bù jiàn qú fù。
今年过三十,偃蹇困尘土。jīn nián guò sān shí,yǎn jiǎn kùn chén tǔ。
微官羁辇下,剧似搬姜鼠。wēi guān jī niǎn xià,jù shì bān jiāng shǔ。
更无旁人嘲,餐饭讲训诂。gèng wú páng rén cháo,cān fàn jiǎng xùn gǔ。
昨朝值无事,出城日当午。zuó cháo zhí wú shì,chū chéng rì dāng wǔ。
道旁见笼雀,倾囊唤买取。dào páng jiàn lóng què,qīng náng huàn mǎi qǔ。
开笼瞥四散,幸未伤翅羽。kāi lóng piē sì sàn,xìng wèi shāng chì yǔ。
追飞似公妪,啾唧上邻宇。zhuī fēi shì gōng yù,jiū jī shàng lín yǔ。
放生事大好,愿力庇儿女。fàng shēng shì dà hǎo,yuàn lì bì ér nǚ。
更求得暂归,归时汝应愈。gèng qiú dé zàn guī,guī shí rǔ yīng yù。

出京

郑孝胥

坐看林叶黄,已有难留意。zuò kàn lín yè huáng,yǐ yǒu nán liú yì。
秋阴积离色,送我以寒吹。qiū yīn jī lí sè,sòng wǒ yǐ hán chuī。
亲朋裁三五,念别数相诣。qīn péng cái sān wǔ,niàn bié shù xiāng yì。
去来自细事,所叹迫生计。qù lái zì xì shì,suǒ tàn pò shēng jì。
翻然徇微念,赴之颇沈鸷。fān rán xùn wēi niàn,fù zhī pǒ shěn zhì。
宁辞长途劳,聊免他时悔。níng cí zhǎng tú láo,liáo miǎn tā shí huǐ。
海波千万叠,适志即平地。hǎi bō qiān wàn dié,shì zhì jí píng dì。
驱车出东门,眇默身如寄。qū chē chū dōng mén,miǎo mò shēn rú jì。

鉴泉听事悬画龙子朋咏之余亦继作

郑孝胥

黑云涌出极可畏,中有鳞虫得熟视。hēi yún yǒng chū jí kě wèi,zhōng yǒu lín chóng dé shú shì。
离蛰奋飞恣游戏,咫尺真愁雷雨至。lí zhé fèn fēi zì yóu xì,zhǐ chǐ zhēn chóu léi yǔ zhì。
阙角谛寻悉题字,辟火曾云著灵异。quē jiǎo dì xún xī tí zì,pì huǒ céng yún zhù líng yì。
董源笔欤或黄筌,寄此苍茫神灵意。dǒng yuán bǐ yú huò huáng quán,jì cǐ cāng máng shén líng yì。
吾闻神物善自翳,见尾向来羞尔辈。wú wén shén wù shàn zì yì,jiàn wěi xiàng lái xiū ěr bèi。
抑郁无言短人气,老子平生宁足贵。yì yù wú yán duǎn rén qì,lǎo zi píng shēng níng zú guì。

高松保郎诗

郑孝胥

断腕高松氏,歌者良纷纷。duàn wàn gāo sōng shì,gē zhě liáng fēn fēn。
四坐且勿喧,听代保郎言。sì zuò qiě wù xuān,tīng dài bǎo láng yán。
保郎家江户,事在明治前。bǎo láng jiā jiāng hù,shì zài míng zhì qián。
少小无所知,但念知己恩。shǎo xiǎo wú suǒ zhī,dàn niàn zhī jǐ ēn。
藩法时方酷,义父抱深冤。fān fǎ shí fāng kù,yì fù bào shēn yuān。
狱急待自杀,营救穷百端。yù jí dài zì shā,yíng jiù qióng bǎi duān。
俱死犹不解,智竭惟有身。jù sǐ yóu bù jiě,zhì jié wéi yǒu shēn。
探怀出白刃,霜光蚀我魂。tàn huái chū bái rèn,shuāng guāng shí wǒ hún。
低回语左臂,全归愧难全。dī huí yǔ zuǒ bì,quán guī kuì nán quán。
断者不复续,今日与汝分。duàn zhě bù fù xù,jīn rì yǔ rǔ fēn。
欲下齿牙断,神鬼啼右边。yù xià chǐ yá duàn,shén guǐ tí yòu biān。
谁知父母躯,彼此乃相残。shuí zhī fù mǔ qū,bǐ cǐ nǎi xiāng cán。
一挥何时落,昏绝耳不闻。yī huī hé shí luò,hūn jué ěr bù wén。
俄然视白日,岂意犹生存。é rán shì bái rì,qǐ yì yóu shēng cún。
收我刀如风,涤我血翻盆。shōu wǒ dāo rú fēng,dí wǒ xuè fān pén。
修书仍函腕,驰献辞悲酸。xiū shū réng hán wàn,chí xiàn cí bēi suān。
义父幸得白,残躯越中年。yì fù xìng dé bái,cán qū yuè zhōng nián。
支体已不痛,沈痛在心肝。zhī tǐ yǐ bù tòng,shěn tòng zài xīn gān。
卖药溷市人,忏悔向世尊。mài yào hùn shì rén,chàn huǐ xiàng shì zūn。
众生有疾苦,莫似我艰辛。zhòng shēng yǒu jí kǔ,mò shì wǒ jiān xīn。
大清黎公来,遗我以古文。dà qīng lí gōng lái,yí wǒ yǐ gǔ wén。
李公尤慷慨,陈义高青天。lǐ gōng yóu kāng kǎi,chén yì gāo qīng tiān。
保郎身见在,保郎名已传。bǎo láng shēn jiàn zài,bǎo láng míng yǐ chuán。
会有义士知,热泪坠衣巾。huì yǒu yì shì zhī,rè lèi zhuì yī jīn。
人生历情劫,忧患深相缠。rén shēng lì qíng jié,yōu huàn shēn xiāng chán。
本心要不昧,君子或见怜。běn xīn yào bù mèi,jūn zi huò jiàn lián。
保郎骨可朽,义士泪不干。bǎo láng gǔ kě xiǔ,yì shì lèi bù gàn。

赠郑瀚生

郑孝胥

君于我厚矣,不鄙谓我语。jūn yú wǒ hòu yǐ,bù bǐ wèi wǒ yǔ。
所云讵无缪,政自出肺腑。suǒ yún jù wú móu,zhèng zì chū fèi fǔ。
闻君道贤伯,老辈具风矩。wén jūn dào xián bó,lǎo bèi jù fēng jǔ。
门中足师法,岂复假外取。mén zhōng zú shī fǎ,qǐ fù jiǎ wài qǔ。
亲贤远不肖,此事已为主。qīn xián yuǎn bù xiào,cǐ shì yǐ wèi zhǔ。
性情端且厚,俊哲必乐与。xìng qíng duān qiě hòu,jùn zhé bì lè yǔ。
文字艺之末,费日浪自苦。wén zì yì zhī mò,fèi rì làng zì kǔ。
但当勤读史,大义了今古。dàn dāng qín dú shǐ,dà yì le jīn gǔ。
自居在何等,肯作流俗伍?zì jū zài hé děng,kěn zuò liú sú wǔ?
知君多良友,走也岂足数。zhī jūn duō liáng yǒu,zǒu yě qǐ zú shù。
离居傥相忆,莫哂渠言腐。lí jū tǎng xiāng yì,mò shěn qú yán fǔ。

送柽弟入都

郑孝胥

与子同出都,十六年于兹。yǔ zi tóng chū dōu,shí liù nián yú zī。
子今复入都,良甚喜以悲。zi jīn fù rù dōu,liáng shén xǐ yǐ bēi。
两兄虽未老,皆异年少时。liǎng xiōng suī wèi lǎo,jiē yì nián shǎo shí。
事业那可说,所忧寒与饥。shì yè nà kě shuō,suǒ yōu hán yǔ jī。
我如风中船,奔涛猛相持。wǒ rú fēng zhōng chuán,bēn tāo měng xiāng chí。
不怨漂流苦,但恨常乖离。bù yuàn piāo liú kǔ,dàn hèn cháng guāi lí。
何时得停泊,甘心趋路岐。hé shí dé tíng pō,gān xīn qū lù qí。
向来盛负气,不自谓我非。xiàng lái shèng fù qì,bù zì wèi wǒ fēi。
进士弃不求,从人诟狂痴。jìn shì qì bù qiú,cóng rén gòu kuáng chī。
念子行入世,科第政所期。niàn zi xíng rù shì,kē dì zhèng suǒ qī。
闽士多褊狭,此语古已讥。mǐn shì duō biǎn xiá,cǐ yǔ gǔ yǐ jī。
器闳乃受大,要须力戒之。qì hóng nǎi shòu dà,yào xū lì jiè zhī。
何物益神智,读书乌可迟。hé wù yì shén zhì,dú shū wū kě chí。
吾今之所行,世人讵见知。wú jīn zhī suǒ xíng,shì rén jù jiàn zhī。
似傲非慢侮,似倦非摧颓。shì ào fēi màn wǔ,shì juàn fēi cuī tuí。
寸心虹贯月,子胡愁我为?cùn xīn hóng guàn yuè,zi hú chóu wǒ wèi?

立秋永田町日枝山下新居作

郑孝胥

日枝蓄深苍,细巷藏山麓。rì zhī xù shēn cāng,xì xiàng cáng shān lù。
清溪复绕巷,弥望但高木。qīng xī fù rào xiàng,mí wàng dàn gāo mù。
西寻巷欲尽,杝落窥我屋。xī xún xiàng yù jǐn,lí luò kuī wǒ wū。
入门势稍邃,纸窗昼常绿。rù mén shì shāo suì,zhǐ chuāng zhòu cháng lǜ。
累垂柿与梨,离立松与槲。lèi chuí shì yǔ lí,lí lì sōng yǔ hú。
连楹作磬折,三面成五曲。lián yíng zuò qìng zhé,sān miàn chéng wǔ qū。
闺人爱西南,临水好送目。guī rén ài xī nán,lín shuǐ hǎo sòng mù。
东轩尤蒙密,敷坐客所肃。dōng xuān yóu méng mì,fū zuò kè suǒ sù。
距轩北二椽,宜以栖我仆。jù xuān běi èr chuán,yí yǐ qī wǒ pū。
周遮望若隔,呼唤应颇速。zhōu zhē wàng ruò gé,hū huàn yīng pǒ sù。
跳梁便儿女,饮啖足蔬肉。tiào liáng biàn ér nǚ,yǐn dàn zú shū ròu。
旬馀困坐起,月许忘局促。xún yú kùn zuò qǐ,yuè xǔ wàng jú cù。
丁宁促洒扫,婢媪额屡蹙。dīng níng cù sǎ sǎo,bì ǎo é lǚ cù。
比邻各勤洁,讵可愧彼族。bǐ lín gè qín jié,jù kě kuì bǐ zú。
雨檐报晚霁,片月如凉旭。yǔ yán bào wǎn jì,piàn yuè rú liáng xù。
晴灯闹流星,繁丝压孤竹。qíng dēng nào liú xīng,fán sī yā gū zhú。
奔车汤忽沸,推枕声在褥。bēn chē tāng hū fèi,tuī zhěn shēng zài rù。
中宵起舒啸,夜气漫林谷。zhōng xiāo qǐ shū xiào,yè qì màn lín gǔ。
乡心茫欲碎,离念牵更酷。xiāng xīn máng yù suì,lí niàn qiān gèng kù。
我愁妇亦叹,身世付转毂。wǒ chóu fù yì tàn,shēn shì fù zhuǎn gǔ。
中原民情敝,隐患在心腹。zhōng yuán mín qíng bì,yǐn huàn zài xīn fù。
此邦俗亦偷,交谊聊云睦。cǐ bāng sú yì tōu,jiāo yì liáo yún mù。
谁能任兹事,起造斯世福。shuí néng rèn zī shì,qǐ zào sī shì fú。
微官欲何道,一饱忍千辱。wēi guān yù hé dào,yī bǎo rěn qiān rǔ。
悲呻久不寝,人世寐正熟。bēi shēn jiǔ bù qǐn,rén shì mèi zhèng shú。
雏鸡尔谁戒,向曙强咿喔。chú jī ěr shuí jiè,xiàng shǔ qiáng yī ō。

雨后徒步入署

郑孝胥

湿云重难起,雨气夜不小。shī yún zhòng nán qǐ,yǔ qì yè bù xiǎo。
河堤决屋顶,汹汹遂至晓。hé dī jué wū dǐng,xiōng xiōng suì zhì xiǎo。
新凉睡味美,惊觉讶非早。xīn liáng shuì wèi měi,jīng jué yà fēi zǎo。
披衣趣具食,杂进殊草草。pī yī qù jù shí,zá jìn shū cǎo cǎo。
出门沟浍溢,未敢怯途潦。chū mén gōu huì yì,wèi gǎn qiè tú lǎo。
因思宵来势,疑恐小楼倒。yīn sī xiāo lái shì,yí kǒng xiǎo lóu dào。
楼前甫拆屋,东北豁可瞭。lóu qián fǔ chāi wū,dōng běi huō kě liǎo。
斜风时潇潇,远树淡袅袅。xié fēng shí xiāo xiāo,yuǎn shù dàn niǎo niǎo。
低头或终日,书史粗省了。dī tóu huò zhōng rì,shū shǐ cū shěng le。
近来罢午餐,薄粥润吻燥。jìn lái bà wǔ cān,báo zhōu rùn wěn zào。
朝夕出无车,纵步自轻矫。cháo xī chū wú chē,zòng bù zì qīng jiǎo。
他人笑吾吝,彼浅恶知道。tā rén xiào wú lìn,bǐ qiǎn è zhī dào。
壮夫事事可,妙赏恃怀抱。zhuàng fū shì shì kě,miào shǎng shì huái bào。
使吾行负担,亦足营一饱。shǐ wú xíng fù dān,yì zú yíng yī bǎo。

作书久不能进愤然赋此

郑孝胥

作书无难易,要自习之久。zuò shū wú nán yì,yào zì xí zhī jiǔ。
苟怀世人誉,俗笔终在手。gǒu huái shì rén yù,sú bǐ zhōng zài shǒu。
古今只此字,点画别谁某。gǔ jīn zhǐ cǐ zì,diǎn huà bié shuí mǒu。
必随人作计,毋怪落渠后。bì suí rén zuò jì,wú guài luò qú hòu。
但当一扫尽,逸兴寄指肘。dàn dāng yī sǎo jǐn,yì xīng jì zhǐ zhǒu。
行闲驰真气,莫复抟土偶。xíng xián chí zhēn qì,mò fù tuán tǔ ǒu。
时贤争南北,扰扰吾无取。shí xián zhēng nán běi,rǎo rǎo wú wú qǔ。
狂奴薄有态,或者进猿叟。kuáng nú báo yǒu tài,huò zhě jìn yuán sǒu。
达哉临川言,妄凿妍与丑。dá zāi lín chuān yán,wàng záo yán yǔ chǒu。

黎受生遗郑子尹书四种及巢经巢诗钞

郑孝胥

吾年十二熟仪礼,闇诵全部色不挠。wú nián shí èr shú yí lǐ,àn sòng quán bù sè bù náo。
尔雅急就亦宿读,当时恚渠云等道。ěr yǎ jí jiù yì sù dú,dāng shí huì qú yún děng dào。
长大孤露事举业,文辞颇复心所好。zhǎng dà gū lù shì jǔ yè,wén cí pǒ fù xīn suǒ hǎo。
数年之间失八九,偶取温习翻苦奥。shù nián zhī jiān shī bā jiǔ,ǒu qǔ wēn xí fān kǔ ào。
治经念自小学始,桂段严王手勘校。zhì jīng niàn zì xiǎo xué shǐ,guì duàn yán wáng shǒu kān xiào。
久闻遵义未得见,《逸字》《汗简》名尤噪。jiǔ wén zūn yì wèi dé jiàn,yì zì hàn jiǎn míng yóu zào。
渐怜岁月去飘忽,精力无成坐消耗。jiàn lián suì yuè qù piāo hū,jīng lì wú chéng zuò xiāo hào。
君今遗此令我愁,便恐悠悠迹如扫。jūn jīn yí cǐ lìng wǒ chóu,biàn kǒng yōu yōu jì rú sǎo。
郑君朴学仍能诗,瘦硬偏工兼澹妙。zhèng jūn pǔ xué réng néng shī,shòu yìng piān gōng jiān dàn miào。
一生自哀独何事,得丧何人为计较。yī shēng zì āi dú hé shì,dé sàng hé rén wèi jì jiào。
不如学道积毫发,入世差同饥可疗。bù rú xué dào jī háo fā,rù shì chà tóng jī kě liáo。
养心聊复期尽年,火速捐书真得要。yǎng xīn liáo fù qī jǐn nián,huǒ sù juān shū zhēn dé yào。

冬日杂诗以仰视皇天白日速为韵

郑孝胥

此日不足惜,去我逝安往?cǐ rì bù zú xī,qù wǒ shì ān wǎng?
山风剥庭叶,晚意太卤莽。shān fēng bō tíng yè,wǎn yì tài lǔ mǎng。
宁知吾送汝,对景聊俯仰。níng zhī wú sòng rǔ,duì jǐng liáo fǔ yǎng。
经行万马中,驻足看扰攘。jīng xíng wàn mǎ zhōng,zhù zú kàn rǎo rǎng。
乃于瞥然际,而作攫取想。nǎi yú piē rán jì,ér zuò jué qǔ xiǎng。
用意如许毒,所得徒自罔。yòng yì rú xǔ dú,suǒ dé tú zì wǎng。

冬日杂诗以仰视皇天白日速为韵

郑孝胥

日人行新法,中国始遣使。rì rén xíng xīn fǎ,zhōng guó shǐ qiǎn shǐ。
华民我自辖,诸国不得视。huá mín wǒ zì xiá,zhū guó bù dé shì。
彼非不欲尔,实亦势所至。bǐ fēi bù yù ěr,shí yì shì suǒ zhì。
来者更五公,交涉略可志。lái zhě gèng wǔ gōng,jiāo shè lüè kě zhì。
吾初检案牍,抄撮取关系。wú chū jiǎn àn dú,chāo cuō qǔ guān xì。
会以事不竟,讫未就编次。huì yǐ shì bù jìng,qì wèi jiù biān cì。
又观图书馆,典籍亦略备。yòu guān tú shū guǎn,diǎn jí yì lüè bèi。
尽蒐为目录,颇足资考异。jǐn sōu wèi mù lù,pǒ zú zī kǎo yì。
迁延顾莫往,尤未坠此意。qiān yán gù mò wǎng,yóu wèi zhuì cǐ yì。

冬日杂诗以仰视皇天白日速为韵

郑孝胥

运会今何世,更霸起西方。yùn huì jīn hé shì,gèng bà qǐ xī fāng。
谁能安士农?唯闻逐工商。shuí néng ān shì nóng?wéi wén zhú gōng shāng。
贾胡合千百,其国旋富强。jiǎ hú hé qiān bǎi,qí guó xuán fù qiáng。
此风既东来,凌厉世莫当。cǐ fēng jì dōng lái,líng lì shì mò dāng。
日本类儿戏,变化如风狂。rì běn lèi ér xì,biàn huà rú fēng kuáng。
天机已可见,人心奈披猖。tiān jī yǐ kě jiàn,rén xīn nài pī chāng。
诚恐时无人,礼义坐销亡。chéng kǒng shí wú rén,lǐ yì zuò xiāo wáng。
豪杰皆安在,俗佞空张皇。háo jié jiē ān zài,sú nìng kōng zhāng huáng。