古诗词

谭生行

林占梅

谭生家近滕王阁,文酒笙歌恣欢乐。tán shēng jiā jìn téng wáng gé,wén jiǔ shēng gē zì huān lè。
轻掷珍珠买绿娥,高吹玉笛招黄鹤。qīng zhì zhēn zhū mǎi lǜ é,gāo chuī yù dí zhāo huáng hè。
兴酣好作狭邪游,六博还挥十万筹。xīng hān hǎo zuò xiá xié yóu,liù bó hái huī shí wàn chóu。
囊金散尽不复惜,由来浪子难回头。náng jīn sàn jǐn bù fù xī,yóu lái làng zi nán huí tóu。
繁华转盼悲萧索,歌场几唱「莲花落」。fán huá zhuǎn pàn bēi xiāo suǒ,gē chǎng jǐ chàng lián huā luò。
肯为饥驱重出门,远抵闽中事游幕。kěn wèi jī qū zhòng chū mén,yuǎn dǐ mǐn zhōng shì yóu mù。
铁板长歌海上来,耆卿到处绮筵开。tiě bǎn zhǎng gē hǎi shàng lái,qí qīng dào chù qǐ yán kāi。
销魂重作扬州梦,落魄谁怜记室才。xiāo hún zhòng zuò yáng zhōu mèng,luò pò shuí lián jì shì cái。
轻靴窄袖自豪举,逢场肯演参军舞。qīng xuē zhǎi xiù zì háo jǔ,féng chǎng kěn yǎn cān jūn wǔ。
酒酣耳热起催花,当筵笑击三挝鼓。jiǔ hān ěr rè qǐ cuī huā,dāng yán xiào jī sān wō gǔ。
白雪纷飞曲调成,银筝锦瑟停无声。bái xuě fēn fēi qū diào chéng,yín zhēng jǐn sè tíng wú shēng。
主人不语客不饮,如闻仙乐同移情。zhǔ rén bù yǔ kè bù yǐn,rú wén xiān lè tóng yí qíng。
闲来访我潜园里,郤生一见令人喜。xián lái fǎng wǒ qián yuán lǐ,xì shēng yī jiàn lìng rén xǐ。
花晨月夕时过从,论交敢信成知己。huā chén yuè xī shí guò cóng,lùn jiāo gǎn xìn chéng zhī jǐ。
尊前忽听翻骊歌,送君南浦愁春波。zūn qián hū tīng fān lí gē,sòng jūn nán pǔ chóu chūn bō。
飘梗可怜游子苦,赠绨莫道故人多。piāo gěng kě lián yóu zi kǔ,zèng tí mò dào gù rén duō。
求名谋利都难遂,途穷转恨妻孥累。qiú míng móu lì dōu nán suì,tú qióng zhuǎn hèn qī nú lèi。
一朝挈眷入吾门,当年张绪伤憔悴。yī cháo qiè juàn rù wú mén,dāng nián zhāng xù shāng qiáo cuì。
容颜异昔堪惊疑,踌躇未语生先知。róng yán yì xī kān jīng yí,chóu chú wèi yǔ shēng xiān zhī。
细诉别来不得志,贫侵病迫难支持。xì sù bié lái bù dé zhì,pín qīn bìng pò nán zhī chí。
形骸消瘦态衰老,深恐微躯同露草。xíng hái xiāo shòu tài shuāi lǎo,shēn kǒng wēi qū tóng lù cǎo。
茫茫海内无知音,就化无如此地好。máng máng hǎi nèi wú zhī yīn,jiù huà wú rú cǐ dì hǎo。
我闻其语骇且怜,急开客座相留延。wǒ wén qí yǔ hài qiě lián,jí kāi kè zuò xiāng liú yán。
闲居不使筹珠桂,佳日依然乐管弦。xián jū bù shǐ chóu zhū guì,jiā rì yī rán lè guǎn xián。
诗酒盘桓将两载,膏肓二竖终为害。shī jiǔ pán huán jiāng liǎng zài,gāo huāng èr shù zhōng wèi hài。
身后能教碧玉随,膝前祗剩文姬在。shēn hòu néng jiào bì yù suí,xī qián zhī shèng wén jī zài。
沧溟浩渺魂难还,骸骨何由归故山。cāng míng hào miǎo hún nán hái,hái gǔ hé yóu guī gù shān。
一抔新穴堆黄土,五夜空闺泣绿鬟。yī póu xīn xué duī huáng tǔ,wǔ yè kōng guī qì lǜ huán。
娇雏转瞬年十七,为赋桃夭吾事毕。jiāo chú zhuǎn shùn nián shí qī,wèi fù táo yāo wú shì bì。
九原相见庶无惭,一肩重负欣差释。jiǔ yuán xiāng jiàn shù wú cán,yī jiān zhòng fù xīn chà shì。
清明时节雨潇潇,自倾杯酒墓门浇。qīng míng shí jié yǔ xiāo xiāo,zì qīng bēi jiǔ mù mén jiāo。
回思旧事泪痕湿,翻成楚词将魂招。huí sī jiù shì lèi hén shī,fān chéng chǔ cí jiāng hún zhāo。
我为谭生歌一曲,魂兮若在暗中哭。wǒ wèi tán shēng gē yī qū,hún xī ruò zài àn zhōng kū。
灵风卷地是耶非,墓畔白杨飞蔌蔌。líng fēng juǎn dì shì yé fēi,mù pàn bái yáng fēi sù sù。

林占梅

林占梅,构筑潜园,雅集诗骚。文酒之盛,冠于北台。著有《潜园唱和集》二卷、《潜园琴馀草》八卷,其中《潜园唱和集》已佚。林占梅《潜园琴馀草》约有诗一千九百馀首,写作年代自道光二十七年(1847)迄同治六年(1867)。多咏骨肉亲友、园居、游历、时事、兴怀之作。五言古、近体,善摹难状之景,达难显之情。作品风格多样,平易晓畅法白居易,感时忧国似陆放翁,伤感兴怀如吴梅村。台澎道徐宗干评其诗「和静清远、古澹恬逸」、「诗味多琴味」。兹据台湾分馆藏《潜园琴馀草》为底本,并参照下列对校本编校:李清河藏《潜园琴馀草》(以下简称李本)、李清河藏《潜园诗抄》(以下简称李抄本)、连雅堂《台湾诗荟》(以下简称荟本)、台湾文献丛刊《潜园琴馀草简编》(以下简称台银本)、《新竹文献会通讯》(以下简称文献本)、陈培桂《淡水厅志》、林维丞《沧海拾遗》、蔡振丰《苑里志》、郑鹏云《师友风义录》、连横《台湾诗乘》、王松《台阳诗话续编》、林钦赐《瀛洲诗集》、赖子清《台湾诗醇》、曾笑云《东宁击钵吟后集》、彭国栋《广台湾诗乘》、蜕萒老人《大屯山房谭荟》。 林占梅的作品>>

猜您喜欢

元旦花前小宴述怀

林占梅

瑞日瞳瞳正曙天,屠苏新酿出佳筵。ruì rì tóng tóng zhèng shǔ tiān,tú sū xīn niàng chū jiā yán。
会宜花下浮三白,又在诗中过一年。huì yí huā xià fú sān bái,yòu zài shī zhōng guò yī nián。
报国无谋唯助饷,生儿好学胜营田。bào guó wú móu wéi zhù xiǎng,shēng ér hǎo xué shèng yíng tián。
身闲最易光阴老,自笑光阴浪掷偏。shēn xián zuì yì guāng yīn lǎo,zì xiào guāng yīn làng zhì piān。

依韵和籋云先生「百叶白桃花」

林占梅

黛绿盈盈粉白堆,瑶池佳种想分栽。dài lǜ yíng yíng fěn bái duī,yáo chí jiā zhǒng xiǎng fēn zāi。
风流欲并梅为偶,隐约浑看玉作胎。fēng liú yù bìng méi wèi ǒu,yǐn yuē hún kàn yù zuò tāi。
一样天台云影簇,几分露井月痕猜。yī yàng tiān tái yún yǐng cù,jǐ fēn lù jǐng yuè hén cāi。
平明移向宫门外,错认娥眉淡扫来。píng míng yí xiàng gōng mén wài,cuò rèn é méi dàn sǎo lái。

闲居

林占梅

深观事理历时艰,养拙年来独闭关。shēn guān shì lǐ lì shí jiān,yǎng zhuō nián lái dú bì guān。
阅世真如棋局变,辞官始觉布衣闲。yuè shì zhēn rú qí jú biàn,cí guān shǐ jué bù yī xián。
酒怀冷落愁中减,诗草零星病后删。jiǔ huái lěng luò chóu zhōng jiǎn,shī cǎo líng xīng bìng hòu shān。
赖有小园堪涉趣,何须笠屐远看山。lài yǒu xiǎo yuán kān shè qù,hé xū lì jī yuǎn kàn shān。

凤鼻嵌顶晚眺

林占梅

峦嶂层层景不凡,探游有客履巉岩。luán zhàng céng céng jǐng bù fán,tàn yóu yǒu kè lǚ chán yán。
披图碧海窥无际,携句青天问亦堪。pī tú bì hǎi kuī wú jì,xié jù qīng tiān wèn yì kān。
咳唾峰头惊倒瀑,模糊云际辨归帆。ké tuò fēng tóu jīng dào pù,mó hú yún jì biàn guī fān。
登临饶得精神旷,野草尘心一样芟。dēng lín ráo dé jīng shén kuàng,yě cǎo chén xīn yī yàng shān。

观盂兰放水灯

林占梅

一派繁华眼欲迷,瑜伽接引向西溪。yī pài fán huá yǎn yù mí,yú gā jiē yǐn xiàng xī xī。
灯光灿烂千家共,人语喧呼百戏齐。dēng guāng càn làn qiān jiā gòng,rén yǔ xuān hū bǎi xì qí。
直使水神惊耀蚌,重教鳞族诧燃犀。zhí shǐ shuǐ shén jīng yào bàng,zhòng jiào lín zú chà rán xī。
今宵暂弛金吾禁,归路频闻报晓鸡。jīn xiāo zàn chí jīn wú jìn,guī lù pín wén bào xiǎo jī。

秋感五首

林占梅

一年客易又秋风,枕簟凉生竹院东。yī nián kè yì yòu qiū fēng,zhěn diàn liáng shēng zhú yuàn dōng。
断续戍楼闻画角,翱翔云路起征鸿。duàn xù shù lóu wén huà jiǎo,áo xiáng yún lù qǐ zhēng hóng。
兴悲宋玉情堪托,作赋欧阳句自工。xīng bēi sòng yù qíng kān tuō,zuò fù ōu yáng jù zì gōng。
中夜偶然惊梦觉,挑灯我亦问奚僮。zhōng yè ǒu rán jīng mèng jué,tiāo dēng wǒ yì wèn xī tóng。

秋感五首

林占梅

世事纷纭似乱蓬,一年容易又秋风。shì shì fēn yún shì luàn péng,yī nián róng yì yòu qiū fēng。
连营刁斗音相递,隔地烽烟道未通。lián yíng diāo dòu yīn xiāng dì,gé dì fēng yān dào wèi tōng。
骐骥已空今冀北,鸱鸮犹踞古江东。qí jì yǐ kōng jīn jì běi,chī xiāo yóu jù gǔ jiāng dōng。
中流击楫平生志,无米之炊计易穷。zhōng liú jī jí píng shēng zhì,wú mǐ zhī chuī jì yì qióng。

秋感五首

林占梅

火云收尽见长空,独凭危栏远望通。huǒ yún shōu jǐn jiàn zhǎng kōng,dú píng wēi lán yuǎn wàng tōng。
几日寂寥因醉酒,一年容易又秋风。jǐ rì jì liáo yīn zuì jiǔ,yī nián róng yì yòu qiū fēng。
邻砧声急传深巷,墙柳阴疏忆故丛。lín zhēn shēng jí chuán shēn xiàng,qiáng liǔ yīn shū yì gù cóng。
最是落花如雨后,不堪回首向城东。zuì shì luò huā rú yǔ hòu,bù kān huí shǒu xiàng chéng dōng。

秋感五首

林占梅

月冷霜高夜气冲,残灯四壁遍吟虫。yuè lěng shuāng gāo yè qì chōng,cán dēng sì bì biàn yín chóng。
琴书有味堪为伴,山水多情最系衷。qín shū yǒu wèi kān wèi bàn,shān shuǐ duō qíng zuì xì zhōng。
半世浮沉嗟往事,一年容易又秋风。bàn shì fú chén jiē wǎng shì,yī nián róng yì yòu qiū fēng。
可怜早岁干云气,浪掷居诸玩愒中。kě lián zǎo suì gàn yún qì,làng zhì jū zhū wán kài zhōng。

秋感五首

林占梅

柴门深闭寂寥中,抱瓮携锄兴未穷。chái mén shēn bì jì liáo zhōng,bào wèng xié chú xīng wèi qióng。
诗思满怀宗白傅,菊花盈把感陶公。shī sī mǎn huái zōng bái fù,jú huā yíng bǎ gǎn táo gōng。
气消溽暑来新雁,韵易清商入爨桐。qì xiāo rù shǔ lái xīn yàn,yùn yì qīng shāng rù cuàn tóng。
静里不知时序改,一年容易又秋风。jìng lǐ bù zhī shí xù gǎi,yī nián róng yì yòu qiū fēng。

余园中多蓄怪石,有合于「绉瘦透」三字者,峭立可人。因赏以诗

林占梅

东海携归怪状呈,髯苏当日最留情。dōng hǎi xié guī guài zhuàng chéng,rán sū dāng rì zuì liú qíng。
灵通说法头应点,峭合论文势不平。líng tōng shuō fǎ tóu yīng diǎn,qiào hé lùn wén shì bù píng。
思黯品题宜列甲,元章参拜定呼兄。sī àn pǐn tí yí liè jiǎ,yuán zhāng cān bài dìng hū xiōng。
故知上世娲皇力,瘦骨玲珑煅炼成。gù zhī shàng shì wā huáng lì,shòu gǔ líng lóng duàn liàn chéng。

家翔秋

林占梅

陡峭巉岩骨相呈,苔纹如绣倍生情。dǒu qiào chán yán gǔ xiāng chéng,tái wén rú xiù bèi shēng qíng。
倘投浅水心相契,为漱流泉势不平。tǎng tóu qiǎn shuǐ xīn xiāng qì,wèi shù liú quán shì bù píng。
解酒能醒沉湎客,点金随化孔方兄。jiě jiǔ néng xǐng chén miǎn kè,diǎn jīn suí huà kǒng fāng xiōng。
可人自有天真在,讵藉神工鬼斧成。kě rén zì yǒu tiān zhēn zài,jù jí shén gōng guǐ fǔ chéng。

错成

林占梅

错已错成可奈何,黄金虚掷任媕娿。cuò yǐ cuò chéng kě nài hé,huáng jīn xū zhì rèn ān ē。
悔将肘腋飧狼腹,忍见门庭置雀罗。huǐ jiāng zhǒu yè sūn láng fù,rěn jiàn mén tíng zhì què luó。
卅载交人知己少,半生累我爱根多。sà zài jiāo rén zhī jǐ shǎo,bàn shēng lèi wǒ ài gēn duō。
古今二者同堪叹,太息鱼门与老坡。gǔ jīn èr zhě tóng kān tàn,tài xī yú mén yǔ lǎo pō。

自双溪石阁晚归

林占梅

东皋回首白云巅,竹策芒鞋度曲旋。dōng gāo huí shǒu bái yún diān,zhú cè máng xié dù qū xuán。
峭壁每生悬涧树,层峦难阻出山泉。qiào bì měi shēng xuán jiàn shù,céng luán nán zǔ chū shān quán。
一溪流水回芳磴,十里平芜际暮天。yī xī liú shuǐ huí fāng dèng,shí lǐ píng wú jì mù tiān。
待得渔樵归去后,渡头落日上轻烟。dài dé yú qiáo guī qù hòu,dù tóu luò rì shàng qīng yān。

题剑潭村家书屋

林占梅

富贵、神仙未易兼,贫饶清福复何嫌。fù guì shén xiān wèi yì jiān,pín ráo qīng fú fù hé xián。
一湾流水青环屋,万笏群山绿入帘。yī wān liú shuǐ qīng huán wū,wàn hù qún shān lǜ rù lián。
摊饭人方眠石倦,品茶我亦饮泉廉。tān fàn rén fāng mián shí juàn,pǐn chá wǒ yì yǐn quán lián。
眼前风景皆诗料,好句谁能信手拈。yǎn qián fēng jǐng jiē shī liào,hǎo jù shuí néng xìn shǒu niān。