古诗词

题邱菽园「星洲选诗图」

洪繻

南溟万里海水黑,游人到此俱失色。nán míng wàn lǐ hǎi shuǐ hēi,yóu rén dào cǐ jù shī sè。
诗卷空留天地间,珊瑚直沈波涛侧。shī juǎn kōng liú tiān dì jiān,shān hú zhí shěn bō tāo cè。
儋崖久已无名儒,峒黎岂复知苏轼!况自贡道当时绝天家,南洋万国已阻万重沙。dān yá jiǔ yǐ wú míng rú,dòng lí qǐ fù zhī sū shì!kuàng zì gòng dào dāng shí jué tiān jiā,nán yáng wàn guó yǐ zǔ wàn zhòng shā。
衣冠文采风流尽,言语侏禽教化差。yī guān wén cǎi fēng liú jǐn,yán yǔ zhū qín jiào huà chà。
不迎白虎周符节,且罚黄龙汉使槎。bù yíng bái hǔ zhōu fú jié,qiě fá huáng lóng hàn shǐ chá。
此时纵来青云士,如以衣裳卖越市。cǐ shí zòng lái qīng yún shì,rú yǐ yī shang mài yuè shì。
世界烽烟炮火多,夷歌起时弦歌止。shì jiè fēng yān pào huǒ duō,yí gē qǐ shí xián gē zhǐ。
倘逢世上操觚人,不啻海滨逐臭子。tǎng féng shì shàng cāo gū rén,bù chì hǎi bīn zhú chòu zi。
谁知豪杰出芦中,独回窄袖乘长风。shuí zhī háo jié chū lú zhōng,dú huí zhǎi xiù chéng zhǎng fēng。
怀铅握椠星洲东,大笔一扫万尘空。huái qiān wò qiàn xīng zhōu dōng,dà bǐ yī sǎo wàn chén kōng。
汉、唐遗族有生聚,舜、禹苗裔非洪蒙。hàn táng yí zú yǒu shēng jù,shùn yǔ miáo yì fēi hóng méng。
身自南来心自北,应有悲歌哀家国。shēn zì nán lái xīn zì běi,yīng yǒu bēi gē āi jiā guó。
狂澜不断欧罗巴,痛泪无穷波罗的。kuáng lán bù duàn ōu luó bā,tòng lèi wú qióng bō luó de。
李、杜百篇寄远邮,板荡八章吟绝域。lǐ dù bǎi piān jì yuǎn yóu,bǎn dàng bā zhāng yín jué yù。
我从王子慕邱迟,亦在天南沦迹时。wǒ cóng wáng zi mù qiū chí,yì zài tiān nán lún jì shí。
绝口不谈寰中事,杜门罕驰海外诗。jué kǒu bù tán huán zhōng shì,dù mén hǎn chí hǎi wài shī。
忽由图里见君面,不夷、不夏匡解颐。hū yóu tú lǐ jiàn jūn miàn,bù yí bù xià kuāng jiě yí。
想见掷笔鸡林地,折尽浮海扶桑枝。xiǎng jiàn zhì bǐ jī lín dì,zhé jǐn fú hǎi fú sāng zhī。
孔融、德祖大小儿,贾山、鼌错新相知。kǒng róng dé zǔ dà xiǎo ér,jiǎ shān cháo cuò xīn xiāng zhī。
君也置喙于其际,令我闻之轩须眉。jūn yě zhì huì yú qí jì,lìng wǒ wén zhī xuān xū méi。
云何避祸忽变计,朱公赎罪千金赀。yún hé bì huò hū biàn jì,zhū gōng shú zuì qiān jīn zī。
南海虽得云雾披,此生未免付聋痴。nán hǎi suī dé yún wù pī,cǐ shēng wèi miǎn fù lóng chī。
今日闲情操选政,蛟龙岛国平如镜。jīn rì xián qíng cāo xuǎn zhèng,jiāo lóng dǎo guó píng rú jìng。
星辰时从海底回,日月每向涛头迸。xīng chén shí cóng hǎi dǐ huí,rì yuè měi xiàng tāo tóu bèng。
七洲洋过接昆仑,昆仑奴奉陶岘令。qī zhōu yáng guò jiē kūn lún,kūn lún nú fèng táo xiàn lìng。
鼠毫麋墨长髯来,犀角象牙奇物竞。shǔ háo mí mò zhǎng rán lái,xī jiǎo xiàng yá qí wù jìng。
更闻炎方出翠毛,片羽值得黄金绦。gèng wén yán fāng chū cuì máo,piàn yǔ zhí dé huáng jīn tāo。
君也见诗如见宝,沧海一钓连六鳌。jūn yě jiàn shī rú jiàn bǎo,cāng hǎi yī diào lián liù áo。
人生时事不称意,浮沉一身无位置。rén shēng shí shì bù chēng yì,fú chén yī shēn wú wèi zhì。
惟有饮酒与放歌,足以幕天兼席地。wéi yǒu yǐn jiǔ yǔ fàng gē,zú yǐ mù tiān jiān xí dì。
二三素心共擘笺,传之千秋成韵事。èr sān sù xīn gòng bāi jiān,chuán zhī qiān qiū chéng yùn shì。
恨余阻隔万重山,蓬莱可望不可致!题诗寄与海西头,拍海鹍鹏云生翅。hèn yú zǔ gé wàn zhòng shān,péng lái kě wàng bù kě zhì!tí shī jì yǔ hǎi xī tóu,pāi hǎi kūn péng yún shēng chì。

洪繻

洪繻,《枯烂集》九卷。现收藏于国立台湾文学馆。〗、洪繻自编出版的《寄鹤斋诗矕》〖《寄鹤斋诗矕》,南投:南投活印社,1917年。此书洪繻自编自印,作为旅游大陆交谊用书,也是洪氏第一部见世的著作。〗,并参考台湾省文献委员会《洪弃生先生全集》,以及《台湾日日新报》、《台湾文艺丛志》、《台湾诗荟》等所载之诗作,辑录编校。(吴福助撰) 洪繻的作品>>

猜您喜欢

再为厉行断发咏

洪繻

长叹无天可避秦,中华远海总蒙尘!zhǎng tàn wú tiān kě bì qín,zhōng huá yuǎn hǎi zǒng méng chén!
本为海岛埋头客,更变伊川被发人。běn wèi hǎi dǎo mái tóu kè,gèng biàn yī chuān bèi fā rén。
愧与伍间伧父辈,错成廿载寓公身。kuì yǔ wǔ jiān cāng fù bèi,cuò chéng niàn zài yù gōng shēn。
江湖满地供樗散,不数裈中虮虱臣。jiāng hú mǎn dì gōng chū sàn,bù shù kūn zhōng jǐ shī chén。

五十感伤四首

洪繻

身世飘飘不系舟,茫茫大海任浮游。shēn shì piāo piāo bù xì zhōu,máng máng dà hǎi rèn fú yóu。
销磨豪气三千劫,龌龊年华五十秋。xiāo mó háo qì sān qiān jié,wò chuò nián huá wǔ shí qiū。
尘界不夷兼不夏,人间呼马又呼牛。chén jiè bù yí jiān bù xià,rén jiān hū mǎ yòu hū niú。
此时荷到刘伶锸,万斛醇醪岂解忧!cǐ shí hé dào liú líng chā,wàn hú chún láo qǐ jiě yōu!

五十感伤四首

洪繻

苍天倏与人俱老,蓬岛还须恨作城。cāng tiān shū yǔ rén jù lǎo,péng dǎo hái xū hèn zuò chéng。
失足儒坑长有愧,埋头蛮海总无声!shī zú rú kēng zhǎng yǒu kuì,mái tóu mán hǎi zǒng wú shēng!
豪怀忽忽千秋去,壮泪汪汪万顷倾。háo huái hū hū qiān qiū qù,zhuàng lèi wāng wāng wàn qǐng qīng。
五十年光归一瞬,何图断送此浮生!wǔ shí nián guāng guī yī shùn,hé tú duàn sòng cǐ fú shēng!

自泰安北返济南作

洪繻

汶桥高里朔风声,岱顶归来历下行。wèn qiáo gāo lǐ shuò fēng shēng,dài dǐng guī lái lì xià xíng。
清、济依然流泗水,泰山幸不隔长城!qīng jì yī rán liú sì shuǐ,tài shān xìng bù gé zhǎng chéng!
争桃乃有齐三士,辞币曾无鲁二生。zhēng táo nǎi yǒu qí sān shì,cí bì céng wú lǔ èr shēng。
游遍中原将北上,萧萧轮铁向燕京。yóu biàn zhōng yuán jiāng běi shàng,xiāo xiāo lún tiě xiàng yàn jīng。

葛岭洪忠宣庙留题

洪繻

忠贞气绕炼丹台,庙貌千秋葛岭开。zhōng zhēn qì rào liàn dān tái,miào mào qiān qiū gé lǐng kāi。
鹆谶鹃声无限恨,龙髯马角有馀哀!yù chèn juān shēng wú xiàn hèn,lóng rán mǎ jiǎo yǒu yú āi!
祀同浙水、吴山永,人自冰天雪窖来。sì tóng zhè shuǐ wú shān yǒng,rén zì bīng tiān xuě jiào lái。
可叹朝端苏属国,冷官亦惹桧枝猜!kě tàn cháo duān sū shǔ guó,lěng guān yì rě guì zhī cāi!

过芜湖

洪繻

隐隐蟂矶庙,迢迢谢尚城。yǐn yǐn xiāo jī miào,tiáo tiáo xiè shàng chéng。
一江灯火浸,两岸夜潮生。yī jiāng dēng huǒ jìn,liǎng àn yè cháo shēng。

过芜湖

洪繻

雄紧临江县,苍茫极浦秋。xióng jǐn lín jiāng xiàn,cāng máng jí pǔ qiū。
何时过北岸,一水入庐州。hé shí guò běi àn,yī shuǐ rù lú zhōu。

过芜湖

洪繻

远浦分吴楚,横流自古今。yuǎn pǔ fēn wú chǔ,héng liú zì gǔ jīn。
赭山山色近,清弋一江深。zhě shān shān sè jìn,qīng yì yī jiāng shēn。

罗山寄张茂才汝南

洪繻

一尊前日酒,鸾鹤又离群。yī zūn qián rì jiǔ,luán hè yòu lí qún。
看看来时路,青山断白云。kàn kàn lái shí lù,qīng shān duàn bái yún。

秋望有悼,为汝南作

洪繻

何处故人颜,云间又水间。hé chù gù rén yán,yún jiān yòu shuǐ jiān。
东南秋色尽,不忍望罗山!dōng nán qiū sè jǐn,bù rěn wàng luó shān!

感梅

洪繻

处处瘴氛生,桃花难得洁。chù chù zhàng fēn shēng,táo huā nán dé jié。
寒来一树梅,不染猩红血。hán lái yī shù méi,bù rǎn xīng hóng xuè。

故垒

洪繻

故垒歌番曲,凄凉不可听!gù lěi gē fān qū,qī liáng bù kě tīng!
无多古时树,伤心乱后青!wú duō gǔ shí shù,shāng xīn luàn hòu qīng!

海上

洪繻

海上青山在,天边白浪多。hǎi shàng qīng shān zài,tiān biān bái làng duō。
东南陵谷后,无复汉槎过。dōng nán líng gǔ hòu,wú fù hàn chá guò。

凭吊

洪繻

青山竟无恙,紫气未应消。qīng shān jìng wú yàng,zǐ qì wèi yīng xiāo。
一代兴衰恨,匆匆海上潮!yī dài xīng shuāi hèn,cōng cōng hǎi shàng cháo!

望海

洪繻

长天千里尽,斜日四山衔。zhǎng tiān qiān lǐ jǐn,xié rì sì shān xián。
片片浮云影,依然故国帆。piàn piàn fú yún yǐng,yī rán gù guó fān。