古诗词

念奴娇·孝陵

郑板桥

东南王气,扫偏安旧习,江山整肃。dōng nán wáng qì,sǎo piān ān jiù xí,jiāng shān zhěng sù。
老桧苍松盘寝殿,夜夜蛟龙来宿。lǎo guì cāng sōng pán qǐn diàn,yè yè jiāo lóng lái sù。
翁仲衣冠,狮麟头角,静锁苔痕绿。wēng zhòng yī guān,shī lín tóu jiǎo,jìng suǒ tái hén lǜ。
斜阳断碣,几人系马而读。xié yáng duàn jié,jǐ rén xì mǎ ér dú。
闻说物换星移,神山风雨,夜半幽灵哭。wén shuō wù huàn xīng yí,shén shān fēng yǔ,yè bàn yōu líng kū。
不记当年开国日,元主泥人泪簇。bù jì dāng nián kāi guó rì,yuán zhǔ ní rén lèi cù。
蛋壳乾坤,丸泥世界,疾卷如风烛残。dàn ké qián kūn,wán ní shì jiè,jí juǎn rú fēng zhú cán。
老僧山畔,烹泉只取一掬。lǎo sēng shān pàn,pēng quán zhǐ qǔ yī jū。
郑燮

郑燮

郑板桥(1693—1765)清代官吏、书画家、文学家。名燮,字克柔,汉族,江苏兴化人。一生主要客居扬州,以卖画为生。“扬州八怪”之一。其诗、书、画均旷世独立,,世称“三绝”,擅画兰、竹、石、松、菊等植物,其中画竹已五十余年,成就最为突出。著有《板桥全集》。  康熙秀才、雍正举人、乾隆元年进士。中进士后曾历官河南范县、山东潍县知县,有惠政。以请臻饥民忤大吏,乞疾归。 郑燮的作品>>

猜您喜欢

李氏小园

郑板桥

小园十亩宽,落落数间屋。xiǎo yuán shí mǔ kuān,luò luò shù jiān wū。
春草无秽滋,寒花有余馥。chūn cǎo wú huì zī,hán huā yǒu yú fù。
闭户养老母,拮据市粱肉。bì hù yǎng lǎo mǔ,jié jù shì liáng ròu。
大儿执鸾刀,缕缕切红玉。dà ér zhí luán dāo,lǚ lǚ qiè hóng yù。
次儿拾柴薪,细火煨陆续。cì ér shí chái xīn,xì huǒ wēi lù xù。
烟飘豆架青,香透疏篱竹。yān piāo dòu jià qīng,xiāng tòu shū lí zhú。
贫家滋味薄,得此当鼎餗。pín jiā zī wèi báo,dé cǐ dāng dǐng sù。
弟兄何所餐,宵来母剩粥。dì xiōng hé suǒ cān,xiāo lái mǔ shèng zhōu。

李氏小园

郑板桥

晨起缝破衣,针线不成行。chén qǐ fèng pò yī,zhēn xiàn bù chéng xíng。
母年七十四,眼昏手又僵。mǔ nián qī shí sì,yǎn hūn shǒu yòu jiāng。
装绵苦欲厚,用线苦欲长。zhuāng mián kǔ yù hòu,yòng xiàn kǔ yù zhǎng。
线长衣缝紧,绵厚耐雪霜。xiàn zhǎng yī fèng jǐn,mián hòu nài xuě shuāng。
装成令儿暖,母衣单薄凉。zhuāng chéng lìng ér nuǎn,mǔ yī dān báo liáng。
不衣逆母怀,衣之情内伤。bù yī nì mǔ huái,yī zhī qíng nèi shāng。

逃荒行

郑板桥

十日卖一儿,五日卖一妇。shí rì mài yī ér,wǔ rì mài yī fù。
来日剩一身,茫茫即长路。lái rì shèng yī shēn,máng máng jí zhǎng lù。
长路迂以远,关山杂豺虎。zhǎng lù yū yǐ yuǎn,guān shān zá chái hǔ。
天荒虎不饥,旰人饲岩阻。tiān huāng hǔ bù jī,gàn rén sì yán zǔ。
豺狼白昼出,诸村乱击鼓。chái láng bái zhòu chū,zhū cūn luàn jī gǔ。
嗟予皮发焦,骨断折腰膂。jiē yǔ pí fā jiāo,gǔ duàn zhé yāo lǚ。
见人目先瞪,得食咽反吐。jiàn rén mù xiān dèng,dé shí yàn fǎn tǔ。
不堪充虎饿,虎亦弃不取。bù kān chōng hǔ è,hǔ yì qì bù qǔ。
道旁见遗婴,怜拾置担釜。dào páng jiàn yí yīng,lián shí zhì dān fǔ。
卖尽自家儿,反为他人抚。mài jǐn zì jiā ér,fǎn wèi tā rén fǔ。
路妇有同伴,怜而与之乳。lù fù yǒu tóng bàn,lián ér yǔ zhī rǔ。
咽咽怀中声,咿咿口中语。yàn yàn huái zhōng shēng,yī yī kǒu zhōng yǔ。
似欲呼爷娘,言笑令人楚。shì yù hū yé niáng,yán xiào lìng rén chǔ。
千里山海关,万里辽阳戍。qiān lǐ shān hǎi guān,wàn lǐ liáo yáng shù。
严城啮夜星,村镫照秋浒。yán chéng niè yè xīng,cūn dèng zhào qiū hǔ。
长桥浮水面,风号浪偏怒。zhǎng qiáo fú shuǐ miàn,fēng hào làng piān nù。
欲渡不敢撄,桥滑足无屦。yù dù bù gǎn yīng,qiáo huá zú wú jù。
前牵复后曳,一跌不复举。qián qiān fù hòu yè,yī diē bù fù jǔ。
过桥歇古庙,聒耳闻乡语。guò qiáo xiē gǔ miào,guā ěr wén xiāng yǔ。
妇人叙亲姻,男儿说门户。fù rén xù qīn yīn,nán ér shuō mén hù。
欢言夜不眠,似欲忘愁苦。huān yán yè bù mián,shì yù wàng chóu kǔ。
未明复起行,霞光影踽踽。wèi míng fù qǐ xíng,xiá guāng yǐng jǔ jǔ。
边墙渐以南,黄沙浩无宇。biān qiáng jiàn yǐ nán,huáng shā hào wú yǔ。
或云薛白衣,征辽从此去。huò yún xuē bái yī,zhēng liáo cóng cǐ qù。
或云隋炀皇,高丽拜雄武。huò yún suí yáng huáng,gāo lì bài xióng wǔ。
初到若夙经,艰辛更谈古。chū dào ruò sù jīng,jiān xīn gèng tán gǔ。
幸遇新主人,区脱与眠处。xìng yù xīn zhǔ rén,qū tuō yǔ mián chù。
长犁开古迹,春田耕细雨。zhǎng lí kāi gǔ jì,chūn tián gēng xì yǔ。
字牧马牛羊,斜阳谷量数。zì mù mǎ niú yáng,xié yáng gǔ liàng shù。
身安心转悲,天南渺何许。shēn ān xīn zhuǎn bēi,tiān nán miǎo hé xǔ。
万事不可言,临风泪如注。wàn shì bù kě yán,lín fēng lèi rú zhù。

还家行

郑燮

死者葬沙漠,生者还旧乡。sǐ zhě zàng shā mò,shēng zhě hái jiù xiāng。
遥闻齐鲁郊,谷麦等人长。yáo wén qí lǔ jiāo,gǔ mài děng rén zhǎng。
目营青岱云,足辞辽海霜。mù yíng qīng dài yún,zú cí liáo hǎi shuāng。
拜坟一痛哭,永别无相望。bài fén yī tòng kū,yǒng bié wú xiāng wàng。
春秋社燕雁,封泪远寄将。chūn qiū shè yàn yàn,fēng lèi yuǎn jì jiāng。
归来何所有,兀然空四墙。guī lái hé suǒ yǒu,wù rán kōng sì qiáng。
井蛙跳我灶,狐狸据我床。jǐng wā tiào wǒ zào,hú lí jù wǒ chuáng。
驱狐窒鼯鼠,扫径开堂皇。qū hú zhì wú shǔ,sǎo jìng kāi táng huáng。
湿泥涂旧壁,嫩草覆新黄。shī ní tú jiù bì,nèn cǎo fù xīn huáng。
桃花知我至,屋角舒红芳。táo huā zhī wǒ zhì,wū jiǎo shū hóng fāng。
旧燕喜我归,呢喃话空梁。jiù yàn xǐ wǒ guī,ne nán huà kōng liáng。
蒲塘春水暖,飞出双鸳鸯。pú táng chūn shuǐ nuǎn,fēi chū shuāng yuān yāng。
念我故妻子,羁卖东南庄。niàn wǒ gù qī zi,jī mài dōng nán zhuāng。
圣恩许归赎,携钱负橐囊。shèng ēn xǔ guī shú,xié qián fù tuó náng。
其妻闻夫至,且喜且彷徨。qí qī wén fū zhì,qiě xǐ qiě páng huáng。
大义归故夫,新夫非不良。dà yì guī gù fū,xīn fū fēi bù liáng。
摘去乳下儿,抽刀割我肠。zhāi qù rǔ xià ér,chōu dāo gē wǒ cháng。
其儿知永绝,抱颈索我娘。qí ér zhī yǒng jué,bào jǐng suǒ wǒ niáng。
隋地几翻覆,泪面涂泥浆。suí dì jǐ fān fù,lèi miàn tú ní jiāng。
上堂辞舅姑,舅姑泪浪浪。shàng táng cí jiù gū,jiù gū lèi làng làng。
赠我菱花镜,遗我泥金箱。zèng wǒ líng huā jìng,yí wǒ ní jīn xiāng。
赐我旧簪珥,包并罗衣裳。cì wǒ jiù zān ěr,bāo bìng luó yī shang。
好好作家去,永永无相忘。hǎo hǎo zuò jiā qù,yǒng yǒng wú xiāng wàng。
后夫年正少,惭惨难禁当。hòu fū nián zhèng shǎo,cán cǎn nán jìn dāng。
潜身匿邻舍,背树倚斜阳。qián shēn nì lín shě,bèi shù yǐ xié yáng。
其妻径以去,绕陇过林塘。qí qī jìng yǐ qù,rào lǒng guò lín táng。
后夫携儿归,独夜卧空房。hòu fū xié ér guī,dú yè wò kōng fáng。
儿啼父不寐,镫短夜何长。ér tí fù bù mèi,dèng duǎn yè hé zhǎng。

题半盆兰蕊图

郑板桥

盆画半藏,兰画半含。pén huà bàn cáng,lán huà bàn hán。
不求发泄,不畏凋残。bù qiú fā xiè,bù wèi diāo cán。

新竹

郑板桥

新竹高于旧竹枝,全凭老干为扶持。xīn zhú gāo yú jiù zhú zhī,quán píng lǎo gàn wèi fú chí。
明年再有新生者,十丈龙孙绕凤池。míng nián zài yǒu xīn shēng zhě,shí zhàng lóng sūn rào fèng chí。

题画兰

郑板桥

身在千山顶上头,突岩深缝妙香稠。shēn zài qiān shān dǐng shàng tóu,tū yán shēn fèng miào xiāng chóu。
非无脚下浮云闹,来不相知去不留。fēi wú jiǎo xià fú yún nào,lái bù xiāng zhī qù bù liú。

山居

郑板桥

一间茅屋在深山,白云半间僧半间。yī jiān máo wū zài shēn shān,bái yún bàn jiān sēng bàn jiān。
白云有时行雨去,回头却羡老僧闲。bái yún yǒu shí xíng yǔ qù,huí tóu què xiàn lǎo sēng xián。

题竹兰诗

郑燮

每日临池把墨研,何曾粉黛去争妍。měi rì lín chí bǎ mò yán,hé céng fěn dài qù zhēng yán。
要知画法通书法,兰竹如同草隶然。yào zhī huà fǎ tōng shū fǎ,lán zhú rú tóng cǎo lì rán。

竹石

郑板桥

淡烟古墨纵横,写出此君半面。dàn yān gǔ mò zòng héng,xiě chū cǐ jūn bàn miàn。
不须日报平安,高节清风曾见。bù xū rì bào píng ān,gāo jié qīng fēng céng jiàn。

梦里故园

郑燮

靠山依水房数间,行也安然,坐也安然。kào shān yī shuǐ fáng shù jiān,xíng yě ān rán,zuò yě ān rán。
粗茶淡饭饱三餐,早也香甜,晚也香甜。cū chá dàn fàn bǎo sān cān,zǎo yě xiāng tián,wǎn yě xiāng tián。
布衣得暖胜丝绵,长也可穿,短也可穿。bù yī dé nuǎn shèng sī mián,zhǎng yě kě chuān,duǎn yě kě chuān。
一双耕牛半顷田,收也凭天,荒也凭天。yī shuāng gēng niú bàn qǐng tián,shōu yě píng tiān,huāng yě píng tiān。
雨过天晴驾小舟,鱼在一边,酒在一边。yǔ guò tiān qíng jià xiǎo zhōu,yú zài yī biān,jiǔ zài yī biān。
夜间妻子笑灯前,今也说说,古也谈谈。yè jiān qī zi xiào dēng qián,jīn yě shuō shuō,gǔ yě tán tán。
日出三杆我独眠,不是神仙,胜似神仙。rì chū sān gān wǒ dú mián,bù shì shén xiān,shèng shì shén xiān。
7112345