古诗词

孤雁

戴亨

云路谁相导,先群众所推。yún lù shuí xiāng dǎo,xiān qún zhòng suǒ tuī。
将飞行忽断,欲落意还疑。jiāng fēi xíng hū duàn,yù luò yì hái yí。
影只惊弦及,霜寒奋翼迟。yǐng zhǐ jīng xián jí,shuāng hán fèn yì chí。
阳回神自旺,高举迥难追。yáng huí shén zì wàng,gāo jǔ jiǒng nán zhuī。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

题谢某

戴亨

严风吹空声凛冽,摧肌砭骨须眉磔。yán fēng chuī kōng shēng lǐn liè,cuī jī biān gǔ xū méi zhé。
入门呼酒索大觥,指直唇结喝不得。rù mén hū jiǔ suǒ dà gōng,zhǐ zhí chún jié hē bù dé。
主人持杯向口倾,手足渐融寒渐释。zhǔ rén chí bēi xiàng kǒu qīng,shǒu zú jiàn róng hán jiàn shì。
绣囊绮匣出真容,丐余呵冻题其额。xiù náng qǐ xiá chū zhēn róng,gài yú hē dòng tí qí é。
展卷霜髭朴貌迎,锦毹云屏俨贵客。zhǎn juǎn shuāng zī pǔ mào yíng,jǐn shū yún píng yǎn guì kè。
我问主人今何为,面颊生赪气忽噎。wǒ wèn zhǔ rén jīn hé wèi,miàn jiá shēng chēng qì hū yē。
积年旧忿一时来,欲言不言旧嗗呐。jī nián jiù fèn yī shí lái,yù yán bù yán jiù wā nà。
遥遥派系出东山,襄平世职传先烈。yáo yáo pài xì chū dōng shān,xiāng píng shì zhí chuán xiān liè。
天厌旧德群寇兴,乾坤万象重胚结。tiān yàn jiù dé qún kòu xīng,qián kūn wàn xiàng zhòng pēi jié。
兴朝定鼎有驱除,蛟龙争向朱门活。xīng cháo dìng dǐng yǒu qū chú,jiāo lóng zhēng xiàng zhū mén huó。
飙回影附迹非初,纵是骅骝任驽劣。biāo huí yǐng fù jì fēi chū,zòng shì huá liú rèn nú liè。
语罢呜咽泪沾巾,满堂宾客色不悦。yǔ bà wū yàn lèi zhān jīn,mǎn táng bīn kè sè bù yuè。
饮酣狂叫问青天,满地霜华延霜月。yǐn hān kuáng jiào wèn qīng tiān,mǎn dì shuāng huá yán shuāng yuè。
我归出门谢主人,丈夫遇合难豫决。wǒ guī chū mén xiè zhǔ rén,zhàng fū yù hé nán yù jué。
君不见卫青将相出平阳,史册千秋昭壮节。jūn bù jiàn wèi qīng jiāng xiāng chū píng yáng,shǐ cè qiān qiū zhāo zhuàng jié。

投赠任邱袁明府坼

戴亨

梅岩翁后虞邱长,耳热长安动远想。méi yán wēng hòu yú qiū zhǎng,ěr rè zhǎng ān dòng yuǎn xiǎng。
繄予寒毡来郡城,霢霂蒙蒙昼莽苍。yī yǔ hán zhān lái jùn chéng,mài mù méng méng zhòu mǎng cāng。
泥淖酿途行人稀,心衋咫尺不得往。ní nào niàng tú xíng rén xī,xīn xì zhǐ chǐ bù dé wǎng。
阿香碾空车忽蠹,轮翻倒海雨如注。ā xiāng niǎn kōng chē hū dù,lún fān dào hǎi yǔ rú zhù。
雷公头触天关摧,石迸娲皇补天处。léi gōng tóu chù tiān guān cuī,shí bèng wā huáng bǔ tiān chù。
地轴震仄久不安,渔人网触蛟龙怒。dì zhóu zhèn zè jiǔ bù ān,yú rén wǎng chù jiāo lóng nù。
扬鬐掉尾决滹沱,波涛澒洞迷朝暮。yáng qí diào wěi jué hū tuó,bō tāo hòng dòng mí cháo mù。
桑麻尽为鳞介居,万倾良田叫白鹭。sāng má jǐn wèi lín jiè jū,wàn qīng liáng tián jiào bái lù。
我正兀兀愁卑栖,上官羽檄纷飞驰。wǒ zhèng wù wù chóu bēi qī,shàng guān yǔ xí fēn fēi chí。
七十二村命查验,壮者逃亡老弱啼。qī shí èr cūn mìng chá yàn,zhuàng zhě táo wáng lǎo ruò tí。
此时披云得见君,痌瘝民瘼真英奇。cǐ shí pī yún dé jiàn jūn,tōng guān mín mò zhēn yīng qí。
民瘼痌瘝起凋弊,有田无田均其利。mín mò tōng guān qǐ diāo bì,yǒu tián wú tián jūn qí lì。
叹息与君一夕筹,父母斯民真不愧。tàn xī yǔ jūn yī xī chóu,fù mǔ sī mín zhēn bù kuì。
别来荏苒数月间,君名啧啧我丁艰。bié lái rěn rǎn shù yuè jiān,jūn míng zé zé wǒ dīng jiān。
五内崩裂死复活,血泪迸洒衰麻丹。wǔ nèi bēng liè sǐ fù huó,xuè lèi bèng sǎ shuāi má dān。
老母促归归不得,去留展转摧心肝。lǎo mǔ cù guī guī bù dé,qù liú zhǎn zhuǎn cuī xīn gān。
万里茫茫隔烟雾,生死天涯两难顾。wàn lǐ máng máng gé yān wù,shēng sǐ tiān yá liǎng nán gù。
满室嗷嗷日苦饥,梦魂夜夜辽河路。mǎn shì áo áo rì kǔ jī,mèng hún yè yè liáo hé lù。
经旬不见突中烟,男啼女号命岂度。jīng xún bù jiàn tū zhōng yān,nán tí nǚ hào mìng qǐ dù。
男儿生不能养死不葬,何惜此身沟壑丧。nán ér shēng bù néng yǎng sǐ bù zàng,hé xī cǐ shēn gōu hè sàng。
父丧未奔母在堂,迟回未可轻肮脏。fù sàng wèi bēn mǔ zài táng,chí huí wèi kě qīng āng zàng。
圣贤守身不受怜,事急亦或酌其权。shèng xián shǒu shēn bù shòu lián,shì jí yì huò zhuó qí quán。
出门四顾心茫然,投诗赠君君心酸。chū mén sì gù xīn máng rán,tóu shī zèng jūn jūn xīn suān。
赙我百贯青铜钱,此身不死报应先。fù wǒ bǎi guàn qīng tóng qián,cǐ shēn bù sǐ bào yīng xiān。
上有青冥之皇天,下有浩渺之长川。shàng yǒu qīng míng zhī huáng tiān,xià yǒu hào miǎo zhī zhǎng chuān。

题苏武牧羝图

戴亨

苏卿奇节古所无,丹青为写当年图。sū qīng qí jié gǔ suǒ wú,dān qīng wèi xiě dāng nián tú。
手持汉节节旄落,驱羝就牧阴山枯。shǒu chí hàn jié jié máo luò,qū dī jiù mù yīn shān kū。
朔风如刀砭肌骨,弥漫浩雪埋穹庐。shuò fēng rú dāo biān jī gǔ,mí màn hào xuě mái qióng lú。
蚩尤愁惨作妖雾,老狐叫啸群邪趋,孤臣万里将何如。chī yóu chóu cǎn zuò yāo wù,lǎo hú jiào xiào qún xié qū,gū chén wàn lǐ jiāng hé rú。
鸾凤罹笯龙受缚,久?肝脑涂沙漠。luán fèng lí nú lóng shòu fù,jiǔ pīn gān nǎo tú shā mò。
阴阳为炭天为炉,险阻巅危笃攻错。yīn yáng wèi tàn tiān wèi lú,xiǎn zǔ diān wēi dǔ gōng cuò。
陶铸伟器撑乾坤,讵比凡材任销铄。táo zhù wěi qì chēng qián kūn,jù bǐ fán cái rèn xiāo shuò。
终教皓首复归来,千秋万祀声隆赫。zhōng jiào hào shǒu fù guī lái,qiān qiū wàn sì shēng lóng hè。
君不见李陵歌送褰行裾,仰天泣血空欷歔。jūn bù jiàn lǐ líng gē sòng qiān xíng jū,yǎng tiān qì xuè kōng xī xū。

张侍御平魏阉墓碑歌

戴亨

自古阉竖倾朝纲,前有刘汉后李唐。zì gǔ yān shù qīng cháo gāng,qián yǒu liú hàn hòu lǐ táng。
受祸无如明代烈,蒙尘土木汪刘猖。shòu huò wú rú míng dài liè,méng chén tǔ mù wāng liú chāng。
列卿将相尽名士,称功颂德甘奴婢。liè qīng jiāng xiāng jǐn míng shì,chēng gōng sòng dé gān nú bì。
党籍诛罗作爪牙,一时英俊难逃死。dǎng jí zhū luó zuò zhǎo yá,yī shí yīng jùn nán táo sǐ。
熹庙复宠魏忠贤,烈火毒燄熏高天。xī miào fù chǒng wèi zhōng xián,liè huǒ dú yàn xūn gāo tiān。
醴交势合走东厂,东林善类坑炎烟。lǐ jiāo shì hé zǒu dōng chǎng,dōng lín shàn lèi kēng yán yān。
磔死何足蔽毫末,铜驼石马高硉矹。zhé sǐ hé zú bì háo mò,tóng tuó shí mǎ gāo lù wù。
粪壤壮丽侔桥陵,名胜何辜遭污蔑。fèn rǎng zhuàng lì móu qiáo líng,míng shèng hé gū zāo wū miè。
我朝定鼎日华开,曲江风度居兰台。wǒ cháo dìng dǐng rì huá kāi,qū jiāng fēng dù jū lán tái。
西山偶停骢马足,秽碑镌列何崔嵬。xī shān ǒu tíng cōng mǎ zú,huì bēi juān liè hé cuī wéi。
孝男孝孙尽勋戚,一瞬空山飞霹雳。xiào nán xiào sūn jǐn xūn qī,yī shùn kōng shān fēi pī lì。
凛然铁笔吹霜风,百年凶臭俄溅涤。lǐn rán tiě bǐ chuī shuāng fēng,bǎi nián xiōng chòu é jiàn dí。
吁嗟乎,当年身首已加刑,即今撮土犹夷平。xū jiē hū,dāng nián shēn shǒu yǐ jiā xíng,jí jīn cuō tǔ yóu yí píng。
后来貂珰应震惧,张公灵爽山林凭。hòu lái diāo dāng yīng zhèn jù,zhāng gōng líng shuǎng shān lín píng。
碧云寺前好云树,去年曾踏盘纡路。bì yún sì qián hǎo yún shù,qù nián céng tà pán yū lù。
振藜穿翠坐高轩,月照千峰俨凝素。zhèn lí chuān cuì zuò gāo xuān,yuè zhào qiān fēng yǎn níng sù。

云峰歌

戴亨

自古夏云多奇峰,奇峰乃在山之中。zì gǔ xià yún duō qí fēng,qí fēng nǎi zài shān zhī zhōng。
披襟临风向山坐,山峰云峰争插空。pī jīn lín fēng xiàng shān zuò,shān fēng yún fēng zhēng chā kōng。
初如群仙戏山麓,山中有石若琼玉。chū rú qún xiān xì shān lù,shān zhōng yǒu shí ruò qióng yù。
初平叱之欲成羊,崭然石上生头角。chū píng chì zhī yù chéng yáng,zhǎn rán shí shàng shēng tóu jiǎo。
鬼物狰狞杂遝来,飙轮火炬空中排。guǐ wù zhēng níng zá tà lái,biāo lún huǒ jù kōng zhōng pái。
紫焰光,腾赤蛇,仙灵奄忽遭焚摧。zǐ yàn guāng,téng chì shé,xiān líng yǎn hū zāo fén cuī。
目眩心摇骇奇绝,淅淅凉飙起天末。mù xuàn xīn yáo hài qí jué,xī xī liáng biāo qǐ tiān mò。
怪形诡状须臾间,纷纷落落归澌灭。guài xíng guǐ zhuàng xū yú jiān,fēn fēn luò luò guī sī miè。
我因述作云峰歌,云峰变幻亦何多。wǒ yīn shù zuò yún fēng gē,yún fēng biàn huàn yì hé duō。
眼前荣悴速如此,古来万事复如何。yǎn qián róng cuì sù rú cǐ,gǔ lái wàn shì fù rú hé。

题阎佩升为卢公亮写岁寒图

戴亨

天台雁荡绝人境,沧洲渤澥无纤埃。tiān tái yàn dàng jué rén jìng,cāng zhōu bó xiè wú xiān āi。
身婴俗务不能去,目断神游心往来。shēn yīng sú wù bù néng qù,mù duàn shén yóu xīn wǎng lái。
阎公逸兴挥毫素,驱风走石沧溟开。yán gōng yì xīng huī háo sù,qū fēng zǒu shí cāng míng kāi。
不绘赤城霞,不绘桃与李。bù huì chì chéng xiá,bù huì táo yǔ lǐ。
赤城霞色多变端,桃李繁华难久恃。chì chéng xiá sè duō biàn duān,táo lǐ fán huá nán jiǔ shì。
泼墨写作岁寒图,凝云浩雪纷满纸。pō mò xiě zuò suì hán tú,níng yún hào xuě fēn mǎn zhǐ。
炎天凛凛肌粟生,眼底萧萧朔风起。yán tiān lǐn lǐn jī sù shēng,yǎn dǐ xiāo xiāo shuò fēng qǐ。
何处高人抱膝吟,左有高山右流水。hé chù gāo rén bào xī yín,zuǒ yǒu gāo shān yòu liú shuǐ。
数点梅花亦可怜,冷艳幽香散庭戺。shù diǎn méi huā yì kě lián,lěng yàn yōu xiāng sàn tíng shì。
秃顶苍松不畏寒,槎枒老干巅厓里。tū dǐng cāng sōng bù wèi hán,chá yā lǎo gàn diān yá lǐ。
深山大泽余所思,凤吟鸾啸天为低。shēn shān dà zé yú suǒ sī,fèng yín luán xiào tiān wèi dī。
但觉高吟玉屑飞,姓字不愿王侯知。dàn jué gāo yín yù xiè fēi,xìng zì bù yuàn wáng hóu zhī。
我今泪尽梁山操,天涯僵卧复谁告。wǒ jīn lèi jǐn liáng shān cāo,tiān yá jiāng wò fù shuí gào。
微名深愧鹤氅尊,东郭先生望晴曜。wēi míng shēn kuì hè chǎng zūn,dōng guō xiān shēng wàng qíng yào。
削籍归来悲白头,投闲空被山灵笑。xuē jí guī lái bēi bái tóu,tóu xián kōng bèi shān líng xiào。

长城歌题红瓦店壁

戴亨

日出沧海洪涛里,崷崒千山万山累。rì chū cāng hǎi hóng tāo lǐ,qiú zú qiān shān wàn shān lèi。
严墙蜿蜒盘峰巅,长城万里从此始。yán qiáng wān yán pán fēng diān,zhǎng chéng wàn lǐ cóng cǐ shǐ。
东连碣石北居庸,西走陕益临洮中。dōng lián jié shí běi jū yōng,xī zǒu shǎn yì lín táo zhōng。
一道生将天地割,防边设险心何雄。yī dào shēng jiāng tiān dì gē,fáng biān shè xiǎn xīn hé xióng。
谁知皇天无私好,四海穷愁戍卒叫。shuí zhī huáng tiān wú sī hǎo,sì hǎi qióng chóu shù zú jiào。
万世不传二世休,千秋史册空遗笑。wàn shì bù chuán èr shì xiū,qiān qiū shǐ cè kōng yí xiào。
当年筑此胡为乎,祖龙力政非良图。dāng nián zhù cǐ hú wèi hū,zǔ lóng lì zhèng fēi liáng tú。
白骨撑填饮马窟,至今鬼哭声呜呜。bái gǔ chēng tián yǐn mǎ kū,zhì jīn guǐ kū shēng wū wū。

赠锦府张太守樵客

戴亨

襄平才子锦城守,政治不异陈太邱。xiāng píng cái zi jǐn chéng shǒu,zhèng zhì bù yì chén tài qiū。
间关薄宦二千里,企慕但有神交游。jiān guān báo huàn èr qiān lǐ,qǐ mù dàn yǒu shén jiāo yóu。
披云一旦昤謦欬,襟怀朗月悬高秋。pī yún yī dàn líng qǐng kài,jīn huái lǎng yuè xuán gāo qiū。
诗情突兀轶开宝,落笔耻与黄苏俦。shī qíng tū wù yì kāi bǎo,luò bǐ chǐ yǔ huáng sū chóu。
余曾读君医闾山人雪景歌,大雅独奏谁能酬。yú céng dú jūn yī lǘ shān rén xuě jǐng gē,dà yǎ dú zòu shuí néng chóu。
眼前作者徒纷稠,当之不异鸣蝉蜩。yǎn qián zuò zhě tú fēn chóu,dāng zhī bù yì míng chán tiáo。
我亦吟哦三十载,曾无一语干诸侯。wǒ yì yín ó sān shí zài,céng wú yī yǔ gàn zhū hóu。
钦君大匠运斤斧,愿将良楛从君谋。qīn jūn dà jiàng yùn jīn fǔ,yuàn jiāng liáng hù cóng jūn móu。
洋洋千顷波涛阔,不能利涉增烦忧。yáng yáng qiān qǐng bō tāo kuò,bù néng lì shè zēng fán yōu。
吾闻青芝赤箭兼牛溲,良医药笼罕不收。wú wén qīng zhī chì jiàn jiān niú sōu,liáng yī yào lóng hǎn bù shōu。
茫茫宦海悲白头,徘徊六合谁青眸。máng máng huàn hǎi bēi bái tóu,pái huái liù hé shuí qīng móu。
文章有神交有道,少陵此语非虚浮。wén zhāng yǒu shén jiāo yǒu dào,shǎo líng cǐ yǔ fēi xū fú。
龙门快意针芥投,旋随征雁生离愁。lóng mén kuài yì zhēn jiè tóu,xuán suí zhēng yàn shēng lí chóu。
呜呼旋随征雁生离愁。wū hū xuán suí zhēng yàn shēng lí chóu。

索竹诗简庆松乔

戴亨

阳燧烧空烈炎毒,倒喝亲看人代速。yáng suì shāo kōng liè yán dú,dào hē qīn kàn rén dài sù。
芭蕉短尽桐叶焦,使我窗前草无绿。bā jiāo duǎn jǐn tóng yè jiāo,shǐ wǒ chuāng qián cǎo wú lǜ。
愁死不遑遑计他,惊魂定后思娱目。chóu sǐ bù huáng huáng jì tā,jīng hún dìng hòu sī yú mù。
浣花老翁平生居,到处先栽数竿竹。huàn huā lǎo wēng píng shēng jū,dào chù xiān zāi shù gān zhú。
子猷不教一日无,坡仙宁可食无肉。zi yóu bù jiào yī rì wú,pō xiān níng kě shí wú ròu。
为爱虚中节复坚,森萃凉飙戛寒玉。wèi ài xū zhōng jié fù jiān,sēn cuì liáng biāo jiá hán yù。
亭亭翠干齐荣枯,精神不畏霜风酷。tíng tíng cuì gàn qí róng kū,jīng shén bù wèi shuāng fēng kù。
我性爱竹逾诸公,尘垢兼须竹浣浴。wǒ xìng ài zhú yú zhū gōng,chén gòu jiān xū zhú huàn yù。
相对静夜两忘言,明月高秋伴幽独。xiāng duì jìng yè liǎng wàng yán,míng yuè gāo qiū bàn yōu dú。
苍根亲许移上林,讵有成言久不复。cāng gēn qīn xǔ yí shàng lín,jù yǒu chéng yán jiǔ bù fù。
君不见眼前繁卉渐枯凋,萧萧飒飒随狂飙。jūn bù jiàn yǎn qián fán huì jiàn kū diāo,xiāo xiāo sà sà suí kuáng biāo。
老夫对此心烦劳,安得劲节排云霄。lǎo fū duì cǐ xīn fán láo,ān dé jìn jié pái yún xiāo。

雨中移得秋色十馀株种竹侧意更欲种菊花数十本复简松乔

戴亨

种得阶前数竿竹,连朝霢霂频浇沐。zhǒng dé jiē qián shù gān zhú,lián cháo mài mù pín jiāo mù。
檀栾争效婵娟姿,但恨孤丛少联属。tán luán zhēng xiào chán juān zī,dàn hèn gū cóng shǎo lián shǔ。
雨中荷锸过西家,移来秋色如春花。yǔ zhōng hé chā guò xī jiā,yí lái qiū sè rú chūn huā。
耐寒俗称老少年,不与柔脆同欹斜。nài hán sú chēng lǎo shǎo nián,bù yǔ róu cuì tóng yī xié。
菊花能仙亦能寿,霜姿露质丰台有。jú huā néng xiān yì néng shòu,shuāng zī lù zhì fēng tái yǒu。
篱边拟种三百株,苍翠隐映成三友。lí biān nǐ zhǒng sān bǎi zhū,cāng cuì yǐn yìng chéng sān yǒu。
人生岁月能几何,君颜少壮我发皤。rén shēng suì yuè néng jǐ hé,jūn yán shǎo zhuàng wǒ fā pó。
安得终年局蹐不称意,四时佳景成虚过。ān dé zhōng nián jú jí bù chēng yì,sì shí jiā jǐng chéng xū guò。

正气歌为节妇王母单孺人作

戴亨

乾坤有正气,絪缊磅礴无终始。qián kūn yǒu zhèng qì,yīn yūn bàng bó wú zhōng shǐ。
铸人形,载人理。zhù rén xíng,zài rén lǐ。
纲常不立,熙熙攘攘,如此而已。gāng cháng bù lì,xī xī rǎng rǎng,rú cǐ ér yǐ。
天地虚生亦虚死。tiān dì xū shēng yì xū sǐ。
兹气之所钟,不独在男子。zī qì zhī suǒ zhōng,bù dú zài nán zi。
黄鹄思故雄,柏舟悲天只。huáng gǔ sī gù xióng,bǎi zhōu bēi tiān zhǐ。
铁骨坚刚火莫镕,玉质晶莹泥不滓。tiě gǔ jiān gāng huǒ mò róng,yù zhì jīng yíng ní bù zǐ。
死者复生,生者弗耻。sǐ zhě fù shēng,shēng zhě fú chǐ。
精诚可以变天地,梁山一哭城崩圮。jīng chéng kě yǐ biàn tiān dì,liáng shān yī kū chéng bēng pǐ。
絅先之妇单孺人,矢心砺节无乃是。jiōng xiān zhī fù dān rú rén,shǐ xīn lì jié wú nǎi shì。
结缡岁甫更,良人命忽倾。jié lí suì fǔ gèng,liáng rén mìng hū qīng。
愿随地下袪蝼蚁,不愿局蹐贪馀生。yuàn suí dì xià qū lóu yǐ,bù yuàn jú jí tān yú shēng。
腹中有子难决绝,大义不合鸿毛轻。fù zhōng yǒu zi nán jué jué,dà yì bù hé hóng máo qīng。
夫死三月儿出腹,一线呱呱延似续。fū sǐ sān yuè ér chū fù,yī xiàn gū gū yán shì xù。
手作口哺傍穗帏,鬼语吹窗枭夜哭。shǒu zuò kǒu bǔ bàng suì wéi,guǐ yǔ chuī chuāng xiāo yè kū。
抚畜廿四年,辛勤难备述。fǔ chù niàn sì nián,xīn qín nán bèi shù。
儿成母责终,贞魂含笑归幽谷。ér chéng mǔ zé zhōng,zhēn hún hán xiào guī yōu gǔ。
事达九重苦节彰,寒泉幽壤褒天章,阴灵皓月同辉光。shì dá jiǔ zhòng kǔ jié zhāng,hán quán yōu rǎng bāo tiān zhāng,yīn líng hào yuè tóng huī guāng。
君不见木槿花,朝始娇娆暮泥沙。jūn bù jiàn mù jǐn huā,cháo shǐ jiāo ráo mù ní shā。
君不见新杨柳,濯濯春条倏枯朽。jūn bù jiàn xīn yáng liǔ,zhuó zhuó chūn tiáo shū kū xiǔ。
陇畔有乔松,亭亭翠盖无春冬。lǒng pàn yǒu qiáo sōng,tíng tíng cuì gài wú chūn dōng。
涧底有磐石,怒涛崩奔不改色。jiàn dǐ yǒu pán shí,nù tāo bēng bēn bù gǎi sè。
人生百年瞬息间,砥节不如此,天地虚生亦虚死。rén shēng bǎi nián shùn xī jiān,dǐ jié bù rú cǐ,tiān dì xū shēng yì xū sǐ。
呜呼不及此女子。wū hū bù jí cǐ nǚ zi。

还马歌

戴亨

塞上长途走原野,蹑蹻趑趄愁踵踝。sāi shàng zhǎng tú zǒu yuán yě,niè juē zī jū chóu zhǒng huái。
事促囊空唤奈何,仓皇借得公侯马。shì cù náng kōng huàn nài hé,cāng huáng jiè dé gōng hóu mǎ。
此马饰鞴玉雕鞍,矜宠刍粮饲大厦。cǐ mǎ shì bèi yù diāo ān,jīn chǒng chú liáng sì dà shà。
觔挛骨弱肉空肥,鞭策未施人未跨。jīn luán gǔ ruò ròu kōng féi,biān cè wèi shī rén wèi kuà。
况我书生体不尊,一见骄嘶两瞳赭。kuàng wǒ shū shēng tǐ bù zūn,yī jiàn jiāo sī liǎng tóng zhě。
昂首咆哮怒正凶,屈身低辕岂甘下。áng shǒu páo xiāo nù zhèng xiōng,qū shēn dī yuán qǐ gān xià。
决衔裂靷恣奔腾,舆人错愕惊跃冶。jué xián liè yǐn zì bēn téng,yú rén cuò è jīng yuè yě。
自分寒酸非等伦,迟回牵送主人者。zì fēn hán suān fēi děng lún,chí huí qiān sòng zhǔ rén zhě。
始知身贱物亦轻,呜呼世路谁相假。shǐ zhī shēn jiàn wù yì qīng,wū hū shì lù shuí xiāng jiǎ。

谢马歌

戴亨

借马还,走无力,更向谁家干栈枥。jiè mǎ hái,zǒu wú lì,gèng xiàng shuí jiā gàn zhàn lì。
国氏昆季今仲由,轻肥与共常不惜。guó shì kūn jì jīn zhòng yóu,qīng féi yǔ gòng cháng bù xī。
投辖留我饮深宵,脱骖赠我真良匹。tóu xiá liú wǒ yǐn shēn xiāo,tuō cān zèng wǒ zhēn liáng pǐ。
此马若识主人心,甘就寒儒受羁靮。cǐ mǎ ruò shí zhǔ rén xīn,gān jiù hán rú shòu jī dí。
雄姿崷崒岂凡才,气象深沈稳无敌。xióng zī qiú zú qǐ fán cái,qì xiàng shēn shěn wěn wú dí。
间关万里往且还,过都历块无欹侧。jiān guān wàn lǐ wǎng qiě hái,guò dōu lì kuài wú yī cè。
主人德粹马亦驯,讵比从前性猛烈。zhǔ rén dé cuì mǎ yì xùn,jù bǐ cóng qián xìng měng liè。
始知交友有道物亦然,不称其力称其德。shǐ zhī jiāo yǒu yǒu dào wù yì rán,bù chēng qí lì chēng qí dé。

题画竹

戴亨

我性爱竹老成癖,客寓常栽伴孤宿。wǒ xìng ài zhú lǎo chéng pǐ,kè yù cháng zāi bàn gū sù。
为君独抱岁寒心,雨干霜条看不足。wèi jūn dú bào suì hán xīn,yǔ gàn shuāng tiáo kàn bù zú。
今来塞上无此君,幽梦遥情绕深谷。jīn lái sāi shàng wú cǐ jūn,yōu mèng yáo qíng rào shēn gǔ。
我欲披图作卧游,画师今谁能画竹。wǒ yù pī tú zuò wò yóu,huà shī jīn shuí néng huà zhú。
与可已没仲圭死,卫风淇水空三复。yǔ kě yǐ méi zhòng guī sǐ,wèi fēng qí shuǐ kōng sān fù。
玉翁好画古所无,画师为写潇湘图。yù wēng hǎo huà gǔ suǒ wú,huà shī wèi xiě xiāo xiāng tú。
展卷琅玕崒森爽,株株卓立根苍梧。zhǎn juǎn láng gān zú sēn shuǎng,zhū zhū zhuó lì gēn cāng wú。
湘娥昼泣天黯惨,呜咽幽涧流清渠。xiāng é zhòu qì tiān àn cǎn,wū yàn yōu jiàn liú qīng qú。
怪石狰狞立山鬼,云涛烟海相模糊。guài shí zhēng níng lì shān guǐ,yún tāo yān hǎi xiāng mó hú。
炎天挥汗一对吟,凉风谡谡吹蓬庐。yán tiān huī hàn yī duì yín,liáng fēng sù sù chuī péng lú。

广西义宁令倪

戴亨

孝廉倪公成都豪,出宰义宁控有苗。xiào lián ní gōng chéng dōu háo,chū zǎi yì níng kòng yǒu miáo。
苗性凶顽不可抚,结巢深箐如猿猱。miáo xìng xiōng wán bù kě fǔ,jié cháo shēn qìng rú yuán náo。
赤脚腾跳善奔走,杀戮连年到鸡狗。chì jiǎo téng tiào shàn bēn zǒu,shā lù lián nián dào jī gǒu。
懋公建议立兵威,当事逡巡畏尾首。mào gōng jiàn yì lì bīng wēi,dāng shì qūn xún wèi wěi shǒu。
但令亲谕劝,不必事征战。dàn lìng qīn yù quàn,bù bì shì zhēng zhàn。
持重谓能收众心,养晦妄冀凶徒变。chí zhòng wèi néng shōu zhòng xīn,yǎng huì wàng jì xiōng tú biàn。
贤宰受檄初踟蹰,拔刀崛起英风徂。xián zǎi shòu xí chū chí chú,bá dāo jué qǐ yīng fēng cú。
马革裹尸臣子分,但恨谋国非良图。mǎ gé guǒ shī chén zi fēn,dàn hèn móu guó fēi liáng tú。
身探猛虎窟,委作馁兽肉。shēn tàn měng hǔ kū,wěi zuò něi shòu ròu。
未及交一言,蚁聚蜂腾恣芟戮。wèi jí jiāo yī yán,yǐ jù fēng téng zì shān lù。
手提墨绶血模糊,振臂一呼天为哭。shǒu tí mò shòu xuè mó hú,zhèn bì yī hū tiān wèi kū。
宁甘寇盗求生全,昂藏八尺蠲溪谷。níng gān kòu dào qiú shēng quán,áng cáng bā chǐ juān xī gǔ。
杀身成仁未足奇,百计千磨事惨酷。shā shēn chéng rén wèi zú qí,bǎi jì qiān mó shì cǎn kù。
埋身敲齿截其舌,噀血嗔目犹骂贼。mái shēn qiāo chǐ jié qí shé,xùn xuè chēn mù yóu mà zéi。
从者歼尽无一归,沈尸潭底谁能识。cóng zhě jiān jǐn wú yī guī,shěn shī tán dǐ shuí néng shí。
赫然忽动万乘威,雷霆下击成灰飞。hè rán hū dòng wàn chéng wēi,léi tíng xià jī chéng huī fēi。
忠魂披发来助战,白昼袒裼为前麾。zhōng hún pī fā lái zhù zhàn,bái zhòu tǎn tì wèi qián huī。
寇平事达九重耳,睢阳奇节差可拟。kòu píng shì dá jiǔ zhòng ěr,suī yáng qí jié chà kě nǐ。
叹息褒忠异数加,难荫恩荣及儿子。tàn xī bāo zhōng yì shù jiā,nán yīn ēn róng jí ér zi。
天家不识颜平原,临难忠丹乃若此,呜呼懋公终不死。tiān jiā bù shí yán píng yuán,lín nán zhōng dān nǎi ruò cǐ,wū hū mào gōng zhōng bù sǐ。