古诗词

母病

戴亨

伊昔生我时,家室遭颠倒。yī xī shēng wǒ shí,jiā shì zāo diān dào。
我父罹祸罗,我母誓不保。wǒ fù lí huò luó,wǒ mǔ shì bù bǎo。
仓卒就长途,亲知惨避悄。cāng zú jiù zhǎng tú,qīn zhī cǎn bì qiāo。
余生甫二月,仲兄年周小。yú shēng fǔ èr yuè,zhòng xiōng nián zhōu xiǎo。
路险虑活难,存婴费襁褓。lù xiǎn lǜ huó nán,cún yīng fèi qiǎng bǎo。
谋夺乘危机,纷纭甜言巧。móu duó chéng wēi jī,fēn yún tián yán qiǎo。
曲折转柔肠,欲舍心懊恼。qū zhé zhuǎn róu cháng,yù shě xīn ào nǎo。
怀幼仲卧膝,病弱声微渺。huái yòu zhòng wò xī,bìng ruò shēng wēi miǎo。
车中严戒约,动息愁惊搅。chē zhōng yán jiè yuē,dòng xī chóu jīng jiǎo。
憔悴抵贞番,黄沙抱荒草。qiáo cuì dǐ zhēn fān,huáng shā bào huāng cǎo。
家乡梦暂归,魂断哀笳绕。jiā xiāng mèng zàn guī,hún duàn āi jiā rào。
永夜坐长叹,月苦霜天晓。yǒng yè zuò zhǎng tàn,yuè kǔ shuāng tiān xiǎo。
绝域无亲知,饥寒向谁道。jué yù wú qīn zhī,jī hán xiàng shuí dào。
更遇年岁凶,沟壑转瘠殍。gèng yù nián suì xiōng,gōu hè zhuǎn jí piǎo。
力谋死中生,糟糠延昏早。lì móu sǐ zhōng shēng,zāo kāng yán hūn zǎo。
饥困不得乳,沿求向邻媪。jī kùn bù dé rǔ,yán qiú xiàng lín ǎo。
求之日以频,邻媪厌烦扰。qiú zhī rì yǐ pín,lín ǎo yàn fán rǎo。
儿哭母亦啼,儿饥母岂饱。ér kū mǔ yì tí,ér jī mǔ qǐ bǎo。
手作口复哺,百计望儿好。shǒu zuò kǒu fù bǔ,bǎi jì wàng ér hǎo。
此事幼不知,长听心如捣。cǐ shì yòu bù zhī,zhǎng tīng xīn rú dǎo。
欲报昊天恩,诗书奋雠讨。yù bào hào tiān ēn,shī shū fèn chóu tǎo。
寒灯敌塞雪,情奔忘集蓼。hán dēng dí sāi xuě,qíng bēn wàng jí liǎo。
一檄捧可干,冀亲长寿考。yī xí pěng kě gàn,jì qīn zhǎng shòu kǎo。
昕夕力不辍,摛词渐古藻。xīn xī lì bù chuò,chī cí jiàn gǔ zǎo。
初试录黉宫,再试贤书标。chū shì lù hóng gōng,zài shì xián shū biāo。
三试擢礼闱,声名振矫矫。sān shì zhuó lǐ wéi,shēng míng zhèn jiǎo jiǎo。
自分亦英奇,立可申怀抱。zì fēn yì yīng qí,lì kě shēn huái bào。
事竟与愿违,羁愁若笼鸟。shì jìng yǔ yuàn wéi,jī chóu ruò lóng niǎo。
三年饿病危,归省贫如扫。sān nián è bìng wēi,guī shěng pín rú sǎo。
感叹复欷歔,儿成母亦老。gǎn tàn fù xī xū,ér chéng mǔ yì lǎo。
四体抱病疴,骨立颜枯槁。sì tǐ bào bìng kē,gǔ lì yán kū gǎo。
省问儿心伤,沈痛迫中肠。shěng wèn ér xīn shāng,shěn tòng pò zhōng cháng。
含悲诘良医,蔘苓宜服长。hán bēi jí liáng yī,shēn líng yí fú zhǎng。
蔘价贵如珠,且复无私藏。shēn jià guì rú zhū,qiě fù wú sī cáng。
听之不能语,涕泪满衣裳。tīng zhī bù néng yǔ,tì lèi mǎn yī shang。
医问余何悲,欲答心怆惶。yī wèn yú hé bēi,yù dá xīn chuàng huáng。
菽水且莫饱,安冀母病臧。shū shuǐ qiě mò bǎo,ān jì mǔ bìng zāng。
人生能几时,白日行天忙。rén shēng néng jǐ shí,bái rì xíng tiān máng。
亲老不能养,亲病弮空张。qīn lǎo bù néng yǎng,qīn bìng quān kōng zhāng。
吁嗟不肖身,何以齿周行。xū jiē bù xiào shēn,hé yǐ chǐ zhōu xíng。

戴亨

戴亨,字通乾,号遂堂,汉军旗人。康熙辛丑进士,官齐河知县。有《庆芝堂诗集》。 戴亨的作品>>

猜您喜欢

螴蜳

戴亨

螴蜳心境日悬空,臧谷亡羊事总同。chén dūn xīn jìng rì xuán kōng,zāng gǔ wáng yáng shì zǒng tóng。
书带草摧连夜雨,洛如花死一秋风。shū dài cǎo cuī lián yè yǔ,luò rú huā sǐ yī qiū fēng。
屠龙有技虚成巧,澼絖微长亦建功。tú lóng yǒu jì xū chéng qiǎo,pì kuàng wēi zhǎng yì jiàn gōng。
翘首西溪明月下,芰荷衣对绿蓑翁。qiào shǒu xī xī míng yuè xià,jì hé yī duì lǜ suō wēng。

秋日与友人分得时字

戴亨

紫陌商飙扑面吹,天涯王粲倚楼悲。zǐ mò shāng biāo pū miàn chuī,tiān yá wáng càn yǐ lóu bēi。
凤城景物凋零日,龙塞冰霜酷烈时。fèng chéng jǐng wù diāo líng rì,lóng sāi bīng shuāng kù liè shí。
望子老亲情正切,傍人孤客梦空驰。wàng zi lǎo qīn qíng zhèng qiè,bàng rén gū kè mèng kōng chí。
填胸羁绪何能遣,慷慨留君且赋诗。tián xiōng jī xù hé néng qiǎn,kāng kǎi liú jūn qiě fù shī。

中秋望月

戴亨

月碾高天万象开,寒光清夜逼人来。yuè niǎn gāo tiān wàn xiàng kāi,hán guāng qīng yè bī rén lái。
金盘玉露凝仙掌,沧海明珠结蚌胎。jīn pán yù lù níng xiān zhǎng,cāng hǎi míng zhū jié bàng tāi。
顾兔养年空想像,嫦娥窃药久疑猜。gù tù yǎng nián kōng xiǎng xiàng,cháng é qiè yào jiǔ yí cāi。
聊凭瓜果倾?醁,一任乾坤有劫灰。liáo píng guā guǒ qīng lù,yī rèn qián kūn yǒu jié huī。

戴亨

薜萝窗下命如丝,翼鼓寒音字字悲。bì luó chuāng xià mìng rú sī,yì gǔ hán yīn zì zì bēi。
花影扶疏风静夜,砧声断续月明时。huā yǐng fú shū fēng jìng yè,zhēn shēng duàn xù yuè míng shí。
惊心顿觉宜归早,絮语如闻说岁迟。jīng xīn dùn jué yí guī zǎo,xù yǔ rú wén shuō suì chí。
潦倒羁人愁不寐,斗疑霜雪鬓边垂。lǎo dào jī rén chóu bù mèi,dòu yí shuāng xuě bìn biān chuí。

岁暮馆阿员外宅

戴亨

纸田墨稼稔收难,时序催人岁复残。zhǐ tián mò jià rěn shōu nán,shí xù cuī rén suì fù cán。
压塞冻云含雪暗,失林孤雀堕风寒。yā sāi dòng yún hán xuě àn,shī lín gū què duò fēng hán。
马融旧拥笙歌帐,薛令长吟苜蓿盘。mǎ róng jiù yōng shēng gē zhàng,xuē lìng zhǎng yín mù xu pán。
惭愧程门曾立雪,长安落魄笑儒冠。cán kuì chéng mén céng lì xuě,zhǎng ān luò pò xiào rú guān。

秋日与姜孝廉华圃赋感怀诗得鹂字

戴亨

凤城风鼓夜声悲,此日鸡栖无尽思。fèng chéng fēng gǔ yè shēng bēi,cǐ rì jī qī wú jǐn sī。
豺祭空山驱虎豹,珠潜沧海抱龙螭。chái jì kōng shān qū hǔ bào,zhū qián cāng hǎi bào lóng chī。
金丸弹雀己轻用,腐鼠惊鹓却太疑。jīn wán dàn què jǐ qīng yòng,fǔ shǔ jīng yuān què tài yí。
乡国但能归款段,双柑斗酒听黄鹂。xiāng guó dàn néng guī kuǎn duàn,shuāng gān dòu jiǔ tīng huáng lí。

都门立春

戴亨

春日膏车逐塞尘,淹留京国复逢春。chūn rì gāo chē zhú sāi chén,yān liú jīng guó fù féng chūn。
惊看凤历开新岁,愁忆龙沙惜别辰。jīng kàn fèng lì kāi xīn suì,chóu yì lóng shā xī bié chén。
树剪繁花虚焕彩,盘陈杂馔总成辛。shù jiǎn fán huā xū huàn cǎi,pán chén zá zhuàn zǒng chéng xīn。
和风未布冰霜满,回首魂消潞水滨。hé fēng wèi bù bīng shuāng mǎn,huí shǒu hún xiāo lù shuǐ bīn。

留京教习

戴亨

敢云才识出人群,羁滞愁心空自焚。gǎn yún cái shí chū rén qún,jī zhì chóu xīn kōng zì fén。
春色晓瞻天路迥,钟声遥隔帝城闻。chūn sè xiǎo zhān tiān lù jiǒng,zhōng shēng yáo gé dì chéng wén。
嗣宗谩洒穷途泪,贾谊能传治世文。sì zōng mán sǎ qióng tú lèi,jiǎ yì néng chuán zhì shì wén。
家望扶桑归路远,碧霄遮断海东云。jiā wàng fú sāng guī lù yuǎn,bì xiāo zhē duàn hǎi dōng yún。

春日书怀

戴亨

捧檄卢江空有愿,一身京国怅闲留。pěng xí lú jiāng kōng yǒu yuàn,yī shēn jīng guó chàng xián liú。
彩衣未遂阶前舞,白发重增塞上愁。cǎi yī wèi suì jiē qián wǔ,bái fā zhòng zēng sāi shàng chóu。
碧草何心荣客径,黄莺底事唤晴洲。bì cǎo hé xīn róng kè jìng,huáng yīng dǐ shì huàn qíng zhōu。
百年马首终无角,出处频伤岁月流。bǎi nián mǎ shǒu zhōng wú jiǎo,chū chù pín shāng suì yuè liú。

春晴郊望怀诸兄弟

戴亨

碧霄云净树无烟,此日相思倍黯然。bì xiāo yún jìng shù wú yān,cǐ rì xiāng sī bèi àn rán。
好鸟有情皆唤侣,雄边不尽远连天。hǎo niǎo yǒu qíng jiē huàn lǚ,xióng biān bù jǐn yuǎn lián tiān。
排江画鹢催潮急,背郭哀笳向晚偏。pái jiāng huà yì cuī cháo jí,bèi guō āi jiā xiàng wǎn piān。
兄弟他乡如我问,生涯犹拥旧青毡。xiōng dì tā xiāng rú wǒ wèn,shēng yá yóu yōng jiù qīng zhān。

寄怀艾明德

戴亨

蜗角深惭拔十名,长安旅食寄浮生。wō jiǎo shēn cán bá shí míng,zhǎng ān lǚ shí jì fú shēng。
曲成流水谁新赏,诗和寒窗忆旧盟。qū chéng liú shuǐ shuí xīn shǎng,shī hé hán chuāng yì jiù méng。
日落暮云横远塞,春来朝雨暗边城。rì luò mù yún héng yuǎn sāi,chūn lái cháo yǔ àn biān chéng。
何时归去重携手,点检清樽对月明。hé shí guī qù zhòng xié shǒu,diǎn jiǎn qīng zūn duì yuè míng。

寄蔡宗鲁

戴亨

衡门咫尺隔微波,乘兴朝来暮复过。héng mén zhǐ chǐ gé wēi bō,chéng xīng cháo lái mù fù guò。
花觅深春诗句富,坐邀明月酒杯多。huā mì shēn chūn shī jù fù,zuò yāo míng yuè jiǔ bēi duō。
别来佳会谁重续,想到同心欲浩歌。bié lái jiā huì shuí zhòng xù,xiǎng dào tóng xīn yù hào gē。
我已风尘增旅困,故人消息近如何。wǒ yǐ fēng chén zēng lǚ kùn,gù rén xiāo xī jìn rú hé。

巢大司寇书斋畅观名画索题长句

戴亨

麻姑仙驭出昆仑,海上方蓬海市吞。má gū xiān yù chū kūn lún,hǎi shàng fāng péng hǎi shì tūn。
苍狗吠来天入梦,素娥奔去月消魂。cāng gǒu fèi lái tiān rù mèng,sù é bēn qù yuè xiāo hún。
筳篿虽设灵氛远,椒醑空陈帝阙尊。tíng tuán suī shè líng fēn yuǎn,jiāo xǔ kōng chén dì quē zūn。
一自瑶池巡幸后,只今飘泊有龙孙。yī zì yáo chí xún xìng hòu,zhǐ jīn piāo pō yǒu lóng sūn。

重访范兰亭喜晤即同泛舟得天字

戴亨

片帆曾访暮秋天,采药游踪去未还。piàn fān céng fǎng mù qiū tiān,cǎi yào yóu zōng qù wèi hái。
久步园林看竹罢,犹瞻云鹤向河边。jiǔ bù yuán lín kàn zhú bà,yóu zhān yún hè xiàng hé biān。
迷茫归棹愁中境,忽谩同舟梦里仙。mí máng guī zhào chóu zhōng jìng,hū mán tóng zhōu mèng lǐ xiān。
已判疏狂留信宿,平分风月入诗篇。yǐ pàn shū kuáng liú xìn sù,píng fēn fēng yuè rù shī piān。

秋日偕诸友人舟中望月得更字

戴亨

天光水色两澄清,孤月含秋傍艇生。tiān guāng shuǐ sè liǎng chéng qīng,gū yuè hán qiū bàng tǐng shēng。
逐浪千寻无定影,悬空中夜为谁明。zhú làng qiān xún wú dìng yǐng,xuán kōng zhōng yè wèi shuí míng。
烟波不尽诗人意,云树偏多故国情。yān bō bù jǐn shī rén yì,yún shù piān duō gù guó qíng。
画角又吹黄叶落,可堪千里咏残更。huà jiǎo yòu chuī huáng yè luò,kě kān qiān lǐ yǒng cán gèng。